Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số tám rùng rợn

Phiên bản Dịch · 1267 chữ

Chuyển ngữ: Wanhoo

Không biết 795 và Lư San San có thù oán gì, không cần biết Lư San San nói gì 795 lập tức phản đối không thì cũng châm chọc cô ta.

Ninh Thư đoán chắc 795 thích người ta, muốn thu hút sự chú ý của Lư San San bằng cách công kích bằng lời lẽ độc ác.

Lư San San là cô gái xinh nhất Ninh Thư từng gặp, từ khuôn mặt đến khí chất đều thuộc dạng đỉnh cao.

Đặc biệt là bộ trang phục cổ đại không vương khói lửa trần gian, không hề giống hình tượng kỹ nữ mà 795 nói.

Thích không sai nhưng 795 chơi bài này chỉ khiến Lư San San bực. Đừng nói là thích, có khi còn làm tan nát trái tim anh ta.

Ninh Thư khuyên: “Nếu anh thích ai đó thì hãy cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền, mừng phong bì dày trong lễ cưới của cô ta.”

795: …

“Cô đang nói gì đấy?” 795 chẳng hiểu nổi.

Ninh Thư chẹp miệng ra vẻ tôi hiểu hết.

Ninh Thư gặm bánh bao, thấy Lưu Mạn Mạn ngồi gục mặt một góc, Ninh Thư mang một cái bánh bao đến nói: “Ăn chút gì đi.”

Lưu Mạn Mạn vẫn vùi mặt không quan tâm Ninh Thư.

Ninh Thư đặt bánh bao trong cái bát bên cạnh cô ta, ngồi cạnh hỏi: “Cả hai người đều là cô giết sao?”

Một cô gái mang thai trói hai nữ sinh với nhau lại còn giết cả hai bằng thanh gỗ.

Ninh Thư hỏi: “Sao cô nghĩ ra cách này?”

Lưu Mạn Mạn gục mặt, người run nhẹ, giọng khàn đặc: “Tôi hận hai người đó bép xép khó nghe về tôi. Tôi rất muốn cắt đứt lưỡi họ.”

Ninh Thư hỏi nhỏ: “Ai làm nhục cô?”

Lưu Mạn Mạn không trả lời.

“Cô lấy thanh gỗ ở đâu?” Lại còn vót nhọn.

Muốn giết người đã có sẵn công cụ.

Bị móng vuốt moi tim, bị thanh gỗ vót nhọn đâm xuyên đầu, bị bút lông chọc vào mắt.

Lưu Mạn Mạn không ngẩng đầu: “Ở trong cái lán cạnh bếp.”

Ninh Thư đứng dậy ra khỏi nhà chính, giẫm lên tuyết dày đi vào cái lán cạnh bếp. Đây là cái lán đơn sơ chứa ít củi.

Một bên có đống củi chất cao cỡ nửa thân người. Các thanh gỗ dày cỡ nắm đấm đều được vót nhọn.

Lưu Mạn Mạn lấy hung khí ở đây.

Ninh Thư bước đi khó nhọc trở về nhà chính, ngang qua bếp thấy Tiểu Lan đang ngồi nhóm lửa trước bếp lò.

Ninh Thư nghĩ ngợi, vào bếp hỏi Tiểu Lan: “Gỗ vót nhọn ở bên cạnh dùng để làm gì thế em?”

Tiểu Lan trả lời: “Gỗ đó chuyển bị làm hàng rào. Bà em nói đợi tuyết tan sẽ trồng rau trong sân. Bà nội vót nhọn thanh gỗ để đóng cọc cho dễ.”

Ninh Thư mím môi, giải thích rất hợp lý. Lưu Mạn Mạn thấy nó nên dùng làm hung khí.

Ninh Thư rời khỏi bếp, liếc qua cái dây đỏ đeo ở cổ Tiểu Lan đang nhóm củi. Có vẻ là dây bình an treo ngọc bội hoặc bùa xua đuổi ma quỷ.

Dây đỏ hơi sạm đen, chắc là chưa từng tháo khỏi cổ.

Tiểu Lan với đôi mắt trống rỗng hỏi: “Chị còn có việc gì không?”

Ninh Thư hơi ngạc nhiên: “Em biết chị đang nhìn em?”

Tiểu Lan nói: “Em không nhìn thấy nên cảm giác nhạy bén lắm. Huống hồ chị cứ nhìn em chằm chằm, em cảm giác được.”

“Tại bữa nào cũng ăn bánh bao không có rau ấy mà. Chị sắp táo bón đến nơi rồi, có thể nấu món canh nào không?” Ninh Thư xoa bụng: “Bụng căng khó chịu lắm.”

Khu vực phía Bắc như vùng này chắc hẳn có hầm đất, tích trữ vài thứ như khoai lang, khoai tây.

Ninh Thư muốn tìm lý do xuống hầm đất kiểm tra.

Tiểu Lan lắc đầu: “Bà em có tuổi, em thì không nhìn thấy, trồng hoa màu không đủ cho mùa đông.”

Ninh Thư hỏi: “Vậy à, dưới hầm có thức ăn không em?”

Tiểu Lan lắc đầu: “Thật ra nhà em không có nhiều lương thực. Bà muốn các anh chị đi thứ nhất là vì anh chị có sát khí, thứ hai vì nhà em sắp hết thức ăn. Các anh chị không đi bà con em chết đói mất.”

“Thời tiết này bọn chị không đi được.” Ninh Thư nói: “Không thì từ giờ mỗi ngày bọn chị chỉ ăn một bữa thôi.”

Tiểu Lan mỉm cười, ngặt nỗi đôi mắt trống rỗng kết hợp với nụ cười nhìn hơi đáng sợ.

Ninh Thư ra hỏi bếp về nhà chính, ông chú vẫy Ninh Thư: “Qua đây.”

Ninh Thư không được thoải mái cho lắm, chậm rề rề qua đó: “Sao thế thầy?”

Ông chú nói: “Cô không chết.”

Ninh Thư: …

Đậu má tật xấu gì vậy. Xoá sổ người ta đã đành đằng này còn xát muối vào nỗi đau của người ta.

Ninh Thư giật mép không biết nên trả lời anh ta thế nào.

“Nhớ lấy, là người thực thi nhiệm vụ thì cần phân rõ nặng nhẹ mới có thể tiến xa. Tuổi thọ vô tận phải trả giá đắt.” Ông chú chỉ ghế bên cạnh: “Ngồi xuống.”

Ninh Thư ngồi xuống, nổi da gà khắp người, cách lớp quần áo cũng cảm nhận được khí lạnh toả ra từ người ông chú.

“Tôi biết rồi, cảm ơn chú.” Ninh Thư chân thành.

Má, Ninh Thư rất muốn đấm ngực. Bực bội quá, đã bị xoá sổ lại còn phải cảm ơn.

Ông chú liếc Ninh Thư, vắt cái chân dài, lắc cái cổ kêu răng rắc. Ninh Thư nghe mà sợ hãi.

Ông chú ngoảnh sang nhìn Ninh Thư: “Cô sợ tôi?”

“Ha ha ha…” Ninh Thư cười giả nai: “Không sợ.”

Ninh Thư đặt hai tay trên gối, ngồi thẳng lưng. Đậu má sợ chết mẹ. Người bên cạnh chi phối vận mệnh người khác, tối hôm qua mới giết cô xong.

Giờ hỏi bạn có sợ không, thế bạn có sợ không?

Ninh Thư thì sợ chết khiếp. Mà còn cứ tìm đến cô, như muốn cô viết bài cảm nghĩ cảm giác xoá sổ hôm qua.

“Á…”

“…”

Tiếng la hét thất thanh vọng xuống từ trên tầng, Ninh Thư đứng bật dậy, chắc chắn lại xảy ra chuyện.

Ninh Thư vội vàng lên tầng, 795 chạy huỳnh huỵch xuống va phải Ninh Thư làm Ninh Thư ngã ngồi ra đất.

“Ối cô đi không biết nhìn đường à.” 795 kéo Ninh Thư dậy, hấp tấp nói với ông chú: “Lại chết rồi, lần này rùng rợn hơn.”

Ông chú đứng dậy bước chân dài lên cầu thàng đi lên tầng.

Ninh Thư nhanh chân lên tầng, một đống người chặn ngoài cửa phòng, một số nữ sinh còn vịn tường nôn mửa liên hồi.

Ninh Thư chen vào nhìn thấy thi thể bị treo ngược trong phòng. Cái cưa rộng cỡ bàn tay cưa từ háng xuống bụng, bị cưa thành hai nửa khi đang còn sống.

Cơ thể chia thành hai nửa, cái cưa đã chạy đến rốn.

Kinh dị hơn khi người này vẫn còn ý thức, do treo ngược nên máu dồn về não, não có đủ dưỡng khí.

Cảm nhận rõ ràng răng cưa cưa người mình khi đang tỉnh táo.

Bạn đang đọc Ninh Thư (Dịch) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Juliawaw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.