Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên lôi đài, chiến đệ tử hai tông (2)

Tiểu thuyết gốc · 1783 chữ

Trên lôi đài, Phong Triết tế ra Tinh Vẫn Kiếm, lưỡi kiếm nổi lên một đường hỏa diễm, mũi kiếm trực chỉ Diệp Huyền.

Phong Triết tức tốc chạy đến Diệp Huyền, huy cao thanh kiếm, một đường bổ xuống đầu Diệp Huyền.

Một chiêu này của hắn là dùng đến tám thành thực lực để chém ra, hắn biết cảnh giới của hắn có thể không bằng Diệp Huyền nhưng chỉ cần có thể chiếm được tiên cơ, đánh một cái bất ngờ là được.

Nhưng Phong Triết khôn ngờ rằng, động tác mà hắn thực hiện lại chuyển động cực kì chậm chạp trong mắt Diệp Huyền.

Với Diệp Huyền, hành động của Phong Triết không khác gì một đoạn phim quay chậm lại vậy.

Dựa vào tinh thần lực, hắn cường hóa lên chính cặp mắt của mình, mọi vật hiện tại đều không qua được cặp mắt của hắn.

Theo đó, Diệp Huyền cũng nhìn ra được trong ống tay áo của Phong Triết có vài cây kim châm, trên đó còn dính lấy một ít chất dịch màu đen.

Theo hắn nghĩ, Phong Triết rất có thể chỉ ra một cái hư chiêu, từ đó phòng ngừa hắn không chú ý, giả vờ một chưởng đánh thẳng vào người hắn, tiện thể đâm một châm lên người hắn mà thần không biết quỷ không hay.

Nghĩ vậy, Diệp Huyền lấy thế đỡ kiếm, cũng lén lút vận chuyển linh lực lên lòng bàn tay, tùy thời đánh một chưởng về phía Phong Triết.

Ngay tại khoảnh khắc hai thanh kiếm va chạm vào nhau, bỗng nhiên Phong Triết lấy từ trong tay áo ra một viên cầu màu xám, đập thẳng xuống dưới đất.

"Không tốt."

Diệp Huyền thốt lên, dự đinh lùi lại nhưng không kịp.

Viên cầu màu xám vừa chạm đất, một làn khói xám bộc phá đi ra, bao phủ gần như toàn bộ sân đấu tập.

Mà Phong Triết cũng lẫn vào trong đó, thu hồi lại Tinh Vẫn Kiếm, bắt đầu kết ấn quyết, một đoàn hỏa diễm xuất hiện tại trong lòng bàn tay của hắn.

Nhận thấy mọi việc không theo kế hoạch, Diệp Huyền đành phải thu hồi lại linh lực trước đó, hắn dùng tinh thần lực quét toàn bộ sân đấu tập.

Ngay lập tức Diệp Huyền xác nhận được vị trí đại khái mà Phong Triết đang đứng.

Hắn bắt đầu kiểm tra lấy màn khói này, cấu tạo nên khói này cũng không phải độc, gần như là một dạng bụi than mà thành.

Diệp Huyền bắt đầu nhớ lại trước đó Chung Vân truyền âm cho hắn nói rằng, Hỏa Lăng Tông tu luyện công pháp mang danh Hỏa Lăng Quyết, chủ tu chính là hỏa hệ.

Nghĩ vậy, hắn bắt đầu xem xét hiện tại, nếu hắn đoán không có sai lần này, Phong Triết là dự định dùng làn khói này, kết hợp với công pháp hỏa hệ, từ đó làm ra một cái hỏa cầu cực lớn trong nháy mắt.

Khi đó vì quá trình diễn ra quá nhanh, hắn cũng sẽ không né kịp mà bị bỏng nặng cấp tốc.

Dù sao hiện tại đối ngoại hắn là Dẫn Khí cảnh, khả năng hồi phục cấp tốc gần như không có, chỉ có thể xem như người bình thường với tí thực lực, khác với Linh Hải cảnh có tốc độ hồi phục khá nhanh.

"Tại thế giới này vậy mà cũng có kiểu chiến đấu như vậy, thú vị, nếu vậy, ta bồi ngươi chơi đến cùng."

Cảm thán một lúc, Diệp Huyền phủ lên toàn cơ thể một tầng tinh thần lực, hắn bắt đầu điều động pháp quyết của Khống Hỏa Thuật, nhanh chóng tạo ra một đoàn hỏa diễm.

Lập tức toàn bộ khói xám bị đốt cháy, tạo ra một bực tràng diện kinh khủng.

Mà Phong Triết còn chưa kịp làm gì đã bị tràng diện xung quanh đốt đến quần áo thành tro, nhưng cơ thể hắn lại hoàn toàn nguyên vẹn, đây cũng là điểm lợi hại của Hỏa Lăng Quyết, không sợ lửa.

Mà người ở bên ngoài thì ngắm nhìn xay xưa, tuy trước đó Hỏa Lăng Tông đệ tử cũng đã sử dụng qua chiêu này, nhưng trước đó nổ nhưng là nhỏ, còn lần này chính là quá lớn.

"A, thật lớn, ngươi nói sư huynh ở trong đó có ổn hay không ?."

"Ai, làm sao ta hiểu rõ được."

"..."

Ở trên đài cao, cao tầng tam tông thì im lặng theo dõi kì biến.

Mà ngay khi toàn bộ tán đi, ở trên đài ngoài Diệp Huyền không có mảy may xảy ra cái gì thì Phong Triết từ trên xuống dưới lỏa thể, kèm theo đó chính là hình dáng ngu ngơ như thể chuyện gì vừa mới xảy ra.

Vì mọi việc diễn ra quá nhanh, hắn chưa kịp thi triển thì trước mắt nổ một phát, ngay sau đó chính là hắn Phong Triết đứng ở tại đó.

"Ha ha, tiểu kê, các ngươi nhìn xem, hắn tiểu kê vậy mà chỉ như đứa trẻ năm tuổi vậy, ha ha."

"Đời này của hắn chắc chắn không kiếm nổi đạo lữ, tiểu kê như vậy ai mà lấy, ha ha ha."

"Ha ha..."

Một tràng cười nháo ở bên dưới, thậm chí một ít đệ tử Hỏa Lăng Tông cùng Thái Kiếm Tông cũng có ý cười nhưng nén lại.

Hành Bất Sơn khuôn mặt xám xị ngay lập tức, trên trán càng là nổi lên mấy cái gân xanh.

Hắn quay đầu sang tông chủ Vân Hải Tông Chung Vân, giọng nói mang theo vẻ tức giận.

"Chung Vân lão nhi, đây chính là cách chiến đấu của các ngươi, làm nhục nhã đối thủ ?."

Chung Vân chỉ nhún vai một cái, cười nhàn nhạt đáp lại.

"Ta không biết."

Hành Bất Sơn hừ một cái, không thèm để ý đến Chung Vân, giận dữ quát lớn về phía Phong Triết.

"Nghịch đồ, cút lên đây, còn đứng đực ra đó làm gì."

Phong Triết ngay lập tức hoàn hồn lại, nhìn lại chính mình, trên dưới không một mảnh vải che thân, nghe được tiếng cười ở dưới sân đấu tập, khuôn mặt lập tức xám xịt lên.

Hắn gắt gao nhìn về phía Diệp Huyền, gằn từng cũng một.

"Diệp...Huyền...ngươi...đáng...chết..."

Diệp Huyền ở đó nghe vậy, chầm chậm đi đến gần Phong Triết.

Lúc này Phong Triết nào đâu còn dám hung hăng, một bộ run cầm cập từng bước lùi lại.

Diệp Huyền càng tiến gần, Phong Triết lại càng lùi lại, cứ thế không ngừng.

Ngay đến cả Phong Triết cũng không nhận ra rằng bản thân đang đến rìa sân đấu tiếp.

Diệp Huyền chỉ nhàn nhạt nói một câu.

"Ngươi tiểu kê còn không bằng Nhị Cẩu tử nhà kế bên lúc hắn mới năm tuổi, cút đi, làm bẩn mắt ta."

Sau đó, hắn một cước đạp Phong Triết rơi xuống sân rồi bắt đầu quay trở lại chính giữa sân đấu.

Ở dưới đất, Phong Triết không biết nhị cẩu tử là ai nhưng cũng biết được hắn, chính là còn không bằng một đứa trẻ năm tuổi.

Khóc.

Đúng, hắn khóc, vừa bị tính tử vong xã hội, thậm chí còn bị so sánh với một đứa năm tuổi.

Phong Triết đạo tâm ngay lúc này có dấu hiệu xao động, mà ở trên cao Hành Bất Sơn cũng nhận ra điều này, hắn lập tức thuấn di đến sát bên Phong Triết.

Phủ lên một tầng áo, một chỉ đánh vào mi tâm Phong Triết, Hành Bất Sơn chỉ có thể để Phong Triết nhủ thiếp đi.

Hắn nhìn thẳng Diệp Huyền, nói.

"Diệp Huyền tiểu hữu, mong tiểu hữu cho ta một cái giao phó, đánh thắng Phong Triết ta không nói, nhưng đốt cháy quần áo hắn, nhục nhả hắn để đạo tâm hắn bất ổn, ít nhất..."

Diệp Huyền ngay lập tức ngắt lời Hành Bất Sơn.

"Ngừng, trong chiến đấu chiêu thức không có mắt, hắn bị đánh thành ra sao ta không quản, còn đạo tâm hắn thành ra như vậy thì chỉ có thể nói hắn...quá yếu."

Tại đó Hành Bất Sơn chỉ nói ra ba từ "được" rồi lập tức đem Phong Triết ném cho đám đệ tử của mình.

Diệp Huyền cũng có thể nhìn ra được nét mặt lúc đó của Hành Bất Sơn, hắn đã nhìn ra được đối phương tâm niệm sát ý của đối phương.

Hắn cũng sẽ không quản thứ này, hắn chỉ cần biết việc đánh thắng đệ tử hai tông là được, lấy được đồ tới tay, còn lại chính là để cho Chung Vân đến giải quyết.

Còn nếu Chung Vân đều giải quyết không được, hắn chỉ có thể bỏ đi ý định tu luyện ngũ khí, trước hết tấn thăng cảnh giới, sau đó lại giải quyết Hỏa Lăng Tông sau.

Còn nếu Thái Kiếm Tông cũng không thức thời như Hỏa Lăng Tông, Diệp Huyền cũng sẽ dự định giải quyết hai tông một thể, tránh trong tương lai lại ảnh hưởng đến hắn.

...

Qua đúng hai canh giờ, người lên sân đấu lần này lại là một đệ tử của Hỏa Lăng Tông, cảnh giới chính là Dẫn Khí đỉnh phong, ẩn ẩn có cơ hội đột phá Linh Hải.

"Tại hạ La Khương, xin được chỉ giáo."

Kẻ tên La Khương này sử dụng là một thanh đại đao, cũng như Phong Triết trước đó, trên lưỡi đao hiển hiện lấy đầy hoa văn được tạo bởi hỏa.

Lần này, Diệp Huyền chân chính bước vào nghiêm túc.

Hắn đã nhìn ra được, người tên La Khương này thực lực tuyệt không phải Dẫn Khí đỉnh phong, cảm giác La Khương mang lại cho hắn rất giống với đám Oán Ma Các mà hắn đụng độ trước đó.

Vậy nên Diệp Huyền hiện tại lập tức truyền âm cho Chung Vân.

"Lão đầu, tên này không đơn giản, trên người hắn ta cảm nhận được khí tức của Oán Ma Các trước đó."

Nghe vậy, Chung Vân cũng giật nảy mình cả lên, nhưng rất nhanh hắn cũng bình tĩnh lại, đáp lại truyền âm của Diệp Huyền.

"Ngươi nói hắn là người Oán Ma Các, nhưng có bằng chứng ?."

"Ta không có chứng cứ cụ thể nhưng trước đó gặp phải Oán Ma Các sát thủ, khí tức trên người bọn chúng rất giống với lên La Khương này, mà ta thì sẽ không nhận sai được."

Bạn đang đọc Nhất Đạo Tiên Đế. sáng tác bởi TaTienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TaTienTon
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.