Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hẻm núi đóng băng

Phiên bản Dịch · 2509 chữ

Nhìn một màn trước mắt, cả người tôi lập tức rơi vào trong trầm tư.

Kháng Thiên giả, tôi hoàn toàn không tin nổi, tay của Kháng Thiên giả dài như vậy, phải biết, bí cảnh núi Cổ Tiền đến cả tứ đại cổ tộc cũng rất chú ý, trừ bọn họ ra, thậm chí hàng loạt các tông môn khắp Hoa Hạ đều vô cùng chú ý tới núi Cổ Tiền.

Người của Kháng Thiên giả lại không kiêng nể gì tiến vào trong? Nhìn được ra bọn chúng kiêu ngạo đến mức nào!

Kháng Thiên giả, ba chữ này luôn trong tư thái cực kì thần bí xuất hiện trước mắt mọi người, không ai biết rốt cuộc bọn chúng muốn làm gì, mục đích lại là vì sao.

Tôi gần như có thể khẳng định, có Kháng Thiên giả tiến vào núi Cổ Tiền, như vậy bọn chúng có bao nhiêu người? mục đích là gì? Chỉ đơn giản là muốn tranh đoạt long mạch với mọi người sao?

Nhưng nhìn mấy cỗ thi thể trước mặt, tôi cảm nhận được sự tình hình như không chỉ đơn giản như vậy!

- Đi thôi! Đi tiếp về phía trước!

Suy nghĩ một lát, tôi nhìn Hạ Mạch bên cạnh, cất tiếng nói, đối với Kháng Thiên giả, tôi thực sự đoán không ra, những người này rốt cuộc muốn làm gì.

Liên tục thu thập tinh huyết tu sĩ, mục đích của chúng là gì?

Nếu đã không hiểu, tôi cũng không muốn lãng phí thời gian nghĩ nhiều, dù sao người của Kháng Thiên giả, nhìn thấy người nào giết người đó, đối với điều này, tôi chưa từng chần chừ.

Chỉ là chuyện Kháng Thiên giả tiến vào trong núi Cổ Tiền, không biết còn có ai biết không, trong núi Cổ Tiền ngưng tụ toàn các tinh anh của cả Hoa Hạ, tuy rằng có tranh đấu với nhau, nhưng đối với bản thân mà nói, chỉ cần không phải là người muốn sống chết với tôi, tôi cũng không giết hắn.

Hiện tại biết được tin tức Kháng Thiên giả đã tiến vào trong này, tôi cũng đang nghĩ, có nên lan truyền tin tức này ra không, chỉ cần khi biết được tin tức này, rất nhiều người đều sẽ liên kết lại, cùng nhau chống lại Kháng Thiên giả.

- Chúng ta có nên truyền tin tức ra ngoài không?

Vừa đi, Hạ Mạch bên cạnh vừa hỏi tôi, nghe vậy, tôi cười khổ, nói hiện tại tôi cũng đang nghĩ về vấn đề này.

Trầm ngâm một lát, tôi đã có quyết định, sẽ truyền tin tức ra ngoài, sau khi truyền tin xong, ít nhiều cũng giúp mọi người nâng cao cảnh giác.

Rất nhanh, tôi và Hạ Mạch đã đi tiếp được hai ngày, tôi lại thu phục được một yêu thú cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, lần này tôi biết không còn giấu được Hạ Mạch nữa, liền nói suy nghĩ của mình cho cô ấy nghe.

- Anh chắc chắn chuyện này sẽ thành công?

Hạ Mạch ngạc nhiên nhìn tôi, cất tiếng hỏi, tôi bất đắc dĩ cười cười.

Nói với Hạ Mạch:

- Không thử thì sao biết?

Đối với việc này Hạ Mạch cũng không khuyên can tôi, mà chúng tôi đi được nửa ngày sau, cũng nhìn thấy phía trước náo nhiệt hẳn lên.

Hình như có một vài người cùng túm tụm lại với nhau, bàn bạc chuyện gì đó.

Tôi và Hạ Mạch nhìn nhau một cái, lập tức nghe thấy nội dung cuộc bàn bạc trong miệng mấy người.

Hóa ra, ở phía trước có một hẻm núi, là khu vực của một đàn lang tộc (sói), bên trong hình như có bảo bối quý giá, nhưng bởi vì lang tộc cư trú theo bầy đàn, số lượng có chút nhiều, hơn nữa thực lực cũng không tầm thường.

Hiện tại, những người phát hiện ra đàn yêu thú lang tộc đang túm năm tụm ba lại với nhau, bàn bạc kế sách giải quyết lang tộc.

Nghe tin tức này, lòng tôi hơi kích động, lang tộc? nếu nói trong yêu tộc, sức chiến đấu của ai mạnh hơn so với yêu thú đồng cấp, có lẽ không phải là lang tộc.

Nhưng khó dây dưa nhất lại chính là lang tộc, bởi vì đầu tiên, lang tộc có tinh thần đoàn kết rất lớn, phương thức chiến đấu của chúng cũng vô cùng tàn nhẫn hung ác, thậm chí có nhiều lúc là liều mạng, có điều xứng đáng được người khác khen ngợi nhất chính là sự đoàn kết khi chiến đấu.

Mà hiện tại, nếu đã nghe được tin tức này, trong lòng khó tránh khỏi rung động, nếu có thể thu phục được đàn lang tộc, như vậy đối với tôi mà nói, nhất định là trợ lực lớn.

Hạ Mạch bên cạnh nhìn tôi, hình như đã đoán ra ý tưởng trong lòng tôi, tôi cười cười, coi như đã trả lời nghi hoặc trong lòng Hạ Mạch, tùy ý hỏi một câu, chúng tôi liền tiến vào vị trí hẻm núi.

Tới vị trí hẻm núi, nhìn thấy xung quanh có hơn mười thân ảnh, những người này phần lớn đều là thực lực cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, còn có hai tu sĩ cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, nhìn mặt bọn họ rất lạ, lúc trước chưa từng gặp qua.

Lại nói, trong Hoa Hạ nhiều thế lực thâm hậu như vậy, bao gồm cả sư môn của Hạ Mạch, cũng có người không biết, vì thế, hiện tại dù nhìn thấy các đệ tử thiên tài của tứ đại cổ tộc, cũng chẳng có gì lạ.

Sau khi chúng tôi tới, tôi cũng chú ý thấy, ánh mắt của những người xung quanh đều rơi lên trên người tôi và Hạ Mạch, rõ ràng, có rất nhiều người đã nhận ra sự góp mặt của chúng tôi.

- Đó là thằng cha đã chiến đấu với Cơ Thánh Thiên?

- Bên cạnh hắn chính là người con gái đánh bại một gã Thiên Kiêu của nhà họ Cơ?

- Sao hai người bọn họ lại đến đây?

- Như thế cũng tốt, dù sao có thêm trợ thủ của hai kẻ mạnh, xác xuất thành công cũng tăng thêm!

- Chậc chậc chậc, cái tên này có thể sống sót dưới tay Cơ Thánh Thiên, quả là lợi hại!

- Nói cẩn thận, những người này, là những huynh đài chúng ta không tròng ghẹo được đâu!

Nghe những tiếng nghị luận quanh người mình, tôi cũng chẳng quan tâm, lập tức đi lên phía trước, ngay sau đó, tôi nhìn thấy ở trước mặt mọi người có một hẻm núi, khiến người ta cảm thấy kỳ lạ là, khí hậu bên trong hẻm núi, lại hoàn toàn không giống với bên ngoài.

Bên ngoài trời trong nắng ấm, nhưng trong hẻm núi, lại kết đầy băng lạnh, thoạt nhìn cứ như đối lập lại hoàn toàn với khung cảnh bên ngoài.

ở sâu bên trong hẻm núi đóng băng, không ngừng truyền ra tiếng gầm rú của sói hoang, trong đó ẩn chứa một luồng năng lượng hùng hậu, số lượng cũng không ít.

Lúc này, một thân ảnh xuất hiện trước mặt tôi, mà người này chính là một trong hai tu sĩ cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh trong đám người.

- Lý huynh, cô nương, thật vinh hạnh, tại hạ là Trang Vu!

Trên mặt Trang Vu treo nụ cười hòa nhã, sau đó ôm quyền nói, tôi cũng ôm quyền đáp lễ, mà lúc này, tôi trực tiếp lên tiếng hỏi Trang Vu:

- Trang huynh, chúng tôi vừa mới tới, không biết sâu trong hẻm núi này có chuyện gì? Có thể kể cho tôi nghe một chút không?

Tôi vừa nói xong, Trang Vu đã cười sảng khoái, nói:

- Đương nhiên rồi, dù sao lát nữa còn phải hợp tác cùng Lý huynh, chống lại đám yêu lang này, trao đổi tin tức với nhau cũng là lẽ thường tình!

Sau đó, sắc mặt Trang Vu hơi nặng nề, nhìn vào sâu trong hẻm núi, trầm giọng nói:

- Lúc trước chúng tôi đã giao chiến với đám yêu lang một lần, bầy yêu lang này tổng cộng có 20 con đại đa số đều là thực lực Nhất Khí Ngưng Anh.

- Đương nhiên, khó nhằn nhất vẫn chính là Lang vương, Lang vương kia ít nhiều cũng có thực lực cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, khoảng cách với Tam Khí Ngưng Anh chỉ còn nửa bước, lúc trước tôi đã giao thủ, không địch lại được!

Nói đến đây, Trang Vu hơi dừng lại, trên mặt giăng một nụ cười gượng, xem ra lúc trước anh ta đã chịu thiệt dưới tay Yêu Lang vương.

Nghe Trang Vu nói tiếp, lòng tôi lập tức trở nên nặng nề, nói thật, bầy yêu lang này thực lực có thể nói là rất mạnh.

Tôi nhìn bốn phía xung quanh chúng tôi, chỉ mấy người chúng tôi, mà muốn chiến đấu với bầy yêu lang, thì đúng là có chút khó khăn, tôi nhìn Trang Vu, hỏi anh ta về sau còn có ai tiếp tục gia nhập vào với chúng tôi không?

Trang Vu nhướng mày, nói anh ta đã truyền tin tức ra bên ngoài, nhưng về phần có bao nhiêu người sẽ tới đây, cũng chưa rõ, anh ta vẫn luôn chờ đợi, nhất định phải nắm chắc có cơ hội thắng, thì mới động thủ được.

Hiện tại mới chưa đến 20 người, thậm chí hai cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, thêm cả Hạ Mạch và Trang Vu, thực lực của tôi coi như có thể cùng chiến một trận với Nhị Khí Ngưng Anh, nhưng trận đấu này nhất định phải suy nghĩ toàn diện.

Lúc này, tôi nhìn vào trong hẻm núi, bên trong đó băng đóng trắng xóa, hơn nữa, từng đợt hàn khí vẫn không ngừng mãnh liệt truyền ra từ sâu bên trong.

Tôi vội vàng kêu kiếm linh cảm ứng xem bên trong hẻm núi này rốt cuộc có bao nhiêu bảo bối?

Kiếm linh kêu tôi đợi một chút, sau khi cảm ứng xong, hắn sẽ nói với tôi, một lúc xong, kiếm linh trầm giọng nói, bảo vật bên dưới là Hàn Băng Ngọc Tủy ngàn năm, bên dưới hẻm núi này cũng đã hình thành một thế giới băng tuyết.

Nghe kiếm linh nói vậy, lòng tôi hơi kinh hãi, Hàn Băng Ngọc Tủy ngàn năm? Đương nhiên tôi chưa từng nghe nói qua, tôi hỏi kiếm linh thứ này có tác dụng gì?

- Chủ nhân, thứ này kỳ diệu hệt như Minh Hỏa trong người ngài, nếu ngài có thể hóa luyện thành công Hàn Băng Ngọc Tủy, như vậy tự thân ngài sẽ có năng lượng băng thuộc tính!

- Hơn nữa, nếu ngài đã có ý định thu phục Lang Vương trong hẻm núi đóng băng này, thì ngài phải chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì đàn sói này toàn bộ đều là yêu thú băng thuộc tính, bọn chúng nhất định phải tu luyện bằng năng lượng chân nguyên băng thuộc tính, nếu không có những thứ này, đối với việc tu luyện của bọn chúng, sẽ suy giảm rất lớn!

Nghe kiếm linh nói nhiều như vậy, lòng tôi hơi sửng sốt, ông nội nó, thứ này không ngờ lại là bảo vật có uy lực tương đương với Minh Hỏa?

Năng lượng Minh Hỏa hiện tại tôi vẫn chưa khống chế được toàn bộ, căn cứ theo cảm giác của tôi, chỉ sợ phải đợi đến lúc tôi lên tới cảnh Ngưng Anh thì mới có thể hoàn toàn giải phóng Minh hỏa, đến lúc đó Minh Hỏa sẽ trở thành trợ lực lớn cho tôi, mà hiện tại Hàn Băng Ngọc Tủy cũng là bảo vật cùng đẳng cấp, tôi đương nhiên không thể bỏ qua.

- Xem ra, Hàn Bằng Ngọc Tủy nhất định phải nằm trong tay! Chỉ là nhiều người thế này, có chút không dễ dàng!

Tôi nhìn những người xung quanh, trong lòng cảm thấy không biết phải làm sao, nhiều người thế này chiến đấu cùng nhau, lát nữa một mình tôi lấy được Hàn Băng Ngọc Tủy, rất rõ ràng sẽ bị người ta ganh ghét, cho nên nhất định phải nghĩ ra kế sách vẹn toàn mới được!

- Chủ nhân, chuyện này thật ra ngài không cần lo lắng, ta chỉ nói Hàn Băng Ngọc Tủy là bảo vật quan trọng trong hẻm núi này, sâu dưới hẻm núi bởi vì có Hàn Băng Ngọc Tủy, cho nên đã sinh ra không ít bảo bối, Hàn Băng Ngọc Tủy không phải ai cũng cảm nhận được, còn phải đi xuống dưới nơi sâu hơn trong lòng đất, đến lúc đó bớt chút thời gian đi xuống dưới lấy Hàn Băng Ngọc Tủy, hẳn là không có ai hay biết!

Chính lúc này, tiếng nói của kiếm linh đột nhiên truyền đến, nghe kiếm linh nói vậy, lòng tôi bỗng thấy vui vẻ, nếu là như vậy, thì không thể tốt hơn rồi.

Thật ra chỉ cần tôi gọi hơn mười yêu thú đã thu phục ra, lúc chiến đấu cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng ‘con át chủ bài’ của mình, tôi đương nhiên không muốn nhanh như vậy đã để lộ ra ngoài, phải biết rằng, vào lúc mấu chốt gọi hơn mười yêu thú ra chiến đấu, mới đạt được kết quả tốt nhất.

Trong đó cảnh giới Ngưng Anh chiếm phần lớn, không đến cuối cùng, tôi cũng không để lộ.

Nghĩ ngợi, ánh mắt tôi đột nhiên sáng ngời, trong đầu bỗng nảy ra một ý tưởng, ý tưởng này, nếu như thành công, vậy thì nhất định sẽ là người đạt được lợi ích lớn nhất, chẳng qua nếu bị người ta phát hiện, thì lại có chút tự đào hố chôn mình, đến lúc đó chắc chắn sẽ đắc tội với không ít người.

- Ông nội nó, mặc kệ đi, dù sao vào trong này cũng dùng thực lực để nói chuyện, bàn chuyện binh không ngại gian trá, các vị, đến lúc đó cũng không thể trách tôi!

Tôi nghĩ thầm trong lòng, tôi và Hạ Mạch đã đi sang một bên chờ đợi, bởi vì hiện tại nhân thủ của chúng tôi không đủ, cần tiếp tục chờ đợi, đợi sau khi đủ người, mới có thể phát động tiến công vào bên trong hẻm núi.

- Sao tôi lại cứ cảm thấy trong đầu anh đang suy tính chuyện gì đó?

Lúc này, Hạ Mạch đột nhiên lên tiếng hỏi tôi.

Nghe vậy lòng tôi hơi sửng sốt, Hạ Mạch tại sao lúc nào cũng biết được những suy tính ở trong lòng tôi?

( thế cũng hỏi, vợ chồng tâm linh tương thông chứ làm sao? 😑)

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.