Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chân thân

Phiên bản Dịch · 2286 chữ

Tất cả mọi người đều khiếp sợ, anh nhìn tôi tôi nhìn anh!

Lẽ nào thực lực của huyết ma thú chúa tể, còn mạnh tới mức này sao?

Không!

Còn có một khả năng khác, hắn không phải huyết ma thú, hắn vốn dĩ là con người?

Trong đầu tôi đột nhiên hiện ra một suy nghĩ vớ vẩn như vậy, nhưng sao có thể có người sống lâu như vậy chứ? Không đúng, người có thể sống lâu, nhưng vấn đề là nơi này, không phải là nơi con người sống được.

Cho nên căn bản không có cách nào sinh tồn trong nơi này lâu như vậy, chuyện này tôi thật không hiểu, nhưng tiếng nói trong sơn động, lại đúng là của con người.

- Đã bao nhiêu năm, thật nhiều năm rồi, chưa nhìn thấy người sống, thật là, hoài niệm!

Nhưng chính vào lúc chúng tôi đang sững sờ, tất cả mọi người lại giật mình hú hồn nhìn vào trong sơn động, là người, lần này chúng tôi có thể khẳng định, bởi vì giọng nói còn mang chút tâm tư.

- Tiền bối, đám người chúng tôi cũng là vô tình phát hiện ra nơi đây, vô tình mạo phạm, còn mong tiền bối cho chuộc tội!

Lúc này, ông ngoại bước lên trước, sau đó ôm quyền với hang động, lúc này cái gì cũng là giả, nhận lỗi trước mới là vương đạo, bởi vì nếu muốn sống, thì nhất định phải khiến tâm tình vị trong động kia vui vẻ, không thể tiếp tục chọc giận ngài ấy, nhất định phải nói chuyện mềm mỏng mới được.

Nhưng, ngay khi ông ngoại tôi nói xong, một luồng năng lượng khủng bố đã kéo thân người ông ngoại từ dưới đất lên trên cao, không thể giãy dụa, thậm chí ngay cả thực lực của ông ngoại, cũng không thể phản kháng.

- Tiền bối bớt giận, tiền bối bớt giận, chúng tôi có thể rời đi ngay lập tức, huyết ma thú lúc trước bị giết chết, chúng tôi có thể dùng linh thạch để đền bù!

Khâu Tử Phòng vội vã lên tiếng, nói đúng hơn, là hiện tại tất cả mọi người đều là châu chấu trên một sợi dây thừng, nếu bất cứ ai chết, đều tổn thất đi một phần lực lượng, chứ đừng nói là người mạnh nhất ở đây như ông ngoại tôi.

Nhưng, ngay khi Khâu Tử Phòng nói xong, cả người ông ta đột nhiên bay ngược ra sau, miệng phun ra một ngụm máu lớn, một chiêu đã bị thương nặng, phải biết Khâu Tử Phòng là kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo tứ bậc, nhưng, ở trước mặt vị này, lại không thể chống cự một đòn.

Thấy vậy, lòng tôi chấn động, trái tim đập thình thịch không chịu khống chế, có chút căng thẳng, bởi vì thực lực của vị này, vô cùng khủng bố, tất cả đám người chúng tôi, đều không ai có thể phản kháng.

- Tiền bối, ngài có yêu cầu gì xin cứ việc nói!

Nhìn ông ngoại trên không trung, tôi vô cùng lo lắng, lập tức ôm quyền nói với không trung, tuy rằng không biết vị này là ai, nhưng hiện tại, cho dù ngài ấy rất mạnh, nhưng vẫn chưa giết người, cho nên chúng tôi không thể xằng bậy.

- Đừng căng thẳng, chỉ là đã lâu không thấy người, cô vương muốn chơi với các ngươi một chút thôi!

Nhưng, một tiếng nói khàn khàn lại truyền ra, sau đó, thân hình của ông ngoại trên không trung cũng rơi xuống đất.

Ông ngoại rơi xuống đất, sắc mặt có chút khó coi, nhưng hiện tại, thật sự không có cách nào, chuẩn xác mà nói, Khâu Tử Phòng còn thảm hại hơn ông ngoại, bởi ông ta trọng thương rồi!

Tôi thở phào một hơi, mặc kệ nói thế nào, hiện tại cuối cùng ông ngoại cũng không sao, mà người kia rốt cuộc muốn làm gì? Không ai trong chúng tôi biết.

- Tiền bối, không biết phải làm thế nào, chúng tôi mới có thể rời khỏi nơi này?

Nhìn hang động trên sườn núi, tôi lại lần nữa lên tiếng, người kia dồn tất cả chúng tôi đến đây, rõ ràng là có mục đích của mình, chỉ cần để cho ngài ấy đạt được mục đích, vậy thì chúng tôi có thể thuận lợi rời đi.

Mà tôi rất nghi hoặc, người này có thực lực mạnh như vậy, vì sao không trực tiếp ra tay bắt chúng tôi về đây? Mà lại để cho đám huyết ma thú dồn chúng tôi tới nơi này?

Quả thực khiến người ta không hiểu nổi, có điều những chuyện này đã không còn quan trọng, có lẽ là ngài ấy cảm thấy vui khi làm như thế.

- Cô vương thấy các ngươi không phải cùng chung một thế lực đúng không?

Lúc này, tiếng nói trầm trầm lại vang lên, nghe vậy tôi đột nhiên nhíu mày, cô vương? Đây là ngài ấy tự xưng? Người này là ai? Tự xưng mình là cô vương?

Hay là nói, trong Luyện Ngục giới, huyết ma thú đều gọi ngài ấy như vậy!

- Đúng thế, chúng tôi đến từ các thế lực không giống nhau!

Lại Tuân vội vàng giải thích, khát vọng được sống của ông ta rất lớn, nói đúng hơn, tất cả mọi người ở đây đều muốn được sống.

- Được lắm, cô vương hỏi các ngươi, trong các ngươi, người có thân phận địa vị cao nhất là ai?

Tiếng nói lại vang lên, nghe vậy chúng tôi hơi sững người, không hiểu rốt cuộc có ý gì, nhưng người của tứ đại cổ tộc đã âm thầm giấu đệ tử trẻ tuổi nhà mình ra sau lưng, ngay cả Đoàn Lang cũng bước lên trước mặt tôi.

Thấy vậy, trong lòng tôi thầm nghĩ không tốt!

Đây là phản ứng bản năng của tứ đại gia tộc, nhưng một màn này, chỉ sợ đã đủ để chọc vị kia tức giận, bởi vì những người ở đây, đều không ai uy hiếp được ngài ấy, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời câu hỏi, không được phép giấu giếm.

Nhưng hành động ban nãy….

- ồ, xem ra các ngươi cho rằng vẫn có thể kiếm chút hy vọng ở chỗ cô vương!

Một tiếng nói nhè nhẹ vang lên, sau đó, vài thân ảnh bị hút lên trên không, bao gồm cả tôi!

Năng lượng khủng bố cuốn quanh người chúng tôi, hoàn toàn không có sức để phản kháng, ngay sau đó, tôi cảm giác thấy mình như một con kiến, nằm trong tay người kia.

- trên người ngươi? Sao lại có lực thiên uy? Lẽ nào ngươi là người được trời chọn?

Nhưng, chỉ trong nháy mắt, luồng năng lượng trên người tôi lại càng dày đặc hơn, tôi không thở nổi, lúc này, bên tai tôi vang lên tiếng nói đinh tai nhức óc, tôi cảm giác thấy màng nhĩ mình đau nhói.

- tiền bối, xin người hạ thủ lưu tình!

Ông ngoại vô cùng lo lắng, vội vàng lên tiếng, lúc này khí mùi trên người ông ấy lờ mờ phát tác, nhưng không dám động, bởi vì chỉ cần ông ấy động đậy, vậy tôi chỉ sợ sẽ lập tức tiêu vong dưới luồng năng lượng này.

Hoàng Tiểu Tiên nắm chặt tay, nhưng không dám động thủ.

- mùi của nàng? Sao lại có mùi của nàng?

Nhưng, ngay sau đó, tiếng nói kia lại có chút khó tin và kinh hãi, trong ngữ điệu, hình như có gì đó cực kỳ hưng phấn, tôi không biết vì sao người trong sơn động lại có cảm xúc như vậy.

Ngay sau đó, Hoàng Tiểu Tiên đã xuất hiện bên cạnh tôi, cô ấy cũng bị một luồng năng lượng khác bắt lấy.

Thấy vậy, lòng tôi đột nhiên căng thẳng!

- tiền bối, người đừng ra tay với cô ấy! người muốn gì chúng tôi đều có thể đáp ứng, sở dĩ trên người tôi có lực thiên uy, là bởi vì tôi đã tu luyện một đạo thuật, cũng không phải là người được trời tuyển chọn!

Lúc này tôi cảm giác được sức lực trên người mình dần yếu đi, tôi vội vàng lên tiếng, mà Hoàng Tiểu Tiên cũng đưa tay ra giữ chặt tôi.

Tôi bỗng phát hiện, thân hình của tôi và Hoàng Tiểu Tiên đang nhanh chóng tiếp cận sơn động.

Tôi và Hoàng Tiểu Tiên nhìn nhau một cái, nhìn ra vẻ nghi hoặc trong ánh mắt đối phương, cuối cùng, chúng tôi xuất hiện bên trong sơn động, nhưng, ở trong này lại không có ánh sáng, trước mắt tối đen như mực, nói đúng hơn phải là một màu đỏ sậm, bên trong sơn động, hình như có thứ gì đó, đưa mắt nhìn ra xa, hình như là vô số rễ cây.

Phía dưới, tất cả mọi người đều vô cùng kinh hoàng, nhìn thấy tôi và Hoàng Tiểu Tiên biến mất trước cửa hang động, Cơ Đông Hà thậm chí đã nhịn không được muốn ra tay.

- Cơ huynh, tạm thời cứ từ từ, nếu vị kia muốn ra tay tiêu diệt, hẳn không cần phải phiền toái như vậy!

Nhị trưởng lão nhà họ Vương vội vàng lên tiếng, nghe vậy, Cơ Đông Hà khẽ gật đầu.

- Nữ tử kia, vì sao trên người ngươi lại có mùi của nàng ấy? mau nói cho cô vương biết, nàng đang ở đâu?

Âm thanh lại lần nữa vang lên, tôi có thể nhìn thấy bên trong sơn động, rất nhiều rễ cây bắt đầu trở nên điên cuồng, thứ đó tùy ý tung bay, mà ở giữa lại bị một luồng huyết ma khí cực lớn quấn quanh, khiến tôi căn bản nhìn không rõ bên trong có gì.

- Tiền bối đang nói ai?

Hoàng Tiểu Tiên cẩn thận lên tiếng, không biết người này rốt cuộc đang hỏi chuyện gì.

- Ái phi của cô vương, Đát Kỷ!

Âm thanh dồn dập lại lần nữa vang lên trong sơn động, nghe vậy tôi và Hoàng Tiểu Tiên vô cùng kinh hãi, Đát Kỷ? người này thế mà lại nói Đát Kỷ là ái phi của mình, vậy thì, người này là ai?

Trụ vương?

Vị đại đế thời kỳ Thương Trụ?

Lòng tôi thật lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh, người này chính là Trụ vương? Thật khó mà tin nổi, nhưng đây là sự thật, ngài ấy chính xác là Trụ Vương, bởi vì trong thiên hạ, dám nói Đát Kỷ là ái phi, cũng chỉ có duy nhất một người.

- Tiền bối? người? lẽ nào người là Trụ vương mà tổ tiên nói?

Hoàng Tiểu Tiên bình tĩnh lại một chút, lập tức lên tiếng hỏi đám sương mù đỏ sậm trước mặt, nghe vậy, người bên kia cũng vội vàng đáp lời.

- Không sai, đúng là cô vương, mau nói cho cô vương, vì sao trên người ngươi lại có mùi của Đát Kỷ?

Trụ vương có chút vội vã, hình như hiện tại ngài ấy muốn gặp ngay Đát Kỷ.

Mà sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên cũng trở nên có chút đau buồn.

- Hồi bẩm tiền bối, không lâu trước, một tia nguyên thần cuối cùng của tổ tiên đã hoàn toàn tiêu tan, mà vãn bối, đã chiếm được truyền thừa của tổ tiên!

Tuy rằng biết thông tin này sẽ gây ra đả kích cho Trụ vương, nhưng Hoàng Tiểu Tiên vẫn nói ra.

ầm ầm…..

Quả nhiên, ngay sau khi Hoàng Tiểu Tiên nói xong, cả sơn động vang lên âm thanh kịch liệt, dường như cả sơn động này đang run rẩy, dưới chân tôi và Hoàng Tiểu Tiên bắt đầu hiện lên những vết nứt, thấy vậy, chúng tôi lập tức vận chuyển chân nguyên.

Vô số bụi đá rơi xuống dưới, mà lúc này, tôi cũng nhìn thấy, ở trước mặt chúng tôi, có một cây cổ thụ lớn tới mức chọc trời, vô số nhánh cây không ngừng lắc lư, ngọn núi này, không ngờ lại là một cái cây cổ thụ? Tôi quả thực khó mà tưởng tượng nổi.

Những hòn đá vừa rơi xuống, chẳng qua là đã chồng chất che lấp lên cây cổ thụ, cuối cùng, biến thành bụi bặm, đây vốn dĩ là một cây cổ thụ, hơn nữa còn cực kỳ to lớn.

- Ái phi, ái phi của cô vương!

Âm thanh khủng bố truyền khắp đất trời, nhìn thấy một màn kinh thiên động địa trước mắt, lòng tôi hơi trầm xuống, bởi vì tình hình trước mắt đúng là có chút dọa người.

Chỉ lo vị Trụ vương này không vui một cái, sẽ tiêu diệt hết tất cả mọi người, nhưng hiện tại ít nhất tôi cũng đã có chút an tâm, ngài ấy hết mực cưng chiều Đát Kỷ, mà Hoàng Tiểu Tiên thân là người của Đát Kỷ, chắc hẳn ngài ấy cũng sẽ không ra tay với Hoàng Tiểu Tiên.

- Nói cho cô vương biết, ái phi vì sao lại nằm xuống?

Thật lâu sau, động tĩnh kinh thiên động địa mới ổn định lại, sau đó, một tiếng nói có chút suy sụp vang lên, hoàn toàn đối lập với khí phách thô bạo lúc ban đầu.

Ngài ấy biết ái phi của mình đã nằm xuống, thậm chí nguyên thần cũng tiêu tán hết, cho nên, trong lòng ngài ấy đã phẫn nộ tới mức nói không nên lời.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.