Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phải phản kích rồi!

Phiên bản Dịch · 2546 chữ

Người của Kháng Thiên giả không ngừng lui về phía sau, nhưng, đệ tử Đạo Minh lại không có ý để cho bọn chúng chạy thoát, liên tục truy kích, cuối cùng, năm gã cảnh giới Ngộ Đạo đã trốn thoát, còn hơn một trăm tên đệ tử của Kháng Thiên giả, còn sống không quá mười người.

Đại chiến chấm dứt, tôi có thể cảm giác được, sau khi trải qua cuộc chiến này, khí thế trong cả Đạo Minh tăng lên không ít, đó là khí thế toàn thế, nhưng, trận này, vẫn chưa kết thúc.

Tu dưỡng một ngày, tôi gọi Trịnh Thu tới.

Trong đại sảnh nghị sự Đạo Minh, ngoài Trịnh Thu ra, còn có người phụ trách tình báo của cục số chín, Mã Đại.

- Trịnh Thu, từ hôm nay trở đi, Đạo Minh phối hợp với đội tình báo của cục số chín, điều tra cứ điểm của Kháng Thiên giả, toàn lực điều tra, tôi muốn biết rõ cứ điểm của Kháng Thiên giả ở các nơi!

Nhìn Trịnh Thu phía dưới,tôi trầm giọng nói.

- Minh chủ, ngài muốn? phản kích!!

Hai mắt Trịnh Thu hơi sáng ngời, có chút kích động, đại chiến vừa mới kết thúc được một ngày, người trong cả Đạo Minh vẫn đang tu dưỡng, tuy rằng cuộc đại chiến này Đạo Minh đã toàn thắng, nhưng không có nghĩa là Đạo Minh không có thương vong.

- Không sai, Kháng Thiên giả muốn diệt Đạo Minh chúng ta, chúng ta cũng không thể không tỏ thái độ gì, xác định tình báo cần một ít thời gian, trong khoảng thời gian này, cũng đủ để Đạo Minh tu dưỡng rồi!

Sau khi tôi nói xong, tôi nhìn Mã Đại bên cạnh:

- Mã đạo hữu, trên phương diện tình báo, cần đạo hữu tốn nhiều sức lực rồi!

- Lý minh chủ sao lại nói lời khách khí như thế, đây là chức trách của tôi!

Mã Đại vội vàng cười nói.

Sau khi đàm phán xong mọi chuyện, Mã Đại rời khỏi đại sảnh nghị sự Đạo Minh, cũng chỉ còn lại Trịnh Thu và tôi, lúc này tôi hỏi qua tình hình chung trong Đạo Minh, nói thật, Đạo Minh mặc dù là do tôi thành lập, nhưng tôi không mất quá nhiều thời gian để quản lý Đạo Minh, điểm này, tôi có chút áy náy.

Cũng may Trịnh Thu, luôn làm tốt phương diện này, tôi cũng bớt lo nghĩ rất nhiều,

- Minh chủ, trước khi đại chiến bùng nổ, đệ tử Đạo Minh đã lên tới con số hơn hai trăm, trận này thương vong mất hơn năm mươi người, bây giờ đệ tử Đạo Minh còn không đến hai trăm người! mà khoảng thời gian minh chủ vắng mặt, thuộc hạ đã lén kinh doanh buôn bán, tăng thêm thu nhập, dù sao càng nhiều đệ tử Đạo Minh, vẫn cần không ít kinh phí phải chi tiêu!

Trịnh Thu hồi báo với tôi, tôi cũng khẽ gật đầu, đối với Trịnh Thu, tôi rất yên tâm, hiện tại Trịnh Thu đã lên tới cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, bởi vì nguyên nhân thiên phú, thực lực của Trịnh Thu tăng lên có chút chậm, không biết có thể tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng về phương diện quản lý, Trịnh Thu lại hết sức xuất chúng.

Đạo Minh hiện tại có thể phát triển vững vàng như thế này, không thể thiếu công lao của Trịnh Thu.

- Vất vả cho Trịnh trưởng lão rồi!

Sau khi phát triển, hiện tại Đạo Minh đã chỉnh đốn và cải cách lại chế độ, danh hiệu trưởng lão, cơ bản không cần quản lý nội vụ bên trong Đạo Minh, ví dụ cảnh giới Ngưng Anh điên phong như Độc Lang Quân, còn cả Thanh Minh lão tổ, bọn họ nhiều rất cũng chỉ dốc lòng tu luyện vì Đạo Minh, cho nên chỉ cần dưới tình huống không có chiến đấu, bọn họ đều bế quan.

Về phần đám người Hoàng Tiểu Tiên, Đoàn Lang bốn người cảnh giới Ngộ Đạo, cũng không có chức vụ gì, lại có thể sử dụng bất kì tài nguyên nào bên trong Đạo Minh.

Kế đó là năm cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh phía dưới, tôi sắc phong Trịnh Thu là đại trưởng lão, nơi này không phân biệt thực lực, ông ta có quyền lợi thay tôi quản lý bất kì chuyện gì trong Đạo Minh, nếu thực sự cần phải có quyết định của tôi, mới tới tìm tôi bẩm báo.

- Minh chủ, đây là chức trách của thuộc hạ!

Trịnh Thu cung kính lên tiếng, tôi gật đầu, kêu Trịnh Thu lui xuống lo việc của mình.

Trận chiến hôm qua, tôi đã mượn trợ giúp của Long Sinh Môn, mặc dù có thể không phân thắng bại với Ngũ trưởng lão, nhưng cơ thể tôi phụ dụng có chút lớn, đã một ngày rồi vẫn chưa đỡ.

Trận pháp này cũng chỉ có thể điều động ở bên trong Đạo Minh, nếu ở ngoài, hiển nhiên là không có khả năng! Chính xác mà nói, Sinh Long Môn không thể trở thành chỗ dựa của tôi.

Về tới động phủ của mình, tôi bắt đầu điều chỉnh lại trạng thái trên người, chân nguyên trong người tôi tùy ý xao động, ấn kết trong tay tôi bắt đầu mở ra, cảm nhận được mỏi mệt trong người đang dần dần tiêu tán.

Chân nguyên trong người tôi, đã lên tới trạng thái cao nhất, lực thần hồn trong đầu tôi bắt đầu hơi rung chuyển, cảm nhận được tình trạng này, tôi hơi sửng sốt, cũng không quá kinh ngạc.

Trải qua sự kiện vừa rồi, thần hồn của tôi cuối cùng cũng đột phá lên trạng thái Ngũ Khí Ngưng Anh, cho nên có đôi khi, là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, mất đi, cũng không có nghĩa là không có thu hoạch.

Cảm thụ thấy chân nguyên trong người bắt đầu hăng hái, tôi không nhanh không chậm, vận chuyển chân nguyên này, hướng tới thổ thần cung, sau khi chân nguyên chui vào Thổ thần cung, liền len lỏi vào trong Nguyên Đan, chân nguyên khủng bố công kích, Thổ nguyên đan bắt đầu run rẩy,

Thấy vậy, thần hồn trong Nê Hoàn Cung của tôi dao động, ngay sau đó, lực thần hồn tràn ngập ra khỏi Nê Hoàn Cung, chui vào bên trong Thổ thần cung, kế đó, luồn vào bên trong Thổ Nguyên Đan.

Đã có bốn lần kinh nghiệm ngưng tụ Nguyên Anh, Nguyên Anh thứ năm, có thể nói là ‘ thuận buồm xuôi gió’.

Trên Thổ Nguyên Đan, bắt đầu hiện lên những vết rạn, đột nhiên, hào quang chói lòa, Thổ Nguyên Đan vỡ tan, chân nguyên khổng lồ bùng nổ, nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, chân nguyên lại thu vào, sau đó, một thân ảnh tý hon bắt đầu ngưng tụ trong Thổ Thần Cung.

Nguyên anh thứ năm!

Lòng tôi hơi trầm xuống, nhưng không có hưng phấn như lúc trước, có lẽ, chuyện lần này, đối với tôi mà nói, là một khảo nghiệm về tâm tính.

Giây phút Nguyên Anh thứ năm hoàn toàn ngưng tụ, trên người tôi, lờ mờ có khí mùi Ngộ Đạo hội tụ về phía thiên linh của tôi, đây, chính là Ngũ Khí Triều Nguyên.

Dấu hiệu của cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, năm Nguyên Anh trong người, lần lượt đại diện cho Ngũ Khí, mà khi toàn bộ năm Nguyên Anh đều đã ngưng tụ, Ngũ Khí sẽ tụ tập lại một chỗ, được gọi là Ngũ Khí Triều Nguyên.

Ngũ Khí Triều Nguyên tiếp tục tăng lên, tới giới hạn nhất định, sẽ được gọi là Ngưng Anh điên phong, thời điểm đó, có thể đụng chạm vào xiềng xích của cảnh giới Ngộ Đạo!

Hiện tại, tuy rằng tôi đã là cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, hơn nữa Ngũ Khí Triều Nguyên còn vẫn đang dâng lên, nhưng tôi lại kiềm ném lại, càng đến cảnh giới phía sau, lòng tôi lại càng không dám chậm trễ, bởi vì chỉ cần sơ ý, rất có thể khiến tôi không thể tiếp tục bước lên cảnh giới cao hơn.

Cho nên, tôi phải cẩn thận từng li từng tí.

Nửa ngày trôi qua, cảnh giới trong người tôi đã hoàn ổn định, lúc này, tôi mới đứng dậy, đi ra khỏi động phủ.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên không trung của Đạo Minh, đại trận Sinh Long Môn lại lần nữa khởi động, chỉ là bởi vì cuộc chiến vừa qua, nên kiến trúc trong Đạo Minh đã bị hư hỏng, bây giờ vẫn đang trong quá trình tu sửa.

Tôi sờ lên ngực mình, nơi đó từng bị một thanh kiếm xuyên thấu, phải biết, trái tim là điểm yếu trí mạng, có lẽ, ông trời cảm thấy giữ lại mạng sống của tôi còn có tác dụng, cho nên, không vội vã lấy đi.

- Hạ Mạch, em từng bước vào trái tim tôi, cũng đã bám rễ trong đó, lần này, coi như một kiếm của em, đã tự mình cắt đứt em ra khỏi trái tim tôi!

Tôi khẽ cất tiếng nói, nhưng lúc này lại có một bàn tay trắng ngọc đưa ra, nhẹ nhàng ôm tôi từ phía sau, không cần quay đầu lại, tôi cũng cảm giác được, người ở phía sau, chính là Hoàng Tiểu Tiên.

- Vẫn đang nhớ cô ấy à?

Tiếng nói nhỏ như muỗi kêu của Hoàng Tiểu Tiên vang lên, tôi hơi sửng sốt, vẫn đang nhớ sao? Tôi tự hỏi mình, không còn rồi, thực sự không nhớ, có lẽ chỉ là tự nhắc nhở bản thân, có vài chuyện, nhất định phải buông xuống!

- Có em với Tiểu Ngưng, đã là chiếu cố tốt nhất mà ông trời dành cho anh rồi!

Tôi xoay người, ôm thân thể mềm mại vào lòng, khẽ nói, nhưng, tôi lại không nhìn thấy, biểu cảm muốn nói lại thôi của Hoàng Tiểu Tiên, hình như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại không nói ra.

………….

Trảm Tình Đạo Tông, sau núi, trong một động phủ bế quan.

Phía trên không trung, có hai cột sáng chiếu xuống, giống như là tới từ sông Thiên Hà, rơi thẳng vào bên trong động phủ, hai thân ảnh xuất hiện trên không trung, nhìn chằm chằm một động phủ sau núi.

- Sư tôn, sư muội đã Ngộ Đạo chưa?

Sắc mặt Trần Ngọc có chút hâm mộ, nhìn động phủ trước mắt, lên tiếng hỏi người phụ nữ bên cạnh.

Người phụ nữ xinh đẹp không nói gì, nhìn chằm chằm cột sáng chiếu xuống từ trên trời, ánh mắt hiện lên chút nghi hoặc.

Một lúc sau, người phụ nữ cất lời:

- Ngộ Đạo rồi, thời gian suốt hai tháng, xem ra đã hoàn toàn buông xuôi!

Có điều thời điểm nói lời này, ánh mắt người phụ nữ vẫn hơi nghi hoặc, trong lòng bà ấy cũng khó hiểu, lực Thiên Đạo này , hình như hơi khang khác, ít nhất thì không giống với bản thân mình, còn về không giống ở chỗ nào, bà ấy cũng không nói được ra.

- Đại Đạo Tam Thiên, ta chỉ có thể lấy được một trong số đó mà thôi, không cần đa nghi!

Nhìn một hồi lâu, người phụ nữ âm thầm nghĩ trong lòng, mà giờ phút này, bóng hình xinh đẹp ngồi trong động phủ khẽ mở mắt, ánh mắt phát ra tia tinh quang, sắc mặt lại lạnh như băng.

Cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên cột sáng trên không, thật lâu sau, cô nhẹ giọng cảm thán.

- Đây được coi là gì?

Giọng nói, dường như có chút tự giễu, nhưng, cuối cùng, cô vẫn chậm rãi nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái cảm ngộ cảnh giới Thiên Đạo này!

Ba ngày sau, trong động phủ có một thân ảnh bước ra ngoài, chỉ là giờ phút này, khí mùi trên người cô có vẻ thâm thúy mịt mờ, kẻ khác khó mà phát hiện.

Người này, đúng là Hạ Mạch đã ngộ đạo thành công, cô đi thẳng tới Vong Tình Điện, người phụ nữ đang ngồi khoanh chân trên đệm cói ở bên trong.

- Sư tôn, đệ tử muốn ra ngoài du ngoạn một chuyến!

Hạ Mạch nhàn nhạt nói, nghe vậy người phụ nữ cũng không hỏi nhiều.

- Muốn đi, thì cứ đi đi!

Nghe vậy, Hạ Mạch không chút do dự, lập tức rời khỏi Trảm Tình Đạo Tông! Cô, cần gửi gắm một chút, gửi gắm một chút chuyện nhìn thì như có chút hoang đường.

- Con bé ngốc, đó là cấm thuật đấy, cấm thuật của Trảm Tình Đạo Tông, làm sao có thể dễ dàng lĩnh ngộ hoàn toàn như vậy!

Trong đại điện, sau khi Hạ Mạch rời đi, người phụ nữ thấp giọng thì thào, trong tay bà ấy, xuất hiện một quyển sách cổ, Thái Thượng Vong Tình! Đã từng, bà ấy cũng đã từng có ý đồ đụng vào cấm thuật, nhưng cuối cùng, lại không dám nếm thử.

Thực ra, không ai biết, trong lòng bà ấy, có chút mâu thuẫn, nhìn thấy đệ tử của mình đi thực tiễn, bà ấy cũng không có ý muốn thi triển luật lệ của tông môn, bởi vì, chuyện bà ấy không dám làm, đệ tử của bà ấy lại đi làm rồi, nói chính xác hơn, là trong lòng bà ấy hâm hộ, có phần bội phục!

- Đây là Quy tắc luôn không thay đổi của tông môn, hy vọng con có thể bước đi trên một con đường khác biệt, con bé ngốc!

Tiếng nói yếu ớt vang ra khắp đại diện, nói xong, người phụ nữ không tiếp tục nghĩ ngợi, mà nhắm mắt lại!

……….

Rất nhiều ngày trôi qua, tình báo của Đạo Minh về Kháng Thiên giả đã nắm được thu hoạch nhất định.

Trong đại sảnh nghị sự, Trịnh Thu cung kính đứng phía dưới, cẩn thận hồi báo với tôi.

- Minh chủ, trải qua nhiều ngày kết hợp với hệ thống tình báo của cục số chín, trong tỉnh Qúy Châu chúng ta không có cứ điểm của Kháng Thiên giả, có điều ở Nam tỉnh, lại phát hiện, hơn nữa, hiện tại cả Nam tỉnh, đều đã chìm vào trạng thái bị Kháng Thiên giả tấn công mãnh liệt!

Sau khi Trịnh Thu hồi báo lại, lông mày tôi nhíu chặt, Nam tỉnh! Nơi đó lúc thành lập Đạo Minh tôi đã đi qua một lần, bởi vì cần tài nguyên, nên đã tới phiên đấu giá ở Nam tỉnh.

- Tin tình báo có chuẩn xác không?

Tôi nhìn Trịnh Thu, thấp giọng hỏi.

- Chính xác trăm phần trăm!

Trịnh Thu vô cùng khẳng định trả lời!

Nghe vậy tôi cũng đứng dậy, hít sâu một hơi, hai mắt khẽ híp lại.

- Chấn chỉnh các đệ tử trên cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, chúng ta, phải phản kích rồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.