Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Anh thứ hai

Phiên bản Dịch · 1791 chữ

Nghĩ đến đây, tôi hít sâu một hơi, hiện tại đã có mục tiêu, nhưng cũng không thể xuất phát mù quáng, dù sao bên trong mộ của Bạch Khởi có gì, tôi cũng không biết.

Tiếng tăm của Bạch Khởi nếu đã vang dội trong lịch sử như vậy, thì cho dù có chết đi, huyệt mộ của ngài ấy cũng không đơn giản, nếu qua quýt tiến vào không chuẩn bị gì, thì là một hành vi cực kì không sáng suốt.

- Ra khỏi núi Cổ Tiền cũng được một thời gian rồi, gần đây cảm thấy cảnh giới đã có chút buông lỏng, có lẽ, tới thời điểm ngưng tụ Nguyên Anh thứ hai rồi!

Cảm thụ được dao động trong cơ thể, tôi thấp giọng thì thào.

Trong núi Cổ Tiền đã ngưng tụ Nguyên Anh thứ nhất, tính toán qua thời gian, đã trôi qua khoảng hai tháng, chân nguyên trong người đã đạt tới trạng thái tràn trề, tôi cũng nên chuẩn bị ngưng tụ Nguyên Anh thứ hai.

cảm giác không nóng không vội, nước chảy thành sông, cho nên ngưng tụ Nguyên Anh, chắc hẳn cũng không có di chứng gì.

Mà sau khi xuất quan, có lẽ sẽ là lúc đi tới mộ Bạch Khởi.

Cứ có cảm giác hiện tại thời gian có chút cấp bách, mà tôi thì vẫn đang cố gắng khiến bản thân mình ngày càng mạnh hơn, nhưng tôi lại không biết, cái gọi là kiếp nạn, rốt cuộc bao giờ đến.

Thời điểm ở trong Lê tộc, trong cuộc trò chuyện với Xi Hậu, tôi cảm giác được, kiếp nạn của Lê tộc trong miệng lão, có lẽ không chỉ nhắm vào mỗi Lê tộc, mà là cả Hoa Hạ, mà đối với chuyện này, lòng tôi tự nhiên cũng trở nên có chút lo lắng.

Tôi điều chỉnh lại trạng thái của mình, sau đó tìm Trịnh Thu tới, sắp xếp xong rất nhiều chuyện trong nội bộ Đạo Minh, cuối cùng nhắn nhủ với Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng một tiếng, liền đi vào trạng thái bế quan.

Lần trước tôi ngưng tụ Nguyên Anh thứ nhất, lựa chọn Nguyên Anh trong Mộc thần cung, mà lần này, tôi lựa chọn Hỏa thần cung!

Bởi vì tôi biết, nếu tôi ngưng tụ Nguyên Anh trong Hỏa thần cung, vậy thì đối với Minh Hỏa đang nắm trong tay, chắc chắn sẽ càng thêm thành thạo, tiềm năng của Minh Hỏa vẫn chưa hoàn toàn kích phát, vì thế, tôi rất chờ mong.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi lấy ra Ngưng Hồn Thảo đã chuẩn bị từ sớm.

Mới đột phá lên cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh khoảng hai tháng, nhanh như vậy đã ngưng tụ Nguyên Anh thứ hai, thần hồn đương nhiên cũng bị tiêu hao, với lại, vốn dĩ trong Nê Hoàn Cung của tôi cũng có ý chí kiếm đạo, nên càng không thích hợp để cho thần hồn phải đảm nhiệm quá nhiều.

Cho nên lần này tôi lựa chọn lợi dụng Ngưng Hồn Thảo để ngưng tụ Nguyên Anh thứ hai.

Ngưng Hồn Thảo hiện ra trước mặt tôi, ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa, năng lượng ‘mờ mờ’ bên trên Ngưng Hồn Thảo chui vào trong mi tâm tôi, sau đó, tôi cảm giác được thần hồn trong Nê Hoàn Cung nồng đậm hơn rất nhiều.

Hoàn toàn đủ để cho tôi ngưng tụ Nguyên Anh, cảm giác được biến hóa trong thần hồn, chân nguyên trong người tôi bắt đầu biến đổi.

Ngưng tụ vào bên trong Hỏa thần cung, vô số chân nguyên chui vào trong Nguyên Đan ở Hỏa thần cung, viên Nguyên Đan đó càng lúc càng phồng to.

Tốc độ rất nhanh, cảm giác được bên trong Hỏa thần cung đang giãn ra, lòng tôi hơi ngưng lại, sợ HOả Nguyên Đan đột nhiên vỡ nát.

Phải biết rằng, uy lực của một viên Nguyên Đan sau khi nổ, rõ ràng vô cùng khủng bố.

Điều này khiến chân nguyên trong người tôi hơi đọng lại, dù sao cảm giác vừa nãy cũng khiến tôi thoáng lo lắng.

Điều chỉnh một chút trạng thái của chính mình xong, tôi tiếp tục chú ý chân nguyên trong Nguyên Đan, khi tôi cảm nhận thấy Nguyên Đan sắp tới cực hạn, lực thần hồn sớm đã chuẩn bị trong Nê Hoàn Cung, cũng mau chóng ngưng tự vào Hỏa thần cung.

Chui vào bên trong Hỏa nguyên Đan, tôi cảm nhận được lực thần hồn hình như đang không ngừng dung hòa với chân nguyên khủng bố trong Nguyên Đan.

Trạng thái này không phải trong chốc lát mà có thể thu phục, tôi chỉ đành chậm rãi duy trì, và chờ đợi!

Tôi không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng cũng nghe thấy một âm thanh cực nhỏ vang ra từ trong cơ thể mình, khi âm thanh này truyền ra, tôi cảm giác được Hỏa Nguyên Đan đã xuất hiện một vết rạn nứt.

Sau khi vết rạn thứ nhất xuất hiện, ngay sau đó, là vết thứ hai, thứ ba!

Vô số vết rạn trải rộng khắp Nguyên Đan, cuối cùng, Nguyên Đan vỡ vụn, chân nguyên vô tận bùng nổ trong nơi Hỏa thần cung.

Cảm giác bùng nổ chỉ kéo dài trong chốc lát, chân nguyên lại bắt đầu thu lại.

Chân nguyên thu lại, chân nguyên trong Hỏa thần cung bắt đầu ngưng tụ rất nhanh, dần dần, một ‘đứa trẻ’ tý hon đã thành hình bên trong Hỏa thần cung.

Nguyên Anh thứ hai, cuối cùng cũng ngưng tụ, chỉ thấy một thằng nhóc bé xíu, diện mạo giống tôi như đúc, xuất hiện bên trong Hỏa thần cung, mà trên người cậu bé, còn ẩn chứa khí thế khiến người khác khiếp sợ.

Phù!

Đột nhiên, hai mắt thằng bé hé mở, một hơi thở khiến người ta sợ hãi truyền ra từ trên người nó, cùng lúc đó, khí mùi trên người tôi tăng vọt, cảm giác được chân nguyên trong người đã tăng lên không ít.

Cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh!

Cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, còn được gọi là Ngũ Khí Triều Nguyên, có điều Ngũ Khí Triều Nguyên đã là cảnh giới cuối cùng, tới cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên, vậy thì mới có thể chạm tới cảnh giới Ngộ Đạo!

Có điều tôi biết, hiện tại khoảng cách của tôi với cảnh giới này còn khá xa, cho nên, tôi không sốt ruột.

Phù!

Một làn khí bẩn toát ra từ trong miệng tôi, thân người tôi rung lên, đẩy hết cặn bẩn trên người ra, nhìn thời gian, lần này bế quan, đã mất đúng bảy ngày, ra khỏi động phủ, lực thần hồn của tôi tản ra, cảm giác được cả Đạo Minh trong khoảng thời gian này vẫn trong trạng thái bình ổn.

Hiện tại đệ tử của Đạo Minh có gần ba trăm, trong đó đệ tử cảnh giới Nguyên Đan chiếm hơn tám mươi phần trăm, còn lại hai phần trăm, đều là cảnh giới Ngưng Anh!

Đương nhiên, cảnh giới Ngưng Anh điên phong lại khá ít.

Cũng chỉ có mấy người, nhưng phần lớn đều là tầm cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, Tứ Khí Ngưng Anh cũng không nhiều, có điều tôi biết, lực lượng như này, đã đủ để khiến người khác không dám khinh thường.

Cộng với Hoàng Tiểu Tiên cảnh giới Ngộ Đạo trấn thủ, hiện tại Đạo Minh hoàn toàn có thể sánh ngang với vài tông môn lớn, có lẽ còn mạnh hơn cả môn phái Thanh Thành.

Phải biết rằng, môn phái Thanh Thành đã truyền qua biết bao nhiêu đời, còn Đạo Minh mới nhanh như vậy đã vượt qua môn phái Thanh Thành, cũng coi như là thành tích không tồi.

Thời gian tiếp theo, tôi chuẩn bị bắt tay vào việc đi tới huyệt mộ của Bạch Khởi, sau khi tìm tòi tư liệu, thì biết được, mộ Bạch Khởi nằm tại Hàm Dương.

Vị trí nằm ở khu phía đông thành phố Hàm Dương, Vị Hà Bắc An Nhậm Gia Thư, đã sớm được khai quật, nhưng kỳ lạ là, bên trong đó ngoài một vài di vật văn hóa ra, thì không tìm thấy quan tài của Bạch Khởi đâu, dựa theo ghi chép lịch sử trong tư liệu tìm kiếm được trong đây, thì đây, đúng là huyệt mộ của Bạch Khởi.

Cho nên rất nhiều chuyên gia phỏng đoán, có lẽ chỉ chôn quần áo và di vật của Bạch Khởi, còn về huyệt mộ thật của Bạch Khởi, rất có thể còn nằm ở một nơi cực kì bí ẩn nào đó, cũng không phải công trình đồ sộ như huyệt mộ này.

Có điều đối với lời nói của các chuyên gia, tôi tự cho rằng là vớ vẩn, cho nên mộ của Bạch Khởi, nhất định phải đích thân tới một chuyến, mới có thể biết được chút tình hình bên trong.

Mà lần này, tôi chuẩn bị không đem quá nhiều người theo, Hoàng Tiểu Tiên đã sớm nói với tôi, sau khi chị ta quay về, phải dành thời gian nghiên cứu Thanh Đồng Cổ Đăng, dù sao cũng là chí bảo của Hồ tộc, chị ta vẫn chưa hiểu rõ.

Nếu có thể hiểu sâu về Thanh Đồng Cổ Đăng, Hoàng Tiểu Tiên nói, sẽ có trợ lực rất lớn cho chị ta.

Tôi cảm giác được trong lòng Hoàng Tiểu Tiên đã sớm có ý tưởng phải quay về Hồ tộc, nhưng Hoàng Tiểu Tiên chưa nói rõ với tôi.

Lần này, tôi tự mình đi tìm Hoàng Tiểu Tiên!

- Ý! Xem ra lại đột phá rồi!

Thấy tôi đến, Hoàng Tiểu Tiên giật mình, cười cười nhìn tôi nói.

Thấy Hoàng Tiểu Tiên váy trắng mỏng manh trước mặt, không biết có phải do lần trước cùng độ thiên kiếp hay không, hiện tại khi nhìn thấy chị ta, trong đầu tôi lại hiện lên cảnh tượng khiến người ta nóng máu, thân người mềm mại quyến rũ ấy.

Hình như cảm giác được ánh mắt của tôi, mặt Hoàng Tiểu Tiên hơi ửng đỏ!

- Trong đầu em đang nghĩ vớ vẩn gì đấy? có tin chị móc não của em ra xem không!

Lập tức, tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên dọa tôi giật nảy cả mình, mẹ nó, có cần phải thế không? Tôi sờ sờ mũi, để che đậy sự xấu hổ của mình, kế đó ho khan:

- Khụ khụ, à thì, tới tìm chị có chính sự!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.