Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lẽ nào anh ta muốt diệt khẩu?

Phiên bản Dịch · 970 chữ

Tổng bộ của tập đoàn Hoắc thị đặt tại Mỹ, dưới trướng có chuỗi khách sạn năm sao toàn cầu, cho nên Hoắc Khải Quân bình thường một nửa thời gian dường như là ở nước ngoài.

Lần này anh về là bàn về một hợp đồng lớn liên quan đến phương điện điện ảnh, coi như là bước đầu tiên Hoắc thị bước vào giới giải trí.

Mở hòm thư ra, anh ta xử lý xong công việc bèn nhìn vào tư liệu mà Thẩm Nam Phong gửi đến.

- Lý Nhược Tuyết, 25 tuổi, người thôn Thập Lý, ngoại ô phía Nam Ninh Thành, tốt nghiệp cấp 3…

Xem đến đây Hoắc Khải Quân nhíu mày.

Tốt nghiệp cấp 3, biết đàn piano, biết tiếng Pháp?

Anh ta tiếp tục xem.

Bảy năm trước anh trai Lý Đại Hải đến Ninh Thành làm việc kết hôn nên cùng anh trai đến đây, làm qua rất nhiều công việc vặt vãnh, trước mắt vừa bị công ty Fashion cho thôi việc, đang thất nghiệp.

Xem đến đây Hoắc Khải Quân dường như có thể khẳng định, vừa nãy mình không hoa mắt.

Hóa ra, người phụ nữ này lại tìm công việc mới, đang làm nhân viên phục vụ cho khách sạn của anh ta.

Có lẽ nhìn cô thuận mắt là vì cô hơi giống với cô gái bảy năm trước.

Mà từ trong lý lịch này của cô nhìn ra Lý Nhược Tuyết là một cô gái không an phận, nếu không sao có thể trong mấy năm liền đổi nhiều công việc như thế?

Anh ta nhẹ cau mày, trong lòng hơi không thoải mái.

Người phụ nữ không an phận khiến anh ta không thích cho lắm. Vậy nên anh ta quyết định tống hết mấy thứ vớ vẩn này ra khỏi não.

Hai ngày sau trải qua đều rất bình lặng. Bởi vì Hoắc Khải Quân đang ở khác san nên tất cả nhân viên đều bận rộn, Hạ Nghiên Lạc tan ca hơi muộn, mỗi lần về nhà Hạ Thần Hy đều ngủ rồi.

Đến ngày thứ ba lại đến lượt Hạ Nghiên Lạc quét dọn tầng trên cùng.

Có điều trong phòng giám đốc phải là người có chuyên môn mới được quét dọn, cô phụ trách khu vực gần ban công.

Trong lúc cô đang thu dọn đi ra thì một giọng nam xông thẳng vào tai:

- Tôi là Thẩm Nam Thông… đúng, ý của Hoắc tổng là…

Hạ Nghiên Lạc nghe được người này là Thẩm Nam Thông, anh ta dường như đang nói đến chuyện giá cả hợp đồng.

Mặc dù kinh nghiệm của cô không nhiều nhưng cũng biết, trước khi định giá hợp đồng nếu như giá bị lộ ra ngoài là một chuyện vô cùng lớn.

Nhưng bây giờ cô đang ở đây, nếu đột nhiên đi ra dường như đó lại càng là chuyện xấu.

Vậy là thu lại thùng nước và giẻ lau, lép chặt vào góc tường, đợi sau khi Thẩm Nam Thông rời đi thì ra ngoài.

Nhưng, ông trời cố tình trêu đùa, cô vừa mới lùi được hai bước Thẩm Nam Thông đã phát hiện ra.

Anh ta trước tiên mau chóng kết thúc cuộc điện thoại với đầu bên kia, sau đó hướng về phía Hạ Nghiên Lạc hỏi:

- Cô sao lại ở đây?

Lúc anh ta đến, rõ ràng không có người nên anh ta mới gọi điện thoại, người phụ nữ này từ đâu nhảy ra vậy?!

Ánh mắt Thẩm Nam Thông hoài nghi, người phụ này vô cùng quen mắt, chính là Lý Nhược Tuyết mà Hoắc Khải Quân bảo anh ta điều tra!

- Tôi luôn luôn đứng đây quét dọn, nhưng lúc nãy do đứng ở góc khuất cho nên anh mới không phát hiện ra. Hạ Nghiên Lạc giải thích.

Lời giải thích này dường như nói rất trơn tru, có điều liên quan đến hợp đồng trị giá chục tỷ, hơn nữa nó lại là lĩnh vực mới mà Hoắc thị nhảy vào cho nên tuyệt đối không thể qua loa đại khái được!

Thẩm Nam Thông suy nghĩ một lát mới nói: “Cô đi theo tôi.”

Trong lòng Hạ Nghiêm Lạc lặng đi, lẽ nào anh ta muốn giết khẩu?

Vừa đi cô vừa suy nghĩ xem làm cách nào để chứng minh sự trong sạch của mình, Hạ Nghiên Lạc cùng Thẩm Nam Thông đi ra khỏi ban công, vừa mới đến thang máy cửa thang máy đã mở ra, Hoắc Khải Quân và hai trợ lý từ trong đi ra.

- Hoắc tổng! Thẩm Nam Thông cúi đầu hành lễ.

- Cô sao lại ở đây? Hoắc Khải Quân nhìn cái là nhận ra Hạ Nghiên Lạc.

- Hoắc tổng, chuyện là thế này… Thẩm Nam Thông giải thích đơn giản mấy câu với Hoắc Khải Quân, sau đó nói:

- Em dự định giao cô ấy cho quản lý khách sạn, trước khi chúng ta ký hợp đồng, sợ là phải cấm túc tự do của cô ấy, tuyệt đối không cho liên hệ với bên ngoài.

Hạ Nghiên Lạc nghe xong trong lòng nhất thời hơi căng thẳng.

Không nói là cấm túc tự do năm ngày, để Hạ Thần Hy một nhìn ở nhà cô cơ bản không yên tâm, lại nói nếu như để quản lý khách sạn biết được, sau này cô còn có thể làm công việc này nữa sao?

Công việc chính thức này nếu có mấy ngày đã bị đuổi rồi thì án tại hồ sơ, tiếp theo sau cô làm thế nào mà tìm được việc đây?

Cô đã nợ gia đình anh Lý hơn một trăm nghìn tệ rồi, không có công việc để kiếm tiền, cô trai và cô sẽ phải đứng đường mất!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 234

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.