Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưởng phòng Kim Liên

Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

2 giờ sáng, đội khám nghiệm tử thi xác định toàn bộ nạn nhân đều trùng khớp với những thông tin nhận dạng người được báo mất tích, khép lại vụ án mất tích liên hoàn.

“Không ngờ bệnh viện cũ kỹ này lại là sào huyệt của phần tử nguy hiểm như vậy, mạng cậu thật lớn quyết đấu với người vượt trên một cảnh giới như vậy mà vẫn còn sống sót” Nhìn hiện trường đổ nát, Đình Trọng dò xét Trần Thái Tuấn với ánh mắt nghi ngờ. Từ những vết tích còn lưu lại của cuộc chiến hắn khẳng định hung thủ phải đạt đến cảnh giới Khai Nguyên Cảnh trung kỳ.

“Khụ khụ, tình hình lúc đó thật nguy hiểm, chỉ thiếu chút thôi là em đi đời rồi. Cũng may hắn đụng trúng dây điện rồi phát nổ”

Thân thể Trần Thái Tuấn lúc này như mớ giẻ rách, mặt cắt không còn giọt máu, tuy còn nhiều nghi vấn trong lòng nhưng Đình Trọng cũng không hỏi nữa, cho người mang hắn về bệnh viện rồi rời đi.

Tập đoàn xây dựng Coteccon đã thành lập được ba mươi năm, trải qua hành trình dài xây dựng, phát triển, không ngừng đổi mới, tập đoàn đã có có sự phát triển vượt bậc và khẳng định được vị thế của mình trong ngành xây dựng Việt Nam. Là một trong bốn tập đoàn xây dựng hàng đầu Việt Nam gồm Coteccon, An Phong, Vinaconex, Hòa Bình.

Các tập đoàn này bề ngoài luôn duy trì mối quan hệ hợp tác cùng phát triển, nhưng sâu bên trong từng đợt sóng ngầm, đấu đá cạnh tranh từ nhân sự đến thị phần, khách hàng vô cùng khốc liệt.

“Đây là thời điểm hội nhập, công ty cần tuyển những người tài để phục hồi và phát triển hoạt động của công ty. Nhưng chị thân là trưởng phòng nhân sự, lại làm việc thiếu trách nhiệm như thế này. Nói đi đã nhận của người ta bao nhiêu tiền” Thế Kiệt giận dữ ném chiếc laptop đang phát đoạn phỏng vấn các ứng viên xuống nền nhà.

“ Anh Kiệt, em thực sự không nhận đồng hối lộ nào, mười năm qua em một lòng một dạ vì công ty, em là người thế nào anh cũng hiểu rõ, xin anh đừng báo việc này lên chủ tịch, em van anh” Ngọc Huệ nước mắt giàn dụa, cô thực sự cũng không nhận tiền, chỉ là nhận chiếc dây chuyền từ Tiểu Vy.

“Vậy chị nói đi, lý do gì bỏ qua những thí sinh có tiềm năng và kinh nghiệm để chọn một bạn không hề có sự hiểu biết về ngành cũng như kinh nghiệm công tác như vậy”

Biết là không thể giấu thêm được nữa, Ngọc Huệ đành đem chuyện Tiểu Vy là cháu gái của Phó tổng giám đốc Thanh Bình thuật lại cho Thế Kiệt.

“ Tập đoàn này không phải nhà trẻ để mang con cháu vào đây trông giữ, chị viết bảng kiểm điểm cho tôi, hình thức kỷ luật tôi sẽ ban hành sau. Chuyện tuyển người kỳ này tôi sẽ trực tiếp làm. Ra ngoài ..”

Ngay từ khi Trần Thái Tuấn bước vào, ánh sáng từ những bức cửa kính lớn tràn vào, làm tôn lên vẻ đẹp của không gian sang trọng này. Trên tường, những bức tranh nghệ thuật tinh tế mang đến một không gian thân thiện và truyền cảm hứng cho nhân viên. Các bức tường được trang trí bằng bảng màu trung tính và các chi tiết sang trọng, tạo ra một không gian thích hợp cho sự tập trung và sáng tạo.

Chuyện xảy đến với hắn như một giấc mơ, cứ ngỡ hắn đã rớt cuộc phỏng vấn sau khi nghe thấy chuyện người nhà giám đốc đi cửa sau. Nào ngờ cuộc gọi hôm qua của Thế Kiệt đã cứu rỗi hắn khỏi cảnh buồn chán ngày ngày chạy Grab ship đồ ăn.

Với tâm trạng như trên mây, hắn gặp ai cũng như bạn thân thân lâu năm, bắt tay, ôm ấp, cười híp mắt. So sánh với cái nhà kho trước đây hắn ngồi làm việc thì môi trường ở đây quá tốt, từ phòng làm việc đến khu vực ăn uống vô cùng thoải mái và tiện nghi, làm nhân viên ở đây có thể thư giãn và tận hưởng khoảnh khắc khắc bình yên sau những giờ làm việc căng thẳng.

“ Tôi đã dẫn cậu đi tham quan hết các phòng ban, nhiệm vụ đã hết giờ tôi sẽ bàn giao lại cậu cho trưởng phòng Marketing. Trưởng Phòng Liên nhận người này, chăm sóc người mới cho tốt nhé”

Đôi mắt lúng liếng, ngực tròn mông lớn đích thị là Phan Kim Liên mà hắn đã gặp qua.

“Anh đang học cấp ba sao, ăn mặc như học sinh vậy. Ở đây là tập đoàn, mọi người đều phải ăn mặc chỉn chu, đặc biệt là phòng Marketing ta trước giờ luôn có tiếng sành điệu, thời thượng, anh như vậy là để các phòng ban khác cười vào mặt tôi sao.”

Vừa nhìn thấy vẻ mặt dâm đãng đi ôm hết người này đến người kia của hắn, Kim Liên nộ khí xung thiên, chắc chắn là hắn lợi dụng việc chào hỏi để lợi dụng chiếm tiện nghi các nhân viên nữ trong công ty. Nhớ lại sự việc lần trước Kim Liên càng sôi máu, cô quyết phủ đầu hắn ngay từ ngày đầu tiên đi làm.

Trần Thái Tuấn lúng túng, hắn hiểu rõ ở nơi sang trọng, chuyên nghiệp thế này, trang phục phải tương xứng. Nhưng hắn lúc này làm gì có tiền, bao năm qua tiền hắn làm ra đều đắp cả vào Lam Linh, giờ nhìn lại hắn chỉ có vài bộ đồ mặc đến bạc màu nhưng vẫn chưa sắm đồ mới.

“ Sếp à, tôi không cố ý làm sếp bẽ mặt, nhưng hiện tại tôi đang gặp vấn đề về kinh tế, tôi sẽ khắc phục sớm nhất nhé”

“Thôi bỏ đi, theo tôi vào giới thiệu cho anh mọi người trong team và nội dung công việc của anh”

Bạn đang đọc Nhất Mộng Thành Tiên sáng tác bởi TháiCựcTiềnBối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TháiCựcTiềnBối
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.