Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đuổi khỏi nhà

Phiên bản Dịch · 1310 chữ

Chuyển ngữ: Wanhoo

Cô đơn, trống trải, xót xa gặm nhấm trái tim Ninh Thư. Ninh Thư ghét việc luôn bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của người ủy thác.

Lăng Tuyết cười khẩy, chắc là hài lòng về Lãnh Ngạo. Cô liếc mắt đi lướt qua Ninh Thư, vương lại mùi thơm dễ chịu.

Ninh Thư khịt mũi, thơm quá.

Cô công nhận Lăng Tuyết rất cuốn hút. Không thì làm sao quyến rũ nam chính, nhiều nam phụ, chưa kể vô số tốt thí của cô ta.

Ninh Thư khó chịu trước những đôi mắt tọc mạch, châm biếm, chỉ trỏ xung quanh. Cố gắng đợi đến lúc tan học, mới ra đến cổng đã thấy bác tài đang chờ.

Bác tài mở cửa cho Ninh Thư: “Ông chủ đang đợi cô.”

Ninh Thư nhìn ngó các xe riêng đỗ quanh cổng, vậy ra đây là lý do ngôi trường này mang tên học viện quý tộc.

Cô tìm kiếm ông chủ, cũng chính là bố của người ủy thác trong trí nhớ.

Thật ra Lâm Giai Giai rất tự ti vì dù nhà cô ấy phất lên từ buôn bán nhưng nhìn chung chỉ là nhà giàu mới nổi so với tầng lớp thượng lưu thực thụ.

Thế mới nói Lâm Giai Giai chui lỗ chó vào trường. Con nhỏ bẩn thỉu chui lỗ chó không biết thân biết phận dám cắn hoa khôi, dám có tư tưởng nhúng chàm Lãnh Ngạo.

Hội con nhà giàu thứ thiệt mặc định Lâm Giai Giai bẩn thỉu là đối tượng bắt nạt mà quên mất điều kiện nhà Lăng Tuyết thua xa Lâm Giai Giai.

Không phải ai cũng có phúc sắm vai vịt con xấu xí, chính vì vậy Lâm Giai Giai bị tẩy chay đáng sợ hơn Lăng Tuyết.

Học sinh ở ICE toàn con ông cháu cha không chính trị cũng kinh doanh. Ông Lâm, bố của Lâm Giai Giai cho con gái đi học ở ICE với mong muốn con gái thân thiết với cành vàng lá ngọc thứ thiệt, thân với ai cũng có lợi.

Vậy mà Lâm Giai Giai bị cả trường tẩy chay.

Ninh Thư thở dài, nhức đầu quá.

Vừa vào phòng khách Ninh Thư đã ăn ngay cái bại tai thẳng tay giòn giã.

Đủ rồi, cô sắp hết kiên nhẫn rồi!

Người ở thế giới này bị khuyết tật não à? Sinh ra cái mồm để làm mắm hay gì?

Một ngày phải ăn đánh bao nhiêu mới đủ chỉ tiêu?

Ông Lâm bị con gái lườm ngây người: “Mày nhìn cái kiểu gì đấy?”

Nhưng ngay lập tức nổi cơn thịnh nộ, chỉ vào mặt quát Ninh Thư: "Cái nhà này cho mày ăn, cho mày mặc, cho mày cuộc sống có người hết đời không được hưởng. Chỉ cần mày đi học kết bạn thêm bè mà mày lại để cả trường tẩy chay?"

"Mày có biết gia thế của những cái đứa trong trường này không? Mày nghĩ mày xứng với Lãnh Ngạo? Não nhồi cứt cũng phải biết soi gương xem mày là cái loại gì chứ! Người ta tán tỉnh đã đành, đằng này mày dám lân la. Chơi vậy đã chưa hả Lâm Giai Giai? Mày có biết vì cái sự dốt nát của mày mà công ty bị vạ lây không?"

"Tao cho mày đi học ở ICE không phải để mày rước phiền phức về nhà. Con ăn hại!"

Ninh Thư: …

Ninh Thư chỉ biết đứng nghe ông Lâm mắng sa sả, không có một cơ hội chõ miệng.

Cô lắc cái đầu ong ong tiếng ông Lâm, chưa kịp bình thường sau cái tát.

Trần đời có một ông bố tệ!

Ninh Thư thông cảm cho cuộc sống éo le người ủy thác, nhưng người ở thế giới này bị làm sao ấy, cho cô rời khỏi thế giới này được không?

Cô không hiểu cô ấy khổ có kém ai, tại sao cứ khăng khăng cứu rỗi Lãnh Ngạo!

Ông Lâm chửi một tràng liến thoắng, khô họng mới nghỉ húp chén trà nhuận giọng thì thấy Ninh Thư lắc đầu, không biết có vào đầu được câu nào không.

Dạo này công ty gặp nhiều vấn đề, kinh doanh không thuận buồm xuôi gió. Ngày nào cũng có người đến kiểm tra giấy tờ, thu thuế, động não là biết bị cô con gái xúi quẩy vạ lây.

Có cả tá lý do làm ông Lâm phát điên, ông ta quăng cái chén vào mặt Ninh Thư.

Nãy không cảnh giác mới ăn ngay phát tát, Ninh Thư vẫn để ý ông ta né chén dễ dàng.

Cái chén rơi xuống đất vỡ choang, mảnh sành văng tứ tung.

Ông Lâm đỡ ngực giả vờ lên cơn đau tim, chỉ tay thẳng mặt Ninh Thư ra đều đau tim vì con gái.

Ninh Thư: Sang phân cảnh nào vậy?

"Chuyển ra ngoài sống đi con. Đây chỉ kà kế sách tạm thời, bố sẽ đón con về khi nào chuyện lắng xuống."

“Bố thương con nhưng thật lòng bố không còn cách nào khác. Con đừng trách bố.”

Ninh Thư lắp bắp: “Ý… ý bố là sao?”

Ninh Thư có dự cảm chẳng lành, hy vọng không như cô nghĩ.

Hai mươi điểm may mắn ít quá à, cô đâu sống lỗi thế?

"Kể từ giờ con không còn là con nhà họ Lâm." Ông Lâm xót xa: "Con yên tâm, bố sẽ đón con về."

Định đuổi cô ra khỏi nhà, định cắt đứt quan hệ với cô?

Ninh Thư sẽ tin ông ta nếu không có cái tát ban nãy.

Hình như cô làm nhiệm vụ phức tạp hơn. Cô đến chỉ để thay đổi cuộc đời éo le của người ủy thác mà nay bị tống cổ ra đường cũng có nghĩa cô vô dụng quá?

Ninh Thư rất tin: "Con tin bố." Tin ông không bằng tin lợn nái trèo cây.

Ông Lâm thở phào nhẹ nhõm, Lâm Giai Giai biết điều xem chừng vẫn là đứa con ngoan, mỗi tội ngốc quá, không biết suy trước tính sau. Có học sinh nào ở ICE không phải lá ngọc cành vàng, vơ đại một người cũng có ô dù to. Lãnh Ngạo là ai mà con bé dám kiếm chuyện!

Có dã tâm là tốt, dã tâm lớn quá thì dốt, trèo cao ngã đau thôi.

Ông Lâm cũng có dã tâm nhưng ông muốn tiến tới mục tiêu một cách chậm rãi, nay vì cô con gái mà công ty rơi vào khủng hoảng, ngấp nghé nguy cơ phá sản.

Ninh Thư lên phòng Lâm Giai Giai dọn đồ đạc, cô đóng gói tất cả quần áo bốn mùa, không để sót bộ nào. Ninh Thư không tin lời hứa đon đả của ông Lâm cáo già.

Đón cô về? Mỡ ấy mà húp.

Ninh Thư sống trong bệnh viện nhiều năm đã quá hiểu, cũng đã biết quá nhiều người trở mặt chỉ vì lợi ích. Có những người gói trọn cuộc đời từ khi sinh ra cho đến khi chết đi ở trong bệnh viện.

Mặc dù Ninh Thư không bươn chải ngoài xã hội nhưng bù lại cô chứng kiến trăm kiểu lươn lẹo trong bệnh viện. Trường hợp của cô đây là nhà họ Lâm ruồng bỏ con gái vì lợi ích.

Ninh Thư thương cho người ủy thác, trán cô dán băng gạc to lù lù, ông Lâm luôn miệng nói bố thương con nhưng giả mù không nhìn thấy vết thương. Không lo lắng mà còn sát muối vào tim bằng cách đuổi cô ra khỏi nhà.

Ninh Thư vơ vét tất cả trang sức trên bàn trang điểm, túi xách hàng hiệu. Biết đâu đến lúc khó quá còn có đồ bán lấy tiền tiêu.

Bạn đang đọc Ninh Thư (Dịch) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Juliawaw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.