Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khí mùi quen thuộc

Phiên bản Dịch · 1757 chữ

Sự sắc bén đó, khiến lòng tôi vô cùng kích động, nhìn thấy thân kiếm nhỏ trắng khiết, lòng tôi xúc động không thôi.

Kiếm linh lúc trước đã nói cho tôi biết, ý chí kiếm đạo, phân ra các cảnh giới, lĩnh ngộ, nhập môn, chút thành tựu, thành tựu lớn, hoàn hảo.

Ý chí kiếm đạo của kiếm ma thuộc loại cảnh giới lĩnh ngộ, tôi hoàn toàn không ngờ tới là, sau khi tôi dung hợp ý chí kiếm đạo, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tôi đã lên tới cảnh giới nhập môn.

Đến ngay cả bản thân tôi còn không ngờ tới tình huống này, trong lòng tôi kích động, ánh mắt lạnh như băng.

- Cơ Thánh Thiên, tôi thật mong chờ chúng ta gặp lại nhau, hy vọng tới lúc đó, cậu vẫn kiêu ngạo tự tin như trước, bởi vì như vậy đối với tôi mà nói, mới càng thêm thú vị!

Tiếng nói thản nhiên truyền ra từ trong miệng tôi, tôi đột nhiên đứng dậy, bế quan cũng đã được ba ngày, đi ra khỏi hang động, tôi nhìn thấy bên ngoài chỉ có Đoàn Lang đang ngồi khoanh chân dưới đất, ở một sơn động khác cách đó không xa, lại là Hạ Mạch.

Nhìn thấy tôi ra ngoài, Đoàn Lang vội vàng đứng dậy, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập vẻ kinh ngạc, một lúc sau, Đoàn Lang mới lên tiếng nói với tôi:

- Minh chủ, tôi cảm thấy ngài của bây giờ, có chút nhìn không ra!

Nghe Đoàn Lang nói vậy, tôi mỉm cười hỏi:

- ồ ? nhìn không ra? Cụ thể là cảm giác gì?

- cảm giác như một thanh kiếm vô cùng sắc bén, lấy ra khỏi vỏ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Không đợi Đoàn Lang nói gì, bên cạnh tôi bỗng truyền tới tiếng nói của Hạ Mạch, tôi nhìn thấy trên gương mặt nhỏ nhắn của cô ấy hiện lên một nụ cười dịu dàng.

Nhìn thấy Hạ Mạch tới, tôi cũng mỉm cười.

- Chúc mừng, xem ra anh đã dung hợp được ý chí kiếm đạo!

Tiếng nói của Hạ Mạch lại vang lên, nghe vậy, tôi có chút ngượng ngùng.

- Cô đừng nói như vậy, lại nói có thể đánh chết được kiếm ma, cũng có công lao của cô, tôi lại chiếm hết lợi ích rồi!

Đối với việc tôi lấy được lợi ích, tôi đã hỏi qua Hạ Mạch, cô ấy cũng nói, không cần gì cả, tôi cũng đã nói qua chuyện của mình cho Hạ Mạch nghe, Hạ Mạch biết tôi đang rất cần có năng lượng, cho nên đối với ý chí kiếm đạo khiến rất nhiều tên cảnh giới Ngưng Anh điên phong đều thèm khát, cô ấy cũng không do dự mà nhường lại cho tôi.

- Tôi nói rồi, thứ đó để trên người anh có tác dụng hơn tôi!

Hạ Mạch lại lên tiếng, cười nói.

Lúc này, tôi cũng không nói nhiều, hít sâu một hơi, nhìn về nơi sâu trong núi Cổ Tiền, cất tiếng.

- đã trì hoãn mấy ngày, chúng ta có thể xuất phát rồi, đừng đến lúc đó cái gì cũng bị người khác lấy đi, đến canh còn không được húp!

Hạ Mạch và Đoàn Lang bên cạnh gật đầu, khoảng trời sâu bên trong núi Cổ Tiền, hình như có chút mơ hồ, xem ra bởi vì nơi đó, không lâu sau, sẽ nghênh đón một thời hoàng kim.

Ba người chúng tôi tiếp tục xuất phát, đi sâu vào trong núi Cổ Tiền, dọc đường đi, lại bắt đầu thu phục yêu thú, nhưng càng vào sâu, tôi càng phát hiện, yêu thú càng khó thu phục!

Rất nhiều yêu thú dĩ nhiên là thà chết cũng không muốn nhận chủ, có điều tôi cũng không đánh chết toàn bộ, rất nhiều là đều cướp đoạt bảo bối sau đó rời đi, chỉ để lại con yêu thú sau lưng đứng đó phẫn nộ gào thét.

Dù sao bọn chúng cũng là sinh linh bên trong núi Cổ Tiền, chúng tôi vốn là người từ bên ngoài vào, mà núi Cổ Tiền này, chắc phải qua một trăm năm nữa mới mở ra, nếu tàn sát quá nhiều, vậy thì nhất định có hại cho núi Cổ Tiền.

Đối với cách làm của tôi, tôi cảm nhận thấy có rất nhiều yêu thú đã bắt đầu hối hận, bọn chúng đương nhiên hối hận vì bị tôi uy hiếp bắt nhận chủ, chúng đi theo tôi, mới phát hiện, cho dù không nhận chủ, tôi cũng không giết chết.

Có điều hiện giờ việc đã đến nước này, có hối hận cũng không còn kịp.

Đối với những con yêu thú vẫn đang oán giận, tôi cũng không để ý, nửa tháng sau, đã tiến vào trong núi Cổ Tiền hơn một tháng, chúng tôi phát hiện, càng tiến sâu, thì yêu thú gặp phải ít nhất cũng là cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Thậm chí, yêu thú Tứ Khí Ngưng Anh cũng có, chuyện này khiến tôi hoài nghi, nếu tới nơi sâu trong núi Cổ Tiền, chẳng phải có khi còn có cả yêu thú Ngưng Anh điên phong hay sao? Mà một con? Hay rất nhiều? chuyện này quả nhiên khiến người ta có chút kinh hãi.

Nếu thực sự là như vậy, xem ra lần này tranh đoạt long mạch, có lẽ khó khăn hơn nhiều so với tưởng tượng của mọi người.

Cho nên càng về sau, bước chân của ba người chúng tôi càng không dám ẩu thả, có điều cũng may, nửa tháng này thành công thu phục được hai tên yêu thú cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh, và một tên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Tiến độ này mặc dù có chút chậm, nhưng đối với tôi mà nói, đã là rất tốt rồi.

Bởi vì lúc đánh kiếm ma đã hy sinh mất bảy yêu thú, vốn dĩ 42 tên, hiện tại thu phục thêm, cũng chỉ còn lại 38 tên.

Có điều thực lực của 38 yêu thú này toàn bộ đều là cảnh giới trên Nhất Khí Ngưng Anh, Nhị Khí Ngưng Anh hai tên, Tam Khí Ngưng Anh một tên!

Đây quả thực là đội quân yêu thú sát phạt, chuyện này khiến tôi rất hài lòng, hơn nữa, Yêu Lang vương của đàn yêu lang băng lúc nào cũng có thể đột phá lên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Lần này nếu như có thể mang đàn yêu thú ra ngoài, như vậy sức chiến đấu của Đạo Minh, chỉ sợ đã có thể sánh ngang với rất nhiều tông môn lớn, chỉ là vẫn thiếu một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo tọa trấn.

Còn về lão Doãn, tuy rằng lão Doãn đối tốt với tôi, nhiều lúc còn ra tay tương trợ, nhưng tôi biết, thân phận của lão Doãn thần bí, chỉ e cũng không muốn có quá nhiều ràng buộc, cũng không thể tính là chỗ dựa cho Đạo Minh,

Hoặc là khi nào Đạo Minh gặp nguy hiểm, lão Doãn lại bởi vì chuyện riêng của mình mà không có mặt, vậy thì toi rồi, với lại tất cả những chuyện này, đều cần phải cố gắng từ từ.

- Trận đấu phía trước, uy lực rất mạnh!

Trong lúc tôi đang suy nghĩ linh tinh, thì lập tức cách chỗ chúng tôi đứng không xa, truyền tới dao động trận đấu vô cùng mãnh liệt.

Tiếng nhắc nhở của Hạ Mạch vang lên, nghe Hạ Mạch nói vậy, tôi lập tức thu hồi suy tư của mình lại, cẩn thận cảm nhận, sau đó, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên.

- Đi, khí mùi này có chút quen thuộc, nói không chừng là bạn cũ!

Nói xong, thân người đã lao lên trước, tôi cảm nhận được luồng khí mùi này có chút quen thuộc, trận đấu phía trước, chắc chắn là của người chúng tôi đã gặp qua, chỉ là không biết, rốt cuộc là ai.

Mấy phút sau, chúng tôi đã ở bên ngoài vòng tròn trận đấu, ấn giấu khí mùi trên người mình đi, ngay sau đó, tôi nhìn thấy bên trong chiến trường, có ba tên hòa thượng.

Diện mạo của ba tên đều còn rất trẻ, trong đó có Phổ Thế mà chúng tôi đã gặp qua, lúc này vẻ mặt hắn trang nghiêm, thoạt nhìn trông rất hiền lành, nhưng công kích trong tay lại vô cùng sắc bén, không chút lưu tình.

ở trước mặt Phổ Thế, là một yêu thú có tên là Chung Mãng Hổ, tin tức về yêu thú này tôi nghe ngóng được từ trong miệng những yêu thú khác, Chung Mãng Hổ là con yêu thú biến dị, thân người thì giống như hổ, nhưng cái đuôi sau lưng hắn lại giống như một con mãng xà nhỏ, thoạt nhìn có chút quái dị.

Quan trọng nhất là, thực lực của Chung Mãng Hổ không thấp, cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, chỉ sợ khoảng cách với Tứ Khí Ngưng Anh cũng không còn bao xa.

- Hổ con, bần tăng thấy sát khí trên người ngươi rất nặng, hiện tại cho ngươi một cơ hội buông bỏ đao kiếm, đi theo con đường cửa phật, dưới chướng bần tăng vừa hay đang thiếu một ‘tọa kỵ’, ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể độ ngươi thành Phật, thế nào?

Công kích trong tay hắn chưa từng giảm bớt, miệng nói không ngừng, nghe vậy tôi thiếu chút nữa cười thành tiếng, tên này thật biết khiến người ta cười rụng rốn, có cái câu thoại này đi đến đâu cũng lôi ra dùng, thật thiếu sáng ý.

Lúc này, Chung Mãng Hổ gầm nhẹ một tiếng, chân nguyên khủng bố trên người gia tăng, hình như đến tâm tư đáp lời Phổ Thế cũng không có.

Sắc mặt Phổ Thế trầm xuống, sau đó nhìn Chung Mãng Hổ, lên tiếng:

- Xem ra ngươi một mực không chịu giác ngộ, ta chỉ có thể tiễn ngươi xuống địa phủ, để Bồ Tát dưới địa phủ hoàn thành nguyện vọng của bần tăng!

Khi hắn nói xong, công kích trong tay hắn trở nên ác liệt hơn, nhưng ngay sau đó, đồng tử tôi hơi co lại, bởi vì tôi phát hiện, công kích của hắn không ngờ lại nhắm về phía chúng tôi.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.