Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thực ra ta biết

Phiên bản Dịch · 2024 chữ

Nhìn thấy cối hỗn độn tự mình xoay tròn, tôi nở nụ cười, bởi vì tôi biết, tôi đã chiếm được cối hỗn độn.

- Được lắm tiểu tử, lúc trước cô vương phải dùng mất gần nửa tháng mới nhận được sự tán thành của cối hỗn độn!

Tiếng nói của Trụ vương vang lên, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, cười cười, tôi có thể nói gì được đây? Cũng không thể nói tôi lợi hại đi? Cho nên chỉ có thể cười mà không nói!

- Được rồi tiểu tử, hiện tại ngươi có thể thảnh thơi rời khỏi Luyện Ngục giới rồi, các ngươi lúc nào cũng có thể tiến vào trong đây, chắc các ngươi cũng biết huyết ma khí của huyết ma thú có thể rèn luyện chân nguyên và khí lực!

- Bình thường tu sĩ sau khi dùng huyết ma khí rèn luyện, sẽ mạnh hơn tu sĩ cùng cảnh giới rất nhiều!

Trụ vương lại lên tiếng, nghe vậy lòng tôi hơi kinh hãi, nhưng hiện tại tôi rất muốn biết một vấn đề khác.

- Tiền bối, năng lực sinh sản của huyết ma thú rất mạnh, nhưng tuổi thọ lại cực ngắn, hình như chỉ giống với người thường ở thế giới bên ngoài, tất cả đều bởi vì có liên quan tới nơi bọn chúng sinh sống, nếu như tôi hít những huyết ma khí này, vậy liệu có bị để lại di chứng giống bọn chúng hay không?

Vấn đề này chính là vấn đề quan trọng, lúc trước hình như Trụ vương dùng những huyết ma thú trong này để luyện binh, cho nên vấn đề này, có lẽ ngài ấy hiểu rõ nhất.

Sau khi hỏi xong, tôi nhìn Trụ vương, ngài ấy trầm ngâm một lát, liền đáp:

- Cô vương lúc trước cũng cho rằng sẽ có di chứng, nhưng về sau lại thấy, không tồn tại khả năng này, bởi vì trong huyết ma khí có rất nhiều tạp chất, lúc chúng ta rèn luyện, thì đồng thời đã bài trừ toàn bộ tạp chất ra ngoài rồi, những huyết ma khí hít vào, không gây hại cho chúng ta, cũng không để lại di chứng!

Nghe vậy, lòng tôi yên tâm hẳn, tâm tình cũng thoải mái hơn nhiều sau khi nghe Trụ vương giải thích, ít nhất điều này cũng khiến chúng tôi yên tâm không ít, bởi vì không có di chứng, chúng tôi có thể yên tâm lợi dụng huyết ma khí rèn luyện chân nguyên và khí lực của mình.

- Tiểu tử, chẳng lẽ ở thế giới bên ngoài, các ngươi chưa bao giờ gặp qua huyết ma thú?

Lúc này, Trụ vương đột nhiên hỏi tôi, nghe vậy tôi sửng sốt, không biết vì sao Trụ vương lại hỏi câu này.

- Tiền bối, huyết ma thú căn bản không tồn tại trong thế giới của chúng tôi, sao chúng tôi gặp được? nếu không phải tiến vào trong Luyện Ngục giới, chúng tôi đều không biết trên thế gian lại còn tồn tại huyết ma thú!

Tôi trả lời Trụ vương, nói xong, lại cảm giác được vấn đề này hình như có chút không đúng, liền hỏi Trụ vương:

- Tiền bối, vì sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này?

- Không có gì, cô vương chỉ tùy tiện hỏi thôi! Được rồi, các ngươi tự tính xem, muốn tiếp tục ở lại trong này giết huyết ma thú, hay là muốn ra ngoài, tự các ngươi bàn với nhau là được rồi! có điều phải tránh, dù sao số lượng huyết ma thú trong này cũng có hạn, không thể giết hại toàn bộ, nhất định phải để cho bọn chúng có đủ thời gian để sinh sản, bằng không tới lúc đó không thể tuần hoàn!

Trụ vương lại lên tiếng, nghe vậy tôi gật đầu, nhìn Trụ vương nói:

- Tiền bối yên tâm, vãn bối sẽ có chừng mực, hơn nữa, vãn bối sẽ thường xuyên tới thăm tiền bối!

- Thực ra cô vương cảm nhận được, trong nhóm người các ngươi, có hậu duệ của Cơ Phát!

Lúc này Trụ vương đột nhiên lên tiếng, nghe vậy tôi cả kinh, trong lòng thầm nói một tiếng không hay, bởi vì lúc trước tôi không dám đề cập đến chuyện này, phải biết, nhà họ Cơ năm đó đã tiêu diệt vương triều Thương Trụ.

Chuyện này đối với Trụ vương mà nói, hẳn là một mối thù sống chết, câu nói thình lình này của Trụ vương, đã khiến tôi không dám thở mạnh.

- Tiểu tử, ngươi đừng sợ hãi, cô vương chỉ là cảm thấy thế nên mới nói ra, thật ra nhiều năm trôi qua vậy rồi, cô vương đã sớm nghĩ thông, Cơ Phát năm đó chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay thiên đạo mà thôi, cô vương cảm thấy đáng buồn cho hắn, ngươi thật cho rằng hắn diệt được vương triều của cô vương sao? ngươi sai rồi, là thiên đạo, là người tài mà thiên đạo đã tập hợp được, kỳ thật Cơ Phát hắn, chẳng qua chỉ là người bị chọn ra làm kẻ đi đầu mà thôi!

- Cô vương không cảm thấy mình bại dưới tay Cơ Phát, mà cô vương, bại dưới tay cả thiên hạ!

Nghe những lời này của Trụ vương, lòng tôi không hiểu sao kinh hãi, Trụ vương thế mà lại không có ý muốn truy cứu nhà họ Cơ, hơn nữa, còn đã nghĩ thông suốt.

Lúc này, tôi thật không biết phải nói gì tiếp với Trụ vương.

Chần chừ một lát, tôi lên tiếng:

- Tiền bối, thật ra nhà Chu cũng tồn tại không được bao lâu, năm dài tháng rộng, cuối cùng vẫn tiêu vong, sau cùng, cũng chỉ mượn cổ giới của tiền bối, bảo tồn huyết mạch, cũng là nhà họ Cơ hiện giờ!

Nghĩ ngợi, tôi cảm giác thấy Trụ vương không có ý muốn đối đầu tới cùng với nhà họ Cơ, tôi cũng không cần thiết phải giấu giếm ngài ấy, bằng không lúc nào ngài ấy cũng có thể ra tay, giết toàn bộ người nhà họ Cơ, nhưng, ngài ấy không làm vậy, đây chính là nhân vật trí dũng kiệt xuất, lúc đáng giết sẽ không hề do dự, lúc không đáng giết, cũng không hề để tâm!

- Quên đi, đều chỉ mây bay thoáng qua, cô vương hiện tại đã biến thành bộ dạng này, còn đi quan tâm chuyện đó làm gì!

Cùng Trụ vương hàn huyên vài câu xong, tôi đưa tay ra, hút lấy cối xay đá trên không, cối hỗn độn lúc này đã thu nhỏ lại, nhỏ như một viên trân châu, bị tôi nhét vào trong túi Càn Khôn, nhưng tôi phát hiện, không thể nhét vào trong túi Càn Khôn.

Tôi liền chuyển vào trong thế giới nhỏ, quả nhiên, cối hỗn độn có thể ở bên trong đó.

Ghê thật, tính khí của cối hỗn độn cũng thật khó chiều, không thèm ở trong túi Càn Khôn! Có điều chuyện này cũng không quan trọng, nếu như tôi không có thế giới nhỏ, có lẽ còn khá rắc rối, nhưng hiện tại, không xảy ra vấn đề như vậy.

Phi ra khỏi cây cổ thụ khổng lồ, quay xuống mặt đất, tôi nhìn đám người ông ngoại, phát hiện bọn họ vẫn vô cùng lo lắng, thấy tôi quay lại, ai cũng hỏi tôi có sao không, tôi nhìn bọn họ, lên tiếng:

- Đi, đi ra ngoài rồi nói!

Cuối cùng, tôi lại lần nữa vái lạy cây cổ thụ, mới cùng mọi người đi ra bên ngoài, lần này, dọc đường cũng không có huyết ma thú ngăn cản chúng tôi.

Sau khi chúng tôi rời đi, sâu trong rừng, những viên đá vụn lúc trước bị rơi xuống, lại lần nữa run rẩy, toàn bộ bay lơ lửng lên không trung, bay thẳng lên chỗ cây cổ thụ.

Vô số đá vụn rất nhanh đã xây thành một ngọn núi, giống hệt như ngọn núi lúc trước.

Mà lúc này, một tiếng nói yếu ớt bỗng truyền ra từ sâu trong sơn động.

- Xem ra, mấy ngàn năm trôi đi, những thứ kia vẫn chưa công phá được thành lũy!

Tiếng nói nhàn nhạt xuất hiện, liền lập tức chìm vào yên lặng, khi tất cả chúng tôi xuất hiện ở bãi đất hoang lúc trước, tức khắc lấy ra bốn miếng bản đồ, ngay sau đó, một cái động không gian hiện lên, tất cả chúng tôi lại lần nữa xuất hiện trong cổ giới.

Cái động phía sau hoàn toàn đóng lại, rất nhiều người đều có cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.

Phải biết rằng, thời điểm ban đầu, đối diện với Trụ vương, chúng tôi hoàn toàn không có năng lực phản kháng, đừng nói chúng tôi, chỉ sợ cho dù là vị tam thái tổ của nhà họ Cơ, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Trụ vương.

Thực lực tam thái tổ nhà họ Cơ là cảnh giới Nhập Đạo thất bậc, nhưng chưa chắc đã là đối thủ của Trụ vương, Trụ vương từng là kẻ mạnh có thể sánh ngang với thiên đạo, cho dù hiện tại đã biến thành bộ dạng này, nhưng chỉ sợ, cảnh giới Nhập Đạo bình thường cũng không thể sánh bằng.

Phù! Thở dài một hơi, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn tôi, lúc này, tôi cũng biết, cả đoàn người đang chờ đợi câu giải thích.

Tôi liền lên tiếng:

- Lúc trước tôi cho rằng vị tiền bối là người bản địa trong đó, nhưng về sau hỏi, ngài ấy mới nói với tôi, thực ra ngài ấy là một kẻ mạnh ngàn năm trước, bởi vì bị thương nên mới tránh nạn vào trong Luyện Ngục giới, cuối cùng vì để sống sót, không thể không dung hợp làm một với một cây cổ thụ bên trong!

- Ngài ấy đã thỏa thuận với tôi, chúng ta có thể tiếp tục tiến vào trong Luyện Ngục giới giết huyết ma thú, còn nói, lợi dụng huyết ma khí rèn luyện chân nguyên không gây hại, nhưng chúng ta phải đồng ý nghĩ biện pháp cứu ngài ấy, vấn đề này hiện tại chúng ta không thể làm được, nhưng tôi cứ đồng ý với ngài ấy trước, bằng không, chúng ta đều không thể sống sót!

Nghĩ ngợi, tôi nửa thật nửa giả kể lại sự tình cho mọi người nghe, lúc này, không thể nói toàn bộ sự thật, dù sao Trụ vương cũng là kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Cơ.

Tuy rằng Trụ vương không so đo, nhưng nếu để người nhà họ Cơ biết vị bên trong là Trụ vương, cũng không biết người nhà họ Cơ sẽ có phản ứng gì! Nếu đến lúc đó nhất định phải diệt Trụ vương hay gì đó, tôi cũng không có cách!

Cho nên, tất cả, chỉ có thể che giấu, cái gì cũng không nói mới là tốt nhất.

- Lý minh chủ, chẳng lẽ vị tiền bối trong kia cũng không nói rõ thân thế của mình?

Lúc này, Vạn Trường Tồn nghi hoặc hỏi, nghe vậy tôi cười khổ, sau đó nhìn mọi người:

- Chư vị, vị kia nếu đã nói bị kẻ thù đuổi giết, phải trốn vào trong này, thì mọi người nghĩ ngài ấy sẽ nói rõ thân phận của mình ra sao? nếu trùng hợp bị kẻ thù phát hiện, hậu quả chẳng phải không thể tượng tưởng nổi đúng không?

Nghe vậy, mọi người gật đầu hiểu ra, câu nói này cũng là nửa thật nửa giả!

- Chư vị, tình hình hiện tại là như thế, còn về huyết ma khí, có thể yên tâm dùng để rèn luyện, về sau còn muốn tiếp tục tiến vào Luyện Ngục giới hay không, chúng ta có thể cùng thương lượng một chút!

Nhìn mọi người, tôi nói ra suy nghĩ của mình!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.