Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tìm lão Doãn

Phiên bản Dịch · 2540 chữ

Tôi biết, Trúc Tẩm Ngưng nhất định có ý với tôi, nhưng cô ấy biết rõ, trong lòng tôi đã sớm có một người khác, ngay cả khi ngoài miệng tôi nói sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy, nhưng tôi biết, khi cô ấy vẫn cảm giác được trong lòng tôi thật sự không có cô ấy.

Thì chỉ e cô ấy sẽ không muốn qua lại quá gần gũi với tôi, đối với điểm này, tôi cũng chẳng biết phải làm sao, có điều chuyện này chẳng có cách nào khác, vẫn cần phải có thời gian.

Không cần biết là tôi, hay là Trúc Tẩm Ngưng, thì chúng tôi đều cần phải có thời gian.

Cứ như vậy, cuối cùng tôi vẫn chìm vào giấc ngủ, từ lúc rời khỏi tỉnh Qúy Châu, tôi không nhớ rõ đã bao lâu rồi mình chưa được ngủ một giấc ngon lành.

Sáng sớm ngày tiếp theo, tôi vẫn đi tới trường báo danh, có điều lại nói, lúc tới trường, thì đã vào đại học năm hai, mà tôi thì gần như chẳng có mặt ở trường mấy, nói gì thì nói cũng thấy hơi xấu hổ.

ở trong trường một ngày, tôi mới nhận được cuộc điện thoại của Hoàng Tiểu Tiên.

- Ý, liên lạc được rồi, xem ra em đã quay về tỉnh Qúy Châu!

Sau khi ấn nghe,tiếng Hoàng Tiểu Tiên lập tức vang lên, trong giọng nói còn có chút chua ngoa, tôi vội vàng đáp, tôi đang chuẩn bị đi tìm chị ta.

Đúng vậy, lúc trước tôi cũng đã thấy Hoàng Tiểu Tiên gọi cho mình, nhưng chỉ gọi hai cuộc, biết có lẽ Hoàng Tiểu Tiên không có việc gì gấp, mà tan học xong, đúng là tôi muốn tới nhà Hoàng Tiểu Tiên, cho nên cũng không gọi lại.

Nói với Hoàng Tiểu Tiên vài câu, tôi bắt một chiếc xe, đi tới biệt thự của Hoàng Tiểu Tiên.

Tới nơi, phát hiện mới trôi qua chưa bao lâu, mà thực lực của Hoàng Lệ Diễm đã lên tới cảnh giới Tiên Thiên, tốc độ quá nhanh, mà có lẽ là bởi vì vốn dĩ Hoàng Lệ Diễm đã có thực lực không tầm thường.

- Thằng nhóc này đúng là may mắn, mẹ chị nghe tin em trở về, lập tức ra ngoài mua một đống đồ ăn!

Tôi vừa chào hỏi Hoàng Lệ Diễm, thì đã nghe thấy giọng nói ‘đố kị’ của Hoàng Tiểu Tiên vang lên.

- Vậy thì chị phải cảm ơn em, nhờ có em thì mới được ăn nhiều món ngon như vậy, là chị được ăn ké của em, đúng không dì Lệ Diễm?

Thấy tôi và Hoàng Tiểu Tiên đang đấu võ mồm, Hoàng Lệ Diễm cười cười đi vào trong bếp.

Trêu chọc hai câu, tôi cũng nghiêm mặt lại, cất tiếng hỏi Hoàng Tiểu Tiên, trong khoảng thời gian này, người của Hồ tộc có tới làm phiền chị ta không?

Nói đến vấn đề này, Hoàng Tiểu Tiên lắc đầu, sau đó khẽ nhíu mày, nói không có, chị ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng đúng thật là người của Hồ tộc không tới gây phiền phức cho chị ta nữa.

- Kỳ lạ thật, lẽ nào những người đó không cần đồ trên người chị nữa rồi sao?

Tuy rằng không biết thứ trên người Hoàng Tiểu Tiên là gì, nhưng tôi biết, đó có lẽ là bảo vật quý giá của hồ tộc, mà nhị thúc của Hoàng Tiểu Tiên cũng đang muốn có được thứ này.

Vốn dĩ tôi cho rằng Hoàng Tiểu Tiên bị người của hồ tộc tìm mới đúng, nhưng hiện tại lại không có.

- Chị cũng thấy rất khó hiểu, nói không chừng, có lẽ bọn họ đang có chuyện quan trọng hơn phải làm!

Hoàng Tiểu Tiên xua xua tay, cất tiếng nói, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, thực lực của chị ta vẫn ở cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, lúc này, tôi lấy ra hai cây Ngưng Hồn Thảo trong túi Càn Khôn, đưa cho Hoàng Tiểu Tiên.

- Cái này cho chị đấy, có lẽ sẽ giúp chị mau chóng tiến vào cảnh giới Ngưng Anh điên phong!

Nhìn thấy Ngưng Hồn Thảo trong tay tôi, Hoàng Tiểu Tiên hơi sửng sốt, sau đó đột nhiên mừng rỡ, trực tiếp cướp lấy Ngưng Hồn Thảo trong tay tôi.

- Ngưng Hồn Thảo, sao em lại có thứ này?

Hoàng Tiểu Tiên kinh ngạc nhìn tôi, nhưng sự vui sướng trong ánh mắt lại không thể che đậy.

Tôi cười cười, nói đây cũng coi như là thu hoạch trong chuyến đi vừa rồi!

- Chị yêu em chết mất thôi!

Không đợi tôi kịp giải thích gì nhiều, Hoàng Tiểu Tiên ôm chặt lấy cổ tôi, mà còn dùng một tay bẹo bẹo má, lập tức, tôi ngơ ngác nhìn Hoàng Tiểu Tiên, quan trọng là, ở góc độ của tôi, vừa hay nhìn thấy Hoàng Lệ Diễm đang đi ra từ trong bếp.

Thấy một màn trước mặt, Hoàng Lệ Diễm vội vã quay ngược vào trong bếp, con mẹ nó, xấu hổ không có chỗ chui rồi!

- Ơ này, vừa nãy dì Lệ Diễm nhìn thấy rồi!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, cất tiếng nhắc nhở, không ngờ, hai má Hoàng Tiểu Tiên khẽ ửng đỏ, cất tiếng nói:

- Thằng nhóc nhà em đừng có mà nghĩ nhiều, đây coi như là phần thưởng của chị dành cho hai cây Ngưng Hồn Thảo này.

Nói xong,Hoàng Tiểu Tiên trực tiếp thu hai cây Ngưng Hồn Thảo lại, tôi biết, có lẽ không còn bao lâu nữa, thực lực của Hoàng Tiểu Tiên sẽ hoàn toàn đạt tới cảnh giới Ngưng Anh điên phong.

- Đúng rồi, chị thấy em hình như cũng ngưng tụ Nguyên Đan rồi, chỗ chị có đồ chắc em cũng cần tới.

Nói đoạn, trong tay chị ta đã xuất hiện một thứ gì đó có hình đóa sen, khi nhìn thấy thứ này tôi khẽ ngây ra, sau đó kinh hô:

- Đây là, Thủy Liên Tử?

Hoàng Tiểu Tiên gật đầu, lập tức lên tiếng:

- Không sai, thứ này cũng không có tác dụng cho chị, em cầm lấy đi!

Tôi không khách khí, trực tiếp nhận lấy Thủy Liên Tử, dù sao thứ này, cũng là bảo vật trợ giúp tôi mau chóng ngưng tụ được Thị Nguyên Đan.

Nguyên đan trong thần cung, nhất định phải căn cứ theo thuộc tính tương đồng, hấp thụ linh khí, như thế mới có thể cân bằng năm đạo nguyên đan, lúc ngưng tụ Ngưng Anh sau này, mới có thể dung hợp được năng lượng tốt hơn.

Lúc này, Hoàng Lệ Diễm cũng đã bưng đồ ăn ra, sau khi cùng nhau ăn cơm, Hoàng Tiểu Tiên không do dự, lập tức đi bế quan, mà tôi cũng cần phải sắp xếp lại những đồ vật trên người mình mới được.

Đi vào trong phòng mình, tôi lấy nhưng thứ mình đạt được trong hố trời Âm Tang ra ngoài, trong đó có hai hộp ngọc khá quý giá, khi tôi mở một trong hai hộp ngọc ra, lập tức một tia sáng màu vàng kim chói mắt chiếu thẳng vào mặt.

- Nhóc con, đây chính là thứ đồ tốt để ngưng tụ Kim Nguyên Đan, cũng ngang bằng với Thủy Liên Tử rồi, e rằng không còn bao lâu nữa, ngươi có thể ngưng tụ ba viên Nguyên Đan rồi!

Tiếng nói của kiếm linh bỗng vang lên,tôi vội vàng thu dọn bảo vật kim thuộc tính lại, đúng thật, thứ này có lẽ người khác phải tốn rất nhiều thời gian mới tìm được, mà tôi thì lại tìm thấy rất dễ dàng.

Nhưng,thật ra thì cũng không tính là quá dễ, lúc trong hố trời Âm Tang, tôi thiếu chút nữa phải chôn thây dưới đấy, nghĩ đến đây, tôi vẫn còn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Sau đó lại mở hộp ngọc thứ hai ra, hít sâu một hơi, khiến tôi không ngờ tới là, trong này cái gì cũng không có?

Không đúng, có một miếng giấy gì đó đen sì, tôi trực tiếp nhấc mảnh giấy lên, bỗng nhiên, tôi giật nảy người một cái.

Vội vàng lấy miếng bàn đồ rách nát lúc trước Tần Liễu Thanh đưa cho tôi ở trong túi Càn khôn ra, chậm rãi xếp hai miếng lại với nhau.

Hai miếng bản đồ không hoàn chỉnh, không ngờ lại đúng là một, tôi thực sự không thể tin nổi, tôi lại có thể dùng cách thức này, đạt được miếng bản đồ thứ hai.

Phân tích qua tình hình trước mắt một chút, tấm bản đồ này có lẽ vẫn còn ba hoặc bốn miếng.

Hiện tại tôi đã thu thập được hai miếng, như vậy, chỉ cần tìm được những miếng còn lại, tôi sẽ có thể giải đáp bí mật của tấm bản đồ không hoàn chỉnh này rồi?

Tôi cười khổ, không biết phải làm sao, ông nội nó, không ngờ lại thật tìm được một miếng của tấm bản đồ, lúc Tần Liễu Thanh đưa cho tôi, tôi có cảm giác thứ này hoàn toàn không có công dụng gì, nhưng hiện tại, tôi phát hiện không phải như thế, ngược lại, còn rất quan trọng.

Chẳng qua không biết, tìm thấy những miếng còn lại, thì cần bao nhiêu thời gian nữa, có điều có một câu nói khá hay, tất cả đều phải dựa vào duyên phận, nếu tôi đã có duyên đạt được miếng thứ hai, vậy tôi tin, tôi có thể đạt được miếng thứ ba, thậm chí thứ tư!

Hít sâu một hơi,tôi thu hai miếng bản đồ trước mắt lại.

Tôi cẩn thận kiểm tra toàn thân mình một chút, phát hiện lần này cưỡng ép thúc động Minh Hỏa,cũng may không gây thương tổn gì đến căn cơ trong người.

Đạo cơ hình bán nguyệt vẫn đang không ngừng xoay tròn trong người tôi, mặc dù thoạt nhìn có chút quái dị, nhưng cũng may không xuất hiện qua tình trạng xấu.

Sau đó chính là dấu vết trên cổ tay, thứ này đã giúp tôi hấp thu Minh Hỏa, bằng không, tôi cũng không đạt được.

Nhưng vào lúc bị Kiếm Ma ức hiếp, tôi muốn kích thích nó, nhưng nó lại không có phải ứng, cho nên có nhiều lúc tôi thật sự không biết thứ này đang làm trò quỷ gì.

Nếu không phải do đây là thứ ông nội để lại cho tôi, thì có lẽ tôi đã sớm nổi giận mà nghĩ biện pháp ‘xóa sổ’ nó rồi.

Kiểm tra xong, tôi mới bắt đầu đi xem thu hoạch bên trong Tang Sinh Kinh, đột phá lên cảnh giới Nguyên Đan, trong Tang Sinh Kinh nhất định có thứ tốt.

Lần này, Tang Sinh Kinh lật sang một trang mới, bên trên trang này, tôi lại đạt được một môn đạo thuật, Long Du Bát Hoang, đây là quyền pháp, chỉ riêng nghe tên, đã cảm thấy rất có khí phách, nhưng thứ này cũng không dễ luyện.

Muốn luyện Long Du Bát Hoang, đương nhiên cần long khí!

Ông nội nhà nó, không thể không nói, Tang Sinh Kinh rất biết cách gây ức chế, lần trước cho tôi một Thiên Uy Pháp Thân, Thiên Uy đó tôi còn chưa tìm thấy, cho nên vẫn chưa luyện được, hiện tại lại là Long Du Bát Hoang quyền, không ngờ lại cần phải có long khí thì mới có thể tu luyện.

Như thế tôi làm sao không bực bội cho được!

Có điều nghĩ đến đây, tôi lập tức nhớ ra, lão Doãn từng nói, muốn biết Thiên Uy là gì, thì phải thu phục được Minh Hỏa xong, lão ta mới nói cho tôi biết.

Nếu vậy, tôi sao còn không mau đi tìm lão Doãn chứ?

Có điều trước lúc đi, tôi cảm thấy phải nâng cao thực lực lên đã, Chân Nguyên Đan trên người chưa từng thiếu, mà trong tay lại có Thủy Liên Tử, vậy thì tôi phải ngưng tụ Thủy Nguyên Đan đã rồi nói.

Hít sâu một hơi, tôi ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu tập trung cao độ, tìm kiếm vị trí thủy thần cung trong người, có kinh nghiệm từ lần trước, tôi vô cùng ‘lão luyện’ bắt đầu công phá thủy thần cung.

Đúng một ngày trôi qua, tôi mới mở được thủy thần cung, sau đó trong tay tôi xuất hiện Thủy Liên Tử, chân nguyên truyền vào Thủy Liêu Tử, hấp thụ nguồn năng lượng bên trong đó.

Lực thủy nguyên xâm nhập vào trong thủy thần cung, chân nguyên trong người tôi chen chúc nhau lao tới thủy thần cung, ấn kết trong tay tôi cũng bắt đầu nhanh chóng biến hóa.

- Thủy Nguyên Đan, ngưng!

Miệng khẽ hô một tiếng, quần áo trên người tôi bắt đầu phồng lên, một luồng gió chân nguyên khủng bố xoay tròn khắp căn phòng.

Mà động tác trong tay tôi lại chưa từng dừng lại, càng lúc càng nhanh, cảm nhận thấy chân nguyên ở trong thủy thần cung đã trở nên rắn chắc hơn, tôi hừ một tiếng, xung quanh lại xuất hiện rất nhiều chân nguyên.

Kế đó, chân nguyên lại mau chóng chui vào trong cơ thể tôi.

Chân nguyên không ngừng nén lại, tôi cũng đã nhìn thấy, trong thủy thần cung, đã ngưng tụ thành công một viên nguyên đan!

Ầm……

Một tiếng nổ lớn truyền ra, tôi cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình bắt đầu tăng thêm, miệng khẽ thở hắt ra một hơi.

- Cảnh giới Nguyên Đan cấp hai rồi!

Tuy rằng đã đột phá, nhưng tôi lại cảm thấy không vui, bởi vì tôi biết, thực lực hiện giờ của mình, vẫn còn cách xa những gì tôi mong muốn, điểm này, tôi nhớ kĩ lời bố tôi từng nói, muốn biết tin tức về mẹ, thì phải mạnh hơn ông ấy, nhưng tôi biết, tôi của hiện tại, vẫn chưa mạnh hơn bố tôi.

Bước chân đi ra khỏi phòng, Hoàng Lệ Diễm nói với tôi Hoàng Tiểu Tiên vẫn đang bế quan, hơn nữa, còn là công phá cảnh giới Ngưng Anh, cần một khoảng thời gian dài hơn là công phá cảnh giới Nguyên Đan.

tôi chào Hoàng Lệ Diễm một tiếng, sau đó đi tới chỗ của lão Doãn.

Tôi phát hiện, thời gian tôi quen biết lão cũng không ngắn, nhưng lão ta luôn duy trì tư thái thần bí khiến người ta nhìn không thấu, cho dù là hiện tại, thì tôi vẫn biết rất ít về lão.

Lão thích uống rượu, hình như không có ý xấu với tôi.

Suy nghĩ kỹ lưỡng, thì hình như cũng chỉ có hai điểm này, mà lúc này, khi đã tới nơi ở của lão Doãn, quang cảnh vẫn như cũ, lão Doãn vẫn nằm trên ghế đu.

- Ố, nhóc con, xem ra chuyến đi này thu hoạch không ít, Minh Hỏa đó thật đã để cho anh chiếm được rồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.