Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sức khỏe của anh rất tốt, có thể cùng em đến già

Phiên bản Dịch · 2498 chữ

Không phải là người đàn ông hôm đó thật sự là Hoắc Khải Quân chứ?

Hạ Nghiên Lạc có chút tim đập tay run, đang muốn lại lần nữa đối chiếu thì Hoắc Khải Quân đã quay sang nhìn cô nói: “Tuyết Tuyết, anh thấy anh trai và chị dâu em có vẻ không quan tâm đến con trai lắm, em cũng không thể để Hy Hy tiếp tục ở chỗ em được, sau này em lấy anh rồi! Coi như mua một tặng một, anh còn có thêm một đứa con trai lớn ngần này!”

Giọng điệu trong lời nói của Hoắc Khải Quân có phần buồn cười. Thực tế, chỉ có anh ta biết anh ta thực sự có chút lo lắng.

Đây là những điều anh ta luôn muốn nói với cô. Cô chưa hoàn toàn chấp nhận anh ta. Anh không dám nói thật mình là người đàn ông bảy năm về trước. Bây giờ, chỉ cần mượn cái cớ để thăm dò cô ấy xem thế nào!

Tuy nhiên, Hạ Nghiên Lạc thực sự hơi sốc khi nghe thấy những lời nói của Hoắc Khải Quân, thoáng cái cô lại cảm thấy bản thân mình đúng là nghi thần nghi quỷ rồi.

Cô nhướng mày: "Anh chị tôi làm sao có thể bỏ rơi con trai mình tặng cho người khác được, anh nghĩ đi đâu thế! Muốn sinh thì tự sinh đi!"

“Hay là em sinh cho anh đi?" Đôi mắt của Hoắc Khải Quân trán đầy sự chân thành.

Lúc này Hạ Thần Hy đã đi đến trước mặt hai người. Vậy là Hoắc Khải Quân rất tự nhiên đặt Hạ Thần Hy lên vai mình, sau đó lại dang tay ra nắm lấy tay Hạ Nghiên Lạc.

Cô quay sang trông thấy con trai ngồi lên vai Hoắc Khải Quân, rất tự như, dáng vẻ rất đắc ý, thời khắc này cảm giác lòng bàn tay bị bao lấy dường như càng rõ ràng hơn bao giờ hết.

Người phía sau vẫn còn đang bàn tán, nhìn gia đình ba người hạnh phúc của họ!

Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy trong lòng có chút phức tạp, cô ngước mắt lên trông thấy ánh nhìn của Hoắc Khải Quân hướng về mình, bốn mắt nhìn nhau, anh ta mở lời trước cô: “Tuyết Tuyết.”

Chỉ là đến tối lúc Hạ Nghiên Lạc về nhà thấy giữa phòng khách có một cái giường lớn, chiếm ⅔ không gian trong phòng cô có chút không vui: “Hoắc Khải Quân nào có đặt giường trong phòng khách chứ?”

Anh ta gật đầu, nhìn cô nói: “Đúng là không có, vậy anh để trong phòng ngủ của em nhé?”

Cô sao không biết da mặt anh ta lại dày đến mức độ này? Hạ Nghiên Lạc ép bản thân phải lạnh lùng, cô đi vào bếp chuẩn bị bữa tối.

Dường như lại quay lại thời gian đầu cô ở nhà Hoắc Khải Quân.

Nhưng không giống chính là trước đây Hoắc Khải Quân và Hạ Thần Hy sẽ cướp đồ ăn của nhau, nhưng bây giờ anh ta còn chủ động gắp thức ăn cho thằng bé, chỉ cần Hạ Thần Hy thích ăn anh ta đều nhường.

Ăn tối xong, Hoắc Khải Quân ôm thằng bé đi vào phòng ngủ, còn đóng cửa lại.

Vậy là cuộc đối thoại bên trong là….

Hoắc Khải Quân nhìn thằng bé nói: “Hy Hy, kỳ khảo sát của cháu về chú thấy biểu hiện của chú thế nào? Có phải là chính thức bước vào giai đoạn ký hợp đồng không?”

“Mới có ba ngày.” Đôi mắt đen nháy của Hạ Thần Hy chuyển động: “Hôm đó cháu xem tivi, trong đó có nói thời gian thử thách cần 6 tháng!”

Hoắc Khải Quân nghĩ tới thằng bé này sao mà tỉnh ranh vậy, 6 tháng? Nụ cười của anh ta ý vị mà thâm sâu: “Cháu không sợ ‘cô’ cháu đợi không được à?”

Nói không chừng 6 tháng đã mang thai rồi cũng nên, sớm đã thành hôn rồi… Hoắc Khải Quân nghĩ đến đây cổ họng lại nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy máu trong người lại sôi sục lên, trong lòng có vô số con kiến đang cắn, hô hấp khó chịu!

“Sao lại đợi không kịp?” Thằng nhóc nào biết Hoắc Khải Quân đang căng dây cung, nó đánh mày: “Theo đuổi ‘cô’ cháu cần lâu dài, cho nên thời gian thử thách cũng phải lâu chút! Chú không muốn thử thách lâu dài thì có thể không cần làm!”

Con trai dám uy hiếp anh ta? Rất tốt, đúng là con hơn cha!

Hoắc Khải Quân nói: "Hy Hy, cháu có biết đàn ông sao lại theo đuổi phụ nữ không?"

Thằng bé chớp mắt: "Cái gì?"

"Bây giờ chú sẽ dạy cho cháu, cháu nhớ dùng nó trong tương lai nhé." Hoắc Khải Quân nói xong đột nhiên thay đổi cách thức: "Tất cả những người đàn ông xung quanh cô ấy phải loại bỏ hoàn toàn, vậy thì cô ấy không muốn chọn cháu cũng vẫn phải chọn!"

Hạ Thần Hy: "..."

Hoắc Khải Quân vỗ vai Hạ Thần Hy: “Sau này ở trường cháu thích bạn gái nào, đưa đến gặp chú, chú sẽ giúp cháu! Theo đuổi không được chú giúp cháu theo đuổi!”

Thằng bé đánh mày: “Cháu đẹp trai thế này, sao có thể không theo đuổi phụ nữ được?”

Bên ngoài Hạ Nghiên Lạc thấy hai người đóng cửa đã lâu chưa ra, cô sợ Hoắc Khải Quân dạy hư thằng bé bèn gõ cửa: “Hai người đang làm gì thế?”

“Tuyết Tuyết, anh đang phụ đạo bài tập cho Hy Hy.” Hoắc Khải Quân nói dối không chớp mắt.

Thằng bé cảm thấy nói dối là không tốt nhưng nó và Hoắc Khải Quân đã nói rồi, bây giờ kỳ khảo sát vẫn chưa kết thúc cho nên không thể tiết lộ được.

Có điều Hoắc Khải Quân thật sự lấy sách của Hạ Thần Hy ra đó hướng dẫn bài tập một lúc rồi mới cất sách vở, bật máy tính lên: “Được rồi, bây giờ dạy cháu sử dụng máy tính tuyên truyền của hàng cho ‘cô’ cháu.”

Sau một tiếng Hoắc Khải Quân từ phòng Hạ Thần Hy đi ra, thấy Hạ Nghiên Lạc bèn ôm lấy eo cô: “Tuyết Tuyết, bây giờ là thế giới hai người của chúng ta rồi!”

Nói xong đưa cô đến giường của anh ta ngồi xuống: “Ngoan, nằm đây một lát, không có mùi vị của em anh không ngủ được.”

Cô cử động một chút nhưng không cử động được, bất giác quay sang trợn mắt với anh ta: “Anh nhiều năm như vậy đều mất ngủ à?”

Anh ta gật đầu: “Từ nhỏ đã mất ngủ, chỉ đến khi gặp em mới ngủ ngon được mấy ngày.”

Cô thật sự bội phục độ dày của da mặt anh ta: “Vậy anh mất ngủ lâu như vậy mà vẫn trưởng thành khỏe mạnh, cũng không dễ dàng gì nhỉ.”

“Yên tâm, sức khỏe của anh rất tốt.” Hoắc Khải Quân nói bên tai Hạ Nghiên Lạc: “Cùng em đến già cũng không vấn đề gì!”

Cô bó tay phản kháng không được chỉ đành kệ anh ta.

Hoắc Khải Quân nhìn dáng vẻ cô gái nhỏ ngoan ngoãn nằm ổ trong lòng anh ta, khóe môi cong lên, xem ra Bac Ngự Thần nói đúng, theo đuổi phụ nữ là phải mặt dày, phải chặt hết các cái đuôi xung quanh cô ấy mới đứng ở vị trí thứ nhất được!

Anh ta cúi đầu hôn lên tóc Hạ Nghiên Lạc: “Tuyết Tuyết, thứ bảy chúng ta đưa Hy Hy đi gặp Tĩnh Nhiễm.”

Cuối tuần trước Hạ Nghiên Lạc vì đến chu kỳ kinh nguyệt mà ốm nên không đi được, thực ra cô cũng dự định tuần này đí. Vậy là cô gật đầu: “Được! Tôi thấy Tĩnh Nhiễm thích động vật nhỏ, nhất định là chị ấy cũng thích trẻ con, chúng ta đưa Thần Hy đi!”

Tối hôm đó Hoắc Khải Quân ngủ ở chiếc giường lớn ngoài phòng khách, mượn ánh đèn lờ mờ ngoài cửa sổ anh ta nhìn về phía cửa phòng ngủ khóa chặt bên cạnh. Lật đi lật lại mà không ngủ được.

Nửa đêm Hạ Nghiên Lạc cảm thấy hơi khát nước bèn ngồi dậy uống nước để ở đầu giường, nhưng sau đó cô lại muốn đi vệ sinh.

Nghĩ tới Hoắc Khải Quân ngoài phòng khách cô hơi do dự. Nhưng nửa đêm tỉnh dậy phải đi vệ sinh đã thành thói quen rồi, nếu cô không đi sẽ không ngủ được. Vậy là cô nhẹ nhàng mở cửa.

Bên ngoài là một mảng yên tĩnh, Hoắc Khải Quân dường như đã ngủ say rồi.

Hà Nghiên Lạc bước những bước nhẹ nhất, không dám thở mạnh, không tiếng động đi vào nhà vệ sinh.

May mà anh ta vẫn chưa dậy, cô đi về sinh xong thi trở về phòng.

Chỉ là lúc cô về phòng, khi kéo chăn ra chuẩn bị nằm xuống suýt chút nữa hét không ra tiếng!

Trên giường cô người.

Trước khi Hạ Nghiên Lạc hét Hoắc Khải Quân đã ôm lấy cô sau đó bịt miệng cô lại.

Cô chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cơ thể mình đã bị Hoắc Khải Quân đè lên rồi.

Tay của anh ta ôm chặt eo cô, một tay khóa trụ sau lưng cô, ngón tay xuyên qua mái tóc dài của cô, chỉ trong chớp mắt anh ta đã mở được răng của cô ra rồi.

Nhất thời toàn bộ mùi vị đều là của anh ta, trong đêm tối yên tĩnh lại cực kỳ nguy hiểm!

Cô giãy dụa nhưng mới động đậy đã phát hiện toàn thân anh ta rất nóng, rất triền miên, dây áo ngủ trên eo anh ta đã bị tuột ra lột ra các bó cơ trước ngực.

Ngón tay của cô đang đặt trước ngực anh ta, dường như cô có thể cảm nhận được năng lượng và độ ấm ẩn dấu dưới lớp da thịt ấy.

Hạ Nghiên Lạc vội vàng thu tay về đổi thành đặt lên vai Hoắc Khải Quân, nhưng cô cảm nhận được khi mình chạm vào cánh cánh vai rắn chắc của anh ta, lức hút giữa họ lại càng lớn, tất cả động tác của cô như là gãi ngứa vậy!

Không khí càng lúc càng nặng nề, cô lo lắng tiếp tục không có cách nào giãy dụa được, mà lúc này nơi nào đó dưới dưới chân cô có một cái gì cưng cứng!

Cơ thể anh ta sớm đã biến hóa rồi, đêm tối như mực này, cái vật cứng nóng đó đang ép dưới người cô, lưu lại rất rõ.

Hạ Nghiên Lạc hoàn toàn hoảng loạn không biết làm sao, trái tim đập gấp gáp như muốn chui ra khỏi lồng ngực.

Mà Hoắc Khải Quân thực ra lúc cô đi vào luôn nhìn cô.

Mặc dù tia sáng cực tối nhưng anh ta vẫn có thể cảm nhận được dung mạo xinh đẹp ẩn không nhiễm bụi trần ẩn dưới lớp hóa trang của cô, so với bảy năm trước cô càng khuynh thành hơn.

Màn này giống hệt lúc ấy khiến cho mọi ẩn nhẫn của anh ta hoàn toàn không khống chế được.

Anh ta hoàn toàn quên mất bản thân chỉ là nhân cơ hội sau khi cô ra ngoài muốn nằm trên giường cô một lúc, sau đó nhân cơ hội ấy ôm cô.

Hoặc cùng lắm là hôn cô nhiều một chút. Nhưng anh ta vẫn là không cản được sự mê hoặc của cô.

Trên người có hàng nghìn hàng vạn tiếng nói không ngừng chính là anh ta muốn cô!

Anh ta hôn cô động tác không dễ gì mà từ chối được.

Bên tai cô dường như xuất hiện ảo giác, nghe tiếng đập thình thịch. Cũng không biết là tiếng tim ai đập nữa.

Không khí trong phòng càng lúc càng nóng, nhiệt độ không ngừng tăng cao, màn đêm yên tĩnh, thời gian dường như bị kéo ra rất dài, dường như lại rất ngắn.

Khi áo bị mở ra lòng bàn tay rơi trên bộ ngực rộng lớn, Hạ Nghiên Lạc đột nhiên tỉnh lại.

Lồng ngực cô phập phồng, cả thân run rẩy, bắt lấy lực khí cánh tay của Hoắc Khải Quân, giãy dụa cũng vô lực.

Hoắc Khải Quân đang hôn bị phản ứng của cô làm cho tỉnh lại, anh ta mở mắt nhìn về phía cô.

Áo sơ mi của toàn bộ bị anh ta mở ra rồi, lộ ra làn da trắng như bông của cô, dưới ánh sáng yếu ớt nó vẫn cứ mềm mại dịu dàng như vậy.

Mà nước mắt của cô lại giống như chú nai con sợ hãi, ấm ức nhìn anh ta, đáy mắt là mà màn bụi mù lan tỏa.

Giống như chậu hoa được tưới nước lạnh, Hoắc Khải Quân đột nhiên ý thức được hành vi vừa rồi của mình, có phải là dọa cô rồi không?

Hóa ra việc của bảy năm trước đối với một cô gái mà nói đã hình thành nên bóng ma tâm lý lớn như vậy, chẳng trách lần trước cô cũng liên tục khóc như vậy!

Nghĩ đến đây, cổ họng anh ta như bị nghẹn lại, nỗi đau trong lòng càng kéo dài thêm.

“Cái đó tôi vẫn chưa thông, anh có thể đừng…” Hạ Nghiên Lạc thương lượng một chút, cẩn thận dò hỏi.

Cô biết thời khắc này anh ta giống như một con sư tử động dục, nếu cô nói đừng anh ta chắc cũng sẽ không bỏ qua, chỉ có nguyên nhân này cô mới có thể cản được…

“Chu kỳ kinh nguyệt của phụ nữ thường rất dài đúng không?” Hoắc Khải Quân thuận miệng đưa ra một câu hỏi.

“Bày ngày.” Hạ Nghiên Lạc cố ý nói thời gian dài nhất.

Anh ta không nghi ngờ mà nằm xuống bên cạnh cô, đưa tay ra đóng cúc áo cho cô, sau đó ôm cô vào lòng: “Tuyết Tuyết, em đừng sợ, sau này anh sẽ không cưỡng ép em.”

Dù sao bảy năm cũng đợi được, anh ta cũng không để ý bóng ma tâm lý của cô tan biến, để cô thật sự tiếp nhận anh ta.

Lời của tác giả: Tiếng lòng của Quân ca rất đáng yêu phải không? Quân ca đáng thương vẫn là bảy năm trước ăn thịt một lần liền phải ăn cơm cho chó (cơm chó chỉ hội độc thân) lâu như vậy…..

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 190

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.