Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khiến người ta run rẩy bất an

Phiên bản Dịch · 1830 chữ

Hai đòn tấn công không ngừng ‘chuẩn bị’ ở trên không, một bên là kiếm canh trắng tinh khiết, một bên lại là ngón tay đen như mực.

Không gian cũng đã vặn vẹo không ngừng, sắc mặt tôi vô cùng nặng nề, bởi vì hiện tại tôi phải đối mặt, không phải Phổ Thế, mà là Kháng Thiên giả.

Thậm chí, còn là kẻ nổi bật trong Kháng Thiên giả, lòng tôi kinh hãi, trơ mắt nhìn hai đòn tấn công chạm vào nhau.

Thình!

Một âm thanh nặng nề vang ra khắp không gian, giống như tiếng sấm rền, cảm giác nặng nề như trái tim bị thứ gì đó bóp chặt.

ầm ầm…..

Ngay sau đó, một tiếng nổ vang lên, không gian xuất hiện một cái hố đen cực lớn, kiếm canh màu trắng và ngón tay đen gần như nổ tung cùng một lúc.

Đồng thời, thân người tôi run lên, bởi vì lực xung kích mạnh mẽ đánh sâu vào thân người tôi, khiến tôi không ngừng lùi ngược ra sau, Phổ Thế phía đối diện cũng không tốt hơn tý nào.

Nhưng, nhìn thấy ánh mắt đùa cợt của Phổ Thế, tôi đã đoán ra gì đó, tức khắc, tôi nhìn thấy Hạ Mạch luôn không ra tay ở một bên bỗng lao tới, trường kiếm trong tay chém xuống người Phổ Thế.

- Lý Nhất Lượng, sau này còn gặp lại!

Dứt lời, trong tay Phổ Thế, xuất hiện một miếng ngọc giản, hắn bóp chặt ngọc giản, lập tức, một luồng năng lượng màu đen bao trùm lấy cả người hắn, vài giây sau, hắn đã biến mất trước mặt chúng tôi.

Đòn tấn công của Hạ Mạch đã thất bại, hiện tại, Đoàn Lang cũng xuất hiện bên người chúng tôi, tay hắn kẹp chặt hai tên nọ, đầu bọn chúng lệch sang một bên, mà Đoàn Lang cũng lên tiếng:

- Tự sát rồi, thần hồn đã tự hủy diệt!

Nghe Đoàn Lang nói vậy, lòng tôi đột nhiên trầm xuống, vẫn là thủ đoạn cũ, quả nhiên là Kháng Thiên giả, gớm thật, tôi tính đi tính lại, cũng không tính đến, người của Phổ Đà Tự lại là Kháng Thiên giả, thân phận này, chỉ e nếu không phải tự mình vạch trần, thì không một ai dám tin.

- Không biết trong những thế lực khác, liệu có Kháng Thiên giả hay không!

Lòng tôi khiếp sợ thật lâu sau vẫn chưa thể bình phục, phải biết rằng Phổ Đà Tự là một tông môn đã tồn tại rất lâu, nếu đến một tông môn như vậy cũng đã bị Kháng Thiên giả thay thế, thì phải khủng bố đến mức độ nào.

Phải biết rằng, Phổ Đà Tự được coi như là tông môn đứng hàng đầu Hoa Hạ.

- Lần này bí cảnh núi Cổ Tiền, nói không chừng sắp đại loạn rồi!

Bên cạnh truyền đến tiếng nói của Hạ Mạch, tôi nghe thấy vẻ nặng nề trong ngữ điệu của cô ấy, hơn nữa phán đoán theo những gì Phổ Thế nói, trong đây nhất định vẫn còn Kháng Thiên giả, người của Kháng Thiên giả ở trong này, không thể nào chỉ có mỗi bọn chúng.

- Hy vọng những người khác có thể sớm phát hiện ra vấn đề này, hiện tại chúng ta lan truyền tin tức ra, cũng không cần quan tâm sẽ có kết quả thế nào rồi!

Lòng tôi hơi trùng xuống, lên tiếng nói, sau đó quay người, nhìn về phía Chung Mãng Hổ đang đưa ánh mắt như hổ rình mồi nhìn tôi, lúc nãy chúng tôi tranh đấu, hắn vẫn luôn đứng xem, hắn muốn chạy, nhưng bởi vì khí thế toát ra từ trên người Đoàn Lang, khiến hắn hiểu rõ, cho nên cũng không dám chạy.

Lại nói, nơi này chính là hang ổ của hắn, hắn còn có thể đi đâu đây?

Tôi bước tới gần Chung Mãng Hổ, cất tiếng nói:

- Hổ con, nhận ta làm chủ, thế nào? Đến lúc đó ta mang theo cả ngươi rời khỏi nơi quái quỷ này, khi ra ngoài có thể biến thành hình người, cuộc sống chẳng phải tươi đẹp hơn sao!

Càng về sau, tôi càng có kỹ xảo hơn trong việc thu phục yêu thú, rất nhiều yêu thú đều khao khát muốn rời khỏi nơi này, cho nên đây là một lợi thế.

Nếu dùng lời nói không được, thì tôi mới sử dụng hành động khác.

Nửa tiếng sau, Chung Mãng Hổ mình đầy thương tích nhận tôi làm chủ, Chung Mãng Hổ này không còn nghi ngờ gì nữa, chính là một trợ lực mạnh, sau khi thu phục xong Chung Mãng Hổ, chúng tôi tiếp tục khởi hành.

Khi gặp được đội ngũ khác, chúng tôi liền truyền tin tức này đi, cũng không biết tin tức có thể phân bố rộng rãi được hay không, nhưng cũng đã làm hết sức.

Ba ngày sau, cả núi Cổ Tiên nhốn nháo hẳn lên.

- Cái gì? Kháng Thiên giả trà trộn vào đây?

- Có lầm hay không, sao người của Kháng Thiên giả trà trộn vào trong núi Cổ Tiền được? người trông núi Côn Lôn lẽ nào không để ý sao?

- Không rõ lắm, dù sao hiện tại tin tức này ở đâu cũng có!

- Đúng, càng đáng sợ hơn là, người truyền ra tin tức này nói, người của Phổ Đà Tự có vấn đề, cũng chính là nói, bọn họ là Kháng Thiên giả!

- Mẹ nó, ai con mẹ nó truyền ra cái tin vịt này? Ai mà không biết Phổ Đà Tự là môn tông môn tồn tại từ thời cổ đại, bọn họ đều là Kháng Thiên giả rồi, vậy chẳng phải là nói, tứ đại cổ tộc cũng có vấn đề hay sao?

Tin tức truyền ra, có người nghi ngờ, có người không tin, nhưng cũng có người chìm vào suy tư xa xăm.

Trong một sơn động nào đó, bên trong có một đám người đang ngồi khoanh chân, một gã thanh niên mặc áo dài màu xanh trong đó, khuôn mặt anh tuấn, chính là Lục Thanh Sơn.

- Có biết là ai truyền ra tin tức này không?

Lúc này sắc mặt Lục Thanh Sơn có chút u ám, tiếng nói trầm trầm của hắn tức khắc vang ra.

Khi Lục Thanh Sơn nói xong, một gã thanh niên trước mắt hắn khẽ khom người:

- Thiếu chủ, tạm thời chưa xác định được người truyền tin tức là ai, có điều chuyện này kết hợp với phát hiện của chúng ta trong khoảng thời gian trước, đúng thực là có Kháng Thiên giả xuất hiện trong núi Cổ Tiền, duy chỉ có một thông tin đáng phải suy ngẫm là Phổ Đà Tự, theo lẽ thường mà nói, lịch sử của Phổ Đà Tự không thua kém với tứ đại cổ tộc chúng ta!

Gã thanh niên nói xong, cả sơn động đều rơi vào im lặng, tất cả mọi người đều nhìn Lục Thanh Sơn đang ngồi khoanh chân ở giữa.

Hình như đang chờ đợi chủ ý của Lục Thanh Sơn, thật lâu sau, Lục Thanh Sơn mới lên tiếng:

- Mặc kệ thế nào, tin tức không thể tự nhiên mà sinh ra, Phổ Đà Tự hình như có bảy người đến đây, hai tên cảnh giới Ngưng Anh điên phong, nếu như chạm mặt, phải hết sức cẩn thận!

Sau khi nói xong, những người của nhà họ Lục trong sơn động đều gật đầu, đáp một tiếng ‘vâng!’

Tình trạng giống hết thế này cũng xuất hiện ở vài nơi khác, thời gian thấm thoắt thoi đưa, tất cả mọi người đều đã tiến gần vào nơi sâu trong núi Cổ Tiền, điều này khiến dấu chân người càng lúc càng nhiều hơn.

Khoảng cách với tháng thứ hai còn năm ngày, chúng tôi cũng đã đến gần nơi sâu trong núi Cổ Tiền, nhưng vẫn chưa cảm nhận được vị trí của Hoàng Tiểu Tiên, cũng chính là nói, khoảng cách của Hoàng Tiểu Tiên với chúng tôi, vẫn ở bên ngoài vòng cảm ứng của ngọc bội.

Cũng không biết người con gái này đã bị di chuyển đến nơi nào, sắp hai tháng rồi, còn chưa cảm nhận được chị ta!

Mà sau khi tiến vào nơi sâu trong núi Cổ Tiền, tin tức lúc trước chúng tôi lan truyền đã hoàn toàn bùng nổ, gần như phân nửa mọi người trong này đã biết.

Chẳng qua, không phải ai cũng tin, nhiều người khác thì lựa chọn cảnh giác, rất rõ ràng, bọn họ không mù quáng tin tưởng một tin tức như vậy, nhưng đối với tôi mà nói, mục đích coi như đã đạt được, bởi vì mục đích của tôi là khiến cho mọi người cảnh giác hơn.

Như vậy, sẽ không dễ bị trúng kế của Kháng Thiên giả vào lúc không phòng bị, dọc đường đi tôi rất cẩn thận, muốn tìm được tin tức về Kháng Thiên giả, hoặc là nói Phổ Thế đã đào tẩu lúc trước, nhưng hiện tại, Phổ Thế nhất định đã không dám dùng gương mặt thật để lộ diện.

Chỉ là không biết, hắn đã cải trang thành bộ dạng gì, lần này vũng nước đục trong núi Cổ Tiền, xem ra có chút phức tạp.

Lúc này, ở trên đỉnh một ngọn núi, nơi này không quá cao, đứng từ đây có thể nhìn thấy không ít người phía dưới, tôi hơi ngẩng đầu, nhìn lên không trung.

Tôi cứ có cảm giác, núi Cổ Tiền này không thể mở ra mà không có ý nghĩa gì, còn về mục đích thật sự, tôi lại không hay biết.

Dưới tình hình này, thái độ của người trông núi Côn Lôn rốt cuộc như thế nào? Ngài ấy vì sao lại dung túng cho Kháng Thiên giả tiến vào đây?

Tôi tin, thực lực của người trông núi Côn Lôn, nhất định sẽ lập tức nhìn thấu Kháng Thiên giả, nhưng dưới tình huống này, ngài ấy lại ngấm ngầm đồng ý cho Kháng Thiên giả vào trong, điểm này đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu.

Lẽ nào là nói, người của Kháng Thiên giả có giao tình gì với người trông núi Côn Lôn sao? Bằng không tại sao rõ ràng biết hành vi của Kháng Thiên giả, nhưng vẫn ngầm đồng ý?

- Rốt cuộc là vì cái gì?

Tôi nhìn lên không trung, không kiềm được mà độc thoại một câu, núi Cổ Tiền, rốt cuộc tồn tại như thế nào, trong này tràn ngập cơ duyên, lẽ nào một chút nguyên nhân cũng không có sao?

Khi suy nghĩ này lóe qua trong đầu, thì mảng đất trời này đột nhiên trở nên run rẩy, run rẩy một cách kịch liệt, khiến lòng người có chút bất an!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.