Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp nhau

Phiên bản Dịch · 1890 chữ

Trong khi đã biết rõ tình hình, nhưng vẫn phải cam chịu kết cục như vậy, thì những người phía dưới, còn dám nói cái gì nữa.

Lúc này, tôi nghe theo lời lão Doãn, phẫn nộ trong lòng cũng đã phát tiết được kha khá, hiện tại, tôi cảm giác thấy cả người thoải mái rất nhiều.

- Lần này, gia tộc biến thành cái dạng này, ta hy vọng các ngươi có thể cố gắng suy nghĩ lại cẩn thận, rồi hẵng tìm ta nói chuyện!

Tiếng nói lúc trước lại lần nữa vang lên, mang theo cảm xúc có chút hờn giận, nghe thấy âm thanh này, đến ngay cả mặt tam thái tổ, đều cũng có chút khó coi.

Tuy nói lão cũng rất ít quản lý sự tình trong tộc, nhưng chuyện năm đó, lão không tham gia, lần này nếu không phải bởi vì nhà họ Cơ đột nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy, chỉ sợ lão cũng chẳng ra mặt.

- Lão tổ lên tiếng! các ngươi tự thu xếp cho ổn thoả!

Tam thái tổ nhìn về phía lão già áo bào xám bên cạnh, lão già coi như là người đại diện cho những chuyện linh tinh trong nhà họ Cơ, nếu có chuyện gì đến cuối vẫn không thể giải quyết, đều sẽ tìm lão, thân là thái thượng trưởng lão của nhà họ Cơ, sẽ đưa ra quyết định cuối cùng.

20 năm trước, khi Cơ Đông Hà đứng trước mặt lão cầu xin thương tình, nhưng, lão lại dứt khoát kiên quyết cự tuyệt Cơ Đông Hà.

Hiện tại, sự tình hiển nhiên càng phức tạp hơn trước, lão tổ nhà họ Cơ đích thân nhượng bộ, lão biết, tất cả, nhất định có liên quan với giọng nói thứ hai.

Nhưng nghĩ tới câu nói của chính lão tổ mình, trong lòng lão rối như tơ vò.

Tôi lạnh lùng nhìn Cơ Thánh Thiên đang bị tôi nắm trong tay, hiện tại Cơ Thánh Thiên đã giống như một con chó chết, khí mùi toàn thân yếu ớt tới cực hạn, thậm chí hiện tại, chỉ sợ một tên cảnh giới Nguyên Đan, cũng có thể giết chết được Cơ Thánh Thiên!

- Sao? lão tổ nhà họ Cơ các người lên tiếng, cũng không có tác dụng à?

Tôi nhìn gương mặt đang nhăn nhó của Cơ Chính Nam, lạnh giọng nói, trong lòng hai người này, nhất định vẫn có sát khí vô tận với tôi, nhưng đáng tiếc, lão tổ nhà họ Cơ bọn họ đã tự mình lên tiếng.

Điều này lại khiến tôi càng thêm tò mò về thân phận của lão Doãn, phải biết rằng, lão Doãn và vị kia của nhà họ Cơ có lẽ vẫn chưa động thủ, bằng không, cũng không thể nói chuyện hòa nhã như thế này.

Nhà họ Cơ kiêu ngạo như vậy, điều duy nhất có thể chứng minh, lão Doãn mạnh thế nào!

Nghĩ đến đây, lòng tôi kinh hãi, xem ra, lão Doãn còn thần bí hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi.

- Cơ Chính Nam, năm đó ông là người đầu tiên chủ trương nhốt Mộng Dao,còn cả con trai ông nữa!

Cơ Đông Hà đứng ra, nhìn hai cha con Cơ Chính Nam và Cơ Vô Nhai, mà tôi cũng đi tới, ném Cơ Thánh Thiên đến trước mặt hai cha con Cơ Chính Nam.

Đồng thời, đi tới trước mặt Cơ Đông Hà,khom người nói:

- Ông ngoại!

Tuy rằng chưa bao giờ gặp mặt, nhưng tôi không hề cảm thấy chút cảm giác phản cảm nào từ trên người người già này, ngược lại, còn có cảm giác thân thiết chung huyết thống.

- Được, nếu mẹ con nhìn thấy bộ dáng của con như bây giờ, nhất định nó sẽ vô cùng vui mừng!

Người già nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ vui mừng, lúc này, ở bên cạnh tôi lại nhiều thêm một thân ảnh, xoay người nhìn, người tới không ngờ lại là bố tôi.

- Bố!

Cảm xúc trong lòng tôi có chút phức tạp, bố gật đầu với tôi, tới hành lễ với ông ngoại trước.

- Hôm nay, nể mặt cháu ngoại tôi, tôi không truy cứu lỗi lầm của anh 20 năm trước!

Thái độ của ông ngoại đối với bố tôi lại không tốt bằng tôi, cho dù nói thế nào, hai mươi năm trước bố tôi không ra mặt, trong lòng ông ngoại hẳn vẫn chưa từng quên đi.

Đối với điều ấy, bố tôi cũng bất đắc dĩ, lúc này, giải thích cũng không có tác dụng gì.

Tôi có rất nhiều điều muốn hỏi bố tôi, nhưng bây giờ không phải là lúc thích hợp, tôi nhìn thấy lúc này Cơ Chính Nam đang nhanh chóng nhặt hai cánh tay nằm dưới đất của Cơ Thánh Thiên lên, bắt đầu trị thương cho Cơ Thánh Thiên, chuẩn bị nối liền hai cánh tay lại.

Nối lại thật ra cũng không có vấn đề gì, dù sao cánh tay của Cơ Thánh Thiên vẫn còn, không giống cánh tay của bát trưởng lão lúc trước bị lão Doãn chặt đứt, cánh tay đã bị lão Doãn làm dập nát, muốn nối cũng không nối được.

Chẳng qua hôm nay Cơ Thánh Thiên bị đả kích, muốn vực dậy, lại có chút khó khăn.

Vốn là thiên tài khiến cả nhà họ Cơ nở mày nở mặt, nay lại bị tôi dẫm đạp dưới chân, tảng đá lớn thế này, không phải người nào cũng dễ dàng bước được qua!

Mà lúc này tôi lại đi tới trước mặt người trông núi Côn Lôn, khom mình hành lễ với bà ấy.

- Đa tạ tiền bối đã ra tay!

Sự xuất hiện của vị này có tác dụng rất lớn, lúc trước tam thái tổ vênh vênh váo váo, nhưng bởi vì vị này tới, lại bị ngăn lại, không cần biết vì sao bà ấy lại ra tay , nhưng tôi vẫn phải cảm tạ mới được.

- Được rồi, tiểu tử ngươi cũng đã được như mong muốn, bà già này đi trước đây!

Bà lão nhìn thấy tôi, liền cất lên tiếng nói khàn khàn, sau đó lập tức xoay người rời đi, tới dứt khoát, đi cũng trực tiếp, vốn tôi còn muốn hỏi một chút về tình hình của Thanh Nhi, nhưng hình như bà ấy căn bản không cho tôi cơ hội mở miệng hỏi, cứ vậy mà rời đi.

Lúc này, tôi lại nhìn về phía thân hình đang đứng thẳng trên bầu trời, ngài ấy dường như khác biệt với tất cả mọi người.

Tôi tới trước mặt thân ảnh, khom người:

- Cái tiền bối, đại ân không lời nào cảm tạ hết được!

Cái Nhiếp xoay người nhìn tôi, sắc mặt ngài ấy vẫn vô cảm như cũ, cứ nhìn tôi như vậy, thản nhiên nói:

- Không có gì, nợ ngươi một ân tình, hôm nay coi như đã trả hết nợ! cả người không nợ nần ai!

Nghe vậy lòng tôi cảm thấy xúc động cho một đấng anh hùng cô đơn, cho dù nói thế nào, Cái Nhiếp cũng là một thế hệ anh hùng, hơn nữa còn ở trong nơi truyền thừa Qủy Cốc Tử, tôi cảm giác được, thực lực của ngài ấy, hình như có liên hệ rất lớn với khúc mắc trong lòng, khiến ngài ấy vẫn mãi không có tiến bộ, người đã sống lâu như vậy, tu vi chỉ sợ không chỉ có thế này.

- Tiền bối, phong cảnh của Đạo Minh cũng không tệ lắm, nếu tiền bối thấy mệt, có thể tới dừng chân nghỉ ngơi, tiểu tử lúc này cũng hoan nghênh!

Nghĩ ngợi, tôi vẫn quyết định nói ra câu này, cũng không được coi là lời mời, con người Cái Nhiếp, luôn mang theo đau buồn trong tim.

- Bây giờ thì thôi, sau này nếu có cơ hội, có lẽ ta sẽ suy nghĩ, có điều ta có thể bớt thời giờ của mình để tới, bây giờ ta phải đi rồi, ta tin không còn bao lâu nữa, chúng ta vẫn có thể gặp lại!

Cái Nhiếp nhìn tôi, cảm xúc trong đáy mắt khiến tôi không hiểu nổi, mà nhìn thấy vậy, trong lòng tôi lại hơi ngây ra, ý của Cái Nhiếp, hình như ngài ấy vẫn phải đi đâu đó? Hơn nữa, nơi đó còn cần ngài ấy!

Có điều nếu ngài ấy đã nói như vậy, tôi cũng không còn gì để nói nữa, Cái Nhiếp trực tiếp rời đi, mà câu nói chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại của ngài ấy, thật ra khiến tôi không hiểu lắm!

Những cao nhân này, tại sao ai cũng thích chơi trò thần bí thế?

Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng đi tới bên cạnh tôi, tôi biết lúc trước trong lòng các nàng rất lo lắng cho tôi, hiện tại tôi liền nắm chặt lấy tay hai nàng, sau đó lộ ra nụ cười ảm đạm.

- Được rồi, không sao rồi!

Vẻ lo lắng trên mặt hai người con gái vẫn chưa tan đi, lúc này, chuyện nhà họ Cơ đã đi tới hồi kết, vốn dĩ định khoe mẽ đại lễ độ kiếp của thiên tài nhà họ Cơ, nhưng hiện tại lại bị phá thành một đống hỗn độn.

Người của ba gia tộc còn lại đều lần lượt rời đi, vậy thì tiếp theo, là chuẩn bị tới màn đón mẹ tôi ra khỏi địa lao!

Hiện giờ, lão tổ nhà họ Cơ tự mình lên tiếng, tôi cũng không sợ người nhà họ Cơ còn định động thủ hay gì, dù sao có lão Doãn ở đây, không hiểu sao, tôi rất tự tin về lão Doãn, cảm giác chỉ cần có lão, thì tất cả mọi chuyện đều được giải quyết!

- Ông ngoại, năm đó người nào tham gia vào chuyện giam giữ mẹ con trong địa lao, ông hẳn là còn nhớ rất rõ, những người này, con hy vọng, không thiếu một ai!

Trong quảng trường nhà họ Cơ có rất nhiều người, tôi dẫn theo Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng, cả bố tôi, đứng bên người ông ngoại, ông ngoại nhìn thấy những người trước mặt, hốc mắt ươn ướt, khẽ gật gật đầu.

- Đương nhiên, không thiếu một ai!

Trong đám người này, cầm đầu rõ ràng là Cơ Chính Nam, Cơ Vô Nhai! Còn cả trưởng lão nhà họ Cơ! Gần như, ngoài ông ngoại tôi ra, tất cả trưởng lão nhà họ Cơ, đều đứng ở bên phe Cơ Chính Nam.

Có điều chuyện này, không thể nói toàn bộ đều phải bị xử phạt, chỉ cần chủ mưu Cơ Chính Nam bị khiển trách nghiêm trọng, là được rồi!

Năm đó mẹ tôi không gả cho con trai Cơ Vô Nhai của lão ta, trong lòng người này nhất định vẫn còn tồn tại cảm giác nuối tiếc, cho nên mới giam giữ mẹ tôi lại.

- Mẹ, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp nhau!

Nhìn về một nơi nào đó trong nhà họ Cơ, lúc trước ông ngoại đã nói cho tôi biết, nơi đó là nơi giam giữ mẹ tôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.