Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đệ nhất thiên tài nhà họ Cơ

Phiên bản Dịch · 1633 chữ

Cái Nhiếp thản nhiên nói, rất nhiều người mặt đều ngây ra, rõ ràng không biết Cái Nhiếp rốt cuộc là ai, nhưng trong nhà họ Cơ có rất nhiều người đã sống cả trăm năm, thậm chí có lão già đã lộ ra bộ mặt thất thần hoảng sợ, nhìn người đàn ông trung niên mặt mày nghiêm nghị trên không.

- Cái gì? Cái Nhiếp?

- Cái Nhiếp của Qủy Cốc?

- Người này, không phải đã chết rồi sao?

Từng tiếng kinh hô vang lên, mà hiện tại, ánh mắt của đám người nhà họ Cơ đều hướng về phía Cái Nhiếp, vẻ mặt vô cùng chấn động, rất rõ ràng, nhiều người đã nhận ra Cái Nhiếp!

- Thằng nhóc này chính là người bạn mà con nhắc với bố?

Vị trí nhà họ Vương, Vương Diệu Đình khẽ truyền âm với Vương Diệu bên cạnh.

Lúc này Vương Diệu đã ngơ người, đúng vậy, một màn trước mắt đã khiến hắn ngơ ngẩn, phản ứng lại, hắn vội vàng gật đầu, sau đó truyền âm lại với bố mình.

- Đúng vậy, chính là cậu ta!

- Không phải con nói thằng bé đó có thiên phú không tồi, nhưng không có ai chống lưng sao? còn dặn bố vào lúc cần thiết phải trợ giúp một chút, nhưng con xem đi, cần trợ giúp không?

Vương Diệu Đình có chút khó hiểu, con trai mình còn dặn mình vào lúc cần thiết hãy cầu tình nhà họ Cơ, nhưng hiện tại xem ra, hình như không cần, bởi vì sau lưng người ta, không phải là không có gậy chống.

Sắc mặt Lục Thanh Sơn nặng nề, tuy rằng chỉ tới một Cái Nhiếp, thực lực hình như rất mạnh, nhưng tình hình hiện tại, nhà họ Cơ đã thực sự bị náo loạn, có thể dễ dàng bỏ qua như vậy sao?

- Cái Nhiếp, kiếm thánh Cái Nhiếp năm đó? Quỷ Cốc của ngươi đã sớm tiêu vong, ngươi còn muốn đối đầu với nhà họ Cơ?

Cơ Chính Nam lạnh lùng nhìn Cái Nhiếp, quát lên, trong giọng nói, có một luồng áp lực vô hình, đối diện với luồng áp lực này, Cái Nhiếp cũng không hề để ý.

- Người nhà họ Cơ thực sự ghê gớm vậy sao? hôm nay ta thật muốn mở mang kiến thức!

Sắc mặt Cái Nhiếp không thay đổi, khẽ nói, một mình ngài ấy đứng ở đó, giống như có thể ngăn cản được cả thiên quân vạn mã.

Lúc này, Cơ Vô Nhai sắc mặt lạnh như băng đứng dậy, sau đó bước chân đi tới chỗ Cái Nhiếp, có điều ngay chính lúc này, Cái Nhiếp nhìn sang chỗ Cơ Vô Nhai, lập tức lên tiếng:

- Nhập Đạo nhị bậc? ta khuyên ngươi không cần ra tay, bởi vì ta rất có thể không khống chế được chính mình, khiến ngươi biến thành phế nhân thứ hai!

Tiếng Cái Nhiếp truyền ra, Cơ Vô Nhai giận tím mặt, có điều không đợi ông ta ra tay, Cơ Chính Nam đã quát lên:

- Vô Nhai, quay lại!

Nghe vậy, Cơ Vô Nhai chỉ có thể dừng lại, đứng im tại chỗ, có chút bồn chồn nhìn cha mình.

- Con không phải là đối thủ của hắn!

Cơ Chính Nam chậm rãi nói, đột nhiên trong lúc đó, Cơ Chính Nam nhìn vào trong đám người, hét lớn!

- Lão tam , lão tứ, lão lục, lão thất, kết tứ cực phục ma trận! nhà họ Cơ, đã lâu không náo nhiệt như vậy!

Cơ Chính Nam lạnh giọng hô lớn, sau đó, ba thân ảnh trực tiếp phi ra từ trong dòng người, cộng cả gã cảnh giới Nhập Đạo đang chiến đấu với Hoàng Tiểu Tiên, hai người trong đó là cảnh giới Nhập Đạo, hai người khác Ngộ Đạo điên phong, bốn người bao vây Cái Nhiếp vào giữa.

- Tiền bối, cẩn thận!

Tôi vội vàng lên tiếng nhắc nhở, Cái Nhiếp vì tới giúp tôi mà rơi vào vũng nước đục với nhà họ Cơ, tôi đương nhiên không thể để cho ngài ấy gặp chuyện không may!

- Lão già Cơ Chính Nam, tôi nói lại lần nữa, tôi muốn gặp mẹ tôi, trong mười giây, nếu tôi không được gặp mẹ mình, hơn hai mươi cảnh giới Ngộ Đạo sau lưng tôi sẽ tiến hành giết hại tất cả đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Cơ!

Tuy rằng không giúp được Cái Nhiếp, nhưng tôi có thể tạo áp lực cho Cơ Chính Nam, hiện tại lão đã bị ông ngoại tôi bám trụ, căn bản không có biện pháp thoát thân, mà hai cảnh giới Nhập Đạo, hai cảnh giới Ngộ Đạo điên phong nhà họ Cơ, đều bị Cái Nhiếp cuốn lấy, hiện tại hơn hai mươi cảnh giới Ngộ Đạo sau lưng tôi, có tác dụng rất lớn!

- Tôi cho ông mười giây suy nghĩ! Mười!

- Thằng ranh con khốn nạn, mày dám!

Cơ Chính Nam nổi giận đùng đùng, thậm chí sát khí đã bùng lên, tôi biết, nhà họ Cơ vẫn còn người mạnh hơn nữa vẫn chưa ra tay, nhưng cũng không có nghĩa là tôi sẽ lùi bước!

- Chín!

Tôi cũng không quan tâm lời nói của lão, tiếp tục lên tiếng, Cơ Vô Nhai sắc mặt không đổi, quay sang nhìn tôi, ánh mắt lạnh buốt.

Hoàng Tiểu Tiên lại lập tức xuất hiện trước mặt tôi, thấy vậy tôi hơi lo lắng, tuy rằng tôi chưa tiến vào cảnh giới Nhập Đạo, nhưng tôi vừa nghe Cái Nhiếp nói, thực lực của người này là Nhập Đạo nhị bậc, mà Hoàng Tiểu Tiên vừa mới tiến vào cảnh giới Nhập Đạo, chắc cũng chỉ mới là Nhập Đạo nhất bậc.

- Đừng lo lắng, ngăn chặn ông ta cũng không thành vấn đề!

Hoàng Tiểu Tiên hình như nhìn được ra lo lắng trong lòng tôi, lập tức lên tiếng nói, nghe vậy tôi gật đầu, nhìn Hoàng Tiểu Tiên nói.

- Đừng làm ẩu, nếu em xảy ra chuyện gì, anh điên mất!

Câu nói này cũng đồng thời nói với Hoàng Tiểu Tiên, phải có chừng mực, đừng cố quá!

Nói xong, Hoàng tiểu Tiên đã biến mất trước mắt tôi, trên người cô ấy, đột nhiên xuất hiện một hư ảnh hồ ly, chín cái đuôi lay động trên không trung, đối đầu với Cơ Vô Nhai.

- Tám!

Tôi lại lên tiếng, giọng nói lạnh lùng truyền ra, rất nhiều đệ tử nhà họ Cơ lúc này ánh mắt đều trở nên sắc lạnh, cả đám bọn chúng đứng đậy, hình như sợ tôi sẽ lập tức hạ mệnh lệnh cho những người phía sau phát động tiến công.

- Bảy!

Tiếng quát khẽ lại truyền ra, tôi không nói đùa.

- Sáu!

Cơ Chính Nam đã trở nên vô cùng sốt ruột.

- Thằng khốn nạn, những người này của nhà họ Cơ đều vô tội, mà muốn tạo sát nghiệp hay sao?

Đối với tiếng nói của Cơ Chính Nam, tôi chỉ cười lạnh, quát:

- Con mẹ nó, đừng nói với tôi những lời này, sai ở chỗ, bọn họ sinh ra tại nhà họ Cơ, mẹ tôi vô tội, có người đứng ra nói câu nào không? Không!

- Năm!

Tiếng nói pha lẫn chân nguyên của tôi lại vang lên, lúc này, các thân ảnh dưới quảng trường đều đứng dậy, cả Đạo Minh, còn có hơn hai mươi cảnh giới Ngộ Đạo, nhưng vẫn chưa nhiều bằng người bên phe chúng tôi, sắc mặt Cơ Thánh Thiên đã lạnh như băng, hắn từ từ đứng dậy.

Sau đó đi tới chỗ tôi, thấy vậy, lòng tôi hơi trầm xuống!

- Lý Nhất Lượng, có gan thì đánh một trận với tao, không phải mày rất lợi hại sao?

Tiếng nói cao cao tại thượng của Cơ Thánh Thiên vang lên, mặc dù hắn đã nhìn thấy sức mạnh của người đàn ông kia, nhưng vẫn không mạnh bằng nhà họ Cơ!

- Tao sẽ đánh với mày! Đừng vội!

Tôi cười lạnh nhìn Cơ Thánh Thiên, sau đó, lại hét lớn.

- Bốn!

- Đệ tử Đạo Minh, chuẩn bị sẵn sàng tư thế chiến đấu!

Sau khi hét xong một tiếng, tôi lại tiếp tục hô to.

Biểu cảm trên mặt Cơ Thánh Thiên bỗng khó coi, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập oán độc.

- Mà không dám chiến?

Cơ Thánh Thiên nhìn tôi, hình như muốn ngăn cản, nhưng tôi lại bơ hắn.

- Ba!

Cơ Thánh Thiên hình như đã có chút sốt ruột, bởi vì ai cũng biết, nếu những người sau lưng tôi thật sự tiến hành giết hại đệ tử trẻ tuổi nhà họ Cơ, vậy thì đối với nhà họ Cơ mà nói, chính là một tin cực kỳ dữ!

- Khốn nạn, chiến đấu với tao, chỉ cần mày đánh thắng tao, có thể được gặp mẹ mình!

Cơ Thánh Thiên gần như là gân cổ lên thét, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, nhìn Cơ Chính Nam, hỏi:

- Cơ Chính Nam, lời cháu trai ông nói có được tính không?

Cơ Chính Nam lúc này nếu có thể kéo không gian đi tới, chỉ sợ sẽ lập tức giết chết tôi, nhưng ông ngoại tôi không thể để cho lão thực hiện được.

- Tính!

Chần chừ một hồi lâu, Cơ Chính Nam vẫn lên tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Được, tôi đồng ý!

Nghe vậy tôi cười nhạt, sau đó nhìn Cơ Thánh Thiên trước mặt nói:

- Đệ nhất thiên tài nhà họ Cơ, vậy tao sẽ hoàn toàn đạp cái gọi là đệ nhất thiên tài của chúng mày xuống dưới gót chân, để chúng mày biết, sự kiêu ngạo của chúng mày ở trong mắt tao, chỉ là một trò cười!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.