Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sau khi Thời Lệ Na trở về

Phiên bản Dịch · 1145 chữ

Chuyển ngữ: Wanhoo

Số hiệu: 2333

Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)

Tuổi: 27

Điểm kinh nghiệm: 8.150.000

Điểm linh hồn: 300

Điểm sinh mệnh: 71

Điểm trí tuệ: 244 (+10)

Điểm hấp dẫn: 10

Điểm may mắn: 132 (+10)

Điểm vũ lực: 152 (+10)

Sức mạnh tinh thần: 150 (+10)

Sức mạnh tín ngưỡng: 1314

Tư chất: 69 (+10)

Công đức: 10050

Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ sơ cấp

Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợi

Đạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 5 Bùa hộ mệnh, 1 Bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấp

Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)

Cộng xong điểm thuộc tính, Ninh Thư khoanh chân tu luyện trên ghế, hấp thụ sức mạnh linh hồn trong không gian cho đến khi sức mạnh bão hoà mới dừng.

Cô nói với 2333: “Tôi muốn xem tình hình sau khi Thời Lệ Na trở về.”

“Có ngay.”

Màn hình xuất hiện trước mặt Ninh Thư. Thời Lệ Na ngồi trong văn phòng, em bé gần hai tuổi biết vịn bàn ghế bước đi tập tễnh.

Thời Lệ Na mỉm cười dịu dàng, vừa làm việc vừa lúc lúc ngẩng lên xem con.

Em bé ngã, Thời Lệ Na không vội đỡ con dậy bởi sàn lát thảm con ngã không đau.

Thư ký định đỡ em bé, Thời Lệ Na can: “Để nó tự dứng dậy, nó làm được.”

Em bé thấy không ai quan tâm mình thì bò rồi từ từ đứng dậy, vịn đồ đạc đi khắp phòng tìm ngậm núm nghiến răng.

Thời Lệ Na cười.

Tan làm Thời Lệ Na mang con về. Ông già đang chơi cờ với thư ký già, thấy cháu về liền nói: “Cháu ông về rồi.”

Ông già không bế được cháu, để nó ngồi trên đùi, hai ông cháu rủ rỉ tỉ tê.

Thời Lệ Na lên trên nhà xem Thời Tư Nam.

Phòng Thời Tư Nam trộn lẫn các mùi, ngập toàn rác đồ ăn nhanh không biết đặt chân chỗ nào.

Thời Lệ Na chau mày, Thời Tư Nam nằm ườn cả ngày, không ăn thì ngủ.

Hai năm qua Thời Tư Nam béo hơn hẳn, nằm chiếm hơn nửa cái giường. Người như quả bóng sợ kinh người. Không có quần áo nhét vừa đống mỡ bụng kia.

Mắt mũi díu hết cả lại, khó mở mắt, trợn tròn cũng chẳng to là bao.

Sắp hai năm rồi mà Thời Tư Nam vẫn không hết đau buồn, ngày ngày nằm trong phòng không chịu ra ngoài và cũng nghỉ học tạm thời.

Thời Lệ Na nhìn con mà điên tiết, mắng: “Con định đau khổ đến khi nào vì một thằng đàn ông chết từ lâu. Việc con cần làm bây giờ đó là giảm hết đống mỡ trên người và sống lạc quan.”

“Con còn cứ thế này cơ thể không tải được.” Thời Lệ Na phải nhắc nhở, bà nhìn con mà chỉ muốn bóp chết.

Thời Tư Nam chẳng nghe lọt tai lời mẹ nói, lật người khó khăn xoay lưng lại với Thời Lệ Na: “Mẹ có con trai rồi đừng quan tâm con nữa. Cơ thể con có không tải được thì con cũng chịu, con muốn chết lâu rồi.”

Thời Lệ Na: …

Thời Lệ Na tức gần chết: “Thích chết thì từ mai cắt cơm. Con nhìn xem con ăn bao nhiêu đi, một mình ăn hết lượng thức ăn dành cho bốn người. Ăn uống như thế chỉ hại mình. Con làm chị có thể làm gương cho em con không.”

Thời Tư Nam bật khóc hét to: “Vâng con chẳng ăn cơm nữa. Ông ngoại ghét con, mẹ cũng ghét con, tất cả mọi người đều ghét con, con còn sống làm gì.”

Thời Lệ Na ngây người, thấy Thời Tư Nam nóng nảy thì hạ giọng, nói nhỏ nhẹ: “Tư Nam à, con ở nhà lâu quá, mẹ tìm bác sĩ tâm lý cho con nhé. Chúng ta thuê huấn luyện viên về đây giảm béo cho con. Con còn nhỏ, đời còn dài.”

“Con chán ngấy mấy câu này, sống vô nghĩa, con không muốn sống.” Đôi mắt Thời Tư Nam trống rỗng: “Thế giới không có cậu con không sống nổi.”

Thời Lệ Na hít sâu không nói nữa. Tìm bác sĩ tâm lý đả thông tư tưởng cho Thời Tư Nam.

Ngoài ra Thời Lệ Na không biết phải làm gì.

Ra khỏi phòng, Thời Lệ Na giấu nỗi lo đi pha sữa cho con trai.

Thời Lệ Na tìm bác sĩ tâm lý cho Thời Tư Nam nhưng Thời Tư Nam không hợp tác, không cho bác sĩ vào phòng. Huấn luyện viên thể hình sốc trước hình thể đồ sộ của Thời Tư Nam, lắc đầu nguầy nguậy. Nhận ca này sợ phá hỏng danh tiếng của mình.

Ninh Thư lắc đầu, Thời Tư Nam hơn một trăm năm mươi cân, béo ngoài dự liệu của Ninh Thư.

Tác dụng của châm huyệt không còn mấy nhưng Thời Tư Nam vẫn ăn luôn mồm, ăn giãn dạ dày. Bây giờ phẫu thuật thu nhỏ dạ dày kết hợp với tập thể dục thì Thời Tư Nam vẫn gầy được.

Nhưng không thể nào đánh thức người giả vờ ngủ.

Nói chung là cuộc đời của Thời Lệ Na đã được thay đổi.

Xem xong cuộc sống sau này của Thời Lệ Na, Ninh Thư đến không gian ảo dạo một vòng rồi ăn bữa cơm.

Ở thể linh hồn ăn nhiều không no, không béo, ăn bao nhiêu cũng không đồ sộ như Thời Tư Nam, bởi chung quy nơi đây là không gian ảo.

Ninh Thư xem xét không gian ảo, vẫn giống hệt như trước không thay đổi gì.

Ninh Thư hỏi 2333: “Lần trước ông chú bóp vỡ không gian ảo, thế hoá ra không gian ảo này vẫn là cái cũ à?”

“Không, mới đấy.” 2333 nói: “Không gian ảo cũ không ổn định có thể nổ bất cứ lúc nào.”

Ninh Thư: →_→

Bóp vỡ không gian lại xây không gian khác. Người này với người bị ám khí làm bị thương là cùng một người ư?

Ninh Thư đi dạo khắp nơi mới đến quán ăn gọi một bàn đầy ắp món ngon.

Bạn đang đọc Ninh Thư (Dịch) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Juliawaw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.