Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tràn đầy kiêng kỵ!

Tiểu thuyết gốc · 1864 chữ

Chương 427: Tràn đầy kiêng kỵ!

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Luồng ánh sáng này tỏa ra dương quang cực kỳ nồng đậm, có thể tại trong nháy mắt, một phiến khu vực của Độc Lâm đều đã được nó chiếu sáng rạng rỡ.

Độc Lâm bị bóng tối bao phủ không được bao lâu, bây giờ lại có đại nhật hàng lâm, điều này càng khiến cho rất nhiều ánh mắt tụ hội vào nơi này, nhấc lên từng trận sóng to gió lớn, gào thét kinh thiên.

Ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi bát phương, khiến hắc lục vân dường như vặn vẹo, đại địa ở phương xa dường như không cách nào chịu được cỗ lực lượng nóng bức này, nhao nhao ầm vang toái diệt, bụi mù nhấc lên bốn phía.

Nhìn thấy một cỗ lực lượng mang theo khí tức bức người từ phương xa phát tán mà ra, mặc dù khoảng cách nơi này còn có một đoạn, nhưng ba tên Linh tộc vẫn có thể cảm nhận được cỗ khí tức này rất là kinh khủng.

Thanh niên nhìn thấy cảnh này, thanh âm bỗng dưng im bặt, không còn tiếng động, ánh mắt nhìn về ánh dương quang ở phương xa gào thét mà tới, trong miệng âm thầm kinh hô.

“Linh bảo!”

Tên Linh tộc béo ú cùng với gầy còm cũng nhao nhao biến sắc, bởi vì trong cảm giác của bọn hắn, đạo dương quang kia đang cấp tốc hướng về phía bọn hắn mà đi, tốc độ càng là nhanh đến không cách nào tưởng tượng.

Béo ú liền nuốt một ngụm nước bọt, hắn nhìn về thân ảnh của Nhất Minh hướng về dương quang bên kia phóng đi, nội tâm giãy dụa dường như đang cân nhắc thứ gì.

Tên gầy còm đứng ở bên cạnh đồng dạng cũng là như vậy, ngay khi ánh dương quang kia bộc phát ra lực lượng một sát na, sau đó liền hướng về bên này bay tới, hắn liền biết lần truy đuổi này, không còn hy vọng.

“Muốn chạy? Ngươi đừng có mơ!”

Thanh niên triệt để gào thét, hai mắt tràn đầy xích hồng không còn lo được lo mất nữa.

Thế là hắn tựu vung tay lên cao, bốn tấm gương mặt đồng thời bộc phát ra lực lượng kinh khủng, bốn đạo ánh mắt lập tức tỏa định thân hình của Nhất Minh, trong nháy mắt liền ầm vang bạo phát đồng thời, thân hình của hắn cũng nhanh chóng phun ra một ngụm tinh huyết, cấp tốc phóng đi.

Nhìn thấy cảnh này, béo ú cùng gầy còm dường như cũng bị kích thích đến, thế là bọn hắn cũng cắn răng làm ra quyết định, đồng dạng cũng là hướng về phía Nhất Minh phóng tới.

Dù sao thì cho dù có trở về, bọn hắn đồng dạng cũng là nhận lấy cái chết, bây giờ đánh cược một lần, không chừng còn có khả năng sống sót.

Nghĩ như vậy, ba tên Linh tộc lấy tốc độ kinh người gào thét mà đi, trong nháy mắt liền tung ra không biết bao nhiêu là thuật pháp, hướng về thân hình của Nhất Minh "ầm ầm" phóng đi.

Một cỗ lực lượng vô hình lập tức khóa chặt bản thân của Nhất Minh vào bên trong, cảm nhận được điều này, thần sắc của hắn càng phát ra dữ tợn, một khối linh thạch được hắn nắm chặt trong tay, lập tức bóp nát, đồng thời thân hình nhanh chóng để lại một đạo tàn ảnh, biến mất tại chỗ.

Từ lúc bị tên thanh niên này để ý tới, hắn đã không biết phải thúc dục thân pháp bao nhiêu lần rồi, bây giờ càng là thời khắc sinh tử, hắn cũng không dám qua loa.

Thế là Nhất Minh toàn lực thúc giục thân pháp hướng về phía dương quang bên kia phóng đi, thân thể dường như đã đạt tới cực hạn, tựa hồ như muốn rách đi ra, máu tươi đã tràn lan ở trên đó.

Dù là như vậy, hắn cũng không thèm quan tâm tới, vốn dĩ với trình độ thân thể của hắn, một lần bước ra chỉ có thể vượt ra gần hai mươi trượng mà thôi, bây giờ hắn toàn lực thúc giục, một lần đã vượt qua gần hai mươi lăm trượng.

Cường độ như vậy, nếu không phải hắn có giọt tí tách hỗ trợ luyện hóa linh khí hình thành linh lực, e rằng đã không cách nào chịu nổi.

Dù là như vậy, khoảnh khắc mà hắn để lại tàn ảnh, phi thân ra xa trong nháy mắt kia, hoàn toàn không hề thoát khỏi tầm nhìn của tên thanh niên Linh tộc.

Hai tên Linh tộc còn lại dường như không cách nào nhìn thấy, từng đạo thuật pháp rơi vào tàn ảnh bên trên, xuyên thẳng xuống dưới, triệt để nổ tung.

Từng tiếng oanh động nổ tung khắp nơi, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của béo ú cùng với gầy còm liền trở nên khó coi, hiển nhiên là hai người bọn hắn lại lần nữa bị mắc lừa.

Bọn hắn cũng chỉ là một phổ thông Linh tộc mà thôi, muốn tu hành còn phải tận lực đi truy đi đoạt, so với thanh niên kia, hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc a!

Công pháp tu hành vượt hơn bọn hắn, huyết mạch trong người vượt hơn bọn hắn, Cửu Diện Âm Hình không ngừng khóa chặt thân ảnh của tên sâu kiến kia, cho nên tên thanh niên Linh tộc có thể dễ dàng nhận thấy bản thể là chuyện bình thường vô cùng.

Thanh niên liền biết sẽ có một màn này phát sinh, dù sao thì trước đó cũng đồng dạng xuất hiện một màn như vậy, nhưng bây giờ không giống, lực lượng của bốn đạo gương mặt ở sau lưng triệt để tán khai, hướng thẳng về thân hình của Nhất Minh lan tràn mà đi.

Một lần đồng thời thôi thúc lực lượng của bốn cái gương mặt, thời gian tụ lực cũng cần vài cái hô hấp để chuẩn bị, hơn nữa lực lượng trong người của hắn cũng tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, đây chính là đại giới mà hắn phải bỏ ra.

Hai ba cái hô hấp trôi qua, hắn có thể nhìn thấy lực lượng trên người của tên sâu kiến kia lại lần nữa tiêu tán, thân hình bỗng dưng ngừng lại, rơi xuống bên dưới.

Thế là hắn không tiếc đại giới, đại lượng tinh huyết nhao nhao phóng ra, khiến cho tốc độ của hắn trong nháy mắt tăng vọt.

Thân hình xuất hiện tại giữa không trung, nhìn thấy thân ảnh tên sâu kiến kia mất đà rơi xuống, khóe miệng của hắn càng phát ra một nụ cười sảng khoái, hận không thể cười to phát tiết một trận.

Nhưng hắn cũng không có nói nhảm, hắn biết chính mình chỉ có hai cái hô hấp mà thôi, thế là bàn tay nhấn xuống bên dưới.

Ngón tay khô bại ở sau lưng trong nháy mắt hành động, hướng về thân hình của Nhất Minh chậm rãi ấn xuống, thanh âm gào thét kinh hồn táng đảm, nhấc lên từng trận âm phong, thổi bay toàn bộ một phiến khu rừng ở bên dưới.

Từng gương mặt quỷ phảng phất như u minh tà linh, xung quanh còn tỏa ra độc khí vô cùng dữ tợn, theo ngón tay khô bại chậm rãi tới gần, từng gương mặt quỷ vạn phần kích động, hướng về phía thân hình của Nhất Minh điên cuồng phóng tới.

Một màn này rơi vào trong mắt của tu sĩ phát ra dương quang kia, thế là hắn quát chói tai một tiếng: “Linh tộc chó chết, nếu công tử tổn hao một sợi lông sợi tóc, lão phu nhất định sẽ lấy ba cái mạng chó của các ngươi.”

Thanh âm quát lên quanh quẩn thiên địa, một đạo lực lượng kinh khủng từ trong dương quang triệt để tán khai, hướng về phía thanh niên điên cuồng phóng tới, đồng thời tốc độ của dương quang càng tăng lên mấy phần, gào thét mà tới.

Nhìn thấy cảnh này, béo ú cùng với gầy còm nhanh chóng xuất thủ ngăn cản, không cần đoán cũng biết, bọn hắn hiện giờ đang được rất nhiều cường giả chú ý tới, nếu như bản thân không làm ra phản ứng, sau khi trở về e rằng sẽ chết càng nhanh.

Mà cũng trong khoảnh khắc này, hai mắt của Nhất Minh lần nữa mở ra, hắn cảm nhận được khí tức tử vong cực kỳ nồng đậm, hắn cảm giác được toàn bộ thân thể dường như muốn nổ tung không còn.

Thế là hắn cũng không còn giữ lại chút gì, toàn bộ lực lượng trong nháy mắt ầm vang bạo phát, chiến y gia thân, long ngâm quanh quẩn, cả người lập tức xoay lại, một quyền oanh ra.

Một quyền mang theo toàn bộ lực lượng trong người của hắn bạo phát đi ra, linh lực, khí huyết, ý chí đều toàn bộ hội tụ vào một quyền này phóng lên tận trời.

“Ngao!”

Một quyền hóa thành một đầu viêm long gào lên một tiếng, uy thế kinh người, gió nổi vân dũng, toàn bộ một phiến Độc Lâm ở bên dưới trong nháy mắt tự nhiên bốc cháy, đại địa ầm vang rạn nứt, thanh thế kinh người.

Xa xa xem xét, phía trên có một ngón tay khô bại tản mác ra lực lượng âm trầm mà quỷ dị chậm rãi rơi xuống, xung quanh còn mang theo từng đầu âm hồn hóa thành từng cái mặt quỷ gào thét phóng tới, một bộ rất là điên cuồng.

Bên dưới, một đầu viêm long đỏ rực phóng lên tận trời, mang theo cự lực phảng phất như một tòa cự sơn hung hăng va chạm, không những lực chấn kinh thiên, mà còn mang theo từng cỗ ý chí hóa thành từng tia mũi nhọn hung hăng vọt tới.

Thế là theo hai người đều tung ra toàn lực trong nháy mắt, một tiếng oanh động đất trời bộc phát mà ra, bầu trời vặn vẹo, đại địa phá toái, cả hai đồng dạng bay ngược về phía sau, khí tức chập chờn tán loạn.

Thanh niên một tay ôm ngực phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên là một quyền vừa rồi khiến thân thể của hắn dường như muốn xé rách ra vậy, rất là kinh khủng.

Trong mắt nhìn về tên sâu kiến bên dưới, càng ngập kiêng kỵ!

Nhất Minh ngược lại là rơi xuống đại địa bên dưới, vang lên một tiếng động thật to, cả người đều đầy máu tươi, hô hấp kịch liệt, một đôi con ngươi tràn đầy huyết quang lưu động, phảng phất như triệt để biến thành người khác, thần sắc điên cuồng mà dữ tợn.

Bạn đang đọc Nhục Thân Thành Thánh sáng tác bởi phanthehuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanthehuy
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.