Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứa con của người đàn ông xa lạ

Phiên bản Dịch · 1347 chữ

Khi bà Giản nghe được tin này cả người vô cùng kinh ngạc:

- Bác sĩ, ông nói cái gì? Nó mang thai rồi ?!

- Đúng, mạch của cô ấy là mạch hỷ, nếu hai người không tin đông y có thể đi lên phòng sản xét nghiệm máu thì sẽ biết là đúng hay sai.

Bác sĩ thấy mình bị nghi ngờ có chút không vui.

- Được rồi, Hạ Nghiên Lạc, tôi thấy cô bình thường mang dáng vẻ đoan chính, không ngờ lại cùng thằng đàn ông nào đó làm loạn! Bà Giản lườm lườm ra sức đay nghiến:

- Cô vô xỉ như mẹ cô vậy, đều là tiện nhân không biết giữ thể diện!

Hạ Nghiên Lạc bị đưa về Hạ gia không đến hai tháng, thời gian tiếp xúc với bố mẹ đẻ không nhiều nhưng cô cũng biết, mẹ đẻ của mình là người có tri thức và lễ độ, là một mỹ nhân có sự giáo dưỡng.

Cho nên danh tiếng của cô trong xã hội thượng lưu này không được tốt lắm bởi vì có dáng vẻ xinh đẹp khiến cho những người phụ nữ khác đố kỵ!

Hạ Nghiên Lạc sắc bén nhìn bà Giản:

- Mẹ không được nói mẹ con như thế!

- Ha ha, cô cũng xem lại đi, bà mẹ đó của cô đã chạy đâu mất rồi?!

Bà Giản nét mặt kích động:

- Học phí của cô không phải là Giản gia chúng tôi cho cô sao, nếu không cho cho rằng mình có thể học lên đại học à?!

Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy bên tai có một âm thanh lớn giống như cái tát lên má mình, mắt cô đỏ hoe nhìn bà Giản:

- Tiền của hai người, sau khi con vào năm học sẽ xin trợ cấp học phí và đi làm thêm trả cho mẹ!

- Trả tôi? Vậy chúng tôi phí công nuôi cô 16 năm, con gái ruột còn lưu lạc bên ngoài món nợ này tính sao?!

Bà ta còn nhân cơ hội này tặng cho Hạ Nghiên Lạc một cái tát!

Bà ta kéo Hạ Nghiên Lạc:

- Được rồi, cô nói cô không phải hạng rẻ mạt thì chúng ta đi khoa sản làm xét nghiệm máu, xem xem rốt cuộc có có phải đứa con gái trong sáng không!

Nghe những câu này, Hạ Nghiên Lạc mới ý thức được điều gì, trên người cô phát run, trong lòng bị sự sợ hãi kia bóp nghẹn, dường như khiến cô không thở được!

Thế là nửa tiếng sau, cầm tờ kết quả tất cả mơ ước của Hạ Nghiên Lạc đều sụp đổ.

Cô có thai rồi! Là con của người đàn ông thân phận không rõ ràng ngày hôm đó!

- Bác sĩ, tôi có thể bỏ đứa bé này được không?

- Hạ Nghiên Lạc xoa cái bụng nhỏ, có chút không dám tin, ở đây thế nào lại có một sinh mạng bé nhỏ.

Mặc dù cô cũng cảm thấy tàn nhẫn, nhưng sau này ngay cả bản thân cô còn không nuôi nổi thì sao mà nuôi được nó chứ?

Huống hồ, người đàn ông buôn bán hàng hóa đó nói không chừng là tội phạm, cô sao có thể sinh con cho một tội phạm được?

- Làm phẫu thuật cũng được, trước hết điền vào đơn đồng ý, hơn nữa cần người lớn ký tên. Bác sĩ nói:

- Đừng nhìn tôi, tôi không có đứa con gái như cô! Bà Giản quay mặt đi.

- Mẹ, con thật sự không cố ý mà, con không cùng người khác làm loạn, mẹ sao có thể…

- Hạ Nghiên Lạc mới có 18 tuổi, bây giờ cô thật sự rất hoảng loạn.

- Trừ phi, cô nói cho tôi biết thằng đàn ông đó là ai? Bà Giản liếc mắt.

- Con thật sự không biết… Hạ Nghiên Lạc nhớ lại ngày hôm đó, chỉ cảm thấy khắp nơi trên người mình đến giờ vẫn còn đau ê ẩm.

- Nếu đã như vậy, tôi cũng không giúp được cô! Bà Giản nói xong, xoay người rời đi.

Hai ngày sau, Hạ Nghiên Lạc lo lắng đến trường báo danh, nhận phòng ký túc xá, hoàn toàn không để ý làm sao để giải quyết đứa bé.

Cho đến khi…

Vừa mới kết thúc lễ khai giảng xong, khi Hạ Nghiên Lạc đang trên đường đeo ba lô về ký túc xá thì bản thông báo gần trường có rất nhiều sinh viên đang túm tụm xem gì đó.

Cho rằng đó là thông báo quan trọng muốn ra đó xem nó viết gì. Trùng hợp là cô gặp người bạn cùng phòng trong đám đông nên vội vàng đi đến hỏi cô ấy:

-Võ Tiểu Hân, trên đó dán thông báo gì thế?

- Hạ Nghiên Lạc?!Võ Tiểu Hân nhẹ giọng gọi, dường như muốn đẩy cô ra khỏi đám đông này.

Nhưng tất cả mọi người đều hướng về phía Hạ Nghiên Lạc, ánh mắt họ nhìn là sự kinh ngạc cùng coi thường.

- Đây là Hạ Nghiên Lạc? Có người nói:

- Trời ơi, vừa mới lên đại học đã rẻ tiền như vậy, quan hệ nam nữ bừa bãi, còn có cả con nữa!

- Không phải chứ! Người khác lại thêm vào:

- Đại học Ninh Thành của chúng ta đều là những học sinh giỏi nhân phẩm tốt, sao lại có thể kiếm ra cái loại người như vậy? Cô ta có phải là dựa vào thân thể mới có được giấy trúng tuyển đại học không?

Hạ Nghiên Lạc nghe tiếng bàn tán xung quanh chỉ cảm giác như những mũi đao cắm thẳng lên người cô, trong đầu công dường như không muốn nghĩ đến nhưng lại cố chấp đi đến gần bảng thông báo.

Trên đó dán một tờ giấy kết luận có thai, mà kinh ngạc ở chỗ nó là kết quả khám thai ba ngày hôm trước của cô ở khoa sản của bệnh viện!

Cứ thế người xung quanh đến càng lúc càng nhiều, người mới đến không biết xảy ra chuyện gì vậy là một vài sinh viên bắt đầu chỉ vào Hạ Nghiêm Lạc trong đám người giải thích.

- Đây chính là Hạ Nghiêm Lạc …

- Là cô ta, Hạ Nghiêm Lạc, không biết giữ mình à, chưa vào học đã có thai rồi…

- Hạ Nghiên Lạc, hồ ly tinh…

- Tiện nhân…

Những lời sỉ vả bên tai cô cứ thế tuôn ra, Hạ Nghiên Lạc cảm giác trong đầu ong ong, cô muốn rời khỏi, muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng sức lực toàn thân như bị rút cạn, cơ bản không động đậy nổi nửa bước.

Có điều không lâu sau, toàn thân Hạ Nghiên Lạc đã bị mồ hôi vào ướt hết, lúc cô cảm giác bản thân chỉ một giây nữa là sẽ ngất xỉu thì có một giọng nam truyền đến thu hút sự chú ý của mọi người:

- Đang nghị luận cái gì thế? Trong các bạn ai là Hạ Nghiên Lạc? Giáo viên chủ nhiệm tìm đấy!

- Bạn ấy ở đây!” mọi người hăng hái chỉ vào cô.

Bạn sinh viên của hội học sinh đi đến trước mặt Hạ Nghiên Lạc:

- Bạn là Hạ Nghiên Lạc phải không? Giáo viên chủ nhiệm của học viện tìm bạn, đi theo mình!

Trong đầu cô thầm đoán được, mỗi bước đi cứ giống như cả thế giới sụp đổ. Đến khi giáo viên chủ nhiệm đưa một tờ giấy khám thai trước mặt cô:

- Em Hạ Nghiêm Lạc, em mới 18 tuổi, chưa đến tuổi kết hôn. Chuyện chưa lấy chồng mà đã có thai đã truyền khắp trường đại học Ninh Thành chúng tôi. Trường này là ngôi người cao cấp nổi tiếng của đất Hoa Hạ, học sinh tuyển chọn đều là những người tài ba, hơn nữa lại càng phải có nhân phẩm tốt…

Sau một hồi giảng dải dài dằng dặc, ông ta tiếp tục đưa ra phán quyết:

- Cho nên, em Hạ Nghiên Lạc, em bị đuổi học.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.