Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi tương đối dung tục, chỉ thích ngực lớn!

Phiên bản Dịch · 2453 chữ

Ba ngày sau khi Hạ Nghiên Lạc trên mạng vẫn tiếp tục bộc phát tin tức liên quan đến cô. Nguyên nhân là vì có mấy bức ảnh cá nhân của cô bị tuồn lên weibo.

Trong ảnh được up lên ảnh đại diện mặc dù là kiểu ô vuông lập thể nhưng nội dung bên trong có thể nhìn rõ.

Vậy là tất cả mọi người đều biết hóa ra người đàn ông bảy năm về trước bản thân Hạ Nghiên Lạc cũng không biết là ai! Vì vậy cô mới đi về Hạ gia.

Bởi vì đảm bảo đây là những tin tức đáng tin cậy nên người đăng còn gửi cả ảnh ngày hôm đó của Hạ Nghiên Lạc lên.

Từ ảnh Hạ Nghiên Lạc đứng trước cửa Hạ gia cho đến khi cô vào nhà cùng một người phụ nữ bóng dáng mơ hồ nói chuyện cũng có.

Thậm chí còn có video xác nhận, trong video giọng người phụ nữ kia đã qua xử lý nhưng khi Hạ Nghiên Lạc hỏi đối phương điều kiện đàm phán nói cho cô biết người đàn ông bảy năm trước là ai thì lại không nghe rõ.

Có ảnh và video cho nên chuyện Hạ Nghiên Lạc và người đàn ông xa lạ bảy năm trước tình một đêm hoàn toàn bùng phát.

Mà lúc này rất nhiều bài phỏng phấn học sinh của trường cấp hai Tô Thành đều nói cuộc sống riêng tư của Hạ Nghiên Lạc rất hỗn loạn, trong lúc học kết thân với mấy người bạn trai. Nói vô cùng trơn tru cứ như tận mắt chứng kiến vậy.

Mà người đàn ông bảy năm trước này chính là người mà Hạ Nghiên Lạc đánh cược bị thua. Vậy nên ngay cả người đàn ông lên giường cùng mình là ai cô cũng không biết.

Lúc này Hạ Nghiên Lạc vì không lên mạng nêu không biết chút sự tình nào. Trong mấy ngày này cô luôn luôn học hát.

Trong buổi tiệc âm nhạc của giải trí Hoắc thị ngày 18 này cô sẽ xuất hiện cuối cùng hát ca khúc “Cuộc gặp gỡ định mệnh của em” được Hoắc thị mời nhạc sĩ nổi tiếng viết riêng cho cô.

Mỗi ngày cô đều ngồi xe của Hoắc gi đi đến phòng thu âm cá nhân học hát. Phụ huynh học sinh cũng không biết cô là mẹ của Hoắc Thần Hy nên mọi thức vẫn như bình thường.

Chỉ là Hoắc Khải Quân lại luôn quan tâm đến động thái trên mạng.

Lúc nhìn thấy những tin xấu đó anh thậm chí kích động đến mức muốn đem hết đám người kia ném xuống biển. Nhưng anh vẫn phải nén nhịn.

Bởi vì cái anh muốn làm chính là đợi những tin tức xấu đó tích tục đến đỉnh điểm.

Thực ra loại người như Giản Vũ San nếu sử dụng tốt sẽ là một quân cờ hay có thể dùng được. Nếu động vào thì khác nào chặn mất quân tốt của mình.

Chỉ là thân là một người bạn, Bác Ngự Thần có chút không rõ Hoắc Khải Quân muốn làm gì. Hôm ấy cậu ta chủ động gọi điện cho anh hẹn cùng tụ tập.

Hoắc Khải Quân nhận điện thoại nghĩ tới cô gái của mình gần đây vì mấy tin xấu dường như khiến cuộc sống của cả hai bị đảo lộn. Vậy là anh bèn đồng ý với Bác Ngự Thần đưa Hạ Nghiên Lạc và Hoắc Thần Hy đến.

Hạ Nghiên Lạc nhận điện thoại của Hoắc Khải Quân nghĩ đến những tin xấu của mình nên vẫn chưa có cơ hội chính thức gặp mặt Cố Mạt Ly vừa hay hôm nay có Hoắc Khải Quân cô không lo vấn đề an toàn nữa vậy là bèn hẹn Cố Mạt Ly.

Lúc Hoắc Khải Quân đưa vợ và con đến Hoàng Đình Đế Quốc Bác Ngự Thần và Thời Khâm Tín đã đến trước rồi.

Đang muốn mở cửa đi vào thì Cố Mạt Ly từ cửa đi vào. Nhìn thấy Hạ Nghiên Lạc mắt cô đỏ lên, sau mấy giây đứng yên cô ấy cũng lao đến.

"Tiểu Nghiên Lạc, tớ nhớ cậu chết đi được." cô ấy ôm chặt lấy cô.

"Mạt Ly, tớ cũng nhớ cậu chết đi được!" Hạ Nghiên Lạc cũng ôm chặt lấy cô ấy: "Xin lỗi, lúc trước luôn không liên lạc với cậu...."

"Tớ có nhiều chuyện muốn nói với cậu." Cố Mạt Ly gấp gáp nói.

"Tớ cũng vậy!" Hạ Nghiên Lạc đỏ mắt gật đầu.

Bên cạnh Hoắc Thần Hy ngẩng đầu nhìn Hoắc Khải Quân nói: "Bố, con có cảm giác mẹ càng thích cô bạn mẹ hơn? Họ cửu biệt trùng phùng mẹ cũng không nhận ra bố nhưng mẹ và cô bạn của mẹ cửu biệt trùng phùng lại rưng rưng nước mắt!"

Hoắc Khải Quân nghe xong đen mặt lại.

Hoắc Thần Hy cảm thán: "Bố, bố phải cố gắng! So với một người phụ nữ cũng không bằng!"

"Con hiểu gì chứ?" Hoắc Khải Quân chau mày: "Mẹ không thích bố thì con đến từ đâu? Mẹ thích người phụ nữ đó, tại sao mẹ không để người phụ nữ ấy sinh con ?!"

Hoắc Thần Hy đang cảm thấy có đạo lý thì một ý nghĩ khiến nó không hiểu: "Bố nếu hai người phụ nữ kết hôn cũng có thể sinh con sao? Vậy không phải là có hai em bé sao?"

Hoắc Khải Quân: "..."

Lúc này Thời Khâm Tín từ phòng bao đi ra cưa, nhìn Hoắc Khải Quân nói: "Anh Thâm, lợi hại, con cũng thu phục rồi!"

Bác Ngự Thần lúc này mới phản ứng lại, đồng tử co lại: "Anh nó gọi anh là bố rồi!"

Khi Hạ Nghiên Lạc và Cố Mạt Ly vừa mới buông nhau ra Hoắc Khải Quân duỗi một tay kéo Hạ Nghiên Lạc vào lòng. Annh một bên là vợ một bên là con trai. Trong mắt đều là sự thỏa mãn của người đàn ông thành công: "Giới thiệu với mọi người một chút đây là vợ anh Hạ Nghiên Lạc, đây là con trai anh Hoắc Thần Hy! Thần Hy mọi người gặp qua rồi còn Nghiên Lạc lúc trước mọi người gặp là cô ấy hoá trang!"

Cố Mạt Ly nghe Hoắc Khải Quân nói xong ngẩn ra mấy giây. Cô ấy nhìn Hoắc Thần Hy rồi lại nhìn Hạ Nghiên Lạc nhất thời hiểu ra. Lý Nhược Tuyết lúc đầu chính là Hạ Nghiên Lạc.

Cô ấy suýt chút nữa hét lên nhưng bị Hạ Nghiên Lạc kéo vào phòng bao: "Được rồi, được rồi, Mạt Ly, mình chịu phạt! Lúc đó, tôi không muốn sau này công khai thân phận, vì vậy ..."

"Chịu phạt thì không cần!" Cố Mạt Ly vừa mừng vừa giận: "Tớ cần cậu..."

Lời của cô ấy vẫn chưa nói xong, Hoắc Khải Quân đã mở miệng: "Lạc Lạc là của tôi!" nói xong, anh đi đến trước mặt mọi người công khai hôn cô.

"Anh, anh sao thế, phụ nữ mà cũng ghen!" Bác Ngự Thần bỉ ổi nói.

"Đợi khi chú cưới vợ và sinh con, chú sẽ hiểu!" Hoắc Khải Quân lạnh nhạt nói.

"Mẹ nó!" Bác Ngự Thần đứng dậy: "Coi thường em? Lão tử tối hôm nay sẽ kéo một cô gái đi kết hôn! Tối nay cô ấy sẽ có thai!"

Thời Khâm Tín cười lạnh: "Ngự Thần, ngay cả khi cậu kết hôn ngay bây giờ rồi sinh con cũng vẫn muộn hơn bảy năm so với anh Thâm!"

"Nhân gian bất sách" Bác Ngủ Thần thương tiếc nói.

Mọi người nghe xong đều cười lớn, ngay cả Cố Mạt Ly vừa mới nghe Hạ Nghiên Lạc giải thích những gì đã qua cũng bật cười: "Bác tổng, anh thua ở vạch xuất phát! Trừ khi anh vượt qua thời gian, nếu không anh không thể thắng được đâu!"

Bác Ngự Thần cảm thán: "À, năm đó tôi chia tay bạn gái, không biết cô ấy có mang thai sinh con cho tôi không! Không bằng tôi liên lạc thử xem?"

"Năm nay cậu 27, bảy năm trước mới 20, vì vậy ..." Thời Khâm Tín chớp mắt.

Bác Ngự Thần lập tức xua tay: "Tôi không sớm như vậy..."

Đang nói cười Bác Ngự Thần nghĩ đến cái gì đó nhìn Thời Khâm Tín nói: "Đừng nói đến tôi nữa, tôi luôn muốn hỏi cậu, cậu thích loại người kiểu gì? Năm nay cậu đã 26 tuổi rồi, cũng chưa thấy kết giao bạn gái!"

"Tôi tương đối thô tục." Thời Khâm Tín cầm ly rượu uống một ngụm, lạnh nhạt nói: "Tôi không có bất kỳ yêu cầu nào, tôi thích ngực lớn!"

Bác Ngự Thần đang uống rượu suýt chút nữa phun ra ngoài.

Mà lúc này cửa phòng bao bị mở ra, Hạ Nghiên Lạc ngẩng đầu lên bèn nhìn thấy một cô gái đáng yêu với ngũ quan vô cùng tinh tế đang chau miệng đi đến, đôi mắt cô ấy đỏ ửng: "Anh Khâm Tín, anh dung tục như vậy, em không quan tâm đến anh nữa?"

Thời Khâm Tín nhăn trán, làm thế nào mà cô ấy lại nghe thấy? ! Anh chỉ cảm thấy hơi đau đầu, nhưng ngay lập tức giải thích lên: "Mộ Cẩn, anh đang đùa ..."

"Hừ, em bị đá. Lý do là ngực của em không đủ lớn!" Nhan Mộ Cẩn nhìn Thời Khâm Tín với vẻ bất bình: "Anh Khâm Tín em rất tệ đúng không?"

"Ha ha ha." Bác Ngự Thần cười lớn: "Gà rừng, trước đây anh bảo em cố mà ăn cơm em không chịu ăn, giờ hối hận rồi à? Con bé nào cướp bạn trai của em? Anh xuất mã câu dẫn cô ta rồi đá cô ta giúp em báo thù! Sau đó người đàn ông kia hoàn lại cho em!"

"Loại đàn ông không có mắt nhìn đó cũng không cần để ý!" Thời Khâm Tín chỉ tay vào sô pha ám thị Nhan Mộ Cẩn ngồi xuống sau đó nhìn Hạ Nghiên Lạc nói: "Chị dâu đây là em gái Nhan Mộ Đẩu thanh mai trúc mã của em!"

Nói xong lại nhìn Nhan Mộ Đổng nói: "Mộ Đổng hôm nay anh Thâm đưa con trai và chị dâu đến đừng nói lung tung dạy hư trẻ con! Còn vị cô nương xinh đẹp này là Cố Mạt Ly là bạn của chị dâu!"

"Anh Thâm, anh đã kết hôn?!" Nhan Mộ Đổng kinh ngạc nhìn Hạ Nghiên Lạc, sau đó đôi mắt cô mở to tròn xoe: "Chị dâu, hóa ra chị là Lạc Tuyết đang rất hot trên Internet! Em có thể chụp ảnh với chị không?"

Hạ Nghiên Lạc bất giác mỉm cười: "Được, nhưng những bình luận của chị trên Internet không được tốt lắm. Em không để ý chứ?"

"Em nhìn anh Thâm là biết chuyện gì đang xảy ra rồi !" Nhan Mộ Cẩn dường như đã hoàn toàn quên mất rằng cô vừa mới thất tình, hai lúm đồng tiền nhỏ trên má rất sâu: "Hoá ra anh Thâm là nam chính trên trên Weibo."

"Thật thông minh!" Hoắc Khải Quân khen ngợi.

Nói rồi, anh ôm Hoắc Thần Hy lên : "Nhìn con trai anh và anh giống nhau không?"

"Ừ, miệng và cằm giống!" Nhan Mộ Đổng nhận xét: "Nhưng lông mày giống mẹ nhiều hơn! Trời ơi sao mà thằng bé đáng yêu vậy! Cô có thể hôn cháu một cái không?"

Hoắc Thần Hy thấy cánh môi Nhan Mộ Đổng chuyển động như muốn hôn nó, nó lại đang ở góc tường có tránh cũng không tránh được.

Thấy mình sắp bị tước mất nụ hôn đầu, nó nói: "Dì ơi, cháu chỉ thích người phụ nữ có bộ ngực lớn hôn cháu."

"Hả?" Nhan Mộ Đổng chảy nước mắt: "Ngay cả thằng nhóc này cũng bỏ rơi em!"

Thời Khâm Tín lập tức kéo cô lại nhìn cô rồi nói: "Thực ra vẫn tốt mà!"

"Cái gì mà vẫn tốt?" Nhan Mộ Cẩn ấm ức hỏi.

"Ý trên mặt chữ." Thời Khâm Tín nói.

"Em biết, tất cả mọi người đều ức hiếp em!" Nhan Mộ Đổng nói, mắt cô lại đỏ lên: "Người ta hôm nay thất tình, mọi người không thể an ủi một chút sao?"

"Được rồi, anh an ủi." Thời Khâm Tín nói: "Anh thích chính là ngực nhỏ!"

"Ha ha ha, anh đang cười em ngực nhỏ." Nhan Mộ Cẩn càng không can chịu.

Mọi người cùng cười lớn. Đợi Thời Khâm Tín dỗ Nhan Mộ Cẩn xong Hoắc Khải Quân mới mở miệng: "Vừa hay mọi người đều ở đây hôm nay, buổi tiệc âm nhạc của giải trí Hoắc thị tổ chức vào ngày 18, mời mọi người tham gia."

"Wow, chị dâu cũng hát à?" Đôi mắt của Nhan Mộ Đổng như sáng sao.

"Ừ, chị sẽ hát một bài hát mới." Hạ Nghiên Lạc gật đầu.

"Tuyệt, em phải đến tận nơi để nghe!" Nhan Mộ Đổng phấn khích.

"Không thành vấn đề, nhưng chị là người hát cuối cùng, mọi người đừng rời đi quá sớm nhé !" Hạ Nghiên Lạc nói xong đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Cô xong việc vừa mới tới cửa đá được Hoắc Khải Quân ôm.

Hoắc Khải Quân ôm cô nói: "Lạc Lạc, anh trước đó không nói dối em? Bạn bè của anh đều rất thích em!"

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, trong lòng hơi cảm động: "Là anh cố ý đưa em đến đây để giải tỏa tâm trạng đúng không?"

"Có phải là cảm động rồi muốn lấy thân báo đáp?" Hoắc Khải Quân lập tức đưa má đến: "Nào, trước hết thưởng một cái hôn! Lấy thân báo đáp về nhà làm!"

"Mẹ nó!" một giọng nói không can tâm từ phía sau hai người truyền ra: "Anh Thâm anh không đúng rồi, muốn hôn thì về nhà hôn, thức ăn cho chó đều bay hết đến cửa nhà vệ sinh rồi! Cay mắt quá!"

"Vợ đẹp quá, hết cách!" Hoắc Khải Quân bất lực nhún vai ra vẻ rất ngoan ngoãn.

Mà phía sau Hoắc Thần Hy nghe được bốn chữ "thức ăn cho chó" đột nhiên nghĩ đến trong nhà có hai con chó Teddy vậy là nó nhìn Bác Ngự Thần nói: "Chú Bác, chú có phải là chú Cầu Bông không?"

Lời tác giả:

Quân ca có phải rất hạnh phúc, lựa chọn của anh ấy mọi người đều ủng hộ

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.