Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàn ông kiếm tiền chính là để phụ nữ tiêu

Phiên bản Dịch · 2413 chữ

Cho đến khi Hoắc Khải Quân rời khỏi căn phòng Hạ Nghiên Lạc mới chầm chậm từ trong chăn nhảy ra.

Cô chỉnh là quần áo bị anh làm loạn rồi đi đến bên cửa sổ.

Mà lúc này Hoắc Khải Quân đã xuất hiện dưới tầng. Anh đi đến bên xe đang muốn ngồi vào thì đột nhiên quay đầu nhìn về hướng phòng ngủ của Hạ Nghiên Lạc.

Cả người Hạ Nghiên Lạc trấn động, thậm chí có chút muốn trốn tránh. Nhưng tức thì cô ý thức được Hoắc Khải Quân sẽ không nhìn thấy cô đâu.

Có điều mặc dù rõ ràng biết thế nhưng khi Hoắc Khải Quân cong môi lên mỉm cười cô vẫn cảm giác hơi nóng mặt.

Anh thu lại ánh nhìn rồi vào xe. Chiếc xe nhanh chóng khỏi động rời đi.

Hạ Nghiên Lạc lại đứng bên cửa sổ một lát sau đó cầm điện thoại gửi một tin nhắn.

Bởi vì sau khi quyết định quay về với chính mình chi nên tối hôm qua cô đã liên lạc với Cố Mạt Ly.

Cố Mạt Ly rất kích động nhưng vì phải ra ngoài công tác nên không về được, chỉ đành hẹn lần tới gặp Hạ Nghiên Lạc.

Mà mấy ngày này Hạ Nghiên Lạc cũng nhàn rỗi cho nên liên tục học đi catwalk

Vẫn còn vài ngày nữa là buổi trình diễn thời trang của JoJo, cô đến lúc đó có thể sẽ đại diện cho công ty Nhiễm Khắc Ký tham gia buổi trình diễn!

Trang phục Hoắc Tĩnh Nhiễm thiết kế cô đã xem qua rồi, Hạ Nghiên Lạc rất thích, thậm chí còn nghĩ đến việc trang điểm trong ngày hôm đó. Chỉ là cô ấy không giỏi về phương diện này, có điều Hoắc Khải Quân nói anh đã sắp xếp stylist cho cô ấy.

Buổi chiều, Hạ Nghiên Lạc ngồi xe đến đón Hoắc Thần Hy. Thằng bé thấy trong một trung tâm mua sắm trên đường có triển lãm truyện tranh nên nó muốn đi xem.

Người tài xế sớm đã biết Hoắc Thần Hy là tiểu thiếu gia cho nên Hạ Nghiên Lạc ngồi phía sau vẫn chưa kịp mở miệng người tài xế ngay lập tức nói: "Phu nhân, cô yên tâm đưa tiểu thiếu gia đến triển lãm truyện tranh đi. Chúng tôi sẽ cử hai vệ sĩ bí mật bảo vệ. Sẽ không có gì xảy ra. ! "

Thành thật mà nói, Hạ Nghiên Lạc thực sự hơi lo lắng. Bởi vì cô không trang điểm, nên tại thời điểm cô ấy đến trung tâm thương mại liệu có ai nhận ra cô là ca sĩ Lạc Tuyết không?

Tuy nhiên, nhìn thấy ánh sáng trong đôi mắt con trai, cô bèn gật đầu: "Được, lấy cho mẹ một cái mũ."

Tài xế tìm trong xe một lát: "Phu nhân, không có mũ, đợi một lát, tôi đi mua."

Nói xong tài xế vội vã đến cửa hàng, mua mũ và kính trắng rồi đưa cho Hạ Nghiên Lạc.

Cải trang nhẹ một chút, Hạ Nghiên Lạc nắm tay Hoắc Thần Hy đi vào.

Triển lãm truyện tranh hấp dẫn không ít trẻ con, Hoắc Thần Hy phát hiện thế mà còn có bạn học của nó. Vậy là hai đứa trẻ cùng nhau chơi rất vui mà phụ huynh nhìn thấy Hạ Nghiên Lạc lại cảm thấy sao mẹ lại thay đổi vậy.

Hạ Nghiên Lạc chỉ giải thích hai câu coi như nói lung tung một tí rồi chào tạm biệt đối phương.

Sau khi chụp ảnh một lúc, thằng bé nhìn vào một mô hình đồ chơi rồi không nói gì hướng về Hạ Nghiên Lạc hết lần này đến lần khác.

Cô khẽ mỉm cười rồi thò tay vào trong túi áo. Nhưng cô phát hiện mình không mang theo tiền mặt, nhưng trong túi lại có một thẻ phụ mà Hoắc Khải Quân đã đưa cho cô trước đó.

Cô hơi do dự một chút nhưng khi Hoắc Thần Hy hỏi cô có chuyện gì không cô chỉ lắc đầu: "Không có gì, chúng ta đến quầy thanh toán thôi."

Lúc này Hoắc Khải Quân đang họp thì điện thoại di động rung lên. Anh cầm điện thoại lên xem. Đó là tin thông báo quẻ thẻ tín dụng mà số đuôi thẻ chính xác là số thẻ anh đưa cho Hạ Nghiên Lạc.

Thịch thịch thịch, anh thấy trái tim mình đập nhanh hơn mấy phần, trong một khoảnh khắc hơi bối rối.

Đây là lần đầu tiên cô chủ động tiêu tiền của anh. Mặc dù chỉ có hơn ba trăm tệ nhưng nó khiến Hoắc Khải Quân cảm thấy một niềm vui lan tỏa từ tận đáy lòng.

Vốn dĩ trước đây anh thấy trên mạng Internet có nói rằng đàn ông kiếm tiền là để cho phụ nữ tiêu, ngẫm lại thấy quá đúng! Hơn nữa cho một người phụ nữ mình thích tiêu tiền thì cái cảm giác này lại càng hạnh phúc!

Đôi môi anh mím lại, khoé mắt đều là ý cười, và lộ khí của trên người dường như ôn hoà đi rất nhiều.

Toàn bộ quản lý cấp cao đều ngẩn ra nhìn bộ dạng ông chủ của mình. Lẽ nào anh đang yêu?

Trước đó họ có nghe nói về một trợ lý nhỏ của tại giải trí Hoắc thị, nhưng dường như hai người cũng kết thúc rồi. Vì thì, bây giờ ...

Đám đông bắt đầu suy đoán, người phụ nữ như thế nào mà chiếm được trái tim của ông chủ của họ. Có lẽ, sau cuộc họp phải đi tìm Thẩm Năm Thông hỏi thăm tình hình thỏa mãn tính hiếu kỳ của cánh đàn ông.

Hoắc Khải Quân đặt điện thoại di động xuống hướng về phía đám đông nói: "Tiếp tục!" Giọng nói đã khôi phục lại dáng vẻ như ban đầu, nhưng cả người như nhìn ra được niềm vui.

Mà lúc này, Hạ Nghiên Lạc đang định xách mô hình đồ chơi thì có vệ sĩ đi đến : "Phu nhân, những thứ này để chúng tôi cầm là được rồi!"

Hoắc Thần Hy nhìn thấy cơ bắp của vệ sĩ bèn kéo cánh tay Hạ Nghiên Lạc nói: "Mẹ, mẹ cảm thấy cơ ngực của họ so với bố ai rắn chắc hơn?"

"Thằng nhóc này, cả ngày nghĩ cái gì thế?" Hạ Nghiên Lạc quét ánh mắt về phía Hoắc Thần Hy: "Về nhà chăm chỉ học bài."

"Ừ." Hoắc Thần Hy há hốc mồm, mẹ thật keo kiệt, rõ ràng là chúng ta sống với nhau mỗi ngày mà ...

Cả hai đi một vòng nữa trong trung tâm thương mại. Cuối cùng, họ không mua bất cứ thứ gì khác. Thấy đã đến 5:40 hai mẹ con bèn đi về.

Người tài xế đón hai người ở cửa, lúc lái xe về nhà vừa hay đi qua cửa lớn của Tập đoàn Hoắc thị.

"A, xe của Hoắc tổng!" tài xế nói xong bèn giảm tốc độ và dừng lại.

Khi Hoắc Thần Hy nghe thấy câu này nó đã bò lên trước cửa sổ, tò mò nhìn ra ngoài.

Quả nhiên rất nhanh nó đã trông thấy xe của Hoắc Khải Quân cũng dừng lại, anh từ trong xe đi ra, đến bên xe của họ rồi kéo cửa: "Lạc Lạc, Hy Hy."

"Bố!" Hoắc Thần Hy nhìn anh mỉm cười nói: "Bố tan làm à?"

Hạ Nghiên Lạc cũng nhìn anh rồi hỏi: "Sao trùng hợp thế?"

Hoắc Khải Quân trực tiếp ngồi vào hàng ghế sau: "Hai người đến đón anh à?"

Hạ Nghiên Lạc đang định giải thích thì Hoắc Thần Hy đã gật đầu: "Vâng, vâng! Mẹ nói muốn đón bố, cho nên mọi người đưa mẹ đến !"

Hạ Nghiên Lạc nghe xong , đôi mắt mở to: "Mẹ nói vậy khi nào?!"

Đứa con trai này, sao lại đối phó với mẹ thế này? Có phải là nó bị tẩy não rồi không? !

Hoắc Khải Quân nghe thấy điều này, toàn thân phấn khích: "Lạc Lạc, em nhớ anh phải không?!"

Nói xong anh ôm Hoắc Thần Hy đặt sang bên cạnh sau đó ghé sát vào người cô, ôm lấy eo cô đem cô ôm vào lòng.

Sau đó, một nụ hôn rơi lên má Hạ Nghiên Lạc theo đó là lời thì thầm bên tai cô: "Tiểu Bảo Bảo, anh cũng nhớ em!"

m thanh thấp và có từ tính, mang theo một chút cảm xúc, nó khiến cho tai cũng mang thai được.

Mà bắt đầu từ tai rồi tới cả khuôn mặt của Hạ Nghiên Lạc đều đỏ ửng lên.

Cô ở trong lòng Hoắc Khải Quân vặn vẹo, sau đó lướt qua Hoắc Khải Quân hướng về phía Hoắc Thần Hy. Cô không quên cho con trai một ánh mắt sắc như dao.

Thằng nhóc giả vờ như Cái gì cũng không biết: "Mẹ xinh đẹp, mẹ bây giờ giống như đánh má hồng nhìn càng đẹp hơn! Bố xấu xa có phải càng thích mẹ hơn không?"

Không phải thằng bé thay đổi mà vì trong đầu nó nghĩ bố càng thích mẹ thì gia đình nói mới mãi mãi ở bên nhau được!

"Ừ, bố càng ngày càng thích !" Hoắc Khải Quân sảng khoái thừa nhận.

Lúc này, một tiếng chuông điện thoại vang lên, Hoắc Khải Quân lấy điện thoại từ trong túi ra và trả lời: "Xin chào".

Đầu kia điện thoại nói: "Hoắc tổng, hai chú chó Teddy mà Ngài đặt trước đó đã được vận chuyển bằng đường hàng không. Xin hỏi có thể lập tức giao đến biệt thự của Ngài được không?"

"Được, lập tức gửi gửi qua." Hoắc Khải Quân nói.

"Vâng, theo tính toán nó sẽ đến nơi trong một giờ nữa." Trợ lý nói.

Hoắc Khải Quân cúp điện thoại và quay lại nhìn Hoắc Thần Hy: "Vừa rồi trợ lý của bố có nói hai con chó Teddy có thể được gửi đến sau một giờ nữa."

"Oa!" Hoắc Thần Hy tức thì nhảy lên: "Bố rất đẹp trai!"

"Tên cho chó đã nghĩ ra chưa?" Hoắc Khải Quân hỏi.

"Mẹ và con vẫn chưa quyết định!" đôi mắt sáng như sao của Hoắc Thần Hy nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Hoắc Khải Quân, vỗ mông ngựa nói, "Bố ơi, bố thông minh như vậy thì giúp con và mẹ nghĩ hai cái tên được không?"

"Hai chú chó con ..." Hoắc Khải Quân đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, và lông mày lập tức nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa: "Cầu Bông và Đường Bảo."

"Oa, hai cái tên này thật tuyệt!" Hoắc Thần Hy phấn khích nói.

Hạ Nghiên Lạc ngẩng đầu trong lòng Hoắc Khải Quân : "Không nghĩ tới anh còn đặt được tên cho chó con!"

Đôi môi Hoắc Khải Quân cong lên: "Đây là tên lúc nhỏ của cặp long phụng nhà họ Bác - Bác Ngự Thần và Bác Ngữ Băng."

"À?" Hạ Nghiên Lạc mỉm cười: "Bác Ngự Thần còn có một cái tên đáng yêu như vậy khi còn nhỏ à?"

Hoắc Khải Quân nhìn vào nụ cười rạng rỡ của Hạ Nghiên Lạc hận không thể như sói đói hôn cô. Nhưng tài xế và con trai vẫn đang ở trong xe nên anh phải kìm nén, tâm trí và cổ họng lại nóng lên. "Ừ, nếu để anh chọn, anh cảm thấy hai cái tên thịnh hành này có thể sử dụng được . "

"Ngại quá, nếu Bác Ngự Thần biết liệu có đem hai chú chó con trộm mất không?" Hạ Nghiên Lạc nghĩ một lúc nói: "Không được thì gọi chúng nó là Biên Biên và Cổn Cổn đi cũng rất dễ thương!"

"Được rồi, gọi như vậy!" Hoắc Khải Quân nghĩ đến cái gì đó, lướt qua tai Hạ Nghiên Lạc nói: "Lạc Lạc, em biết chọn tên như vậy, sau này chúng ta lại sinh em bé, tên sẽ do em đặt nhé!"

Tối hôm đó, hai chú chó nhỏ dễ thương được gửi đến. Hoắc Thần Hy gần như quá phấn khích đến nỗi không ngủ được.

Mà Hạ Nghiên Lạc cũng rất thích chúng, cô ôm hai con chó chụp rất nhiều ảnh.

Do đó, khi Hạ Nghiên Lạc đề nghị cho hai con chó này vào trong phòng ngủ, Hoắc Khải Quân đã bày tỏ sự phản đối mạnh mẽ.

Vì chúng mà thời gian vừa rồi của anh và cô đã chiếm rất nhiều rồi, nên ...

Anh bảo người giúp việc đem những chú chó con vào ổ của chúng còn mình thì trực tiếp bế Hạ Nghiên Lạc trở về phòng ngủ.

Trong vài ngày tới, ngoại trừ việc Hạ Nghiên Lạc luôn bị buộc phải ngủ muộn, mọi thứ vẫn như bình thường.

Các bài hát phù hợp với cô tại phía giải trí Hoắc thị cũng đã được hoàn thành xong. Cho nên hàng ngày ngoài tập đi như người mẫu cô còn phải đến phòng thu. Mọi thứ đểu rất thuận lợi.

Cứ vậy cũng đến ngày 9/11 hôm diễn ra buổi trình diễn thời trang của JoJo.

Hôm ấy vì Hạ Nghiên Lạc là người mẫu của Nhiễm Khắc Ký nên từ sớm đã đến nơi biểu diễn rồi.

Hoắc Khải Quân vì là khách mời đặc biệt nên xuất hiện cùng Hoắc Tĩnh Nhiễm.

Chỉ là lúc hai người xuống xe lại trông thấy một bóng dáng quen thuộc - Giản Vũ San.

Giản Vũ San đã được xuất viện vài ngày trước. Con cô ta không giữ được. Bác sĩ nói nếu cô ta muốn mang thai phải đợi ít nhất nửa năm, tốt nhất là hơn một năm.

Mặc dù, tinh trùng của Kiều Dịch Dương vẫn còn đó, nhưng khi nghĩ đến mình phải chờ đợi, cô ta như phát điên lên.

Do đó, cô gán tất cả nỗi đau này lên người Hạ Nghiên Lạc.

Hôm nay, cô ta không có vé vào cửa. Tuy nhiên, một người bạn nam trai trước đây của cô ta không đến được. Cô ta biết được nên xin người ấy cho cô ta vé vào cửa.

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.