Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

muốn giúp không

Phiên bản Dịch · 1724 chữ

Khi tôi nói xong, đoàn người chúng tôi lập tức bước vào trong thông đạo không gian.

Lúc này, trong khu rừng phía nam!

Bề ngoài của rừng rậm, thoạt nhìn như một đầu mãnh thú hắc ám, há to cái miệng khổng lồ, lúc nào cũng chờ đợi con mồi tiến vào, mà ở trong một phiến không gian khác, cũng xảy ra một màn vô cùng tiêu điều.

Nơi này có rất nhiều đá điêu khắc, nhưng phiến đá này, đều là những khuôn mặt dữ tợn của mãng xà khổng lồ, một chỗ trong điện đá, có vài bóng người đang ngồi ngay ngắn, trên chủ vị, có một người đàn ông mặc áo bào trắng, chỉ là hiện tại, sắc mặt y có chút khó coi.

- Đại vương, đã liên tiếp tiến công ba lần, lần này đám Kháng Thiên giả tới đây không ít, mà đại trận của tộc chúng ta, chỉ sợ không giữ vững được mấy lần nữa!

Một vị trí trong đại điện, một lão già đứng dậy, láng máng có thể nhìn thấy, trên cổ ông ta có một ít vảy màu đen, đồng tử trong tròng mắt lại như hai sợi chỉ, giống hệt với đồng tử của rắn.

- Tiếp tục kiên trì, mẹ nó, cho dù có chết trận, cũng không thể để bọn chúng đạt được mục đích, những người trong tộc đã tử trận, toàn bộ đem đi hỏa táng, đừng để cho bọn người Kháng Thiên giả lấy được tinh huyết!

Tiếng nói âm trầm vang ra từ trong miệng người đàn ông ngồi trên chủ vị, hắn chính là đại vương của bộ tộc Cự Mãng, Bạch Giao!

Bạch Giao thầm hận, giọt tinh huyết mãnh thú lần trước không tới tay, bằng không, cũng không phải chật vật như bây giờ, nếu có giọt tinh huyết kia, thực lực của hắn nhất định sẽ đột phá lên cảnh giới Ngộ Đạo, cũng không đến mức như hiện tại, dù đã trôi qua khá lâu, nhưng cũng chỉ mới nửa bước Ngộ Đạo.

Mà hắn lần nào cũng phải khống chế đại trận hộ tông của bộ tộc Cự Mãng, thì mới có thể miễn cưỡng chống lại kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, cứ tiếp tục thế này, hắn cũng cảm giác được có chút mất kiểm soát.

Tuy nói hắn có xung đột với Hổ tộc, nhưng cũng không phải là kẻ định sống chết, hai ngày trước người trong tộc đi cầu viện Hổ tộc, đến giờ căn bản vẫn chưa có tin tức, nếu hắn đoán không sai, thì Hổ tộc, chỉ e cũng đang giống với tộc Cự Mãng hắn, bị Kháng Thiên giả áp bức! tự thân khó bảo toàn!

ầm ầm ầm…..

Đột nhiên, bên ngoài điện đá vang lên một tiếng nổ kịch liệt, cả đại điện bắt đầu rung lên, sắc mặt Bạch Giao bỗng chốc u ám.

- Mẹ nó, hai ngày trước không phải mới tiến công sao? Sao lại bắt đầu phát động công kích rồi?

Bạch Giao nghiến răng nghiến lợi nói, hắn vốn tưởng rằng chống được trận đấu hai ngày trước, thì có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nhưng mới trôi qua hai ngày, đối phương đã lại phát động công kích, chuyện này hắn sao có thể không hận cơ chứ!

Phải biết, trải qua trận đấu hai ngày trước, những người bị thương trong cả tộc Cự Mãng đều vẫn chưa khôi phục thương thế.

Thình!

Một tiếng nổ truyền ra, cả điện đá càng run rẩy kịch liệt hơn.

- Bạch Giao, ra đây nhận chết đi!

Một tiếng quát truyền đến, sắc mặt Bạch Giao đột nhiên biến đổi, hai mắt hắn đỏ au, đệ tử tộc Cự Mãng phía dưới đều nhìn hắn, chờ đợi mệnh lệnh của hắn!

- Khốn kiếp, thực sự cho rằng ông mày là quả hồng sao?

Bạch Giao tức giận, bàn tay đập mạnh xuống ghế tựa, ghế tựa bằng đá đột nhiên hóa thành đống bụi, thân hình Bạch Giao bắn ra, lao lên không trung.

Bên ngoài đại trận hộ tông, một thân ảnh mặc áo choàng đen đứng sừng sững trên không, một cánh tay của y nhìn vô cùng quỷ dị, giống như không thuộc về loài người, mà là của một mãnh thú không biết tên.

Ánh mắt Bạch Giao lạnh lẽo. bởi vì khí mùi cổ quái trên cánh tay, đang đè chặt lên người hắn, cái cảm giác này, còn đến từ sâu trong huyết mạch.

- Bạch Giao, điều kiện đã bàn giao với ngươi rồi, chỉ cần ngươi đồng ý đầu hàng, ngươi có thể gia nhập Kháng Thiên giả!

Lão già kia nhìn Bạch Giao, cười nhạt nói, rõ ràng, là muốn lôi kéo Bạch Giao, mà người này không phải ai khác, chính xác là Lương Triều Sinh.

Trên người Lương Triều Sinh toát ra luồng khí mùi đáng sợ, mà nơi toát ra luồng khí, chính là cánh tay kì dị của ông ta.

- Lão già khốn kiếp, ông đây không bao giờ đồng ý điều kiện của các người, ông còn muốn ở bên cạnh những người anh em đã chết trận! đừng hòng dụ ông đây vào tròng!

Khí mùi khủng bố tràn ngập trên thân ngừơi Bạch Giao, lúc này, một hư ảnh mãng xà khổng lồ hiện lên, trên đỉnh đầu mãng xà, hình như có một cái ‘bọc’ nhỏ, như có thứ gì đó muốn chui ra ngoài.

Động tác trong tay Bạch Giao đột nhiên thay đổi, cả đại trận hộ tông bắt đầu sáng ngời, trên đại trận, như có một con mãng xà khổng lồ ngóc đầu lên, bay thẳng tới chỗ Lương Triều Sinh.

Nhưng, Lương Triều Sinh lại há miệng cười lớn.

- Ha ha ha, Bạch Giao, ngươi quả thực quá ngây thơ, lực lượng của Kháng Thiên giả, không phải ngươi muốn khinh thường mà được, lúc trước vẫn không động thủ, chẳng là vì muốn cho ngươi một cơ hội mà thôi, hiện tại nếu ngươi đã không quý trọng cơ hội này, thì cũng chẳng còn gì để nói nữa!

Tiếng cười ha hả của Lương Triều Sinh vừa tắt, sau lưng ông ta, lập tức xuất hiện một gã áo choàng đen khác, thấy người nọ xuất hiện, sắc mặt Bạch Giao u ám cực điểm.

- Cảnh giới Ngộ Đạo!

Bạch Giao có chút khó tin thốt lên, ngữ điệu đã có phần tuyệt vọng.

Một gã cảnh giới Ngộ Đạo, đủ khiến Bạch Giao bực bội rồi, đằng này, lại có thêm một gã nữa!

- Bạch Giao, vốn dĩ chúng ta đã giữ mặt mũi cho ngươi, nhưng ngươi sống chết không muốn gia nhập Kháng Thiên giả, vậy thì tôi đây chỉ có thể thu hồi tinh huyết của ngươi, không cần biết thế nào, sâu trong huyết mạch ngươi có một chút huyết mạch của giao long cổ.

Gã áo choàng đen vừa mới xuất hiện, thản nhiên lên tiếng, ánh mắt nhìn Bạch Giao, đã tràn ngập sát khí.

- Khốn nạn, ông đây liều mạng với chúng mày!

Khí mùi trên người Bạch Giao bùng nổ, mãng xà khổng lồ ngưng tụ trên đỉnh đầu bay thẳng tới phía Lương Triều Sinh và cửu trưởng lão, Lương Triều Sinh hừ lạnh một tiếng, cánh tay kia vươn lên, ngưng tụ một chưởng canh khổng lồ trên không, bay tới chỗ mãng xà khổng lồ.

ầm ầm ầm…

Âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra, thân hình Bạch Giao không ngừng thối lui, mãng xà khổng lồ trên đỉnh đầu đã hơi suy nhược.

- Hừ, thực lực mượn đại trận hộ tông để tăng lên của ngươi, thực cho rằng có thể chống lại cảnh giới Ngộ Đạo chân chính?

Giọng nói của Lương Triều Sinh có vẻ xem thường, cửu trưởng lão bên cạnh trực tiếp ra tay, đánh mạnh xuống đại trận hộ tông.

Thình!

Âm thanh khủng bố truyền ra, đệ tử tộc Cự Mãng giờ phút này ai nấy cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi, liên tiếp chịu ba đòn công kích, đại trận hộ tông của tộc Cự Mãng đã vỡ vụn.

Đám người Kháng Thiên giả lũ lượt kéo vào, tức khắc, những tiếng kêu giết vang lên không ngừng.

Bạch Giao liên tiếp lùi ra sau, trong miệng đã phun ra đầy máu, lúc này, hiển nhiên Bạch Giao đã trọng thương toàn thân, hiện tại, hắn không còn là đối thủ của Lương Triều Sinh.

- Mẹ nó, ông đây có chết, cũng phải kéo đồ khốn nhà ông xuống!

Ánh mắt Bạch Giao tàn nhẫn, chuẩn bị liều mạng lần cuối cùng.

Chính vào thời điểm mấu chốt, không gian vỡ ra, vài thân ảnh trực tiếp bước ra từ trong lỗ hổng không gian, nhìn thấy một màn trước mắt, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên.

- Ô, náo nhiệt quá nhỉ!

Khi tôi nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đểu đổ dồn lên người tôi, khi nhìn thấy tôi, đồng tử của cửu trưởng lão và Lương Triều Sinh đều co rụt lại, mà càng khiến bọn họ chú ý hơn, chính là Đoàn Lang và Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh tôi.

Về phần Phương Trình Chu, bởi vì trước lúc tới đã cảm ứng được có Lương Triều Sinh, cho nên đã đi vào trong thế giới nhỏ ở cổ tay tôi, vừa rồi có lẽ Lương Triều Sinh mải chiến đấu, cũng không chú ý tới.

- Con rắn nhỏ, đã lâu không gặp!

Tôi lại chẳng thèm để ý Lương Triều Sinh và cửu trưởng lão, nhìn Bạch Giao toàn thân thương nặng, lên tiếng nói.

Bạch Giao hơi sửng sốt, hiển nhiên là chưa phản ứng lại, một hồi lâu sau, Bạch Giao lộ ra vẻ mặt kinh hãi!

- Là cậu?

Thấy thế, tôi mỉm cười:

- Xem ra anh vẫn chưa quên tôi, nhưng nhìn bộ dạng hiện giờ của anh, hình như không ổn lắm, có muốn giúp hay không?

Nghe tôi nói vậy, khóe miệng Bạch Giao run rẩy, trong lòng như phát điên, mẹ nó nữa, đây không phải là nói luyên thuyên ngay trước mặt người khác sao? Không thấy cục diện hiện tại à?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.