Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái ôm của mối tình đầu

Phiên bản Dịch · 689 chữ

Hạ Nghiên Lạc đi đến phòng thay đồ, treo lễ phục xong, nghĩ tới Giản Vũ San có thể lại bới lỗi của cô nên cô chuẩn bị đi tìm trợ lý của Giản Vũ San đánh tiếng xong rồi mới rời khỏi.

Có điều cô đi quanh đó một vòng cũng không thấy người trợ lý đâu, lo lắng bị mất việc cô không thể không đi đến phòng nghỉ, đó là nơi đầu sóng ngọn gió của bữa tiệc.

Khắp nơi đều là quần là áo lượt, mà cô lại mặc một bộ quần áo công sở đơn giản cứng nhắc, so với các cô gái trang điểm kỹ càng ở xung quanh đúng là không hề ăn nhập.

Lúc này Kiều Dịch Dương đang nói chuyện với Hoắc Khải Quân.

- Hoắc tiên sinh, trước đây đã từng nghe danh anh, tôi có chút không tin…

Hạ Nghiên Lạc nhìn người đã từng là mối tình đầu của mình, trong lòng trầm mặc.

Kiều Dịch Dương ơi Kiều Dịch Dương, anh của quá khứ đã từng hạ mình nói chuyện với một người đàn ông cao quý như thế này sao?

Quả nhiên, mọi cái đều thay đổi rồi. Kiều Dịch Dương không còn là thiếu niên đơn thuần được gia đình bao bọc nữa, anh cũng biết học cách lấy lòng, nịnh nọt rồi.

Một người khi bị thời gian tàn phá, nét đơn thuần mộc mạc đã được thay thế mà sự trưởng thành, vậy cũng có thể nói anh không thể quay lại rồi.

Hạ Nghiên Lạc thu lại toàn bộ lực chú ý, đợi mọi người xã giao xong bèn đi đến bên Giản Vũ San nói nhỏ vào tai cô ta:

- Cô Giản, lễ phục của cô đã để ở trong phòng thay đồ rồi, nếu như không có gì tôi xin phép về trước.

Sự chú ý của Giản Vũ San đều dồn lên Kiều Dịch Dương và Hoắc Khải Quân nên cũng không làm khó Hạ Nghiên Lạc, cô ta vẫy tay ám thị cô mau đi đi.

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc thầm nhẹ nhõm, xoay người rời đi.

Chỉ là có một nhân viên phục vụ bên khay đến, khi cô xoay người khiến hai người đâm vào nhau.

Hạ Nghiên Lạc vội vàng lùi lại nhưng vì nền nhà quá trơn, động tác của cô lại gấp gáp nên không đứng vững, cả trọng tâm trên người hướng về phía sau từ từ ngã xuống.

Trong đầu cô hét lên, lần này thì mất mặt rồi!

Nhưng cơn đau mà cô dự liệu không đến, người ở sô pha nhanh chóng xoay người, một tay ôm lấy cô.

Hạ Nghiên Lạc mở mắt đối diện với ánh mắt dịu dàng của Kiều Dịch Dương.

Thanh âm của anh hay hệt như trong ký ức của cô:

- Cô ơi, cô không sao chứ?

Trái tim Hạ Nghiên Lạc nhảy lên, thời khắc ấy dường như ngừng lại, cô nhìn Kiều Dịch Dương, ngơ ngẩn xuất thần.

Những năm này, khi cô sắp buông bỏ được quá khứ thì lại không tưởng tượng nổi, Kiều Dịch Dương vẫn cứ thế xuất hiện trong sinh mệnh của cô, đột nhiên xuất hiện nói với cô cái gì anh cũng nhớ ra rồi, anh sẽ đưa cô đi.

Nhưng ý nghĩ này mới hình thành cô lại nhớ đến bóng dáng nhỏ bé nằm bên cạnh mình thì cô cũng rõ, cô không có tư cách để nhận bất cứ tình yêu nào của anh.

Hóa ra thế giới này không tồn tại cái gì gọi là lãng quên, tất cả đều cứ bình bình như vậy, có điều trong sâu thẳm tâm hồn cô cũng bắt đầu quay về hiện thực.

Cô phát hiện bản thân có thể bình tĩnh như thường. Cô nhìn anh khách khí cười nói:

- Cám ơn tiên sinh, tôi không sao.

Hạ Nghiên Lạc rời khỏi người Kiều Dịch Dương, đứng thẳng lên.

Cô cúi người cảm ơn anh nhưng đang muốn đi Giản Vũ San bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng:

- Đợi đã!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 239

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.