Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Đan thứ tư

Phiên bản Dịch · 2464 chữ

Có điều nếu đã quyết định tổ chức ra Đạo Minh, thì tôi nhất định phải tổ chức cẩn thận nghiêm túc, mục đích chủ yếu là tập hợp các tu sĩ, cùng đối phó Kháng Thiên giả, nhưng trong lòng tôi vẫn còn mục đích khác, mà không một ai biết.

Thời gian tiếp theo, tôi bỏ tiền ra mua lại sơn trang này, bởi vì từ giờ trở đi, tòa sơn trang này chính là cứ điểm của chúng tôi.

Dưới tình hình này, không thể không có cứ điểm dừng chân, mọi người đều có thể gặp nhau ở trong sơn trang.

Sau trận chiến ấy vài ngày, liên tiếp có không ít các tu sĩ đã tới sơn trang của Đạo Minh, thống kê một chút, Đạo Minh hiện tại đã có hơn năm mươi người.

Kẻ mạnh cảnh giới Nguyên Đan chiếm một nửa, thậm chí trong đó còn có bốn năm người Nguyên Đan điên phong, lúc mấy người này tới, thái độ cũng rất kiêu ngạo, tôi lại chỉ đành dùng thực lực để khiến bọn họ kinh sợ.

Sau đó, trong Đạo Minh tạm thời yên ổn lại, cũng bắt đầu có những tu sĩ ra bên ngoài dò la tin tức, bởi vì dưới tình hình này, chúng tôi không thể ngồi im chờ chết, phải học cách phản kích!

Chỉ cần nhận được tung tích của Kháng Thiên giả, như vậy sẽ lập tức xóa sổ.

……..

Một nơi nào đó bên ngoài tỉnh Qúy Châu, trong một cung điện tối tăm.

- Ngươi nói cái gì? Ba vị hộ pháp chúng ta phái đi, còn cả hơn ba mươi cảnh giới Nguyên Đan, toàn bộ đều đã bị vây giết? sao có thể như vậy được, cái nơi rách nát Qúy Châu ấy, từ lúc nào lại có tông môn mạnh như thế?

Trên ghế chủ vị trong đại sảnh cung điện, có một gã toàn thân bao trùm một lớp áo choàng đen đang ngồi ngay ngắn, sau khi nghe thấy người phía dưới bẩm báo, có chút không tin nổi mà đứng phắt dậy.

- Hồi bẩm Tứ hộ pháp, hình như không phải là tông môn, là một đám tu sĩ không liên quan gì với nhau tập hợp lại, mà tin tức tôi thu thập được, những người chúng ta phái đi bao vây, cuối cùng, cuối cùng…..

Nói đến đây, người nọ hình như không dám nói tiếp, bởi vì hắn biết rõ, tính khí của vị hộ pháp trước mặt này không dễ chịu chút nào, mấy ngày hôm trước có hai tên bởi vì nửa tháng liền không tu thập được tinh huyết tu sĩ, cuối cùng đã bị vị tứ hộ pháp này giết chết.

Cho nên hiện tại, thân người của gã đang bẩm báo đang run lên cầm cập, rõ ràng là vô cùng kiêng dè, sợ vị hộ pháp trước mặt không vui, sẽ tử hình hắn tại chỗ.

- ố? Đàn kiến này thế mà lại còn biết đoàn kết sao? Thật khiến ta có chút kinh ngạc!

mắt của Tứ hộ pháp khẽ nheo lại, trên gương mặt u ám hiện lên vẻ hứng thú.

- nếu đã có thể giết được ba tên hộ pháp huyền cấp, vậy thì trong đó nhất định có một cao thủ đang tọa vị, ít nhất cũng là kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, nếu vậy, ta muốn xem xem, đám kiến này có thể làm được trò mèo gì!

Khóe miệng gã Tứ hộ pháp lộ ra nụ cười tàn nhẫn, cất tiếng nói với tên đệ tử phía

dưới.

- đi, gọi Qủy hộ pháp tới, có lẽ hắn cũng đã chơi đủ rồi, tới lúc ra ngoài rồi!

Gã hộ pháp lên tiếng, tên phía dưới ‘vâng’ một tiếng, sau đó lui ra khỏi đại sảnh, lúc này, cả đại sảnh chỉ còn lại một mình Tứ hộ pháp.

Gã thấp giọng thì thào:

- khà khà khà, vốn dĩ cho rằng tỉnh Qúy Châu là nơi khiến người ta bớt mệt nhọc, kết quả lại còn làm cho bản hộ pháp phải chậc lưỡi khen ngợi, thú vị, khá thú vị!

Liên tiếp nói hai câu, sau đó, gã hộ pháp mặc áo choàng đen vung tay lên, cái ghế sau lưng tách ra, để lộ một căn phòng cực kỳ rộng rãi.

Chỉ thấy cảnh tượng bên trong cực kì kinh người, rất nhiều thiếu nữ trẻ tuổi bị nhốt trong lồng, vẻ ngoài của ai cũng khá xinh đẹp, nhưng trên mặt lại không có chút biểu cảm nào.

Gã hộ pháp phẩy tay một cái, áo choàng đen trên người tuột xuống, lập tức, những tiếng kêu rên thất thanh của đám thiếu nữ bỗng vang lên, tất cả lại chìm vào trong bóng tối, như vĩnh viễn không bao giờ có mặt trời.

……..

- lão Doãn, khí sắc của ông không tồi nha!

Nhìn lão Doãn trước mặt, tôi lập tức lên tiếng, lúc này lão đã uống cạn một bình rượu, cuối cùng thì lão cũng không kiên nhẫn được nữa, lên tiếng.

- được rồi, nhóc con nhà anh đều đã vỗ mông ngựa nửa tiếng đồng hồ rồi, mau nói đi, có chuyện gì!

(vỗ mông ngựa: là chỉ nịnh nọt)

Lão Doãn uống một chén rượu, trực tiếp lên tiếng, tôi cười khì khì,vội vàng nói;

- lão Doãn có đôi mắt tinh tường, cái gì cũng không giấu được ạ!

- là thế này lão Doãn, chắc là ông cũng biết Kháng Thiên giả? Gần đây Kháng Thiên giả đã xuất hiện ở tỉnh Qúy Châu, còn giết hại các tu sĩ, lấy tinh huyết, cháu đã tự mình chủ trương, tập hợp lại một vài tu sĩ, sau đó chuẩn bị đồng tâm hiệp lực chống lại Kháng Thiên giả, chỗ của cháu cũng không có trận pháp bảo hộ, nếu có người nửa đêm đánh lén, sẽ không hay!

Không sai, lần này tôi tới đây, chính là muốn từ chỗ lão Doãn lấy một trận pháp, thứ này không thể nói là vô dụng, dù sao , đây cũng là thứ mỗi một tông môn đều nhất định phải có.

Đạo Minh thành lập, con đường phía sau còn dài, cho nên tôi cũng hy vọng, ở trên phương diện này, có thể làm gì đó, người của Kháng Thiên giả nói không ngừng đã theo dõi chúng tôi, thậm chí lúc nào cũng có khả năng tìm đến cửa, dưới tình hình này, nếu không làm gì, sẽ cực kì bất lợi cho phe chúng tôi.

- nhóc con, nước cờ này của anh tính toán cũng hay lắm, còn chuẩn bị thành lập môn phái?

Lão Doãn cười như không cười, gặng hỏi tôi.

- Lão Doãn, ông đừng trêu cháu nữa, đây chỉ là tổ chức vớ vẩn thôi, không thể so sánh được với thành lập môn phái.

Lúc này, tôi thấy sắc mặt của lão Doãn cũng nghiêm lại, cất tiếng nói với tôi:

- trận pháp không phải là tôi không có, còn không phải là hàng bán vỉa hè, nhưng nhóc con nhà anh có biết chỗ đó của anh là nơi thế nào không? Một tòa sơn trang đổ nát, cho dù có thành lập trận pháp, cũng không có đủ linh khí cung cấp cho anh.

Tiếng nói của lão Doãn vang lên, tôi bỗng ngây người ra, ông nội nó, chỉ quan tâm đến chỗ lão Doãn hỏi han trận pháp, mà không ngờ lại quên mất chuyện linh khí, nói như vậy, trận pháp này không thành rồi.

Dù sao, mỗi một tông môn, đều có linh khí dồi dào chống đỡ, đại trận của tông môn mới có thể thành lập.

Dưới tình hình này, rõ ràng phải có linh khí dồi dào, mới vận hành được đại trận của tông môn, có điều vào lúc tôi đang rầu rĩ, lão Doãn trước mặt lại lên tiếng.

- nhóc con, anh đừng ủ rũ thế, chỗ tôi có một trận pháp, có thể nuôi dưỡng linh khí, vào lúc mấu chốt có thể hình thành đại trận tông môn, nhưng lại có một điều kiện khắc nghiệt!

Tiếng lão Doãn truyền ra, lòng tôi bỗng kích động, vội vàng hỏi lão Doãn đại trận này là gì? Có thể đưa cho tôi được không?

Lúc này lão Doãn lại mỉm cười, nói với tôi:

- nhóc con, anh đừng nóng vội, tôi nói rồi, đại trận này không phải muốn có là có ngay, hơn nữa cho dù có đưa cho anh, thì cũng chưa chắc anh đã vận hành được, điều kiện đó, rất khó đạt được!

Tôi lập tức phản ứng lại, lúc trước lão Doãn cũng đã nói, đại trận này có một điều kiện hà khắc, tôi vội vàng hỏi lão Doãn đó là điều kiện gì?

Lão Doãn nhìn tôi cười cười, cất tiếng:

- nói ra, thì điều kiện này, cũng có quan hệ mật thiết với Long Du Bát Hoang Quyền lúc trước anh hỏi tôi!

- bởi vì long khí mà anh đang tìm có liên quan đến điều kiện này, điều kiện chính là cần một mô hình long mạch để chống đỡ cho cả đại trận, long mạch có linh, có thể dưỡng linh trong đại trận, cứ theo một tuần hoàn, cả đại trận không ngừng chống đỡ cho những người trong sơn trang tu luyện ngày một thăng tiến, mà vào lúc mấu chốt, còn có thể phát huy ra lực bảo vệ và công kích khủng bố!

Mỗi một câu của lão Doãn tôi đều không bỏ sót, cảm thấy rất kích động, ông nội nó, quá hấp dẫn!

Lúc này, lão Doãn cười như không cười nhìn tôi, hình như đã sớm nhìn thấu suy nghĩ trong tôi.

- nhóc con, anh đừng vội vui vừng, anh có biết long mạch khó tìm như thế nào không? Cả Trung Quốc mênh mông, chỉ có vài tông môn đã ẩn thế, thậm chí cũng chỉ có vài đại gia tộc mới có long mạch trấn áp căn cơ, còn những tông môn khác, đều chỉ là những đại trận Tụ Linh cổ xưa mà thôi!

Lão Doãn nói xong, tôi cũng biết, lão Doãn đang nói tôi không được tự tin thái quá, bởi vì có thể long mạch thật sự giống như lão Doãn nói, cực kì khó tìm.

- lão Doãn, lúc trước hình như ông từng nói, có một số chuyện, nếu không đi làm, thì sẽ vĩnh viễn không thể thực hiện, chỉ có làm rồi mới biết, không phải sao?

Tôi nhìn lão Doãn, thản nhiên nói, khi nói xong, trên mặt lão Doãn lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ.

- ha ha ha, biết ngay thằng nhóc này không chịu được sức hấp dẫn mà, nếu anh đã có ý định, vậy thì tôi sẽ lưu ý về tin tức của long mạch giúp anh, tạm thời, ở chỗ tôi có một trận pháp, miễn cưỡng giảm bớt nguy hiểm cho anh, có điều uy lực không quá cao, nhiều nhất chỉ có thể chống lại công kích của kẻ mạnh cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, nếu như có hai tên Tam Khí Ngưng Anh cùng lúc tấn công, trận pháp sẽ trực tiếp tiêu tan!

Nghe lão Doãn nói vậy, tôi vui mừng hết cỡ, có trận pháp để chống đỡ cũng rất không tồi rồi, tôi cũng không nhiều lời, trực tiếp cảm tạ lão Doãn.

Lúc này, lão Doãn ném một tấm Ngọc Giản* về phía tôi, sau đó là một hộp ngọc, lập tức, lão Doãn đã biến mất, tôi cũng rời khỏi cửa tiệm của lão, thứ trong hộp ngọc là một thứ quan trọng, chính là vật để tôi ngưng tụ Nguyên Đan thứ tư.

(Ngọc Giản: chắc các mọt tiên hiệp tu tiên không lạ gì với từ này, ngọc giản hiểu nôm na như dùng để lưu trữ các bí pháp các thông tin quan trọng, người ta khắc chữ lên ngọc vậy đó, giống ảnh mình up nhá)

Về tới sơn trang Đạo Minh, tôi tìm Hoàng Tiểu Tiên, đưa Ngọc Giản mình lấy được cho chị ta, chuyện này chắc hẳn Hoàng Tiểu Tiên am hiểu hơn tôi.

Đạt được tin tức về trận pháp trong Ngọc giản, Hoàng Tiểu Tiên cũng nói cho tôi biết, đúng là trận pháp này có thể tạm thời chống đỡ tình trạng hiện giờ của chúng tôi, nhưng cần phải có vài linh thạch.

Nghe vậy tôi hơi sửng sốt, linh thạch? Tôi biết thứ này, thứ này hình như còn là vật tu luyện tốt hơn cả Chân Nguyên Đan, tạp chất của linh khí chứa trong linh thạch rất ít, thứ này mà dùng để tu luyện, chắc chắn là ‘làm ít công to’.

- ở đâu có thể kiếm được đồ vật này?

Tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên, chị ta khẽ cau mày, nói, tỉnh Qúy Châu được coi là một tỉnh thành tu luyện còn khá lạc hậu,

ở đây không có hội trường đấu giá quy mô lớn, nhưng nếu đi nơi khác, có lẽ sẽ có, muốn tìm được linh thạch tu luyện cao cấp một chút, cũng chỉ có thể đi tới hội trường đấu giá mà thôi.

Nghe vậy lông mày tôi khẽ cau lại, hỏi Hoàng Tiểu Tiên có biết nơi nào có hội trường đấu giá quy mô lớn?

Hoàng Tiểu Tiên trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- tỉnh Vân Nam!

Tỉnh Vân Nam? Cách chỗ bọn tôi không xa, cũng có thể ghé qua một chút, dù sao chuyện đại trận cũng không thể kéo dài, càng sớm thành lập được đại trận, tôi mới yên tâm được.

- sắp xếp thời gian, qua bên đó một chuyến!

Tôi trầm giọng nói với Hoàng Tiểu Tiên, mà lúc này, tôi đúng là đã hạ quyết tâm, trước khi tới tỉnh Vân Nam, nhất định phải tăng thực lực của mình lên.

Bởi vì khi nãy tôi đã đạt được một thứ ở chỗ lão Doãn.

Nhược Thủy!

Đây là bảo vật cũng coi như khá quý giá, mà lão Doãn lại tặng luôn cho tôi, trong lòng tôi quá đỗi cảm kích! Có điều những việc này đều ở trong lòng, bởi tôi đã quên mất rốt cuộc mình đã nợ lão Doãn bao nhiêu ân tình rồi!

- tiếp theo chị giúp em trông nom sơn trang một chút, em phải công phá Nguyên Đan thứ tư!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, cất tiếng nói, Hoàng Tiểu Tiên không do dự, trực tiếp gật đầu, mà tôi cũng lập tức chui vào trong phòng mình!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.