Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoắc Khải Quân pk Hạ Thần Hy

Phiên bản Dịch · 2358 chữ

Bởi vì điện thoại nằm trong tay Hạ Nghiên Lạc nên khi cô nằm trong lòng Hoắc Khải Quân xung quanh nhanh chóng tối thui.

Cô dán chặt lấy anh ta, cũng không dám xem xem những con chuột kia đã chạy chưa.

"Ngốc chết đi được, chỉ là mấy con chuột thôi, có gì mà phải sợ?" trên đỉnh đầu cô giọng nói trầm lắng có từ tính của Hoắc Khải Quân vang lên, trong lòng Hạ Nghiên Lạc như có ngàn con ngựa đang chạy.

Cô vội vàng buông tay muốn rời xa cái ôm của anh ta.

"Phụ nữ thật phiền phức." anh ta có chút không thoải mái, có điều vẫn ôm chặt lấy cô, bình tĩnh đưa cô lên tầng.

Hạ Nghiên Lạc vì quá hoảng sợ nên chỉ lẩm nhẩm: "Cám ơn Hoắc tổng."

"Trước kia cô về nhà kiểu gì?" anh ta hỏi.

Thực ra trước kia nếu muộn quá Hạ Thần Hy ngủ rồi, cô sợ thì sẽ chạy thật nhanh lên trên.

Nếu còn sớm, con trai vẫn chưa ngủ thì Hạ Thần Hy đều xuống đón cô...

Hạ Nghiên Lạc cho rằng mấy năm này cô đã thật kiên cường rồi, nhưng đối với động vật như chuột này không biết tại sao cô trời sinh rất sợ chúng.

“Tôi sẽ miễn cưỡng chạy lên.” Hạ Nghiên Lạc nói.

Hoắc Khải Quân đột nhiên cảm thấy có chút xót xa, anh ta mở miệng: “Sau này để tôi bảo tài xế đưa cô lên.”

“Không có gì, dù sao cũng chị bị dọa một chút thôi, cũng rất nhanh sẽ qua, không cần phiền người khác.” Hạ Nghiên Lạc thấy Hoắc Khải Quân đã đưa mình lên đến tầng thứ ba rồi bèn nói: “Bên tay trái tầng bốn là đến nơi rồi, Hoắc tổng anh có thể đặt tôi xuống được không?”

“Chân không bị nhũn nữa à?” giọng nói của anh ta mang theo vài phần sủng nịnh, trong đêm tối tự nhiên lại có cảm giác ấm áp.

Cô nhẹ giọng trả lời: “Đã đỡ hơn rồi, cũng quen rồi.”

Quen rồi? Anh ta đột nhiên cảm thấy từ này dường như có chút khiến người ta không thoải mái. Là vì đồng cảm với quá khứ của cô sao?

Hai người đi đến cửa, Hạ Nghiên Lạc cầm chìa khóa mở cửa, cô nói với Hoắc Khải Quân bên cạnh: “Trong này có chút lộn xộn, cho nên…”

Anh ta không thèm nghe lời cô, mà cửa vừa mới mở ra thì anh ta đã đi vào trước rồi.

Đợi đã, trong phòng sao lại sáng đèn?

Đồng tử của Hoắc Khải Quân mở to.

Nhưng, Hạ Thần Hy nghe thấy động tĩnh bèn chạy từ trong phòng ngủ ra: “Xinh đẹp…”

Chữ ‘mẹ’ vẫn chưa nói ra nó đã ý thức được trong nhà đột nhiên có một vị khách không mời, vậy nên lời chặn lại ở cổ họng.

Bởi vì Hạ Nghiên Lạc từng nói vì hộ khẩu của nó là thuộc Lý gia, thân phận của nó gắn và con trai của Lý Đại Hải. Cho nên trước mặt người xa lạ không thể tùy tiện lộ thân phận được.

Hoắc Khải Quân nhìn đứa trẻ trước mặt, xem ra nó khoảng 6-7 tuổi, ngũ quan vô cùng hài hòa, hơn nữa trời sinh nó còn mang theo vài phần cao quý, quả nhiên không giống dáng vẻ của đứa trẻ bình thường.

Anh ta bất giác chau mày nhìn Hạ Nghiên Lạc: “Đứa trẻ này ở đâu ra vậy?”

Hạ Nghiên Lạc đang muốn giải thích thì Hạ Thần Hy đối diện đã mở miệng: “Cháu là bạn trai của cô ấy!”

Người đàn ông trước mặt mặc dù dáng vẻ không tồi, dường như còn rất có tiền, nhưng tính khí có vẻ không tốt. Hạ Thần Hy cảm thấy mẹ không thể thể dựa vào người đàn ông này được!

Chuyện tình cảm nam nữ này vẫn nhanh chóng tiệt diệt đi!

“Bạn trai?” Hoắc Khải Quân bật cười nói: “Tiểu tử, vắt mũi chưa sạch còn đòi làm bạn trai người ta?”

Thế mà gọi nó là ‘tiểu tử’? Người này không tôn trọng nó!

Hạ Thần Hy tức giận, nhìn Hoắc Khải Quân, nhướn cặp lông mày nhỏ nói: “Chú à, bây giờ đang lưu hành kiểu Tiểu Thị Tươi như cháu, về khoản này chú sớm đã không còn nữa rồi! Hơn nữa người ta đều nói Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước sẽ bị đánh chết rồi trôi vào bờ cát, cháu thấy chú sắp bị đánh chết đến nơi rồi!”

Hoắc Khải Quân lớn bằng ngần này nào có bị ai nói như vậy? Hơn nữa người nói lại là một đứa trẻ con!

Có điều, nếu tính toán với đứa trẻ này thì dường như anh ta chẳng đáng mặt đàn ông.

Vậy là anh ta hướng về phía Hạ Nghiên Lạc hỏi: “Tiểu tử thối này cô lấy ở đâu ra thế?”

Hạ Nghiên Lạc đau đầu không quá ba phút sau đó bắt đầu dập lửa.

Cô vội vàng mỉm cười: “Đây là con trai của anh tôi, tên là Lý Thần Hy.” Dù sao cho dù cô không nói Hoắc Khải Quân sớm muộn cũng điều tra ra.

“Cô không những giúp anh trai cô hoàn tiền, còn giúp anh ta nuôi con?” Hoắc Khải Quân chau mày, chỉ cảm thấy đứa trẻ này ánh mắt có là lạ!

Đặc biệt mới vừa rồi nó nói là bạn trai của cô, tên là Thần Hy gì đó, rõ ràng nó là ngoại lai thế mà còn dám cướp người phụ nữ của anh ta?

“Ha ha, anh trai bận…” Hạ Nghiên Lạc nói: “Hơn nữa tôi ra ngoài đi làm cũng là anh trai giúp tôi tìm việc.”

Hoắc Khải Quân không thèm để ý đến lời của cô, ánh mắt anh ta nhìn xung quanh.

Căn hộ này có một căn phòng và một phòng khách, chỉ là kho biến thành một phòng ngủ nhỏ, bên trong có một cái giường ngủ cho trẻ con.

Bên ngoài có một căn phòng lớn để một chiếc giường của người lớn và một cái bàn.

Phòng khách cũng nhỏ, có một cái tủ tivi nhỏ, phía trên đặt một cái tivi đời cũ không phải màn hình tinh thể lỏng!

Sô pha dường như đã qua sử dụng nhưng được lau chùi rất sạch sẽ.

Phòng rất nhỏ, chỉ nhìn một lượt là thấy hết, đúng là ngoài thằng nhóc này ra thì không bất kỳ người đàn ông nào hết.

Hoắc Khải Quân lộ ra vẻ hài lòng, sau đó anh ta hướng đôi chân đi đến phòng ngủ của Hạ Nghiên Lạc.

Hạ Thần Hy vội vàng chặn lại: “Này chú kia, đây là phòng của phụ nữ, chú là ai chứ, không được vào!”

Xem ra phải tuyên bố chủ quyền với nhóc con trước mặt này mới được!

Hoắc Khải Quân ôm Hạ Nghiên Lạc vào lòng nhước mày với Hạ Thần Hy nói: “Nhìn thấy chưa, chú là bạn trai của cô ấy! Nhóc con, phiên cháu tìm hiểu cho kỹ rồi hẵng nói, tránh lại trời mưa nước dột vào nhà!”

Hạ Nghiên Lạc dãy dụa trong lòng Hoắc Khải Quân, không biết làm sao để giải thích với con trai, cô đành ám thị bằng mắt để an ủi thằng bé.

Nhưng thằng bé không chịu nghe lời.

Người đàn ông này muốn cướp mẹ của nó, tức chết đi được!

Nó đẩy cửa phòng đi vào, sau đó nằm trên giường của Hạ Nghiên Lạc. Trong lòng nghĩ, muốn cướp mẹ của nó vậy đợi khi nào nó chế rồi hẵng hay!

Lúc này, Hoắc Khải Quân đã đi vào phòng, giống như Hoàng đế thị sát hoa viên của nhà mình, anh ta tùy ý nhìn sách bày trên bàn.

Dường như đều là sách của trẻ con, chỉ có một quyển bìa đỏ xem ra giống như tiểu thuyết.

Anh ta cầm lên, đọc tiêu đề sách “Tình yêu hướng đông, hôn nhân hướng tây.”

Viết gì thế này?

Anh ta lật trang đầu tiên, nhìn vào tiêu đề: Chương 1: Baby, em chặt quá!

Vừa xem tiêu đề chương, sắc mặt của Hoắc Khải Quân đen lại: “Lý Nhược Tuyết, cô dám xem sách sex hả?”

Lúc ánh mắt của Hạ Nghiên Lạc nhìn vào quyển sách trên tay Hoắc Khải Quân cô đột nhiên cảm thấy mình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch sự trong sạch cho mình.

Cô vội vàng chạy đến, giật lại quyển sách trong tay anh ta nói: “Không phải, chỉ là tiêu đề có hơi đen tối một chút… Anh đọc nội dung, không giống như vậy đâu, bình thường tôi chỉ đọc trước khi đi ngủ thôi…”

Hoắc Khải Quân nheo mắt: “Tốt nhất là như thế!”

Anh ta nói rồi cầm sách đặt lại chỗ cũ, nhưng đồ của Hạ Thần Hy đắp thành đống cao, lúc Hoắc Khải Quân đặt sách lên do không vững trọng tâm nên đổ vào cái hộp trang điểm bên cạnh.

Hộp trang điểm bị vỡ rơi xuống đất, Hoắc Khải Quân cúi người xuống nhặt thì Hạ Nghiên Lạc đã nhanh chóng chạy đến.

Cô kéo ngăn kéo ra rồi để hộp trang điểm vào trong.

Hoắc Khải Quân nhìn vào ngăn kéo thứ hai nói: “Bên trong có cái gì à?” Vừa rồi anh ta không tinh ý, chỉ cảm thấy có cái gì đó phát sáng, cảm giác khiến anh ta thấy rất thân quen, nhưng không nhìn rõ.

“Không có gì, nữ trang của phụ nữ.” Hạ Nghiên Lạc trong lòng lo sợ nhưng vẫn vờ như tự nhiên.

Đồ trong đó nếu thấy thì sẽ rất nguy hiểm, nó là chiếc nhẫn của tên khốn kiếp bảy năm trước đưa cho cô.

Vốn dĩ muốn vứt đi rồi, nói không chừng nó còn khiến cô mang họa vào thân, nhưng mỗi lần nhìn thấy Hạ Thần Hy trong lòng cô lại cảm thấy, nó là món đồ mà bố đẻ của nó để lại, mặc dù hai mẹ con họ không có ý định nhận lại anh ta nhưng cũng coi như lưu lại một vật kỷ niệm giữa hai cha con họ.

Dù sao chỉ cần cô không lấy ra, hai mẹ con sẽ không gặp nguy hiểm.

Quả nhiên Hoắc Khải Quân vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng hỏi một câu, cho nên khi Hạ Nghiên Lạc nói đó là đồ của phụ nữ anh ta cơ bản cũng không dự định muốn xem.

Lúc này anh ta đã quan sát xong phòng của cô, anh ta sâu sắc cảm nhận được, nếu anh ta là bạn trai trong ba năm tới của cô thì cũng nên cho một nơi ở đầy đủ hơn.

Cho nên Hoắc Khải Quân nói: “Thu dọn đồ đạc đi, chuyển đến ở cùng tôi!”

Hạ Nghiên Lạc ngẩn ra: “Hả?”

Hạ Thần Hy lập tức từ trên giường bật dậy hét lên: “Không được!”

“Tiểu tử thối, ở đây không có chỗ cho cháu lên tiếng!” Ánh mắt của Hoắc Khải Quân như muốn quét sạch Hạ Thần Hy đi.

Hai người này dường như đang muốn đánh nhau, Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy đau đầu, vội vàng thương lượng với Hạ Thần Hy: “Hy ca, cô và chú Hoắc thương lượng một chút, cháu trước tiên về phòng được không?”

“Không được!” cậu bé lần này kiên quyết không nghe lời: “Cháu không muốn cô sống cùng chú ấy!”

Hạ Nghiên Lạc vội vàng nhìn Hoắc Khải Quân: “Hoắc tổng, anh đợi chút, tôi nói chuyện với nó trước đã.”

Hoắc Khải Quân vô cũng không vui, mặc dù thằng bé này chỉ 6-7 tuổi nhưng nó là nam!

Hạ Nghiên Lạc thấy anh ta không mở miệng, lại bày ra dáng vẻ cầu khẩn: “Hoắc tổng, được không?”

Anh ta hừ một tiếng, mặc dù không hài lòng nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý.

Vậy là Hạ Nghiên Lạc đưa Hạ Thần Hy về phòng của thằng bé, đóng cửa lại cô nói với con: “Hy ca, mẹ và chú ấy không có quan hệ như con tưởng tượng đâu. Chú ấy là ông chủ của mẹ, sau đó mẹ và chú ấy ký hợp đồng giả làm người yêu…”

Hạ Thần Hy mặc dù hiểu biết sớm hơn những đứa trẻ khác nhưng hợp đồng gì đó nó vẫn không hiểu, chỉ ngước mắt nhìn Hạ Nghiên Lạc nói: “Mẹ xinh đẹp, mẹ không cần con nữa à, mẹ muốn cái người giàu có kia à?”

“Không phải vậy!” Hạ Nghiên Lạc nói: “Bác Đại Hải của con xảy ra chuyện, bây giờ cần tiền, cho nên mẹ phải tìm Hoắc tổng giúp đỡ, đồng thời trong nhà chú ấy muốn chú ấy đưa bạn gái về, mẹ chỉ giúp chú ấy làm lá chắn thôi. Con yên tâm, quan hệ của mẹ và chú ấy chỉ là ông chủ và nhân viên thôi, không có bất kỳ quan hệ ngoài luồng nào khác!”

Hạ Thần Hy có chút không vui, luôn cảm giác mẹ bị người đàn ông khác cướp mất. Có điều vì chuyện của gia đình bác Đại Hải nên nó cũng miễn cưỡng đồng ý, nó dơ tay ra: “Ngoắc tay!”

Hạ Nghiên Lạc cùng con trai ngoắc tay, sau đó cô đi ra hướng về phía Hoắc Khải Quân cười nói: “Hoắc tổng, đừng tức giận, trẻ con so với người lớn hơi khó dỗ.”

“Sau khi buổi tiệc sinh nhật của người trong gia tộc tôi, nhất định sẽ cho người điều tra về cô. Cho nên cô thu dọn một chút, chuyển đến nhà tôi.” Hoắc Khải Quân nói: “Có điều, thằng bé này thì không cần, cô trả về cho bố mẹ nó đi! Nếu cô cảm thấy không tìm được người đưa nó đi học, tôi có thể sắp xếp.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 229

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.