Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Lôi Chú Pháp Thân

Phiên bản Dịch · 2276 chữ

Sau khi tôi đứng dậy, lão Doãn cũng không nói gì nhiều, kế đó, tôi thấy ở trước mặt lão Doãn, xuất hiện một cái hố đen cực lớn, mà trên người lão Doãn, lập tức xuất hiện một tầng ánh sáng, bao trùm lấy tôi vào trong.

Giây tiếp theo, lão Doãn đưa tôi vào trong hố đen, tôi đương nhiên cũng không cần hỏi lão Doãn muốn đưa tôi đi đâu.

Không lâu sau, hai mắt tôi khẽ sáng lên, bởi vì tôi và lão Doãn đã đi ra khỏi thông đạo không gian, lại xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi không biết tên.

- ở đây đi, gần chỗ này cũng không có người, khá thuận tiện!

Bỗng, tiếng nói nhàn nhạt của lão Doãn truyền ra, tôi đưa mắt nhìn trái nhìn phải, xung quanh toàn bộ đều là núi, cũng không biết lão Doãn đã đưa tôi đi đâu, có điều lão ta đã nói nơi này có thể, thì nơi này đương nhiên không có vấn đề gì,

Tôi đứng cạnh lão Doãn, cất tiếng gặng hỏi:

- lão Doãn, không biết khi nào thì bắt đầu?

Lão Doãn cũng không quay đầu lại, trực tiếp nói, bảo tôi điều khiển lại hơi thở, cố gắng điểu chỉnh trạng thái cơ thể tốt nhất, tôi gật đầu, ngồi khoanh chân xuống, bắt đầu tiến vào trạng thái điều chỉnh hơi thở.

Nửa tiếng rất nhanh đã trôi đi, tôi lại quay về bên lão Doãn, lúc này, lão Doãn nói với tôi:

- nhóc con, anh cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, đây không phải lôi đình bình thường có thể so sánh, lát nữa nếu không chịu đựng được, thì phải nói sớm với tôi, tôi còn mau chóng thu tay lại!

Tiếng nói của lão Doãn rơi vào trong tai, tôi lại nghe thấy vẻ nặng nề trong giọng nói ấy, Thiên Lôi? Tôi thừa nhận, tôi cũng thấy khá sợ sệt, nhưng nhiều hơn lại là muốn thử trải nghiệm, muốn xem xem, thứ gọi là Thiên Lôi, rốt cuộc là như thế nào.

- lão Doãn, ông chỉ cần dẫn Thiên Lôi là được rồi ạ!

Nói xong, lòng tôi càng thêm kiên định, lúc này, tôi nhìn thấy sắc mặt lão Doãn nặng nề, kế đó, cả người lão Doãn bay thẳng lên trên không trung.

Mà tôi cũng đã chuẩn bị xong tất cả, lúc này, tôi thấy lão Doãn vung tay lên trên trời.

ầm ầm ầm!

Trên bầu trời lập tức vang lên những tiếng rền vang, màn đêm vốn dĩ đang có trăng sáng nhấp nhô trên cao, bỗng nhiên lại kéo tới vô số mây đen dày đặc.

Trái tim tôi khẽ giần giật, phải biết, vừa rồi lão Doãn chỉ tùy ý phẩy tay một cái thôi, nhưng chỉ một động tác đơn giản, lại khiến cho bầu trời xảy ra biến hóa long trời lở đất như vậy.

Đúng là như thế, tôi phát hiện, bên trong đám mấy đen trên bầu trời, đang ngưng tụ một luồng khí thế khiến huyết mạch trong người tôi đều đang run lên.

Lòng tôi càng nặng trĩu, cảm giác này, chỉ là một tia uy lực bị lộ ra mà thôi, Thiên Lôi thực sự vẫn chưa xuất hiện, nhưng đã gây ra cảm giác khiến tôi không thể kháng cự, vậy thì Thiên Lôi chân chính, sẽ mạnh tới mức nào?

Tôi nhìn chằm chằm lên khoảng không, giây tiếp theo, tôi nhìn thấy đám mây đen hình như đã nứt ra một khe hở, sau đó là một tia sáng màu vàng kim.

Không sai, chính là màu vàng kim, lôi điện không ngờ lại là màu vàng kim? Thật không thể tin nổi!

Một tia lôi điện cực nhỏ chui ra từ trong đám mây đen, sau đó hóa thành tia lưu quang mắt thường khó mà nhìn thấy, trực tiếp bắn thẳng tới chỗ tôi.

Chân nguyên trong người tôi gần như lập tức xông ra ngoài, bao trùm cả người vào trong, mà lúc này, lôi điện màu vàng kim hình như đã ở trên đỉnh đầu tôi.

Mặc dù tôi đã chuẩn bị phòng ngự từ sớm, nhưng lực lôi điện vẫn khiến tôi có cảm giác uy hiếp vô cùng đáng sợ.

Cảm giác này, thậm chí còn hơn cả một kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh đang đứng trước mắt tôi, cảm giác muốn giết tôi còn ác liệt hơn.

Đây, chính là Thiên Uy, đâ mới chính là Thiên Uy chân chính, Thiên Lôi khủng bố như vậy, tôi thực sự không biết, Hoàng Tiểu Tiên làm thế nào để chống cự lại Thiên Lôi khủng khiếp thế này.

Xẹt xẹt!

Một tiếng vang giòn tan vang ra từ trong cơ thể tôi, lực Thiên Lôi vàng kim đã chui vào trong người,kế đó, tôi có cảm giác toàn thân mình truyền tới một cơn đau khủng khiếp khó miêu tả bằng lời.

Cứ giống như hàng ngàn hàng vạn con kiến đang cắn xé cơ thể tôi, tôi phát hiện máu thịt toàn thân đều đã bị một tia lực Thiên Lôi này tàn phá, cảm giác, như muốn chết đi.

Đây chỉ là ảnh hưởng của một tia lực Thiên Lôi, tôi thở hổn hển, muốn giảm bớt đi cảm giác khủng khiếp trên người, nhưng tôi phát hiện, hình như không có bất kì tác dụng gì.

- mau vận hành Thiên Uy Pháp Thân, hấp thu những lực Thiên Lôi này!

Ngay chính lúc này, một tiếng nói già nua vang lên, đây là tiếng của lão Doãn, tôi lập tức phản ứng lại, không sai, hiện tại đúng là tôi đang rất đau đớn, nhưng thứ trong tay tôi vẫn không thể bỏ xuống, nhất định phải mau chóng vận hành Thiên Uy Pháp Thân trên người, bằng không đến lúc đó, đau thì đau rồi, mà pháp thân lại chưa có tiến triển gì.

Nghĩ đến đây, tôi cố gắng kiềm nén cơn đau, cả người bò dậy, ngồi khoanh chân trên mặt đất, lập tức, ấn kết trong tay tôi từ từ hiện ra.

- ngưng tụ Thiên Uy, vào trong thân, phú chân nguyên, ngưng pháp thân!

Miệng tôi khẽ lầm bầm câu chú, ngay sau đó, cuối cùng thì tôi cũng cảm nhận được sự đau đớn sống không bằng chết trên người mình, đã bị thứ gì đó dẫn dụ đi, trực tiếp chui vào một vị trí nào đó trong cơ thể tôi.

Nhưng cho dù có như vậy, thì cơ thể tôi vẫn phải chịu cảm giác rất đau đớn, cảm giác này, kéo dài đúng hơn nửa tiếng, thì mới hoàn toàn chấm dứt.

Sau khi cảm giác đó biến mất, tôi phát hiện toàn thân mình đã ướt sũng mồ hôi.

Tôi mở to mắt, nhìn lão Doãn đang đứng trước mặt, lão cười ảm đạm nhìn tôi.

- nhóc con, xem ra anh vượt qua được rồi!

Tiếng nói thản nhiên của lão Doãn truyền ra, mà tôi thì lại cảm thấy như mình đã trải qua một cơn đau đớn hết cả một thế kỷ, tôi cười khổ với lão Doãn, gật đầu.

Lúc này, lão Doãn bảo tôi mau nghỉ ngơi, chuẩn bị đợt công kích thứ hai!

Nghe vậy, lòng tôi trở nên nặng nề hơn, sau đó gật đầu với lão Doãn, tôi lập tức điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, sau khi điều chỉnh xong xuôi, lão Doãn lại vung tay lên trên trời, ngay sau đó, tôi nhìn thấy một tia lực Thiên Lôi giống như trước, đột nhiên bắn xuống người mình,

Ngay tức khắc, đồng tử tôi khẽ co lại, không biết có phải là đã có kinh nghiệm từ lần trước hay không, mà hiện giờ tôi trở nên mẫn cảm dị thường với lực Thiên Lôi, vừa rồi tôi rõ ràng cảm nhận thấy, lực điện lôi khi nãy, ít nhất thì cũng đột nhiên tan biến đi một nửa năng lượng.

Không đợi tôi nghĩ nhiều, lực Thiên Lôi trong nháy mắt đã chui vào trong cơ thể tôi, tôi nhịn không được mà thét lên một tiếng thảm thiết, cơn đau đớn còn khủng khiếp hơn lần trước, đã truyền ra toàn thân tôi.

Đây? Tại sao lại còn đau hơn trước?

Không kịp nghĩ nhiều, tôi mau chóng vận hành Thiên Uy Pháp Thân, sau đó, hấp thu lực Thiên Lôi.

Lần này, tôi rõ ràng cảm nhận được, sau lưng tôi, hình như có cái gì đó đang ngưng tụ, cái cảm giác này, khiến tôi rất tò mò, lại cảm thấy rất đặc thù, nhưng cụ thể thì lại không nói lên được.

Cho nên chỉ có thể chờ đợi, thì mới biết, bởi tôi cũng biết, thứ này nhất định có liên quan với Thiên Uy Pháp Thân tôi đang tu luyện, hiện tại tôi cũng không có thời gian để đi lo lắng những điều này.

Chính lúc này, tôi đột nhiên cảm nhận thấy xương cốt mình đang truyền ra những âm thanh kỳ quái, lực Thiên Uy, không ngờ lại có uy lực khủng bố đến vậy.

Mỗi một tấc da tấc thịt trên cơ thể tôi, đều đang bị lực Thiên lôi xâm chiếm, nhưng, tôi vẫn một mực tiếp tục chịu đựng cơn đau này.

Lần thứ hai bị lực Thiên Lôi công kích, cả người tôi nằm bò trên mặt đất, thậm chí đã không muốn đứng dậy, chỉ muốn nằm như vậy ngủ một giấc thật ngon.

Nhưng tôi biết, điều này là không thể, bởi vì tôi vẫn còn phải tiếp tục chịu đựng cơn đau của thiên lôi.

Lực Thiên Lôi thứ ba, năng lượng vẫn như cũ, có điều còn không bằng một nửa kia nãy, lúc này tôi đột nhiên nghĩ tới, lão Doãn!

Nhất định là lão Doãn sợ tôi không thể chịu đựng nổi năng lượng Thiên Lôi, cho nên mới trực tiếp làm suy yếu đi năng lượng của Thiên Lôi.

Lòng tôi dâng lên niềm cảm kích, có điều lực Thiên Lôi thứ ba, lại còn cường đại hơn lúc trước, lòng tôi không khỏi run lên, cho dù là một chút, cũng đủ để chứng minh sự khủng bố của lực Thiên Lôi.

Khi tôi vất vả vượt qua lực Thiên Lôi thứ ba, phát hiện cái thứ ở sau lưng mình hình như đã rắn chắc hơn nhiều rồi.

Chính lúc này, tôi nghe thấy tiếng lão Doãn truyền đến:

- nhóc con, tiếp theo đây anh mới phải đối diện lực Thiên Lôi chân chính, nhớ, chỉ cần một tia thôi, lúc trước tôi đều đã giúp anh giảm bớt đi, cho nên, lần này mới chính xác là khảo nhiệm thật sự, lúc trước, tôi chỉ là vì muốn để cho anh thích ứng một chút thôi!

Lão Doãn nói xong, trong tôi vô cùng khiếp sợ, không ngờ, cảm giác đau đớn lúc trước phải trải qua, nhưng dưới con mắt của lão Doãn, vẫn chỉ là thích ứng?

Cảm nhận được luồng khí thế sởn gai ốc truyền xuống từ trên đám mây đen, tôi khẽ nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng thầm nghĩ, ông nội nhà mi, tới đây đi, ông đây muốn xem xem, mi có thể khiến ta hoàn toàn nằm bò xuống ngay tại nơi này hay không.

ầm ầm ầm…

Lập tức, tôi nghe thấy một âm thanh trầm trầm vang ra từ trên đám mây đen, lần này, khi một tia lực Thiên lôi bắn xuống, tôi không còn cảm nhận thấy lực Thiên Lôi đã suy yếu.

Khi Thiên Lôi chui vào trong cơ thể tôi, tôi cảm thấy trái tim mình như bị ai đó bóp chặt, tôi không thể thở, thân người tôi cũng trực tiếp ngã quỵ xuống đất, tôi liều mạng muốn hít thở, nhưng phát hiện dù mình có cố gắng thế nào, đều không thể.

Đây chính là lực Thiên Lôi chưa suy yếu sao? Lòng tôi cực kì sợ hãi, vốn dĩ cho rằng bản thân đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng hiện tại, tôi mới phát hiện, tôi đã đánh giá cao bản thân,đồng thời, lại xem nhẹ năng lượng thực sự của lực Thiên Lôi.

Vô số năng lượng cuồng bạo đang tùy ý ‘chạy’ tán loạn trong cơ thể tôi, tôi có cảm giác thân thể này đã không còn thuộc về mình nữa, trái tim tôi cũng đã hoàn toàn ngừng đập.

Tôi không thể thở, vậy tôi làm thế nào để tiếp tục?

Nhưng, chính vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, tôi cảm nhận được hỏa linh Minh Hỏa trong đan điền của mình, đột nhiên chui ra, lao tới vị trí trái tim.

Khi cả trái tim tôi đã bị Minh Hỏa bao vây hoàn toàn, thì tôi lại vui mừng phát hiện, bản thân hình như đã lấy lại được chút quyền tự chủ, trái tim cũng khẽ nhảy lên.

Mà Minh Hỏa trong người thì vẫn chen chúc nhau lao tới trái tim, cuối cùng, cảm giác không thể thở cũng đã biến mất, tôi lại lần nữa cố nén nhịn cơn đau nhức khắp người, ngồi khoanh chân xuống, không ngừng đưa lực Thiên Lôi ngưng tụ vào pháp thân sau lưng.

Mặc dù trên người vẫn rất đau đớn, nhưng tôi chưa từng bỏ cuộc, đau, có thể chịu! vì thế, tất cả đều không sao cả!

Pháp thân sau lưng, vẫn đang ngưng tụ!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.