Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp gỡ

Phiên bản Dịch · 2141 chữ

Đối với câu nói của Lý Nửa Cân, tôi thực sự khiếp sợ đứng im tại chỗ, tôi nhìn Lý Nửa Cân, sửng sốt thật lâu mới kinh hô thành tiếng.

- Mẹ nó, sau cậu không nói sớm, hại tôi lúc đối mặt với cậu, một chút phòng bị cũng không có?

Nhìn thấy bộ dạng của tôi, Lý Nửa Cân phá lên cười, hiếm thấy khi nào người này vui vẻ như thế, phải biết rằng trước giờ Lý Nửa Cân luôn giữ vẻ mặt lạnh tanh, rất ít khi cười.

- Trêu cậu tí thôi, tôi đoán mò đấy, tôi biết trên người tôi chẳng có gì để cậu nhòm ngó, cậu nói xem cậu vừa tới đã muốn tôi giúp đỡ, không phải là nhớ nhung long mạch trên người tôi, thì còn là vì gì nữa?

Lý Nửa Cân nói xong, lập tức ném cho tôi một quả cầu ánh sáng, tôi cũng nhìn thấy, bên trong quả cầu, đang phong ấn một con long mạch.

Tôi tức tối lườm Lý Nửa Cân một cái, đang chính là long mạch đấy, có thể nhẹ tay chút được không? Nếu sơ ý làm hỏng rồi thì làm sao đây? Chỉnh là thế nào?

Bên trên quả cầu ánh sáng có rất nhiều phù văn, xem ra dùng để phong ấn long mạch, tôi nhìn Lý Nửa Cân, lập tức hỏi:

- Thế là đồng ý rồi?

Lúc này Lý Nửa Cân nhìn tôi, lên tiếng:

- Không thì làm sao bây giờ? Cậu có thể cho tôi cái gì? Nói thật, trên người cậu không có đồ tôi thèm bỏ vào mắt, cũng chỉ có thanh kiếm kia, có điều lúc trước đúng là không tồi, nhưng hiện tại yếu hơn chút, hơn nữa lúc tôi muốn dùng, chẳng phải lúc nào cũng có thể mượn sao?

Lý Nửa Cân lộ ra vẻ mặt hết sức thản nhiên, lên tiếng nói với tôi, đối với long mạch dễ dàng đạt được này, tôi vẫn chưa phản ứng lại được, nhìn Lý Nửa Cân trước mặt, bỗng nhiên không thốt lên lời.

- Được rồi. nhiệm vụ lần này của tôi là giúp cậu xây dựng Đạo Minh ngày một lớn mạnh,cho nên cậu có yêu cầu gì, tôi đương nhiên cũng đều đồng ý! Long mạch không có tác dụng gì với tôi, để ở chỗ cậu, mới là lựa chọn tốt nhất!

Lý Nửa Cân đứng dậy, cất tiếng nói, tôi cười cười, vốn còn nghĩ muốn lấy được long mạch phải cần không ít thời gian ‘nhõng nhẽo’ quấy rầy cậu ta, nhưng không ngờ, mọi chuyện lại dễ dàng như vậy.

- Anh cảm ơn em trai ngoan!

Tôi cầm quả cầu ánh sáng trong tay, lên tiếng nói với Lý Nửa Cân.

Lúc này, Lý Nửa Cân lại không nói gì, chỉ là tôi không nhìn thấy, sau bóng lưng ấy, là gương mặt giăng kín vẻ nặng nề.

Tôi đang buồn bực cái tên Lý Nửa Cân này sao tự nhiên lại im lặng, thì Lý Nửa Cân lại lên tiếng trước:

- Nhất Lượng, tôi cầu xin cậu một chuyện!

Nghe thấy giọng nói đột nhiên nặng nề của Lý Nửa Cân, tôi chưa kịp phản ứng lại, rốt cuộc lại có chuyện gì?

- Cái thằng cha này làm gì mà lải nhải lắm thế? Có gì thì nói thẳng mau, lại nói, có thể gọi anh trai được không? Đừng gọi thẳng tên như thế chứ?

Tôi vội vàng lên tiếng, mà lúc này, Lý Nửa Cân xoay người lại, tôi thấy vẻ mặt cậu ta nặng trĩu, bỗng nhiên không khí trở nên không mấy tự nhiên.

- Ơ cái thằng này, đừng dọa người thế chứ, ai làm gì mà cậu sưng cái mặt lên thế?

Nhìn Lý Nửa Cân không nói lời nào, tôi lại lên tiếng.

Lúc này, Lý Nửa Cân cực kì nghiêm túc nhìn tôi, trầm giọng nói:

- Tôi có thể dồn hết sức lực để giúp đỡ cậu, nhưng tôi chỉ có một yêu cầu.

- Mẹ tôi, không thể xảy ra chuyện gì, cậu biết không?

Nghe thấy giọng nói khàn khàn của Lý Nửa Cân, trái tim tôi nghẹn lại, tôi không biết vì sao đột nhiên cậu ta trở nên như vậy, mà ngữ điệu cũng đã có chút căng thẳng.

Tôi hít sâu một hơi, sau đó nói với Lý Nửa Cân:

- Thật ra, trong lòng tôi đã sớm coi dì Hồng là mẹ mình, trừ phi là tôi đã chết, thì dì ấy mới có thể xảy ra chuyện!

Không sai, lòng tôi đúng là đã sớm có suy nghĩ như vậy, lần trước lúc còn trong thôn, khi dì Hồng chưa bị Lương Triều Sinh khống chế, dì ấy luôn bảo vệ tôi, có lẽ bởi vì dì ấy lầm tưởng tôi là Lý Nửa Cân, nhưng về sau dù đã biết tôi không phải con trai của dì ấy, nhưng dì ấy vẫn bảo vệ tôi.

Đây có lẽ là sự ‘chấp nhận’ dì Hồng trong lòng tôi!

Tôi nhìn thấy Lý Nửa Cân trịnh trọng gật đầu, nói với tôi:

- Có những lời này của cậu, tôi an tâm rồi!

Tôi cảm giác thấy không khí có chút nặng nề, vội vàng cười thật tươi.

- Cái thằng cha này tự nhiên làm mọi chuyện trở nên nghiêm trọng như thế để làm gì? Có anh cả bảo kê cậu rồi, cậu tốt nhất cứ tự mình bảo vệ cho dì Hồng thật tốt đi, tôi tin, Đạo Minh sẽ ngày một khiến cho thiên hạ phải ngước nhìn!

Nghe tôi nói vậy, Lý Nửa Cân lộ ra nụ cười nhàn nhạt, không nói gì, xoay người sang chỗ khác,cậu ta nói với tôi, cậu ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.

Không biết làm thế nào khác tôi chỉ đành đi khỏi động phủ của Lý Nửa Cân, mãi cho đến tận về sau, tôi mới biết, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, Lý Nửa Cân đã biết được vận mệnh cuối cùng của chính mình, cậu ta có thể kiên trì tồn tại với vận mệnh này, là một điểm tôi nghĩ mãi không hiểu!

Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này nói tiếp!

Về tới động phủ của mình, trong tay tôi xuất hiện quả cầu ánh sáng của Lý Nưa Cân, bên trong đúng là phong ấn một con long mạch.

Long mạch của Lý Nửa Cân nhỏ đôi chút, có lẽ không lớn bằng long mạch bị tôi dùng để bố trí đại trận, nhưng cũng vô cùng khủng bố.

Tôi hít sâu một hơi, không lập tức luyện hóa long mạch, mà bắt đầu điều chỉnh lại trạng thái của chính mình, ngày hôm sau, mới bắt tay vào luyện hóa.

Lần này bế quan, đã trôi qua đúng hơn hai mươi ngày.

……….

Bên ngoài Đạo Minh mấy ngày nay trở nên có chút náo nhiệt, bởi vì thời gian cách với một tháng, đã càng ngày càng gần.

- Chỉ còn ba ngày, ba ngày sau, là tới kì hạn một tháng!

- Mẹ nó, tôi nhất định phải gia nhập vào Đạo minh, có thể tu luyện ở trong này, quả thực quá đỗi sung sướng!

- Đừng ảo tưởng, làm như Đạo Minh nhận ông ngay không bằng!

- Này, ông nói gì đấy? khinh thường tôi à?

- Ha ha, thật ngại quá, chút suy nghĩ này của tại hạ, mà lại bị đạo hữu nhìn thấu rồi!

- Con mẹ nhà ông, chờ lúc ông đây vào được Đạo Minh, khiến ông ghen tị chết!

- …………

Nhưng tiếng tranh cãi nhau xảy ra ở khắp các ngóc ngách, chẳng qua không có người rút đao vung kiếm mà thôi, phải biết rằng, chỉ còn ba ngày nữa là tới thời hạn Đạo Minh đã hẹn.

Ai cũng không muốn vào lúc này còn có chuyện rắc rối gì, đến lúc đó Đạo Minh không trách tội, nhưng lại gây ồn đến hai vị tôn phật bên cạnh, nói không chừng còn lập tức nát bét thành thịt băm.

Cho nên tuy rằng náo nhiệt, nhưng nói cho cùng, cũng không có xảy ra xung đột hay mâu thuẫn quá lớn.

Ba ngày cuối cùng cũng trôi qua, nhưng, khi mọi người đang vô cùng hưng phấn hô to muốn gặp minh chủ, thì bên trong Đạo Minh lại truyền ra tiếng nói bất mãn.

- Minh chủ chưa xuất quan, có thể đừng ầm ĩ nữa được không? Các người cứ ầm ĩ, là bụng tôi lại đau, con bà nó, tôi đi đồng cái đã!

Để lại những tu sĩ đầu chằng chịt tơ nhện, đệ tử trông cửa của Đạo Minh một tháng không thay người sao? Tại sao lại là cái tên này?

- Mẹ nó, không phải đùa chúng ta đấy chứ? Đã nói một tháng rồi còn gì?

- Đúng vậy, hiện tại một tháng đã trôi qua, cầu kiến minh chủ đạo minh cũng không được?

Đối với tiếng huyên náo bên ngoài, bên trong Đạo Minh lại không có một lời hồi đáp.

………..

Tôi đang ngồi khoanh chân trong động phủ, hai mắt bỗng mở to, một luồng kim quang bắn ra từ trong ánh mắt, ngay sau đó, cả người tôi tràn ngập khí thế hăm dọa người khác.

Năng lượng kiềm nén trong cổ họng cũng không chịu không chế, trực tiếp bạo phát ra ngoài.

U!

Năng lượng bùng nổ ra từ nơi sâu trong cổ họng, một tiếng rồng ngâm cao vút truyền ra khỏi miệng tôi, vang vọng khắp sơn trang Đạo Minh, thậm chí, tiếng huyên náo ở bên ngoài Đạo minh cũng lập tức dừng lại.

Ai nấy đều giật mình hoảng hốt nhìn chằm chằm vào trong Đạo Minh.

- Đây? Là tiếng gì?

- Hình như là tiếng rồng kêu!

- Không đúng, tôi cảm giác thần hồn của mình vừa bị lạc mất vào giây!

- Tôi cũng vậy, thần hồn của tôi hơi đau nhức!

Đối với đám người đang kinh ngạc ở bên ngoài, tôi đương nhiên hoàn toàn không hay biết, đứng dậy, tôi không kìm được, nở một nụ cười mãn nguyện.

- Chân long phẫn nộ, đạo thuật tốt, thật là đạo thuật tốt!

Lòng tôi mừng như điên, uy lực của chân long phẫn nộ, quả thực khiến tôi vô cùng kích động, tất nhiên sẽ lại là một trong những lá bài chưa lật rất mạnh của tôi.

Sau khi vui mừng, tôi cũng trực tiếp xuất quan, bởi vì tôi nhìn thoáng qua đồng hồ, phất hiện đã trôi qua hơn hai mươi ngày, không thể không nói, tu luyện chân long phẫn nộ tiêu phí không ít thời gian, dù sao chỉ riêng luyện hóa long mạch, đã tốn không ít khí lực.

Thực lực hiện tại của tôi, muốn luyện hóa long mạch, cũng không phải chuyện đơn giản, cũng may, cuối cùng thì tôi vẫn thành công.

Mà lúc này, tôi nhớ ra, kỳ hạn bản thân mình đưa ra cũng đã tới, đã đến lúc gặp những người bên ngoài Đạo Minh, về phần tình hình bên ngoài, tôi sớm đã biết, bởi trong lúc bế quan, tôi cũng biết rồi.

Bên ngoài Đạo Minh có hai cảnh giới Ngưng Anh điên phong, tu sĩ cảnh giới Ngưng Anh không đến một trăm, còn lại cho dù là cảnh giới Nguyên Đan cũng rất ít, điều này lại khiến tôi ý thức được, tỉnh Qúy Châu, quả nhiên về phương diện tu luyện vẫn còn khá lạc hậu, lực lượng thế này, mà đem so với bên ngoài, thậm chí còn không mạnh bằng một tông môn nhỏ.

Có điều nếu có thể chỉnh đốn lại, cũng coi như là lực lượng không tồi.

Tôi đi thẳng tới đại sảnh nghị sự, sau đó tìm Trịnh Thu tới.

- Trịnh hộ pháp, chuyện lúc trước tôi phân phó, ông làm đến đâu rồi?

Trịnh Thu đứng ở đại sảnh nghị sự, vội vàng ôm quyền với tôi:

- Hồi bẩm minh chủ, đã rất ổn thỏa, trận pháp mà Hoàng cô nương cho chúng ta, đối với những người dưới cảnh giới Ngưng Anh, đều có hiệu nghiệm rất tốt!

Nghe vậy tôi gật đầu, đây cũng là chuyện mà tôi đã nhờ Hoàng Tiểu Tiên giúp, dù sao muốn vào Đạo Minh, thì phải vượt qua một bài kiểm tra!

- Nếu đã vậy, thì gọi những đạo hữu ở bên ngoài vào đi!

Sau đó, tôi trực tiếp lên tiếng nói với Trịnh Thu, Trịnh Thu đáp một tiếng, nhanh chóng rời đi.

Bên ngoài Đạo Minh, sau khi yên tĩnh một lúc, lại ầm ầm như vỡ chợ, lúc này, đại trận đột nhiên mở ra một lỗ hổng.

- Chư vị, minh chủ có lời mời!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.