Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá đò

Tiểu thuyết gốc · 997 chữ

Mặt trời từ từ khuất bóng sau những tòa nhà chọc trời, để lại cả một khoảng trời đỏ rực. Những đám mây điệu đà khoác lên mình chiếc áo rực rỡ dạo chơi cùng gió. Những tia nắng ấm áp cuối ngày nhẹ nhàng đáp xuống, vuốt nhẹ lên trên mặt sông Sài Gòn trông lấp lánh, đẹp đến lạ kỳ. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc một ngày làm việc bận rộn tấp nập của người dân Sài Gòn kết thúc.

Thế nhưng trái ngược với sự hân hoan của người người khi tan sở, dòng sông lúc này phản chiếu một ánh mắt man mác buồn, của người đàn ông cô độc thả mình trên chiếc ghế nhỏ. Ánh mắt ấy tuy sâu rộng như lòng sông nhưng lúc này đã nhuốm màu mệt mỏi.

Một bàn tay khẽ vỗ nhẹ lên vai, Trần Thái Tuấn không quay lại nhưng hắn biết là ai.

“ Anh đã nghe mọi chuyện rồi.Tìm chú cả buổi thật không ngờ chú thực sự đến đây” Hoàng Phong thở dài nhẹ nhàng tìm một mỏm đá rồi ngồi xuống. Đây là bờ kè sông Sài Gòn, mỗi khi buồn thì Hoàng Phong và Trần Thái Tuấn thường đến đây ngắm bờ sông lặng lẽ trôi.

Lúc này Trần Thái Tuấn mới thở hắt ra nói “ em thật không ngờ người mà em tin tưởng nhất lại phản bội lại em. Cảm giác lúc này thật khó chịu, lần trước anh cũng chia tay bạn gái anh vượt qua thế nào vây ”

Hoàng Phong suy nghĩ một hồi, đứng dậy nhìn ánh mặt trời xa xăm “ Sau khi chia tay thì chúng ta không nên buồn, không có gì phải buồn, buồn thì cũng buồn một chút xíu thôi. Mưa nào mà không tạnh, tình nào mà chẳng tan. Mất em này thì có em khác thôi, cuộc đời này còn dài, trong cuộc đời của chú, người đàn bà hết lòng yêu thương, hy sinh cho chú cũng chỉ có thể là mẹ của chú thôi ” Hắn ra vẻ đạo mạo, cao nhân từng trải chậm rãi nói.

Trần Thái Tuấn há hốc miệng đây rõ ràng là câu hát Viral của Cẩm Lan Sục, vậy mà dám lấy ra để an ủi hắn. “Đ* anh đang cà khịa em đấy à. Em lúc này chưa đủ đau khổ hay sao mà anh còn tâm trạng đùa giỡn vậy.”

“Haha thực ra thì em cứ nghĩ thoáng ra, anh đã yêu cả chục người rồi, nên lòng người anh hiểu. Lúc chia tay người mối tình đầu anh cũng đau khổ như vậy, nhưng rồi cũng sẽ quen thôi.”

Trần Thái Tuấn gật đầu bỗng thấy câu hát kia không ngờ lại có đạo lý. “ Có lẽ anh nói đúng, em cần một khoảng thời gian để bình tâm lại. Ngày mai em sẽ về quê tìm kiếm 1 nơi sắp xếp lại mọi chuyện ”

“Không không!! Chú lúc này đang buồn còn về quê định gặm nhấm nỗi buồn sao. Đây là cách tệ nhất khi chia tay đấy, dành mọi thời gian suy nghĩ về chuyện trước đó chỉ khiến chú thêm đau lòng.”

“ Vậy mỗi lần anh chia tay bạn gái anh làm gì ?”

“ Anh đi phá đò, khà khà khà” Hoàng Phong cười đểu, đá mắt với Trần Thái Tuấn.

Trần Thái Tuấn thất vọng “ hay là thôi đi, đập phá đồ chắc cũng không khiến em dễ chịu, hơn nữa giờ em thất nghiệp rồi còn phá thuyền của người dân, em lấy đâu ra tiền đền.”

Hoàng Phòng trừng mắt nhìn Trần Thái Tuấn như thằng nhà quê trên núi xuống. “ Anh nói phá đò ở đây nghĩa là đá phò, là đi chơi gái ấy. Người anh em, hôm nay anh dắt chú đi mở mắt ”.

Thực sự Trần Thái Tuấn hắn rất thật thà, Lam Linh là người phụ nữ đầu tiên hắn yêu. Trước đó hắn chưa hề chạm vào người phụ nữ khác, càng không nói dính dáng đến các cô gái làng chơi. Ngay cả đi bar hắn cũng chưa từng đi, hắn là người nội tâm khép kín, không thích những nơi ồn ào. Sài Gòn lại có quá nhiều những nơi như thế, thật là làm khó hắn.

Nếu là trước đây khẳng định hắn sẽ thẳng thừng từ chối, người tiết kiệm lại yên phận như hắn không thích đến những nơi như thế, hắn sợ Lam Linh biết sẽ buồn. Nhưng giờ ngẫm lại, trên đầu đã mọc cặp sừng dài như thế rồi còn quản cái này làm gì nữa.

“ Được !!! anh đợi em về tắm rửa rồi cùng đi” Trần Thái Tuấn quyết định nghe theo lời Hoàng Phong. Dù gì giờ hắn cũng chỉ còn một mình Hoàng Phong là thân cận, chắc chắn anh ấy không hại mình, hơn nữa nghe nói nhiều người cũng thích đi những nơi thưởng nguyệt như vậy chắc là không sao.

Hoàng Phong xua tay “ không cần phiền phức như vậy, đến đó có người tắm cho cậu”

Dứt lời Hoàng Phong liền chạy lên trên lấy xe, vì chỗ này sát bờ sông xe không xuống được.

“ Không phải chứ, anh mới chuyển công ty mà đã có tiền mua xe sang như vậy sao. Bên đó lương cao như vậy à.” thấy Hoàng Phong ngồi vào chiếc Mercedes G63, Trần Thái Tuấn vô cùng kinh ngạc, hắn nhớ rõ rằng lần trước Hoàng Phong rõ ràng đi con chiếc xe máy AB đời cũ, tại sao mới có mấy ngày đã đổi thành Mercedes G63 rồi, chủ tịch công ty hắn cũng chỉ đi chiếc Mercedes GLS 350.

Hoàng Phong mỉm cười rồi đáp " đấy là xe ba anh cho, còn công ty lần này là của chú anh làm chủ tịch đấy."

Bạn đang đọc Nhất Mộng Thành Tiên sáng tác bởi TháiCựcTiềnBối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TháiCựcTiềnBối
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.