Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

dám ứng chiến không?

Phiên bản Dịch · 1774 chữ

Tiếng nói thản nhiên của tôi truyền ra, thanh âm đã không còn giọng điệu cợt nhả như trước.

Vừa rồi tôi nói chuyện, không ai coi trọng, mà hiện tại, tôi tin, có lẽ đã đỡ hơn trước rất nhiều.

- Lúc trước các ông mặc nhận để tôi qua ải này, hiện tại tôi đã qua một ải, không biết còn ải khác không?

Ánh mắt của tôi lại lần nữa hướng về đại trưởng lão và Cơ Vô Nhai ngồi giữa hàng ghế chủ vị.

Có thể nhìn được ra, gương mặt hai người đều phủ một tầng sương lạnh, nhưng tôi biết, điểm này chẳng qua chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, cũng không cần phải quan tâm.

- Người trẻ tuổi, cậu có biết cậu đang làm gì không?

Cuối cùng, tiếng nói lạnh như băng của Cơ Vô Nhai cũng vang lên, tôi đột nhiên cảm giác thấy trên người mình tăng thêm một áp lực nặng nề.

Nhưng tôi không để ý, nụ cười trên mặt lại càng sâu!

- Tôi đương nhiên biết, tôi tới cứu mẹ tôi thôi, mẹ nó lỗ tai của ông bị điếc à? Đường đường là một cổ tộc, lại giam cầm một thiên tài của chính gia tộc mình, quả là một cổ tộc lợi hại!

Lúc này, lửa giận vốn đang được tôi kiềm chế rất tốt trong lòng, cũng bởi vì sát khí lạnh lùng của Cơ Vô Nhai kia quấy rầy, mà bùng nổ, nếu đã bùng nổ, thì cứ bùng nổ đi!

Quan tâm con mẹ nó cái gì mà nhà họ Cơ, ông đây chẳng muốn quan tâm gì hết, chỉ muốn cứu mẹ ra ngoài! Đây là mục đích duy nhất của tôi.

- To gan, nhà họ Cơ không phải chỗ để mày tùy ý làm càn!

Đột nhiên, một tiếng quát lớn truyền ra, một gã cảnh giới Ngộ Đạo trung kỳ phóng tới chỗ tôi, sát khí trên người vô cùng cường bạo.

Tốt lắm!

Một chút đường sống cũng không chừa lại, nhà họ Cơ! Tôi thật sự rất thất vọng!

Vốn bởi vì nguyên nhân mẹ tôi, vẫn còn giữ lại chút hy vọng về nhà họ Cơ, nhưng hiện tại xem ra, tia hy vọng này, có chút xa vời!

- Dừng tay!

Ngay sau đó, một tiếng nói trầm trầm vang lên, đòn tấn công của lão già cảnh giới Ngộ Đạo đột nhiên khựng lại, thân người lảo đảo rơi xuống đất, khí thế trên chưởng canh của ông ta cũng lập tức tiêu tan sạch sẽ.

Tôi hơi sửng sốt, bởi vì tôi nhìn thấy, người vừa lên tiếng, không ngờ lại là nhị trưởng lão, Cơ Đông Hà!

Cơ Đông Hà đứng dậy, nhìn lão già kia, lạnh giọng nói:

- Mặt mũi của nhà họ Cơ đều bị ông làm mất hết rồi, ai cho ông ra tay?

Cơ Đông Hà quát lên, lão già kia lập tức xấu hổ, một tiền bối tu hành không biết nhiều hơn tôi bao nhiêu năm như ông ta, lại ra tay với tôi, hơn nữa hôm nay nhà họ Cơ có nhiều người như vậy, đây rõ ràng là chà mặt mũi của nhà họ Cơ xuống đất,

Lão già vội vàng khom người với Cơ Đông Hà:

- Nhị trưởng lão, tôi biết sai rồi!

Nói xong, ông ta trực tiếp lui sang một bên!

- Đông Hà, tôi cảm thấy người đó cũng không sai!

Nhưng, chính lúc này, đại trưởng lão Cơ Chính Nam lại lên tiếng, nói với Cơ Đông Hà!

Thấy vậy, tôi hơi sửng sốt, đây là tình huống gì?

- Đúng vậy? đúng! Không sai! Vốn là thiên tài sáng chói của nhà họ Cơ, lại bị nhốt bên trong địa lao, chuyện này cũng không sai!

Nhưng, lúc này trên mặt Cơ Đông Hà lại lộ ra vẻ tự giễu, hình như lão đang cười nhạo nhà họ Cơ, cũng càng như là đang cười nhạo chính mình! Tôi nhướng mày, không biết vì sao, tôi lại phát hiện ra trong ánh mắt của lão, là tự trách vô tận.

- Đông Hà, tôi biết nhốt Mộng Dao lại, gây ra ảnh hưởng rấ lớn đối với ông, nhưng con bé quá cứng đầu, tôi cũng không muốn như vậy!

Cơ Chính Nam thản nhiên nói, sau khi ông ta nói xong, lòng tôi lộp bộp một tiếng, trong lòng đã có phán đoán, Mộng Dao trong miệng Cơ Chính Nam, chính là mẹ tôi, mà vị Cơ Đông Hà này, rất có thể, là ông ngoại tôi!

Bằng không, khi tôi tới nhà họ Cơ, thân phận sau khi bị vạch trần, tôi có thể cảm giác được, toàn bộ đều có địch ý, phẫn nộ với tôi, duy chỉ có trên người lão, tôi không cảm nhận được cái cảm giác này!

- Ha ha, các ông nói gì cũng đúng!

Cơ Đông Hà có chút bất đắc dĩ, rất rõ ràng, lực lượng của một mình lão, thực quá mức yếu kém, không thể thay đổi được gì, chắc hẳn, bao năm nay, không biết lão đã phải chịu đựng những gì.

Rõ ràng biết con gái mình bị giam giữ trong địa lao, nhưng lại không làm gì được! còn phải an phận làm một vị nhị trưởng lão, chuyện này đối với một người mà nói, có lẽ từ ‘yếu đuối’ không thể hình dung hết, còn có rất nhiều thứ bên trong, mà người khác căn bản không thể lý giải.

Tôi nhìn chằm chằm Cơ Chính Nam, lại lên tiếng:

- Tôi tới cứu mẹ mình, hiện tại, tôi muốn biết, nhà họ Cơ các người, có thái độ thế nào!

Sau khi bùng nổ cơn giận, lòng tôi lại lần nữa bình tĩnh lại, tôi cũng muốn biết, người nhà họ Cơ, rốt cuộc đang nghĩ gì.

- Thằng ranh, mày cho rằng địa bàn của nhà họ Cơ là chỗ để mày giở thói ngang ngược? bố mày vô dụng như vậy sao, không ngờ còn phải dựa vào con mình ra mặt? năm đó hắn làm rùa rụt cổ, tao muốn biết, hắn rốt cuộc mạnh hơn tao ở chỗ nào?

Cơ Chính nam còn chưa lên tiếng, mà lúc này, Cơ Vô Nhai lại gằn giọng gầm lên, giọng nói có chút không cam lòng, thậm chí là oán hận, nỗi hận với tôi, lại đến từ trên người bố tôi.

Nghe vậy tôi sôi máu, nhìn Cơ Vô Nhai trước mắt, lên tiếng:

- Thật ra tôi không biết ông làm thế nào để ngồi lên ghế gia chủ, rốt cuộc mạnh hơn ông ở chỗ nào, trong lòng ông không đoán được ra sao? lựa chọn của mẹ tôi, chính là minh chứng tốt nhất!

Đối mặt với Cơ Vô Nhai, tôi không sinh ra chút lòng kính trọng trưởng bối nào cả, bởi vì ông ta? Căn bản không xứng!

- Láo xược!

Một tiếng quát lớn vang lên, đột nhiên, một luồng năng lượng khủng bố trên người Cơ Vô Nhai, bay tới đè xuống người tôi, tôi nhướng mày, đây là uy lực của kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo, người này, hiển nhiên đã bước vào cảnh giới Nhập Đạo rồi!

Có điều chính lúc này, một bóng hình xinh đẹp áo trắng đã xuất hiện bên người tôi.

Đồng thời, luồng áp lực trên người tôi cũng hoàn toàn biến mất.

- Nhà họ Cơ quả nhiên danh bất hư truyền, coi như tôi đã được mở mang tầm mắt, đường đường là gia chủ nhà họ Cơ, tu vi cảnh giới Nhập Đạo, thế mà lại ra tay với cảnh giới Ngộ Đạo, thật không hổ danh là gia tộc đứng đầu!

Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Hoàng Tiểu Tiên vang lên, lúc này, khí thế trên người Hoàng Tiểu Tiên như ẩn như hiện.

Trên người cô ấy, cũng toát ra khí thế cảnh giới Nhập Đạo, chắn ngang khí thế của Cơ Vô Nhai, mà sau đó, Cơ Chính Nam ném ánh mắt lạnh lùng về phía Hoàng Tiểu Tiên, ánh mắt lạnh như băng.

- Cảnh giới Nhập Đạo? tiểu tử, xem ra cậu còn có chút chuẩn bị, có điều cậu cho rằng, như vậy, có thể lay động được nhà họ Cơ?

Giọng nói của Cơ Chính Nam có chút xem thường, hiển nhiên, cho dù là cảnh giới Nhập Đạo như Hoàng Tiểu Tiên ở trong mắt lão ta, cũng chỉ giống như người bình thường.

Tôi cũng biết, nhà họ Cơ, có bản lĩnh này!

Lúc này, Trúc Tẩm Ngưng cũng xuất hiện bên cạnh tôi, có hai người con gái đứng cạnh, trong lòng tôi hơi bình tĩnh lại, nhìn Cơ Chính Nam, nói:

- Tôi biết nhà họ Cơ kẻ mạnh nhiều vô số, nếu tôi cứng đầu chống đối, vậy tôi đương nhiên không phải là đối thủ, nghe nói nhà họ Cơ có rất nhiều thiên tài, hôm nay tại hạ cả gan, muốn so tài với mọi cảnh giới Ngộ Đạo của nhà họ Cơ!

Tôi nhàn nhạt nói, âm thanh truyền ra, tôi cảm giác được cả hội trường đều lặng ngắt như tờ, ánh mắt của cả đám đang nhìn tôi, đều giống như đang nhìn một thằng ngốc.

- Người này điên rồi sao? đúng là hắn có chút thiên phú, nhưng hắn vừa nói gì cơ?

- Anh không nghe lầm đâu, hắn nói, khiêu chiến tất cả cảnh giới Ngộ Đạo nhà họ Cơ!

- Con mẹ nó có phải tôi đi nhầm chỗ rồi không, hay đây là một giấc mộng?

Từng tiếng kinh hô vang lên, thân hình tôi từng bước tiến lên trước, nhìn những người phía dưới, lại lần nữa cất tiếng, lần này, giọng nói còn xen lẫn chân nguyên cuồn cuộn, vang vọng khắp nhà họ Cơ!

- Các vị không nghe nhầm, tôi muốn so tài với….. tất cả cảnh giới Ngộ Đạo của nhà họ Cơ!

- Nhìn xem, nhà họ Cơ to lớn như vậy, nhưng lại có phong độ giam cầm một người phụ nữ yếu đuối như mẹ tôi!

Sau khi tôi nói xong, cuối cùng mọi người cũng xác định, những gì tôi nói, không phải trò đùa, bằng không, sẽ không lặp lại lần nữa.

- Đừng làm càn!

Trong đầu tôi truyền đến tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên!

- Lý huynh, bình tĩnh!

- Lý huynh, đừng kích động!

Ngoài Hoàng Tiểu Tiên, còn có tiếng nói của Vương DIệu và Lục Thanh Sơn, nhưng tôi lại cười nhạt, tiếp tục nói:

- Dám ứng chiến không?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.