Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị theo dõi

Phiên bản Dịch · 1220 chữ

Chuyển ngữ: Wanhoo

Dương Vũ Huy nằm viện, Phương Mộng Hàm ở lại chăm sóc Dương Vũ Huy, mà còn tự nguyện chăm sóc Dương Vũ Huy hết lòng.

Nhìn thấy Dương Vũ Huy cầm mấy triệu đơn giản, tất nhiên Phương Mộng Hàm muốn nâng độ nhận diện bên Dương Vũ Huy.

Dương Vũ Huy rối lòng muốn gọi hỏi Long Sương Sương nhưng mãi chẳng nói được một câu đầy đủ.

Nhiều điều muốn nói lại nghẹn lòng làm cậu ta hoảng hốt.

Dương Vũ Huy không nghĩ Long Sương Sương phản bội, chắc hẳn có liên quan đến Trần Gia Nam.

Chắc chắn liên quan đến Trần Gia Nam, trực giác nói thế.

Kể cả Trần Gia Nam không làm thì cô ta vẫn có bạn trai nhà giàu. Họ Lý lại còn phát triển mạnh, được nhận định là công ty giải trí hàng đầu.

Nhất định là Lý Tân Trạch thuê người làm.

Dương Vũ Huy muốn hỏi Phương Mộng Hàm xem tối hôm qua Trần Gia Nam có gì bất thường không, nhưng há miệng chỉ rớt nước dãi.

Dương Vũ Huy thật sự muốn chết.

Phương Mộng Hàm lại phải nhẫn nhịn lau miệng cho Dương Vũ Huy.

Phương Mộng Hàm thấy Dương Vũ Huy như thằng đần, làm Phương Mộng Hàm hoài nghi mình săn sóc anh ta có đáng không.

Mà Phương Mộng Hàm còn nhận thấy miệng anh ta ngày càng méo.

Uống một đống thuốc mỗi ngày nhưng không thấy tác dụng rõ rệt. Tiền chữa bệnh thì đắt đỏ, Dương Vũ Huy nằm viện như vứt tiền ra ngoài cửa sổ.

Chưa từng thấy Dương Vũ Huy hào phóng với cô ta như vậy.

Phương Mộng Hàm thở dài tiếp tục chăm sóc Dương Vũ Huy. Đi vệ sinh còn cởi quần hộ Dương Vũ Huy.

Cô ta chưa hầu bố mẹ đến mức này.

Mấy hôm nay Ninh Thư ở yên trong phòng không đi đâu, cô có cảm giác đêm đó Lý Tân Trạch giận.

Lần nào cũng gọi video với Lý Tân Trạch chứng minh mình ở trong phòng không đi đâu cả.

Ninh Thư nói có người theo dõi nhưng Lý Tân Trạch không tin.

Ninh Thư thở dài, Lý Tân Trạch bận lòng đêm đó cô đi đâu.

Sao phiền thế nhỉ!

Thêm một người dính là thêm nhiều phiền phức!

Ninh Thư nghĩ ngợi lại gọi cho Lý Tân Trạch, nói: “Hay chúng ta đi viện đi.”

“Em bị ốm à?”

“Đêm hôm đó em đi theo dõi Dương Vũ Huy và Long Sương Sương, em không hẹn hò với ai hết, thật đấy. Đi viện kiểm tra xem em có còn trinh không.”

Lý Tân Trạch: …

Lý Tân Trạch bên kia mãi không lên tiếng.

Lý Tân Trạch không biết trả lời thế nào, thở dài: “Trưa đi ăn cơm.”

Ninh Thư trả lời ngay: “Vâng.” Cho chú em xem chị có bị theo dõi không.

Ninh Thư rửa mặt buộc tóc gọn gàng lộ cái trán thông minh, cho người ta nhìn qua là nhận ra cô.

Cô mặc quần và đi giày thể thao, mặc đơn giản mà đẹp.

Buổi trưa Lý Tân Trạch lái xe đợi Ninh Thư dưới ký túc.

Ninh Thư cất hai bình xịt hơi cáy trong túi, chuẩn bị đầy đủ thì chạy mới dễ.

Ninh Thư khoá cửa phòng đi xuống dưới.

Nhìn Ninh Thư mặc áo phông quần bò, Lý Tân Trạch cứ thấy bạn gái thay đổi khí chất trở thành cô gái mạnh mẽ, không còn là Trần Gia Nam dịu dàng nhã nhặn.

Khí chất bây giờ…

Lý Tân Trạch mở cửa xe: “Đi thôi.”

Ninh Thư nói: “Mình đi bộ đi, ăn quán gần trường thôi.”

“Ừ.” Lý Tân Trạch nắm tay Ninh Thư đi trong đường trường.

Lý Tân Trạch nói dịu dàng: “Em nói thích con đường này nhất, lá rụng bay bay rất đẹp rất nghệ.”

Ninh Thư cảm giác có mấy đôi mắt đổ dồn vào mình.

Những người này tướng mạo bình thường và đang làm việc, không nhổ cỏ thì quét sân, không làm người khác chú ý.

Lý Tân Trạch và Ninh Thư ra khỏi trường, có mấy người đi theo.

Ninh Thư dựa gần nói với Lý Tân Trạch: “Chúng ta bị theo dõi.”

Lý Tân Trạch muốn ngoảnh lại nhìn nhưng Ninh Thư nhắc: “Đừng ngoảnh lại.”

Lý Tân Trạch nhăn mặt: “Phố đông người chúng ta bắt xe đi.”

Ninh Thư lắc đầu: “Chúng ta cứ đi ăn cơm, biết đâu em sai.”

Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch vào quán ăn bên đường, mấy người đằng sau cũng vào theo, ngồi bàn gần Ninh Thư và Lý Tân Trạch.

Lý Tân Trạch sầm mặt, chắc chắn những người này đi theo họ.

Lý Tân Trạch hỏi nhỏ Ninh Thư: “Họ theo dõi em bao lâu rồi?”

Ninh Thư nhếch môi: “Một thời gian rồi.”

Ninh Thư gọi hai suất cơm bình tĩnh ăn cơm, Lý Tân Trạch không muốn ăn chỉ nhìn Ninh Thư gắp thức ăn vào miệng.

Mấy người bàn bên cũng gọi món nhưng luôn để mắt Ninh Thư và Lý Tân Trạch.

Ninh Thư ăn nửa bát cơm đặt bát đũa xuống, Lý Tân Trạch thanh toán kéo Ninh Thư ra ngoài.

Có người cố tình chặn đường Lý Tân Trạch và Ninh Thư.

Lý Tân Trạch khó chịu đá thẳng kẻ cản đường.

Lý Tân Trạch không phải người chịu để yên cho người ta bắt nạt.

Lý Tân Trạch đạp một cái, Ninh Thư cũng đạp một cái. Ninh Thư khoẻ hơn Lý Tân Trạch, đạp một cái nghe cả tiếng xương gãy.

“Á…” Người bị đạp ôm chân hét toáng lên.

“Bọn mày làm gì đấy.”

“Mẹ kiếp thích đánh nhau à…”

Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy khỏi quán ăn, mấy người phía sau đuổi theo hai bọn cô.

Chẳng mấy đã đuổi kịp bao vây hai bọn cô.

Họ toả ra sát khí nguy hiểm, hiển nhiên bàn tay từng dính máu người.

“Chạy gì, chạy nữa đi.” Một tên trợn mắt dữ tợn: “Đá gãy chân em tao mà tính chạy à. Hôm nay phải dạy dỗ bọn mày không thì lại coi trời bằng vung.”

“Mày biết tao là ai không? Tao quen Long Đại Ca, mày xác định đánh nhau?” Lý Tân Trạch ăn nói hùng hồn rất có khí thế.

“Long đại ca cái gì, động vào anh em của tao thì có quen ông trời tao cũng không tha cho mày.” Tên đó quắc mắt.

Ninh Thư nép mình vào người Lý Tân Trạch, nhét vào tay anh ta bình xịt hơi cay.

Lý Tân Trạch sửng sốt cầm chắc bịt xịt.

“Con bé này xinh nhỉ, tí anh Hạo cho bọn em chơi nhé?” Một tên quét mắt dung tục khắp người Ninh Thư.

Không cần nói cũng biết tởm thế nào.

“Con mẹ mày.” Lý Tân Trạch xịt hơi cay vào mắt tên đó, Ninh Thư cũng nhanh tay xịt vào người khác.

“Á…”

“Mẹ kiếp…”

Mấy tên che mắt, nước mắt chảy ròng, rát mắt như bị mù.

Lý Tân Trạch bắt được cơ hội đấm đá như điên.

Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy về trường.

Bạn đang đọc Ninh Thư (Dịch) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Juliawaw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.