Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỗ dựa của Hàn Đại Lương

Phiên bản Dịch · 1804 chữ

Bởi vì lúc trước tôi theo dõi trận đấu rất tỉ mỉ, tôi phát hiện,

Hàn Đại Lương cứ chầm chậm lùi về phía trong phòng ký túc, lẽ nào ông ta có âm mưu nào đó?

Tôi bắt đầu cảm thấy thấp thỏm,

kẻ này đa mưu nhiều kế, tôi thực sự rất sợ bên trong phòng ký túc còn

giấu thủ đoạn gì đó của ông ta.

Có điều tôi nghĩ

đến, thi thể của Chu Tư Mộng chôn bên dưới, mà quỷ hồn của Chu Tư Mộng

cũng đã trú ngụ rất lâu trong ký túc, nếu như Hàn Đại Lương có thủ đoạn

gì, Chu Tư Mộng phải biết mới đúng.

Hiện tại Chu Tư Mộng là châu chấu trên cùng một sợi dây với chúng tôi, cô ta không có lý do gì không nhắc nhở chúng tôi.

Dứt khoát tôi cũng phải nhanh chân trước, xông vào trong phòng ký túc, diện tích phòng ký túc rất nhỏ, mà trận chiến vẫn càng lúc càng thêm ác

liệt, lúc này, tôi nhìn gương mặt của Chu Tư Mộng trở lên rất dữ tợn.

Sau đó, tôi phát hiện khắp xung quanh phòng ký túc, có rất nhiều khí âm sát đang ngưng tụ lại, không ngừng hướng về phía thân thể Chu Tư Mộng, chui vào trong. Luồng khí quanh người Chu Tư Mộng cũng bắt đầu trở lên mạnh

hơn.

Nhìn thấy vậy tôi bỗng vui mừng, Chu Tư Mộng đã muốn chiến tới cùng rồi sao? Cho dù thế nào thì, điều này nhất định

cũng khiến cho áp lực của Hàn Đại Lương càng tăng thêm.

Tiếp đó, chính và lúc khí âm sát chui vào trong cơ thể Chu Tư Mộng, tôi nhìn thấy trên mặt Hàn Đại Lương, xuất hiện một nụ cười âm hiểm.

– Nghiệp chướng, ta nói qua, tất cả mọi thứ đều là ta ban cho ngươi.

Tiếng nói trầm trầm của Hàn Đại Lương truyền ra, sau khi nói xong, Hàn Đại Lương dùng một tay đập mạnh xuống dưới mặt đất.

Giây phút bàn tay Hàn Đại Lương đập xuống đất, khí âm sát trên người Chu Tư Mộng lập tức tan ra, mặt của cô ta cũng cứng đờ.

Rõ ràng là không ngờ rằng sẽ xảy ra tình cảnh như thế này, lập tức, Chu Tư Mộng phe tôi mất đi ưu thế, mà tôi thì mau chóng lấy ra ba lá bùa Ngũ

Lôi trên người, không còn cách khác, đây là sức mạnh lớn nhất mà bây giờ tôi có thể lấy ra để chiến đấu.

Ba lá bùa Ngũ Lôi

lại lần nữa bay tới chỗ Hàn Đại Lương, sau khi lực lôi điện ngưng tụ,

trực tiếp đánh thẳng vào mặt tiền của Hàn Đại Lương.

Còn Hạ Mạch lúc này cũng lập tức phóng lên, trường kiếm trong tay phát ra

luồng kiếm khí mãnh liệt, không ngừng hiện ra trong không trung, một

kiếm khí hình hoa sen xuất hiện.

Giây phút kiếm khí hoa sen xuất hiện, tôi nhìn thấy đồng tử Hàn Đại Lương hơi co lại.

– Kiếm khí sinh liên? Con ranh, thiên phú của mày không phải khủng bố

bình thường, thực lực cùng đẳng cấp giống mày thế này, chỉ sợ chính là

một trong những thiên tài hiếm hoi trong tông môn đúng không? Mà đáng

tiếc quá, tông môn của mày, sắp mất đi một đệ tử thiên tài rồi!

Vẻ kinh ngạc trong giọng nói của Hàn Đại Lương chỉ thoáng qua giây lát,

ngay tức khắc đã tan biến sạch sẽ, mà lại chuyển thành sát ý nồng hậu.

Có điều đối diện với kiếm khí hoa sen của Hạ Mạch, tôi vẫn cảm nhận được

ánh mắt thận trọng của Hàn Đại Lương, lập tức, trong tay Hàn Đại Lương

xuất hiện một cổ ấn màu xanh đồng.

Cổ ấn xuất hiện, trực tiếp bay lên không trung, cổ ấn xé gió lao đi vun vút, lập tức nghênh đón kiếm khí hoa sen.

Kiếm khí hoa sen và cổ ẩn đập vào nhau trong không trung, mà khi kiếm khí

hoa sen chạm vào cổ ấn, những tia lửa cũng bắn ra khắp tứ bề.

Những công kích còn sót lại trong trận chiến, trực tiếp đập lên vài chiếc giường sắt trong phòng, phát ra tiếng “ đinh đinh”.

Cổ ấn bay về trong tay Hàn Đại Lương, thân hình Hàn Đại Lương lùi ra sau

một bước, hậm hực hừ một tiếng, Hạ Mạch cũng loạng choạng lùi ra sau,

mãi cho đến lúc tựa vào tường, thân hình cô ấy mới ổn định lại, không

tiếp tục lùi ra sau nữa.

Những việc xảy ra trước mắt khiến tôi lòng tôi bỗng lo lắng, Hạ Mạch rơi vào thế hạ phong, uy lực

của cổ ấn, rõ ràng đã mạnh hơn nhiều so với lúc đối phó Chu Tư Mộng.

Khi thân hình Hàn Đại Lương vừa ổn định lại, công kích của Chu Tư Mộng cũng đã phóng đến trước mặt ông ta, khí âm sát ngưng tụ thành trường mâu,

hướng đến phía ngực của Hàn Đại Lương, đâm xuống.

Mặt mày Hàn Đại Lương lạnh tanh, khóe miệng co giật, lập tức, Hàn Đại Lương hô to một tiếng, một tay lấy ra một lá bùa từ trên người, trên lá bùa,

không ngờ lại có màu tím nhàn nhạt.

Khi lá bùa xuất hiện, Hàn Đại Lương bắt đầu lầm bầm:

– Tử dương tử dương, nghe hiệu lệnh của ta, tật!

Khi tiếng Hàn Đại Lương vừa dứt, lá bùa cũng lóe qua một luồng ánh sáng màu tím, tức khắc, luồng sáng hóa thành một ngọn lửa màu tím, phóng thẳng

lên người Chu Tư Mộng.

Ngọn lửa màu tím đập vào Chu

Tư Mộng, một tiếng thét chói tai xé gan xe phổi bỗng vang lên, tiếng

thét này trực tiếp khiến cho lông mao toàn thân tôi dựng đứng.

Thực sự quá đáng sợ, cả người Chu Tư Mộng bay văng ra, ngã xuống một chiếc giường sắt, bắt đầu lăn lội không ngừng.

Bởi vì trên người Chu Tư Mộng, không ngờ lại bị một ngọn lửa màu tím bao

quanh, cứ như là đang đốt cháy thân thể của cô ta từng chút từng chút

một, khí âm sát trên người Chu Tư Mộng cũng toát ra ngoài, bao trùm ngọn lửa màu tím.

Đúng mười phút ngọn lửa màu tím mới

tắt, có điều tôi có thể cảm nhận được, khí mùi trên người Chu Tư Mộng

lúc này đã vô cùng yếu ớt.

– Hừ, nghiệp chướng,

chẳng nhẽ người cho rằng mấy năm nay ngươi đột phá ra khỏi dấu ấn ta để

lại trên người ngươi, thì bản đạo không còn biện pháp nào thu phục ngươi sao? Bản đạo nuôi ngươi đúng là có tác dụng, nhưng muốn khiến cho ngươi hồn siêu phách lạc, cũng không phải là không thể.

Tiếng nói lạnh băng của Hàn Đại Lương vang lên, hình như đang uy hiếp Chu Tư

Mộng, nhưng Chu Tư Mộng bò dậy, nhìn chằm chằm vào túi vải trên người

Hàn Đại Lương.

– Ông hành hạ dày vò tôi cũng được,

nhưng ông không được hại chết Tiểu Đào, nó là người thân duy nhất trên

đời này của tôi, ông phải chết.

Mặc dù khí mùi yếu ớt, nhưng oán hận của Chu Tư Mộng đối với Hàn Đại Lương vẫn chưa hề giảm đi.

– Hô hô hô, ngay từ lúc bắt đầu chế luyện ngươi, đã định trước phải dùng

máu cùng huyết thống để hiến tế rồi, cho nên, ngay từ lúc bắt đầu, nó đã được định sẵn là phải chết, mà còn là chết vì ngươi.

Hàn Đại Lương phát ra một tràng cười lạnh lẽo, nghe thôi cũng thấy rét run, nói xong, Hàn Đại Lương hình như không muốn để ý tới Chu Tư Mộng nữa,

dù sao bây giờ Chu Tư Mộng cũng đã bị trọng thương, mà ánh mắt của Hàn

Đại Lương, lại rơi ngay lên trên người Hạ Mạch.

– Con ranh, bây giờ đến lượt mày rồi, thiên phú của mày mạnh như thế, chắc chắn phải đem thân thể mày luyện thành hắc cương, còn linh hồn thì

luyện thành tiểu quỷ, lúc nào cũng đi theo bên cạnh bản đạo, phục vụ cho tao hưởng thụ khoái lạc, cũng không tồi nha.

Khi

Hàn Đại Lương nói câu này, rõ ràng tôi nhìn thấy trong ánh mắt của ông

ta lóe qua ánh nhìn “dâm đãng”, không biết tại vì sao, lúc này đây sát ý trong lòng tôi lại dâng lên đến tột cùng.

– Đáng chết, thứ chó * này!

Nắm đấm trong tay xiết chặt vào hơn, tôi hận không thể xông thẳng lên, đánh chết tên khốn nạn đó, nhưng tôi lại không thể.

Hạ Mạch cũng đã phát hỏa, không hề kém cạnh hơn tôi tý nào.

Trong tay Hạ Mạch xuất hiện một lá bùa màu tím, miệng Hạ Mạch lầm bầm, lập

tức, lá bùa hóa thành khí lưu màu tím, trực tiếp chui vào trong cơ thể

của Hạ Mạch.

Giây phút khí lưu chui vào trong cơ thể Hạ Mạch, trên người cô ấy, dâng lên một luồng khí vô cùng khủng bố,

hình như không hề yếu so với Hàn Đại Lương.

– Hiện tại, tôi cũng là tiên thiên cấp bốn, ông không còn ưu thế rồi.

Tiếng nói lạnh lẽo thấu xương của Hạ Mạch vang lên, đủ để chúng minh phẫn nộ trong lòng cô ấy.

Sắc mặt Hàn Đại Lương vô cùng u ám, dường như không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện như thế này.

– Bí pháp? Thật khiến cho tao kinh ngạc, xem ra môn phái đứng sau lưng

mày thực sự rất mạnh, có điều mày chết rồi, thứ này cũng sẽ thuộc về

tao.

Tôi ngây người, bởi vì tôi phát hiện, chấn kinh trên mặt Hàn Đại Lương đã biến thành vẻ mặt tham lam, ông ta không biết sợ ư?

Rốt cuộc ông ta còn thủ đoạn gì mà ông ta vẫn có thể ung dung như thế? Điều này khiến tôi khó hiểu vô cùng, chính vào lúc này, khóe miệng Hàn Đại

Lương nhếch lên, không ngờ lại hiện ra một nụ cười tà ác.

Ông ta? Tôi không tự chủ được mà thấy cực kỳ bất an.

Lập tức, trong tay Hàn Đại Lương ngưng tụ một bàn tay gió, tiếp đó đập mạnh xuống dưới mặt đất.

‘Đùng!’ Một tiếng, dưới đất xuất hiện một vết nứt cực lớn.

– Ra đi, bảo bối của ta.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.