Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chia ly

Tiểu thuyết gốc · 1409 chữ

Tất cả mọi người ở đây đang hoài nghi về tấm bản đồ này nhưng tiểu minh thì khác a. hắn cũng không quan tâm lắm đến tấm bản đồ này có tác dụng hay không hắn chỉ đang hiếu kì là đích đến của tấm bản đồ kia được kí hiệu bằng hình một cái đầu rồng a. không hiểu tại sao nhưng tiểu minh dạo gần đây đặc biệt có linh cảm với loài rồng a. với lại điều quan trọng nhất để hắn không quan tâm đến tấm bản đồ này có thực sự là bản đồ kho báu hay không mà vẫn muốn mua nó là hắn có tiền a, đúng vậy là hắn có tiền a.

Số tiền mà tô minh triết cho hắn đủ để hắn mua cả cái vân vụ thành này chứ đừng nói đến là mấy món đồ đấu giá a.

Khi đấu giá sư vừa hô bắt đầu tiểu minh đã lập tức đứng ra hô giá

-một vạn

tiếng nói của tiểu minh vừa mới cất lên đã làm cho cả khan đài ở dưới yên tĩnh một mảnh. Nhưng sau giây phút yên tĩnh đó là sự bùng nổ của toàn trường a.

-tên tiểu tử này là ai, ta thấy từ đầu buổi đến giờ hắn đã mua được rất nhiều thứ rồi a.

-đúng vậy thanh kiếm kia cũng là hắn mua a, từ đầu đến giờ hắn đã tiêu rất nhiều tiền rồi, hắn là thiếu gia của gia tộc nào à.

Tiểu minh tìn một mảnh xôn sao bên dưới mà khóe miệng co quắp một trận, hắn chỉ là muốn ra giá cao một chút để tránh cho những người khác nâng giá lên cao nữa a, vì hắn đã thấy có rất nhiều gia tộc dưới kia đã rục rịch muốn thử vận may rồi a. đây là chiến lược trong đấu giá là chiến lược đó có cần phải phản ứng quá lên như vậy không, ta đọc trong sách ta còn biết sử dụng mà các ngươi không biết đến sao.

Cũng phải nói rằng chiến lược của tiểu minh rất đúng mặc dù tấm bản đồ này lợi ích rất mơ hồ nhưng một số gia tộc lớn vẫn sẵn lòng đánh đổi a. mấy ngàn lượng đối với một gia tộc lớn mà nói cũng không quá quan trọng nhưng nếu như có thể có được một cái bảo tàng nào đó thì đó là cơ hội đổi đời của gia tộc mình. nhưng khi tiểu minh hét giá lên cao như vậy bọn họ cũng bị chùn bước a.

Phải biết rằng một khi đã lựa chọn đặt cược vào tấm bản đồ này thì không những tốn tiền để đấu giá nó xuống mà còn phải sử dụng tài nguyên của gia tộc để cố gắng tìm hiểu về nó nữa a. chính vì vậy mà khi bị tiểu minh ra giá hạ mã uy thì không còn ai cạnh tranh với hắn nữa.

Tiểu minh thuận lợi về tới khách sạn mà tô minh triết đang thuê, thực ra thì sau khi đấu giá xong hắn còn định đi mua thêm một chút đồ nữa nhưng mà hắn đã hết tay để xách đồ rồi, cho nên hắn phải quay về khách sạn a.

Khi tiểu minh và giai kì về đến nơi thì tô minh triết lập tức đưa hai bọn họ bay theo hướng chỉ của tiểu minh để về làng của hắn. chỉ sau có hơn mười phút thì bọn họ đã trôi nổi ở trên nơi mà tiểu minh quen thuộc nhất.

Tiểu minh nhìn ngôi làng bên dưới bây giờ đã là sế chiều cũng là giờ nấu cơm của các mợ các dì trong thôn, những cái bếp nghi ngút khói tạo nên một khung cảnh yên ả, trầm lặng nhưng lại đầy sức sống. tiểu minh lại liếc nhìn qua đầu thôn, vẫn là những đứa trẻ đang háo hức nô đùa gần con suối nhỏ. Mọi thứ vẫn như ngày hắn đi nhưng tâm trạng của tiểu minh bây giờ thật khác lạ.

Chỉ mới có khoảng một tháng thôi nhưng hắn đã trải qua sinh tử không chỉ một lần, đã có lúc hắn còn không dám mơ mộng đến một ngày có thể trở lại đây. Nhưng hắn cũng không ngờ rằng ngày hôm nay hắn đang ở đây đang phiêu phù trên trời cùng sư phụ của hắn, hắn nhìn lại toàn bộ khung cảnh một lần nữa và cố gắng ghi tạc trong lòng vì có lẽ sau lần trở về này cuộc đời hắn sẽ rẻ ra một trang mới.

Tiểu minh chỉ cho tô minh tiết biết được vị trí nhà mình sau đó bọn họ từ từ hạ xuống đất. tiểu minh thấy ở phía trong mẹ mình đang cặm cụi nhóm lửa bếp trong mắt hắn rưng rưng hô lên một tiếng

-mẹ!

một tiếng nói mà hắn ngỡ như đã không bao giờ được gọi ra một lần nào nữa. sau tiếng gọi tiểu minh chạy sộc thẳng vào nhà nhào vào lòng mẹ. sau đó là cảnh cả nhà tiểu minh quay quần bên nhau, cha hắn và muội muội cũng có mặt ở nhà. Vết thương của cha hắn do lần đi săn trước dính phải cũng đã gần khỏi, tiểu minh cũng đem những đồ vật mà hắn mua được ở vân vụ thành tặng cho những người trong nhà.

Đáng lý ra tô minh triết chỉ định đem tiểu minh về nhà tạm biệt cha mẹ sau đó sẽ lập tức quay về tô gia nhưng khi nhìn thấy cảnh đoàn viên gia đình như vậy thì cho dù hắn có là người tu tiên đã trải qua không biết bao nhiêu tràng cảnh đau thương vẫn phải mềm lòng mà quyết định ở lại đây một tuần. trong một tuần này tô minh triết và giai kì sống cùng với gia đình của tiểu minh như những vị khách nhân bình thường mà không tỏ ra bất cứ sự cao thượng nào cảu tiên nhân cả.

Cuộc sống cứ bình yên như vậy cho đến môt tuần sau, khi mọi người ăn xong bữa cơm sáng thì tô minh triết gọi cha mẹ tiểu minh ra ngoài để nói cái gì đó tiểu minh cũng biết trong lòng là đã đến lúc hắn phải đi, hắn nhẹ nhàng vuốt đầu muội muội sau đó liếc nhìn qua chỗ tô minh triết và cha mẹ của hắn đang nói chuyện.

Chỉ thấy tô minh triết nói cái gì đó với cha mẹ của hắn, cả hai người lúc thì âm tình bất định lúc thì có vẻ mặt hướng về cái gì đó. sau đó lại là vẻ mặt căng thẳng như đang chuẩn bị ra quyết định nhưng trong lú này tô minh triết lại giơ tay ra một đoàn hỏa diễm trôi nỗi trên tay của hắn. cả cha và mẹ của tiểu minh nhìn nhau sau đó cả hai cùng gật đầu một cái.

Khi tô minh triết và hai người họ quay trở lại thì tô minh triết lên tiếng trước, hắn nói với tiểu minh

-ngươi chuẩn bị đồ đạc đi chúng ta sẽ chuẩn bị xuất phát đến tô gia.

-Sư phụ thêm mấy ngày nữa không được sao?

Thực chất thì tiểu minh hoàn toàn không muốn rời xa gia đình nhưng tu tiên là ước mơ của hắn từ khi hắn mới hiểu chuyện. sự dụ hoặc của việc tu tiên hắn không thể bỏ qua a. với lại sư phụ đã hứa với hắn sẽ giúp cha mẹ và em gái của hắn gia tăng thêm tuổi thọ và khi nào hắn tu luyện có thành tựu nhất định thì hắn có thể về thăm gia đình bất kì lúc nào.

Đừng nhìn bê ngoài và cách hành sử của tiểu minh có vẽ bất cần đời mà đánh giá nhầm về hắn thực sự thì hắn luôn là người trân trọng tình cảm nhất là với gia đình của mình.

Tô minh triết thấy tiểu minh còn luyến tiếc gia đình như vậy cũng thở dài một tiếng

-Ta đã đi quá lâu, bây giờ phải trở về gia tộc để báo cáo sau đó giải quyết một số việc ở gia tộc.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Đỉnh Phong sáng tác bởi ảoảnhky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ảoảnhky
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.