Thần Quang chiêu mộ
Chương 467: Thần Quang chiêu mộ
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Trận này xuất chiến để hắn cảm giác được lực lượng của bản thân tăng thêm một chút, có lẽ là do trước đó hấp thu lượng lớn huyết dịch để khôi phục tự thân, từ đó cũng góp phần giúp khí huyết tăng thêm mấy sợi.
Bây giờ cẩn thận cảm thụ một chút, trong thân thể tổng cộng đã có 1066 sợi huyết tơ, tất cả đều tràn ngập năng lượng mạnh mẽ, trong cảm giác của hắn, bản thân đã cách cực hạn không xa, hẳn là chỉ cần ngưng tụ ra thêm vài sợi huyết tơ nữa là có thể.
Trên đường trở về hắn đã mang hai khỏa huyết cầu toàn bộ luyện hóa, có lẽ là do thực lực của hai tên Linh tộc tu sĩ kia cũng không có mạnh bao nhiêu, cho nên bản thân chỉ có thể từ đó ngưng tụ ra thêm bốn sợi huyết tơ mà thôi.
“Lần sau ra chiến trường, bản thân ta hẳn là có thể đạt tới cực hạn.” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng đồng thời, bàn tay của hắn xòe ra, lập tức một đầu tiểu long chậm rãi du tẩu trong lòng bàn tay của hắn.
Nhìn thấy đầu tiểu long này, ánh mắt của Nhất Minh lập tức ngưng lại, dường như có điều suy nghĩ.
“Nhớ lần trước ngưng tụ ra tiểu long so với bây giờ phải khác biệt không ít a, lần trước tiểu long mặc dù ngưng tụ đi ra, nhưng bản thân đều là màu hồng, lân phiến trên thân cũng không có đỏ rực như vậy, hơn nữa kích thước cũng so với bây giờ nhỏ hơn hai vòng, xem ra chỉ có chiến đấu càng nhiều, đao hồn mới từ đó dần dần thuế biến.”
Bây giờ xem ra, tiểu viêm long đã to bằng hai ngón tay gộp lại, lân phiến trên thân đều đang bốc lên từng trận hỏa diễm, hai mắt uy nghiêm, thân hình đang không ngừng uốn lượn du tẩu, phi thường bá khí!
Nhưng dù là như vậy, Nhất Minh hắn vẫn cảm giác được tiểu long này vẫn còn rất là cứng nhắc, hai mắt uy nghiêm nhưng không có mảy may di động, từng mảnh lân phiến trên thân cũng không có sống động óng ánh, phảng phất như từng phiến lá ánh lên màu đỏ được đính vào bên trong vậy.
Cẩn thận quan sát hồi lâu, Nhất Minh liền thu hồi đao hồn, có thể đây là do lĩnh ngộ của hắn, cho nên hắn cũng không có cảm nhận được một chút cảm giác nào.
Từ trong lần phản ứng của tên Linh tộc kia xem ra, ngay lúc Viêm Long Vô Song tề xuất liền khiến cho tên Linh tộc dừng lại trong nháy mắt, qua hai lần xác định về sau, Nhất Minh mới chắc chắn đó không phải là ảo giác, có lẽ là do tiểu viêm long phát triển cho nên mới có loại năng lực này.
Còn năng lực này rốt cuộc vì sao làm được như vậy thì phải chậm rãi dò xét mà thôi, có lẽ đợi đến khi tiểu viêm long lớn thêm vài vòng thì hẳn là có thể nhìn ra được, cũng không cần phải gấp.
Cứ như thế, thời gian đã là ba ngày trôi qua.
Trong khi Nhất Minh đang tại mật thất bế quan lắng đọng, bên ngoài cứ điểm của Thần Quang tiểu đội đã là một mảnh đông đúc, ngay cả Xích Hoán cũng không ngờ tới, tiểu đội đưa ra thông báo chiêu mộ thành viên còn không đến nửa ngày mà thôi, đã có nhiều võ giả tụ hội đến nơi này rồi, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Ngay cả Mạnh Hùng cùng cô nàng Hoàng Anh Thy cũng nhìn ngây người!
“Đây là tình huống như thế nào, cho dù tiểu đội có đưa ra thông báo cũng không nên có nhiều người đến như vậy a?” Mạnh Hùng vò vò đầu nghi hoặc hỏi.
“Cái này ta cũng không minh bạch.” Hoàng Anh Thy lắc lắc đầu, ngữ khí có chút bất đắc dĩ nói, “Ta chưa từng tại một nơi cứ điểm nào thấy được tràn diện lớn đến như vậy, nhiều người thế này, chỉ với ba người chúng ta không biết phải chiêu mộ đến bao giờ đây?”
“Nhiều người như vậy tụ tập đến, cũng không phải hoàn toàn là vì muốn gia nhập tiểu đội, các ngươi nhìn xem bên kia..” Xích Hoán vừa nói vừa đưa tay chỉ về một phương hướng.
“Nơi đó còn có không ít võ giả của tiểu đội khác đứng ngoài xem náo nhiệt, hẳn là đông người như thế này cũng vì tò mò mà đến, hẳn là số lượng người muốn gia nhập cũng không có bao nhiêu, chúng ta cũng nên chuẩn bị sẵn sàng một chút, lần này chỉ cần chiêu mộ 22 người là đủ rồi.”
“Xích lão nói có lý.” Mạnh Hùng gật gật đầu, “Đội trưởng cũng không có nói chiêu mộ như thế nào, chúng ta cứ từ phương thức đơn giản nhất mà làm thôi, 22 người còn đứng vững cuối cùng sẽ là thành viên mới, các vị thấy thế nào?”
Xích Hoán dường như có điều suy nghĩ, trầm ngâm chốc lát sau mới mở miệng đưa ra ý kiến: “Lần trước chúng ta cũng làm như vậy, đến khi ra chiến trường các huynh đệ cũng không có trong trạng thái tốt nhất, lần này làm như vậy ta nghĩ không tốt lắm.”
“Ồ, Xích lão có cao kiến gì không?” Mạnh Hùng cảm thấy như vậy cũng không sai, thế là mở miệng dò hỏi.
“Ta cũng đồng ý với ý kiến của Xích lão.” Hoàng Anh Thy gật đầu, “Lần trước chúng ta dùng thực lực để chọn ra đội phó, khảo nghiệm hiện tại không bằng đổi thành ý chí đi?”
Xích Hoán nghe vậy gật gật đầu: “Ta cũng định có ý này, lần trước ra chiến trường đã có không ít huynh đệ đứng trước Linh tộc ngay cả cánh tay cũng không nhấc nổi, sau đó cứ thế mà chết đi.”
“Lần này rút kinh nghiệm một chút, những ai có tâm tính cứng cỏi một chút mới có khả năng gia nhập tiểu đội, dù sao thì ta tin rằng cũng không có bất kỳ tiểu đội nào đối đãi với thành viên tốt như đội trưởng của chúng ta, muốn gia nhập, vậy thì phải là hạc trong bầy gà mới được, ta thấy cũng có không ít huynh đệ có khí chất không tầm thường, hẳn là đã từng ra chiến trường.”
“Ha ha, Xích lão nói đúng lắm.” Mạnh Hùng cười gật đầu, “Lần trước ta tưởng đâu chỉ được thưởng thêm một ít chiến công mà thôi, không ngờ đội trưởng lại hào phóng như vậy, các ngươi hẳn là cũng đã nhận được không ít a?”
Nói tới đây, Mạnh Hùng lộ ra một vệt tiếu dung, ánh mắt mong chờ nhìn về phía hai người, hắn đương nhiên cũng muốn biết hai người này nhận được bao nhiêu, thật là hiếu kỳ.
Hai người nghe vậy cũng đồng dạng lộ ra mỉm cười, cũng không có đi trả lời vấn đề này, chiến công nhận được bao nhiêu chỉ bản thân minh bạch là được rồi, cũng không cần thiết phải mang ra so sánh.
Thế là Xích lão cũng không có ở trên vấn đề này nói thêm, lập tức hắng giọng một tiếng.
“Được rồi, chúng ta cũng nên làm việc thôi, thời gian còn lại cũng không có bao nhiêu, một khi pháp chu được tu sửa hoàn tất thì chúng ta sẽ phải tiếp tục ra chiến trường, các vị cũng nên tận lực hoàn thành nhanh một chút, lần này Linh tộc chủ động tiến công hẳn là không có dễ dàng rút đi như vậy, đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi.”
Nói xong, ba người liền từ bên trong cứ điểm tiến ra bên ngoài, bắt đầu công việc chiêu mộ thành viên.
Khảo nghiệm cũng không có gì đặc biệt, đơn giản chính là mỗi người tại dưới trận pháp gia trì, dưới điều kiện bản thân không sử dụng linh lực có thể duy trì càng lâu càng tốt, thẳng tới khi chỉ còn lại 22 người thì quá trình chiêu mộ liền kết thúc.
Bởi vì tất cả mọi người đều đã vượt qua giai đoạn tôi thể, cho nên dưới điều kiện không sử dụng linh lực, thân thể của mỗi người đều là không sai biệt lắm.
Ban đầu, tất cả mọi người đều cảm thấy cách chiêu mộ này rõ ràng là quá đơn giản, cho dù không có linh lực gia trì, bọn hắn vẫn tự tin có thể giữ vững là không thành vấn đề.
Thế là hai ngày trôi qua, nhân số vẫn còn lại hơn trăm người còn rất là vững vàng, điều này khiến Xích Hoán ba người đều cảm giác nặng nề theo, không thể nghi ngờ là lần khảo nghiệm này hoàn toàn thất bại!
Trong ý nghĩ của bọn hắn, loại cảm giác này không khác gì tra tấn, cho nên có thể tận dụng trận pháp để tiến hành khảo nghiệm, nhưng cũng không được thôi động quá mức, dù sao thì đây chỉ là khảo nghiệm mà thôi, cũng không phải dùng để sát hại người khác.
Rất nhiều võ giả nhìn thấy khảo nghiệm vẫn chưa có dừng lại, người nào người nấy đều cảm giác vi diệu vô cùng, mặc dù áp lực rơi trên người vô cùng nặng nề, nhưng cũng không đến nỗi không chịu nổi, cắn răng kiên trì vẫn là có thể làm được.
Nhưng khi ý nghĩ này vừa mới dâng lên, một loại áp lực vô hình liền hướng về phía hơn trăm tên võ giả bao phủ đi vào, loại uy áp này không phải nhằm vào thân thể của bọn hắn, mà hướng thẳng vào tâm thần đánh tới, khiến cho rất nhiều võ giả cảm giác hoa mắt chóng mặt không thôi.
Xích Hoán ba người liền bỗng dưng ý thức được cái gì, xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên khoác bạch y trên thân đang đứng ở đó nhìn lấy tất cả mọi người.
“Đội trưởng!”
Uy áp này vừa giáng lâm không được bao lâu, đã có người mở miệng từ bỏ, tuy nhiên đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, Nhất Minh dần dần nâng cao lực lượng của đao hồn, theo uy áp càng lúc càng tăng lên, cho dù bọn hắn có sử dụng linh lực cũng không cách nào ngăn cản cho được.
Tầm mắt càng lúc càng tối xuống, phảng phất như bất kỳ lúc nào cũng có thể lâm vào hắc ám vĩnh hằng, bọn hắn không hề cảm nhận được một chút đau đớn nào trên thân, rõ ràng uy áp này chính là tác động thẳng đến tâm thần của bọn hắn, khiến rất nhiều người cảm giác như đang đứng trước một đầu hung thú đang nhìn chính mình chằm chằm vậy.
Từng người từng người liên tiếp hô lên từ bỏ, quá trình này cũng không mất bao nhiêu thời gian, thẳng tới khi chỉ còn lại 22 tên võ giả thì uy áp bỗng nhiên biến mất không thấy, lúc này đám người mới có thể thở ra một hơi, cả người lảo đảo suýt chút nữa thì ngã nhào xuống đất.
“Hai mươi hai tên võ giả tại dưới hai thành lực lượng của đao hồn mà vẫn còn đứng vững, quả thật là không sai!” Nhất Minh mỉm cười, dường như đối với đám thành viên mới gia nhập này rất là coi trọng.
Những người không vượt qua khảo nghiệm cảm thấy đáng tiếc vô cùng, hầu như ai ai cũng nghĩ chỉ cần chính mình cố gắng thêm một chút nữa thôi là được rồi, nhưng trong khảo nghiệm mới chân chính biết được, tâm thần của bọn hắn điên cuồng gào thét bỏ cuộc, muốn kiên trì tới cuối cùng, cũng không phải là chuyện đơn giản.
Đăng bởi | phanthehuy |
Thời gian | |
Lượt đọc | 11 |