Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đôi mắt hé mở

Phiên bản Dịch · 1784 chữ

Lòng tôi có chút phấn chấn, bởi vì Long Du Bát Hoang Quyền quả thật không làm tôi thất vọng, có điều hiện tại tôi vừa mới tu luyện xong, cũng chưa được tính là cấp bậc nhập môn , vậy mà đã có uy lực thế này.

những ‘chúng nhân’ phía dưới nhìn thấy một màn này, ai nấy đều đứng hình vài giây, kế đó hô lớn:

- Minh Chủ, minh chủ……

Tiếng hô kéo dài một lúc, mới yên tĩnh trở lại, mà trong khoảng thời gian này, vì Đạo Minh đang phát triển mạnh, cho nên tôi đã đầu tư rất nhiều tư nguyên,

Bởi vì sau khi trải qua chuyện Trâu Nguyên Thanh, những đệ tử vẫn còn ở lại Đạo Minh, đều được coi là một lòng một dạ với Đạo Minh, mà tôi đối với những người này, đương nhiên không keo kiệt chút tư nguyên tu luyện.

Nhân số của Đạo Minh tuy rằng không nhiều, cộng thêm hơn ba mươi tên yêu thú tôi mang về, cũng được hơn một trăm người, nhưng cũng may thực lực trong đó đều không thấp, hiện tại nói thực lực của Đạo Minh có thể sánh ngang với nhiều tông môn lớn, không hề có chút khoa trương, chỉ là thiếu kẻ mạnh bậc cao.

Dù sao trong các tông môn lớn đều có một kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo tọa trấn, có điều tôi nghĩ chuyện này cũng không cần nhiều thời gian, bởi vì không cần biết là Hoàng Tiểu Tiên hay Đoàn Lang. tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, chỉ là vấn đề thời gian.

Cho nên, tôi thật ra không lo lắng lắm về chuyện này.

Sau khi tu luyện thành công Long Du Bát Hoang Quyền, tôi cũng coi như đã nhiều thêm một ‘con át chủ bài’.

Quay về nơi ở, tôi giao lại lồng Thiên Hỏa Lưu Ly cho Đoàn Lang, hiện tại long mạch phải được bảo tồn ở chỗ hắn, dù sao cũng chưa có trận pháp kia, tôi tạm thời không thể khống chế long mạch.

Thời gian tiếp theo, tôi tiếp tục đâm đầu vào tu luyện, thỉnh thoảng tôi sẽ đến chỗ lão Doãn, nhìn xem tình hình của lão ta, khoảng nửa tháng trôi qua, lão Doãn vẫn không có tin tức.

Chuyện này khiến lòng tôi càng thêm lo lắng, mà nửa tháng sau, Đạo Minh lại nghênh đón hai kẻ mạnh, Lý Nửa Cân và dì Hồng.

Về phần Lý Nửa Cân, khi tất cả những người trong Đạo Minh nhìn thấy cậu ta, đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc, bởi vì Lý Nửa Cân giống tôi như đúc, cũng may khí mùi trên người chúng tôi hoàn toàn khác nhau, bằng không, thật đúng là khiến người ta không nhận ra nổi.

Lý Nửa Cân nói, chuyện của cậu ta tạm thời đã lắng xuống, cũng không còn nơi dừng chân, nên đã tới chỗ tôi.

- Tôi còn mừng chẳng kịp khi cậu tới đây ý chứ, hiện tại, Đạo Minh tôi đang trong lúc thực sự thiếu kẻ mạnh tọa trấn!

Nhìn Lý Nửa Cân, tôi lên tiếng, mà thực lực của dì Hồng đã lên tới cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Tán gẫu một lúc, tôi nhìn Lý Nửa Cân, trầm giọng hỏi:

- Đúng rồi, bên chỗ bố tôi, cậu vẫn không có chút tin tức gì sao?

Tôi biết, chuyện của Lý Nửa Cân, là do bố tôi sắp xếp, cho nên muốn đạt được tin tức của bố tôi, tôi chỉ có thể đặt hy vọng lên người Lý Nửa Cân.

Nhưng, khi tôi vừa nói xong, sắc mặt Lý Nửa Cân nặng nề, sau đó lắc đầu.

- Không có, ngay từ đầu, tôi chỉ nhận được tin tức ông ấy sai tôi đi làm những việc gì, trừ lần đó ra, tôi không biết gì về ông ấy cả, nhưng nếu tôi đoán không sai, thân phận hiện tại trong kháng thiên giả của ông ấy, hẳn là không thấp!

Tiếng nói của Lý Nửa Cân vang lên, lòng tôi cũng trở nên nặng trĩu, bố tôi là người của Kháng Thiên giả, nhưng tôi thấy trong lòng mình cứ thấp thỏm, bố tôi liệu có phải đã bị bại lộ rồi không, phải biết nếu bị bại lộ dưới tình hình này, tuyệt đối là một tin tức rất xấu cho bố tôi.

- Có điều có một điểm cậu có thể yên tâm, tôi tin, trong lòng ông ấy chắc chắn vẫn có chừng mực!

Lúc này, Lý Nửa Cân vội vàng lên tiếng an ủi tôi.

Nghe vậy tôi chỉ có thể gật đầu, không còn cách khác, hiện tại tôi cũng không thể giúp đỡ gì cho bố, mà tự ông ấy, chắn hẳn cũng có chừng có mực.

…….

Thời gian tiếp theo, Đạo minh phát triển ổn định, kỳ quái chính là, người của Kháng Thiên giả gần như không còn đặt chân đến tỉnh Qúy Châu nữa, ít nhất thì trong phạm vi kiểm soát của Đạo Minh, thì không thấy có hoạt động của Kháng Thiên giả.

Lại nửa tháng nữa trôi đi, đêm khuya, tôi đang bế quan thì đột nhiên cảm ứng được một tia dao động, nhận thấy dao động này, tôi bỗng dưng mở mắt, sau đó lao thẳng tới phố đồ cổ.

Tới nơi, cuối cùng tôi cũng cảm giác được ‘ sức sống’ bên trong cánh cửa cũ kĩ, tôi vội vàng gõ cửa, không lâu sau, cửa mở ra.

Tôi lập tức chui vào trong, ngay sau đó, tôi nhìn thấy lão Doãn đang ngồi trên ghế đu, cả người tôi đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.

- Nhóc con, anh tới nhanh gớm nhỉ!

Lúc này, lão Doãn nhìn tôi, thản nhiên lên tiếng, khi tôi nhìn về phía lão Doãn, lời nói vốn chuẩn bị ra đến miệng bỗng nhiên khựng lại, bởi tôi nhìn thấy, đôi mắt vốn dĩ luôn nhắm chặt của lão Doãn, không biết từ khi nào, đã hé mở.

Mà càng khiến tôi chấn động chính là, cặp đồng tử của lão Doãn, hình như có chút kỳ quái.

Đục ngầu, cảm giác đục ngầu khó tả, cũng không thấy lòng đen đâu, toàn bộ đều là một lòng trắng đục, nói đúng hơn là, khiến người khác có cảm giác nói không nên câu.

Ngay sau đó, đầu óc tôi đột nhiên chấn động, mới chỉ nhìn thoáng qua ánh mắt của lão Doãn, tôi đã cảm giác thấy thần hồn của mình không chịu khống chế, cảm giác này, giống như lần trước tại ngôi nhà tranh trong núi Côn Lôn, khi nhìn vào bức tranh của người trông núi Côn Lôn.

- Nhóc con, đừng mất hồn!

Đột nhiên, tiếng lão Doãn vang lên, thân người tôi chấn động, lại lần nữa nhìn lão Doãn, thì phát hiện, mắt lão ta đã nhắm lại.

Lúc này tôi mới phản ứng lại, sau đó vội vàng ôm quyền với lão Doãn.

- Lão Doãn, lúc trước cháu đã đến đây vài lần, chưa lần nào tìm thấy ông, cho nên mới dùng chút thủ đoạn, ông đừng để bụng ạ!

Lúc trước bởi vì mãi chưa thấy lão Doãn xuất hiện, lòng tôi rất lo lắng, cho nên đã bố trí một trận pháp nhỏ trong này, chỉ cần có người xuất hiện, tôi sẽ lập tức cảm ứng được.

Lúc trước, vì cảm thấy trận pháp có dao động, nên đã lập tức chạy tới đây.

- Ha ha ha, khó tin, thế gian này vẫn còn một thằng nhóc biết quan tâm đến bộ xương già này của tôi!

Lúc này, trên khuôn mặt già nua của lão Doãn, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, kế đó, tôi dường như nhìn thấy sự cô độc nhiều năm tháng trên vẻ mặt của lão Doãn.

Người già này, mặc dù có thực lực kinh động lòng người, nhưng nào có ai biết trong lòng lão, có chuyện không thể nói ra?

- Lão Doãn, cháu cả gan, không biết khoảng thời gian này có phải ông gặp phải chuyện gì rồi không ạ?

Lúc này, tôi trực tiếp hỏi lão Doãn, mà lão Doãn khẽ cau mày, hình như không muốn nói.

- Được rồi nhóc con, chuyện của tôi anh không nhúng tay vào được, lúc trước đi vội quá, không kịp lưu lại thủ đoạn gì ở Đạo Minh, không xảy ra chuyện chứ?

Lão Doãn lấy ra bình rượu hồ lô trên người, sau khi uống một ngụm, liền hỏi tôi, tôi chỉ đơn giản kể qua chuyện về Trâu Nguyên Thanh cho lão Doãn nghe.

Sau khi nghe xong, lão Doãn gật đầu, nói:

- ừ, không có chuyện lớn gì là tốt rồi! nhà họ Cơ đã tồn tại rất lâu, là một gia tộc hùng hậu, chuyện này có lẽ là do tiểu bối kia nhắm vào anh, bằng không, không có lý gì lại ra tay với anh!

Nghe vậy, tôi bắt đầu suy nghĩ xa xăm, đây không phải là lão Doãn đang hạ thấp tôi, bởi vì những gì lão Doãn nói là sự thật, nhà họ Cơ đứng đầu tứ đại cổ tộc, không lý nào lại đi nhắm vào một tiểu bối vô danh như tôi, trong chuyện này, chẳng qua là do Cơ Thánh Thiên đang tác quái mà thôi.

Hơn nữa, tôi mặc dù không hiểu quá nhiều về Cơ Thánh Thiên, nhưng tôi có thể cam đoan, sau khi hắn quay về nhất định sẽ không đề cập đến chuyện của tôi.

Bởi vì hắn đường đường là kẻ đứng đầu trong lớp trẻ tuổi nhà họ Cơ, mà đến ngay cả tôi cũng không giải quyết được, hắn không có mặt mũi để nói ra, đây chính là do tâm lý kiêu ngạo của hắn, nên mới làm trò quậy phá tôi.

Đối với tính cách kiêu ngạo của người này, tôi thật ra cũng thấu hiểu!

- nhóc con, trên người anh long khí rõ rệt, xem ra đã thu hoạch không ít ở núi Cổ Tiền.

Lúc này, tiếng nói của lão Doãn truyền đến, tôi vội vàng nhìn lão Doãn, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.

- Được rồi, tôi biết nhóc con nhà anh nhòm ngó trận pháp kia lâu lắm rồi, có điều hiện tại nếu anh đã chiếm được long mạch, vậy thì trận pháp này cho anh cũng không thành vấn đề.

Lão Doãn hình như lập tức nhìn ra tâm tư của tôi, trực tiếp vung tay lên, một cuốn tranh cổ bay vút lên cao.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.