Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập đội Phi Hổ

Tiểu thuyết gốc · 1631 chữ

“Tình hình hôm nay rất phức tạp, cách đây 2 ngày người của chúng tôi cài vào Lạc Hồng Bang đã nhận được thông tin rằng rạng sáng nay Lạc Hồng bang sẽ tiến hành giao dịch ma túy với Tam Giác Vàng của Khum Sa. Đây là một thời cơ vô cùng tốt để chúng ta quét trọn ổ của bọn tội phạm này, nhưng cách đây 12 giờ chúng tôi đã mất liên lạc với mật vụ nằm vùng. Đây là vụ lớn đặc biệt liên quan đến Khum Sa một trong tứ đại tông sư, nhiều khả năng sẽ xuất hiện cao thủ khí động cảnh, nên bộ Tư Lệnh cảnh sát đã huy động toàn bộ lực lượng, phối hợp với các đồng chí biên phòng truy quét đối tượng.”

“Anh Trọng, chuyện anh muốn nhờ em là đi truy bắt Lạc Hồng bang này sao” Trần Thái Tuấn lắp bắp hỏi, nghe đến cao thủ Khí Động Cảnh hắn chợt lạnh sống lưng. Lần trước chỉ gặp cao thủ Khai Nguyên hắn thập tử nhất sinh mới tìm được một cơ hội bảo toàn tính mạng, nếu giao đấu với cao thủ Khí Động Cảnh chắn chắn là hắn không có cơ hội hoàn thủ.

“Không phải, bình tĩnh nghe anh nói hết đã nào. Vào 17 giờ chiều hôm qua bọn anh nhận được tin chiếc xe đưa đón học sinh trường tiểu học quốc tế Saigon Pearl đã mất tích, lái xe và toàn bộ học sinh đều không thể liên lạc được. Không biết là do băng đảng nào làm, nhưng Anh nhận định rất có thể Lạc Hồng bang sau khi phát hiện ra mật vụ bên anh liền gây án để tung hỏa mù”

“Vậy ý anh là em sẽ tham gia vụ bắt cóc này sao”

“Đúng vậy Thái Tuấn, Đội của anh được giao nhiệm vụ giải cứu an toàn cho 100 phần trăm con tin, vì tính an toàn nên rất khó sử dụng súng. Hiện tại lực lượng truy quét Lạc Hồng bang đã chuẩn bị xuất phát, anh cũng phải tham gia vào lực lượng này, vậy nên rất cần người biết võ công như em trám vào vị trí của anh . Tuy nhiên vẫn chưa xác định được mức độ nguy hiểm nhiệm vụ, nên anh sẽ không ép nếu như em từ chối”

Ngọc Lan nhìn Trần Thái Tuấn với ánh mắt đầy hy vọng, lần trước ở quán bar cô đã nhìn thấy bản lĩnh của hắn. Lần đấy đội của cô đã mất nhiều người, cô ý thức được rằng nếu không có cao thủ trong đội thiệt hại sẽ rất nặng nề khi đối đầu với bọn tội phạm hung hiểm như Lạc Hồng bang.

“Lúc nãy em nói có chuyện gì cần anh giúp đỡ sao” nhìn thấy ánh mắt do dự của hắn, Đình Trọng quyết ra chiêu bán nhân tình.

“Ngại quá anh Trọng, thực sự em đang có chuyện rất gấp cần đến tiền”

“Bao nhiêu”

“ Là 23.600.000, em gặp một vài sự cố nên…” Trần Thái Tuấn ngượng ngùng, giữa lúc dầu sôi lửa bỏng thế này hắn lại đi nói chuyện tiền nong.

“Vấn đề của cậu sẽ được giải quyết ngay thôi, quên nói với cậu tiền thưởng hoàn thành của nhiệm vụ lần này là 30 triệu mỗi người đấy.”

30 triệu !! Hiện giờ ta đã túng thiếu lắm rồi. Ngày đóng tiền điện đã đến gần, bùng đề, bùng hụi, bùng gái chứ đố cha thằng nào bùng được tiền nhà nước. 30 triệu đủ để thanh toán hết nợ, còn dư ra một ít đủ mua thêm một hai bộ đồ, trong lòng Trần Thái Tuấn dậy sóng.

“Anh Trọng, em tham gia”

“Tốt !! Anh yên tâm lên đường rồi. Chào mừng em đến với đội Phi Hổ” Đình Trọng vỗ vai hắn rồi rời đi.

Ngọc Lan bê hộp đồ đã chuẩn bị từ trước trao cho Trần Thái Tuấn “Trong hộp này là áo chống đạn, súng và bộ đàm anh ký tên vào giấy xác nhận này.”

Không ngờ cũng có ngày mình được cầm khẩu súng thật trong tay, kiểu dáng trông có vẻ nhỏ gọn, không nhiều chi tiết phức tạp và tương đối nhẹ.

“Tiểu Lan đây là súng gì” trong lúc nhận đồ từ Ngọc Lan, hắn cố tình dùng tay chà xát lên mu bàn tay của cô. Thấy Ngọc Lan không phản ứng hắn thản nhiên xoa nắn bàn tay non mềm ấy, rồi mặt dày hỏi han như không có chuyện gì xảy ra.

Ngọc Lan nhíu mày, cô không thể tưởng tượng được sắc lang này ở đồn cảnh sát, trước mặt bao nhiêu đồng nghiệp lại dám suồng sã với cô như vậy.

“Anh buông tay em ra, còn nữa không được gọi em là Tiểu Lan, chỉ có sếp Trọng gọi em như thế thôi”

Thấy nhiều người đang nhìn về phía mình Trần Thái Tuấn cũng không dám làm bậy nữa, hắn bắt đầu tháo khẩu súng ra tỉ mỉ xem xét từng linh kiện

“ Đây là Glock 19 súng lục bán tự động được sản xuất tại Wagram - Áo, sử dụng đầu đạn 9x19mm Parabellum. Tầm bắn hiệu quả khoảng 50m, đây là súng phổ biến ở lực lượng cảnh sát Việt Nam.Còn đây là áo chống đạn AG 17, anh ngồi xuống em giúp anh mặc nó.”

“ Hoa khôi đội Phi Hổ đã tìm được người nâng khăn sửa túi, haizz…. anh em ta hết cơ hội rồi” nhìn hai người tay trong tay thì thầm to nhỏ, mọi người ra sức trêu chọc.

Ngọc Lan chỉ là sinh viên mới ra trường từ nhỏ lại được cha mình bao bọc quá kỹ, cô chưa từng trải qua mối tình nào, giờ đây lại bị trêu chọc trước nhiều người như vậy cô ngượng ngùng luống cuống. “Không phải, không phải tôi chỉ giúp hắn mặc giáp, chứ không hề quen biết hắn, mọi người đừng hiểu lầm”

Nhưng với tên già đời mặt dày như Trần Thái Tuấn thì chuyện này có là gì. Hắn cười lớn, làm vẻ mặt giễu cợt “Đúng vậy đúng vậy, gu của tôi là mấy em gái đáng yêu, dịu dàng, điện nước đầy đủ. Sao có thể dính vào bà chằn hung dữ này chứ”

"Anh vừa nói cái gì?” Ngọc Lan vốn là mỹ nữ như thế, vậy mà hắn không có một chút thương hương tiếc ngọc còn chê cô hung dữ, lại còn dám ở trước mặt cô khen mấy cô gái khác.

“Không, không nói gì cả” trong lòng Trần Thái Tuấn có chút hoảng hốt. Mình chỉ tùy tiện nói mà thôi.

"Không có? Anh vừa rồi không phải chê em hung dữ sao, anh thì tốt rồi có nhiều em dịu dàng điện nước đầy đủ quan tâm?" Bại hoại, nói rõ như vậy còn không dám nhận, thực hoài nghi không biết hắn có phải là nam nhân không. Ngọc Lan lúc này đã bắt đầu tức giận.

“ Cái này, cái này chỉ là anh nói giỡn thôi mà”

"Nói giỡn, anh… vậy là đang nói giỡn sao? Thích nói giỡn như vậy ư?" Ngọc Lan lại càng thêm tức giận, đặc biệt là khi thấy dáng vẻ vô lại như vậy của Trần Thái Tuấn, hắn lại còn cười nữa chứ! Ngọc Lan càng nghĩ càng thấy tức.

“Em không phải nói không quen anh sao, anh cũng chỉ nói giỡn theo thôi. CŨng không có ý gì khác đâu”

"Tôi nói một chút, vậy mà anh có thể đùa như vậy sao?" Ngọc Lan tức giận vỗ mạnh một cái xuống bàn.

Nhìn thấy Ngọc Lan tức giận mặt đỏ bừng, hắn cười giả lả giống như đang nịnh nọt, nhưng trong mắt của Ngọc Lan, dáng vẻ này lại biến thành cười trên nỗi đau khổ của người khác. Con người nhiều lúc kỳ quái như vậy đấy, nếu nàng đang cố ý ghét ngươi, ngươi cười chắc chắn bị coi là cười dâm đãng, nàng chắc chắn sẽ không nghĩ là ngươi đang cười thiện ý đâu.

"Anh còn cười!" Ngọc Lan lại lớn tiếng mắng Trần Thái Tuấn. Sau đó đột nhiên cô vận sức dùng giày chiến đấu hung hăng đá vào chân hắn.

Nhưng Trần Thái Tuấn bây giờ không phải là bị thịt chỉ biết chịu đòn như lần đầu cả hai gặp mặt. Hắn nhẹ nhàng nhấc chân ra khỏi quỹ đạo cước pháp của Ngọc Lan, cô nghiến răng đá tới tấp về phía chân hắn. Cứ mỗi lần cước của Ngọc Lan gần như chạm trúng chân Trần Thái Tuấn, hắn lại như vô tình thoát được. Ngọc Lan đã đứng một bên thở dốc, còn hắn lại vô cùng khoan thai không hề có một giọt mồ hôi.

“Cao thủ, cậu nhìn ra được hắn ở cảnh giới gì không”

“Bộ pháp quỷ dị, giơ tay nhấc chân ngỡ như vô tình, nhưng thực ra là hữu ý. Nếu đã được anh Trọng tin tưởng đề cử như vậy, tôi đoán thực lực hắn không dưới anh Trọng, có lẽ đã đạt tới cảnh giới Khai Nguyên ”

Nhìn Trần Thái Tuấn thi triển bộ pháp ảo diệu, mọi người sôi nổi bàn tán, ai nấy đều thấy hào hứng vì chí ít có cao thủ sẽ giảm thương vong của cả đội khi làm nhiệm vụ rất nhiều.

“ Các đồng chí, đã có đầu mối về vụ án. Một số người dân cho biết có xe du lịch in tên trường học chạy về phía đảo Thạnh An, Cần Giờ.

Bạn đang đọc Nhất Mộng Thành Tiên sáng tác bởi TháiCựcTiềnBối

Truyện Nhất Mộng Thành Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TháiCựcTiềnBối
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.