Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gian khổ sắp đến

Phiên bản Dịch · 2458 chữ

Giá cả nâng cao đến hiện giờ, tốc độ ra giá cũng chậm lại một chút.

Tôi nhìn đám người nóng hầm hập phía dưới, nhưng thứ này, rõ ràng không phải người bình thường có thể đạt được, mà đây, chính là cuộc chiến tranh giành giữa những kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh chân chính.

- Bốn mươi vạn linh thạch trung phẩm!

Rất nhanh, giá lại được nâng lên 5 vạn, mà hiện tại, cả hội trường im phăng phắc, bơi vì không có dám tròng ghẹo mấy lão già vào lúc này.

Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nói:

- Mấy người này, còn thật không phải giàu có bình thường, vung tiền từng cục thế này, thử hỏi có bao nhiêu người làm được!

Khi tôi nói xong, Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh cũng lộ ra nụ cười thản nhiên, sau đó nói với tôi:

- Em sai rồi, không phải bọn họ giàu có, mà là tông môn, đầu tiên, trong tình huống này, tông môn nhất định sẽ ủng hộ bọn họ, nhưng điều kiện là người này phải tuyệt đối trung thành với tông môn, như vậy, thử hỏi làm gì có tông môn nào không muốn có một vị siêu cấp mạnh trấn thủ đâu?

Khi Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi cũng hiểu ra, đúng thật, những kẻ mạnh siêu cấp thế này, có thể khiến thực lực của tông môn được nâng lên trong nháy mắt, nói không chừng đến lúc đó, các thế lực lớn trong giới tu luyện ở tỉnh Vân Nam, sẽ xảy ra một vài thay đổi.

Đúng như Hoàng Tiểu Tiên nói, dưới tình hình này, tông môn đương nhiên dốc hết sức lực để trợ giúp thực lực trong môn phái mình thành công đột phá lên cảnh giới cao hơn.

Ánh mắt của tôi lại rơi xuống phía dưới hội trường.

- 42 vạn linh thạch trung phẩm!

Một tiếng nói u ám truyền ra, điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của mọi người, bởi vì đây là chuyện rất bình thường, giá cả chỉ sợ vẫn còn có thể cao lên nữa.

- Ngộ Đạo Bồ Đề Tử à? Không biết đến thời điểm mình cần, vẫn còn có cơ hội như thế này hay không?

Tôi khẽ nheo mắt lại, nhìn về phía hạt giống màu trắng bên trên đài đấu giá.

Vật này, có nhiều lúc cũng phải phụ thuộc vào cơ duyên, nói thật, cho dù là tông môn có kinh tế vững chắc, nhưng cũng chưa chắc đã gặp được cơ hội, mà đến lúc thực sự cần, nói không chừng cũng không tìm được thứ tốt như thế.

- Năm mươi vạn linh thạch trung phẩm!

Khi giá cả lại lần nữa được thay mới, tất cả mọi người đều không khỏi hít một hơi lạnh, mà ở trong một ghế lô, vài tên thanh niên mặt mày u ám,mấy người này không phải ai khác, mà chính là vài sư huynh đệ đám người Diệp Vũ Hoa của môn phái Thiên Hoa.

Đương nhiên, người tức giận nhất, vẫn là vị lão nhân đang ngồi ở đằng trước kia, bởi vì hôm nay, ông ta mới là nhân vật chính.

Ông ta đúng là vì Ngộ Đạo Bồ Đề Tử ở trước mặt đây mà tới, trưởng lão của tông môn, ông ta xếp bậc thứ bảy, mà ba vị phía trước đều đã không còn cần đến Ngộ Đạo Bồ Đề tử này rồi.

Tuy rằng ông ta xếp thứ bảy, nhưng lại cực kì trung thành với môn phái Thiên Hoa, nguyên nhân chủ yếu là, ông ta còn là đệ tử của Thiên Thương trưởng lão.

Điểm này, giúp ông ta nhận được sự ủng hộ của tông môn, tới đây tranh giành Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, những trưởng lão còn lại cũng không dám nói gì.

Dù sao thực lực của bọn họ đều tương đương nhau!

- Thất trưởng lão, linh thạch của chúng ta đã vượt qua dự tính ban đầu rồi!

Người thanh niên phía sau nhàn nhạt lên tiếng, chính là Khương Điền Phong, lúc này trên trán Khương Điền Phong đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, nói thật, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng hiện tại vẫn bị giá cả dọa sợ tái mặt, phải biết rằng năm mươi vạn linh thạch trung phẩm, đã là kinh phí rất lớn trong cả môn phái Thiên Hoa.

- Tôi biết!

Sắc mặt lão già u ám, rõ ràng, trong lòng ông ta hiểu rõ tình hình hiện tại, mà nếu bỏ lỡ Ngộ Đạo Bồ Đề trước mắt này, thì về sau không còn dễ dàng gặp được nữa,

Ông ta không muốn từ bỏ, nhưng ông ta biết, suy nghĩ này trong đầu mình, cũng là suy nghĩ ở trong đầu mấy lão già khác.

Cho nên hiện tại sâu trong lòng ông ta đang rất lo lắng, cuối cùng, cắn chặt răng, vẫn hô lên một tiếng:

- Năm mươi hai vạn linh thạch trung phẩm!

Lúc trước trầm mặc không nói gì là đang cộng trừ nhân chia những thứ đồ còn có thể bán trên người mình, vẫn còn bao nhiêu linh thạch, mà hiện tại, tính sơ sơ, năm mươi hai vạn, nhiều hơn nữa, ông ta thực sự hết cách.

Mà khi ông ta lên tiếng, ở trong một ghế lô khác, cũng có một lão già đang lạnh lùng cười.

- Khà khà, xem ra lão già đó đã tới cực hạn rồi, khả năng kinh tế thế này, mà còn muốn tranh giành với Bát Qúai Môn chúng ta? Quả thực không biết tốt xấu là gì!

Ngồi phía sau lão già, là tiểu bát quái Bồ Tùng đã chịu nhục lúc trước.

- Năm mươi năm vạn linh thạch trung phẩm!

Suy nghĩ vừa lóe qua trong đầu lão già, lập tức, tiếng hô thứ hai lại vang lên, ngay sau đó, sau lưng truyền tới một giọng nói hưng phấn.

- Chúc mừng sư phụ, lần này xem ra Ngộ Đạo Bồ Đề Tử chắc chắn thuộc về Bát Quái Môn chúng ta rồi!

Mấy tên thanh niên phía sau trở nên cao hứng dị thường, nhưng vẻ mặt của Bồ Tùng lại ủ rũ.

- Bồ Tùng sư đệ, từ lúc chúng ta đến tới giờ đệ cứ rầu rĩ không vui, có phải có tâm sự gì không? Sao vẫn chưa nói với bọn huynh?

Lúc này, một tên thanh niên nhìn có vẻ lớn tuổi nhất lập tức lên tiếng, gặng hỏi Bồ Tùng bên cạnh, nhưng, Bồ Tùng lại lắc đầu, hình như không muốn mở miệng.

- Nhị sư huynh, lúc đệ đến hình như có nghe thấy người bên ngoài nói, Bồ Tùng sư đệ bị một thiếu niên không biết tên,dùng một chiêu đánh bại!

Lúc này, một người khác vội vàng lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bồ Tùng, mà hiện tại, sắc mặt Bồ Tùng đột nhiên trở nên lạnh như băng.

- Đệ nhất định sẽ đánh bại hắn!

Sau khi nói xong, Bồ Tùng nhắm mắt lại, ngồi khoanh chân trên đất, mà lão già trước mặt cũng lên tiếng:

- Được rồi, các con đừng quấy nhiễu Tùng Nhi nữa, nếu nó vượt qua được chuyện lần này, chỉ sợ không bao lâu nữa, có thể sẽ đuổi kịp các con, hoặc, nói không chừng, nó sẽ đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh trước các con!

Nghe lão già nói như vậy, mấy tên thanh niên hít một hơi lạnh, hiển nhiên, lời lão già nói ra, bọn họ không dám không tin.

Mà càng khủng bố hơn chính là, tuổi tác của Bồ Tùng, vẫn còn nhỏ hơn bọn họ!

- Sáu mươi vạn linh thạch trung phẩm!

Chính lúc này, cả hội trường vang vọng một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, giọng nói mang theo hơi thở lạnh giá như băng, hơn nữa còn là của một người con gái.

Khi nghe thấy âm thanh này, lão già của Bát quái Môn khẽ nheo mắt, nhìn về nơi nào đó.

- Bạch Trúc Xá, cuối cùng cũng ra tay rồi sao?

Nói xong, lão già vung tay lên,hô lớn:

- 62 vạn linh thạch trung phẩm!

Tình huống lúc này, ai cũng không dám vung quá nhiều tiền, rõ ràng, đều sắp tới cực điểm, mấy tông môn lúc trước ra giá hiện tại cũng đã ngừng lại, chỉ còn lại Bát quái Môn và Bạch Trúc Xá cạnh tranh với nhau!

- Hừ, Bát quái Môn bình thường không đi ra khỏi núi không lộ ra không sông, thế nhưng hiện tại lại có kinh tế lớn mạnh như thế?

Những người trong mấy ghế lô còn lại đồng thời xuất hiện suy nghĩ này trong đầu, mà bọn họ, đều là những tông môn có thế lực lớn hàng đầu tỉnh Vân Nam.

- 65 vạn linh thạch!

Bạch Trúc Xá bên kia lại lần nữa lên tiếng, mà trong ghế lô đó, chỉ có hai thân người, một người phụ nữ trong đó, mặc bộ váy áo màu xanh biếc, còn người kia, là Bạch Ngọc Thanh!

- 70 vạn linh thạch!

Bàn tay của Tần Bạch nắm chặt vào tay ghế bên cạnh, đây cũng là giá cuối cùng của ông ta, đây là toàn bộ gia tài rồi, nếu Bạch Trúc Xá vẫn tiếp tục tăng giá, như vậy ông ta chỉ đành từ bỏ.

Gân xanh gân đỏ của ông ta lộ hết ra bên ngoài, rõ ràng, trong lòng ông ta đang cầu nguyện, cầu nguyện người của Bạch Trúc Xá không tiếp tục ra giá, nhưng, một giọng nói thản nhiên lại truyền ra, không giống như ý nguyện của ông ta.

- 75 vạn linh thạch trung phẩm!

Cuối cùng, vẫn là giọng nói lạnh như băng đó, thân người Tần Bạch như bị rút cạn sức lực, xụi lơ xuống ghế ngồi, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, chung quy lại là không có duyên phận với ông ta.

Nhưng, khi suy nghĩ lóe qua trong đầu, ánh mắt Tần Bạch khẽ lóe sáng, không, nói chính xác là, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, bởi vì hiện tại Ngộ Đạo Bồ Đệ Tử, e rằng chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay.

Người khác mua được thì còn không nói, nhưng nếu là những tông môn này, thì ai cũng hiểu rõ về đối phương, chỉ cần là một luồng khí mùi bị lộ ra, đều đủ để biết là ai lấy được Ngộ Đạo Bồ Đề Tử.

Cho nên, chuẩn xác mà nói, hiện tại cứ cho rằng người của Bạch Trúc Xá mua lại được, thì cũng như củ khoai lang còn nóng, có thể an toàn mang về tông môn hay không, thì chưa chắc!

- Xem ra, đây có lẽ là giá cuối rồi!

Nhìn hội trường không còn động tĩnh, tôi nhàn nhạt cất lời, Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh cũng gật gật đầu.

Nhưng, vào chính lúc này, lại có một thanh âm thản nhiên khác truyền ra.

- Tám mươi vạn, linh thạch trung phẩm!

Khi tiếng nói này truyền ra, rất nhiều người đều giật mình sợ hãi nhìn về vị trí phát ra âm thanh.

- Đó là môn phái Thiên Hoa?

- Sao lại thế này, không phải lúc trước bọn họ đã từ bỏ việc ra giá hay sao?

- Chẳng nhẽ lúc trước chỉ là giả vờ?

Tất cả ánh nhìn đều dán chặt vào chỗ của môn phái Thiên Hoa, mà lúc này, trên mặt của Trầm Niệm phủ đầy ý cười, bởi vì vừa nãy, một người phụ trách của Vạn Thế thương hội đã đến nói cho ông ta biết, một vị trưởng lão khác của môn phái Thiên Hoa đã tới ngoài Vạn Thế thương hội, đồng thời còn mang theo 40 vạn linh thạch trung phẩm đến viện trợ.

Khi nghe thấy câu nói này, Trầm Niệm gần như không nhịn nổi mà mừng chảy nước mắt, hơn nữa còn thề thốt, bản thân về sau nhất định sống chết trung thành với tông môn.

Đúng là bởi vì như thế, Trầm Niệm mới dám thét giá lên tám mươi vạn.

- Tám mươi vạn linh thạch trung phẩm, còn có ai tăng giá nữa không?

- Tám mươi vạn lần một, tám mươi vạn lần hai!

- Tám mươi vạn lần ba, chốt giá!

Tiếng Mị Nhi truyền ra, không ai là không nhìn chằm chằm vào vị trí của môn phái Tông Hoa, ai cũng không ngờ, môn phái Tông Hoa đã bỏ cuộc từ sớm, đến cuối cùng lại đột nhiên đưa ra cái giá cao đến vậy!

- Mẹ nó, lão già Trầm Niệm khốn kiếp, không ngờ còn chơi chiêu này với chúng ta!

Từng tiếng nói hậm hực vang lên, nhưng, chỉ có Trầm Niệm biết, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, là thứ không dễ dàng mang về, nhưng tất cả, ông ta đều đã tính toán xong xuôi!

Khi Ngộ Đạo Bồ Đề Tử nằm trong tay Trầm Niệm, hô hấp của ông ta trở nên dồn dập, mà lúc này, những bóng người cũng lần lượt rời khỏi các ghế lô.

- Đi thôi, tiếp theo cũng không có gì hay để xem nữa, em còn phải đi nhận linh thạch còn lại của mình!

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh, tôi lập tức cất tiếng nói, sau khi nói xong, tôi và Hoàng Tiểu Tiên đứng dậy, đi ra bên ngoài.

Nhưng tôi cũng không biết, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử rốt cuộc nằm trong tay ai, dù sao những người đó, tôi đều không quen biết.

Sau khi đi tới phía sau, tôi nhận những linh thạch còn thừa của mình, không chần chừ mà rời đi cùng Hoàng Tiểu Tiên, cũng may Vạn Thế thương hội làm việc rất có tình người, không để ai biết tôi nhận được nhiều linh thạch như vậy.

Mà lúc trước những đồ đấu giá cũng trực tiếp dâng vào trong ghế lô, bằng không tôi có nhiều linh thạch thế này, chỉ sợ cũng sẽ bị không ít người có mặt tại đây nhòm ngó.

Sau khi ra khỏi hội trường đấu giá, tôi và Hoàng Tiểu Tiên không nán lại, lập tức rời khỏi thế giới nhỏ, mà tôi làm sao không biết, thực ra cứ sau mỗi một phiên đấu giá, thì lại có một cơn phong ba bão táp sắp sửa kéo tới.

Tôi và Hoàng Tiểu Tiên cố gắng rời đi nhanh nhất có thể, hy vọng không bị ảnh hưởng bởi trận bão này mà thôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.