Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lê tộc gặp khó khăn

Phiên bản Dịch · 1856 chữ

Nghe vậy, lông mày tôi nhíu lại, bức thư cần chính tay tôi mở?

Tôi vội vàng đưa tay ra, nhận lấy lá thư trong tay Trịnh Thu, sau đó nhìn mấy chữ lớn viết ngoài phong bì.

Lý Nhất Lượng đích thân mở!

Lòng tôi hơi nghi hoặc, lập tức mở bức thư ra, sau đó đồng tử tôi co lại.

Bởi vì bên trong lá thư, chỉ có mấy chữ lớn, cũng không kí tên.

- Lê tộc gặp nạn!

Không sai, là bốn chữ, tôi không biết bức thư này rốt cuộc do ai viết, chẳng lẽ là Trúc Tẩm Ngưng? Tôi biết, Trúc Tẩm Ngưng đã quay về Lê tộc, nếu bức thư này do cô ấy viết, thì tại sao lại không kí tên?

Nhìn bức thư một hồi lâu, lòng tôi nặng trĩu, xem ra, Trúc Tẩm Ngưng đã rời đi được mấy tháng, mà trong khoảng thời gian này, lại hoàn toàn không có tin tức gì về cô ấy.

Theo lý mà nói, quay về trong tộc làm gì đó, có lẽ cũng đã trở lại, nhưng hiện tại lại không có tin tức, tôi vo bức thư trong tay thành một cục, cả người rơi vào trầm tư.

Một lúc sau, tôi nhìn Trịnh Thu, lên tiếng nói:

- Sắp xếp lại một chút những người vừa gia nhập vào Đạo Minh, bất cứ lúc nào cũng phải chờ đợi mệnh lệnh của tôi!

Nghe vậy, Trịnh Thu ngẩng đầu nhìn tôi, cũng không hỏi quá nhiều, lập tức cúi đầu đáp:

- Vâng, minh chủ!

Thấy Trịnh Thu rời khỏi đại sảnh nghị sự, tôi đi tới đỉnh ngọn núi cao nhất, lúc trước Trịnh Thu đã nói với tôi, động phủ của Thanh Minh lão tổ và Độc Lang Quân nằm ở nơi đó, tôi cũng đã trao quyền cho Trịnh Thu, chỉ cần là người có tu vi lên tới cảnh giới nhất định, có thể được ở trong một động phủ nằm trên ngọn núi cao nhất.

Đương nhiên, dựa theo thực lực mạnh yếu, khoảng cách của động phủ với trận nhãn của đại trận cũng có khác nhau.

Thanh Minh lão tổ và Độc Lang Quân dù sao cũng tới cùng nhau, cho nên động phủ của bọn họ nằm sát vách, tôi vừa tới cửa động, Độc Lang Quân và Thanh Minh lão tổ đã cảm ứng được khí mùi của tôi, lập tức đi ra bên ngoài.

- Thanh Minh, bái kiến minh chủ!

- Bái kiến minh chủ!

Sau khi ra ngoài, Thanh Minh lão tổ và Độc Lang Quân đều không hẹn mà cùng nhau ôm quyền khom người với tôi, cung kính cất tiếng chào.

Thấy thế tôi vội vàng đưa tay ra:

- Hai vị tu luyện trong động phủ có thấy quen không?

Tôi cảm nhận được rõ thái độ của hai người hình như đã cung kính hơn mấy ngày hôm trước lúc mới gặp tôi.

Tôi đoán, có lẽ là bởi vì Hoàng Tiểu Tiên thành công tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo.

- Rất quen luôn minh chủ ơi, cả tỉnh Quý Châu, đoán chừng đã không còn nơi nào tuyệt vời hơn Đạo Minh nữa!

Tiếng nói thoái mái của Độc Lang Quân vang lên, tên của Độc Lang Quân mặc dù hơi khó nghe, nhưng tôi ít nhiều cũng hiểu, tính cách của người này khá thoải mái dễ chịu.

Mà Thanh Minh lão tổ ở một bên cũng tỏ ra thỏa mãn.

- Tỉnh Qúy Châu so với các tinh khác, tu luyện còn khá lạc hậu, hiện tại xuất hiện Đạo minh, không còn nghi ngờ gì nữa, đã thắp sáng niềm hy vọng cho cả tỉnh Qúy Châu!

Nghe Thanh Minh lão tổ nói vậy, tôi thoáng cảm giác được, Thanh Minh lão tổ là một tu sĩ có khát vọng lớn, lúc này, Độc Lang Quân ở một bên vội vàng lên tiếng.

- Tôi nói này Thanh Minh, đã là lúc nào rồi? lẽ nào ý tưởng mở rộng giới tu luyện trong tỉnh Qúy Châu của ông từ thời còn trẻ vẫn chưa tiêu tan hay sao?

Độc Lang Quân nói xong, Thanh Minh lão tổ khẽ thở dài, hình như cảm thán gì đó, tôi nhìn Thanh Minh lão tổ, không ngờ ông ta lại có suy nghĩ như vậy.

Tôi mỉm cười, nhìn hai người nói:

- Hai vị, hiện tại thế thời trong thiên hạ đã thay đổi, Kháng Thiên giả hoành hành, tùy ý giết tu sĩ trong giới tu đạo chúng ta, thu thập tinh huyết, hiện tại, tất cả các tu sĩ gần như đều đang đối đầu với Kháng Thiên giả!

Giờ phút này, nghe thấy tôi nói vậy, sắc mặt Độc Lang Quân và Thanh Minh lão tổ đều trở nên có chút nặng nề, xem ra, hai người cũng biết sự tồn tại của Kháng Thiên giả.

Sau đó, tôi lại nói tiếp:

- Hai vị có lẽ cũng ít nhiều biết một chút, ban đầu thành lập ra Đạo Minh, mục đích chính là vì chống lại Kháng Thiên giả, lúc đó những tu sĩ tản tu và cả những tu sĩ có tông môn bị Kháng Thiên giả hủy diệt, đã cùng nhau tập hợp lại, tạo thành Đạo minh như bây giờ.

Nghe vậy , Thanh Minh lão tổ và Độc Lang Quân nhìn nhau một cái, sau đó đồng thanh:

- Minh chủ, điểm này hai người chúng tôi hiểu rõ!

- ừm, lúc trước KHáng Thiên giả đã từng có ý đồ bao vây tấn công Đạo Minh, chẳng qua cuối cùng đã rút quân, từ đó về sau, không còn nhìn thấy bóng dáng Kháng Thiên giả trong tỉnh Qúy Châu nữa, nhưng ở những nơi khác, vẫn có Kháng Thiên giả hoành hành, Đạo Minh chúng ta không thể ngồi yên không để ý!

- hai vị chuẩn bị một chút, tôi nhận được thư của một người bạn, có lẽ sắp tới, chúng ta phải ra ngoài một chuyến!

Tôi không vòng vo quá nhiều, nói thẳng mục đích của mình ra.

Thanh Minh lão tổ và Độc Lang Quân liếc nhìn nhau, ôm quyền nói:

- hết thảy chờ đợi minh chủ phân phó!

Sau khi dặn dò xong, tôi đi tới sau núi của Đạo Minh, nơi này toàn bộ đều là đám yêu thú tôi mang ra từ trong núi Cổ Tiền, đây cũng là nơi tôi để cho bọn chúng tu luyện, quy định tôi đưa ra bọn chúng chỉ có một, không được làm loạn, không bắt nạt đàn ông bạo hành đàn bà, làm chuyện phạm pháp, thì muốn lúc nào ra ngoài chơi cũng được.

Lúc này, tôi nói với bọn họ chuyện tôi mang đến, dù sao lần này đến Lê tộc không biết sẽ gặp phải chuyện gì, cho nên, tôi phải chuẩn bị cẩn thận.

Về phần Lý Nửa Cân, tôi không gọi cậu ta, tôi cũng đã nói, Đạo Minh không thể không có ai bảo vệ, Lý Nửa Cân cũng được coi là người tôi tín nhiệm tuyệt đối, nhưng Hoàng Tiểu Tiên, thì phải gọi đi.

Hiện tại thực lực của Hoàng Tiểu Tiên đã là cảnh giới Ngộ Đạo, sức chiến đấu thế này, vào lúc quan trọng cũng có tác dụng rất lớn.

Khi tới chỗ của Hoàng Tiểu Tiên, tôi có chút không dám đối mặt với người con gái ấy, phải biết rằng hai ngày trước, Hoàng Tiểu Tiên còn buộc tôi phải lựa chọn, có đôi khi tôi không hiểu, người con gái này rốt cuộc muốn làm gì, là nói đùa, hay là nói thật.

- làm sao đấy? bây giờ đến ngay cả vào trong cũng sợ rồi à?

Lúc này, tôi nghe thấy trong động phủ truyền ra tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, cuối cùng bất đắc dĩ, bước chân vào bên trong động phủ.

Sau khi tiến vào trong, một hương thơm men theo gió thổi tới, tôi nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên mặc một bộ váy mỏng manh nằm ườn trên chiếc giường bằng ngọc do tự tay chị ta làm cho mình, lúc này, chị ta đang đưa lưng về phía tôi.

( tưởng tượng thôi đã sướng hết người, há há ! )

- hề hề, ăn mặc mát mẻ quá nhở!

Nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên, đầu tôi nóng lên, tự nhiên lại thốt ra một câu như thế, sau đó đồng tử tôi co lại, bởi có một cơn gió bỗng ập đến, đột nhiên, trước mặt tôi nhiều thêm một thân ảnh, chính là Hoàng Tiểu Tiên.

Gương mặt tuyệt mỹ của Hoàng Tiểu Tiên chỉ còn cách mặt tôi không đến hai ngón tay, tôi cảm nhận được rõ hơi thở ấm áp của Hoàng Tiểu Tiên, hô hấp của tôi có chút mất tự nhiên, ánh mắt không ngừng chuyển động.

- anh…. Có muốn nhìn cách ăn mặc mát mẻ hơn không?

Tiếng nói câu hồn của Hoàng Tiểu Tiên vang lên, lập tức, cả người tôi tê dại.

- á, à thì, thôi thôi, em đến chủ yếu là muốn nói với chị một chuyện, sắp tới có lẽ phải đi tới Lê tộc một chuyến, chị đi cùng em, thế này an toàn hơn!

Hoàng Tiểu Tiên thấy tôi không có hứng thú với hành vi của chị ta, lập tức tụt luôn cảm xúc, không còn muốn trêu chọc tôi nữa.

Mà lúc này, lông mày Hoàng Tiểu Tiên nhíu lại, sau đó thản nhiên nói:

- Lê tộc? tiểu tình nhân của em gặp nguy hiểm rồi? tìm em cầu cứu rồi?

Nghe vậy, tôi ngây ra, sau đó lên tiếng:

- Chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng được không, Lê tộc đúng là đã gặp nạn, nhưng tin tức này không phải là do Trúc Tẩm Ngưng đưa đến, nhưng mà, em cũng không thể ngồi im mặc kệ!

Sau khi nói xong, sắc mặt của tôi nặng nề, Hoàng Tiểu Tiên trước mặt cũng lộ ra nụ cười nhạt.

- ố, còn không để cho người ta nói gì về tiểu tình nhân của mình cơ à? Thôi, tốt xấu gì em cũng được coi là một nửa người đàn ông của chị, sao? Nói xem có đúng không?

Đối mặt với kết luận không biết lấy từ đâu ra của Hoàng Tiểu Tiên, tôi thật sự không biết nói gì, có điều Hoàng Tiểu Tiên cũng không từ chối, chỉ bảo tôi bao giờ xuất phát thì gọi chị ta.

Như vậy hình như tôi đã mang đi hai phần ba lực lượng của Đạo Minh, có điều hiện tại đã có đại trận Sinh Long Môn, cho nên cũng không có gì đáng lo.

Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả những đệ tử cần dẫn theo tới Lê tộc đều tập hợp lại với nhau, tôi nhìn hơn một trăm người trước mặt, lực lượng này, mạnh hơn lúc ở môn phái Thanh Thành rất nhiều, chiến một cuộc, có lẽ không thành vấn đề!

- mọi người, chuẩn bị xuất phát!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.