Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ấn Hỗn Độn!

Phiên bản Dịch · 2007 chữ

Lúc này, không thể lỗ mãng, bởi vì, trong tay tôi đã có cái chân thứ hai.

Vị kiếm tu ở phía dưới khó khăn lắm mới ngăn cản được nhị trưởng lão, tạo cơ hội cho tôi đào tẩu, nếu lúc này hành động theo cảm tính, nói không chừng lại lãng phí cơ hội hắn tạo ra cho tôi.

Lúc này, tôi lập tức truyền âm cho Hoàng Tiểu Tiên, sau đó tôi và Phương Trình Chu liếc mắt nhìn nhau một cái, tôi trực tiếp bóp nát ngọc giản trong tay, tức khắc, tôi và Phương Trình Chu chìm vào bên trong thông đạo không gian này.

Một bàn tay lớn lập tức đập xuống vị trí chúng tôi đang đứng, mắt nhìn không gian khép lại, mà tôi và Phương Trình Chu đã ở trong thông đạo không gian, thế nhưng vẫn cảm nhận thấy trong không gian rung lên kịch liệt.

Là bàn tay lớn ban nãy gây ra, có điều cũng may, chúng tôi đã tiến vào trong thông đạo không gian.

- Khốn nạn!

Trên bầu trời Hắc Trúc Câu, một tiếng thét giận dữ vang lên.

- Đồ đã được mang đi an toàn, các vị , lui lại đi!

Tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên vang khắp không trung, sau đó, Đạo Minh và cục số chín, và người của những thế lực khác cũng hiểu ra, kế tiếp, không cần thiết phải chiến đấu nữa rồi!

Mọi người bắt đầu lui lại, vốn là cục diện cả hai đều thiệt hại, nhưng trong tình huống này mà muốn rút lui, cũng không có bao nhiêu người có thể ngăn cản được.

……………

Khi tôi và Phương Trình Chu xuất hiện trong Đạo Minh, viên đá nặng treo trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống, mà khi tôi lấy cái chân ra khỏi thế giới nhỏ, trong lòng lại có chút xúc động, cuối cùng đã giành được thứ này.

Xi Vưu? Lúc còn sống rốt cuộc mạnh tới mức độ nào? Một cái chân mà cũng khiến cả đám Kháng Thiên giả ra sức tranh đoạt, nói như vậy, nếu như đến lúc được hồi sinh, vậy thì sẽ mạnh cỡ nào?

Trảm đạo chí tôn? Hay là còn mạnh hơn cả trảm đạo chí tôn? Những chuyện này đều chưa thể biết rõ! Hiện tại đã tới Đạo Minh, coi như hoàn toàn an toàn, tôi đưa lại cái chân cho Phương Trình Chu, hắn đã dung hợp một cánh tay, nếu lại dung hợp thêm cái chân, vậy thực lực không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định tăng vọt!

- Đa tạ minh chủ!

Phương Trình Chu không do dự, nhận lấy, liền lên tiếng nói với tôi.

- ừ, anh đi bế quan đi, dù sao sớm ngày dung hợp cái chân, thực lực của anh cũng sớm tăng lên!

Phương Trình Chu gật đầu, sau đó rời đi!

Sau ba tiếng từ lúc chúng tôi về tới Đạo Minh, Hoàng Tiểu Tiên cũng dẫn người của Đạo Minh trở về, lần này, Đạo Minh cũng có thương vong, tổn thất ba cảnh giới Ngộ Đạo, thậm chí, có vài người còn bị thương nặng!

Có điều kết quả của trận đấu, đã rất tốt rồi, nhưng trong lòng tôi vẫn có chút bùi ngùi, phải biết, Đạo Minh đúng là đang lớn dần lên trong tay tôi.

Cho nên đối với mỗi một người, đều có cảm tình đặc biệt.

- Tốt lắm, mọi người tự mình đi xuống dưỡng thương đi, lần này trận đấu của chúng ta đã giành thắng lợi!

Vỗ về tất cả mọi người, tôi kêu những người bị thương lui về dưỡng thương, lần này, Kháng Thiên giả không đạt được mục đích, vậy thì mục tiêu của chúng tôi coi như đã hoàn thành, theo như lời bố tôi nói, chúng tôi biết, đạt được cái chân thứ hai, ít nhất sẽ khiến kế hoạch của Kháng Thiên giả bị kéo dài một ít thời gian, cũng không phải là không có tác dụng.

Như vậy, ít nhất chúng tôi bên này đã có thêm chút thời gian để chuẩn bị, thời gian tiếp theo, chỉ có tu dưỡng! dù sao sau cuộc đại chiến, không cần biết là bên phía chúng tôi, hay là Kháng Thiên giả, đều cần thời gian để tu dưỡng!

Mà tôi, lại tiếp tục cảm ngộ lực Hỗn Độn, đồng thời, cũng hấp thu một ít lực Hỗn Độn, dù sao thứ đó, cũng là ‘lá bài chưa lật’ vào lúc mấu chốt, nhưng nguyên thần vẫn không hấp thu được nhiều khí hỗn độn.

Nhưng, dưới tình hình này, Kháng Thiên giả lại vẫn chưa từng ngừng tấn công các nơi, tiếp tục cận lực thu thập tinh huyết tu sĩ trong thiên hạ.

Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát, đã bế quan được một tháng, trong một tháng này, tôi lĩnh ngộ được một đạo thuật trong lực hỗn độn, chỉ là không biết, uy lực của đạo thuật này như thế nào.

Trên không trung của Đạo Minh, trước mặt tôi là Đoàn Lang, tôi tìm hắn, mục đích chủ yếu chính là vì muốn thử nghiệm đạo thuật mới lĩnh ngộ, rốt cuộc có bao nhiêu uy lực.

- Minh chủ, thuộc hạ đã chuẩn bị xong!

Đoàn Lang nhàn nhạt nói, tôi gật đầu, chân nguyên trong người nhanh chóng toát ra, ngưng tụ vào lòng bàn tay, sau khi chân nguyên trào ra, khí hỗn độn trong người cũng mãnh liệt tiến vào, hội tụ cùng với chân nguyên, sau đó, ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến hóa , quanh người tôi, trở nên cực kỳ mơ hồ, cảm giác này, thật giống như cả người tôi chìm trong làn khói mờ đục.

ấn kết ngưng tụ trong tay, trên bàn tay, hiện lên một ấn kết vô cùng hỗn loạn, mặc dù nhìn khá hỗn loạn, nhưng trong đó lại ẩn chứa luồng khí khiến tim kẻ khác đập nhanh.

Lúc này, tôi nhìn Đoàn Lang trước mặt!

- Phòng ngự thật tốt! tôi phải tiến công rồi!

Sắc mặt Đoàn Lang hơi trầm xuống, hình như cảm nhận được lực uy hiếp truyền ra trong công kích của tôi, chính lúc này, quanh người hắn, bị ngọn lửa đỏ rực bao vây, cả người hắn hoàn toàn chìm trong ngọn lửa.

Thấy vậy, khóe miệng tôi lộ ra nụ cười ảm đạm, ấn kết trong tay đẩy về phía Đoàn Lang, miệng quát nhẹ.

- ấn Hỗn Độn! tật!

ấn kết cổ xưa đó, ánh sáng lung linh ẩn chứa bên trên, hình như là chân nguyên, nhưng cũng chẳng phải chân nguyên.

Gần như chỉ trong nháy mắt đã tới gần Đoàn Lang, đánh sâu lên bước màn lửa, ấn Hỗn Độn lập tức nổ mạnh!

Thình!

Âm thanh khủng bố truyền khắp đất trời Đạo Minh, thân mình Đoàn Lang vẫn đứng im tại chỗ, không dao động, nhưng chỉ nháy mắt sau, miệng tôi lại khẽ quát.

- bạo!

ầm ầm ầm……

sau tiếng quát nhẹ, trong lòng tôi bỗng cảm thấy kích động, bởi vì không gian trên bầu trời, lúc này đã dập nát, xung quanh đều là hố đen đáng sợ.

Lớp phòng ngự màu đỏ của Đoàn Lang lập tức bị phá vỡ, thân mình hắn bay ngược ra sau, cả người có chút thảm hại.

- Sao đấy? không sao chứ?

Tôi vội vàng phi tới bên cạnh Đoàn Lang, hỏi hắn, ánh mắt Đoàn Lang vô cùng khiếp sợ, sau đó nói với tôi.

- Minh chủ, uy lực của đòn tấn công này, đã lờ mờ lên tới thực lực cảnh giới Nhập Đạo nhị bậc!

Đoàn Lang kinh hãi, nhìn tôi nói, nghe vậy, tôi hơi sửng sốt, cảnh giới Nhập Đạo nhị bậc sao?

Xem ra, uy lực của ấn Hỗn Độn, hình như mạnh nhất trong số tất cả đạo thuật trên người tôi, đây chính là một con ‘át chủ bài’ tuyệt vời!

- Ý, chỉ dựa vào phòng ngự, cũng chống lại được một đòn này của tôi, vậy chẳng phải là nói, anh cũng đã lên tới cảnh giới Nhập Đạo nhị bậc rồi sao?

Tôi nhìn Đoàn Lang, vừa rồi hắn chỉ dùng lớp phòng ngự để chống lại đòn tấn công của tôi, nói như vậy, thực lực của hắn e rằng đã tăng lên.

- Nhờ có phúc của minh chủ, nửa tháng trước vừa mới đột phá!

Đoàn Lang nở nụ cười thật thà, nghe vậy tôi cũng mỉm cười, đây là một chuyện tốt đối với Đạo Minh.

Cảm nhận được lợi ích của ấn Hỗn Độn, tôi gọi cả Trúc Tẩm Ngưng và Hoàng Tiểu Tiên cùng tiến vào bên trong thế giới hỗn loạn kia để cảm ngộ, trước mắt, nguyên nhân là bởi vì thực lực của tôi, tôi không muốn cho quá nhiều người biết, cho dù là mẹ tôi, tôi cũng không để bà ấy cùng tôi tiến vào thế giới hỗn loạn.

Cũng không phải là tôi không tin mẹ mình, mà là bởi vì tôi cảm thấy, thực lực mẹ tôi càng mạnh, trách nhiệm gánh vác trên vai càng nặng, tôi không muốn để bà ấy lúc nào cũng phải đứng ở đầu chiến tuyến trong các cuộc đấu.

Về phần Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng, hai người con gái này đuổi không đi, không có cách nào khác, vì để các nàng có thể tự bảo vệ được bản thân, tôi đương nhiên hy vọng, thực lực các nàng càng mạnh càng tốt.

- Thứ này? Lẽ nào là của tiền bối Trụ vương đưa cho anh?

Tiến vào trong thế giới hỗn loạn, Hoàng Tiểu Tiên hiển nhiên có chút kinh ngạc.

Nhìn tôi hỏi, nghe vậy tôi cũng không chút giấu giếm, gật gật đầu.

- em cảm giác được tu luyện ở nơi này, hình như rất có lợi cho chúng ta!

Trúc Tẩm Ngưng cười vui sướng, thực lực của cô ấy đã là Ngộ Đạo trung kỳ, có điều chỉ mới đột phá gần đây.

Về Phần Hoàng Tiểu Tiên, hình như đã tới cảnh giới Nhập Đạo tam bậc, thiên phú của người con gái này khiến tôi hơi sợ hãi, hơn nữa, từ sau khi kế thừa truyền thừa của Đát Kỷ, trên tu vi của cô ấy, lại có tất cả kinh nghiệm từ ngày xưa của Đát Kỷ, thế nên ‘làm ít hưởng nhiều’.

- Hì hì, lợi ích của em hình như nhiều hơn hai người, trong truyền thừa của tổ tiên, còn có sẵn cảm ngộ với thần khí hỗn độn, chắc là trụ vương năm đó, cũng đã để cho tổ tiên cùng tiến vào trong này!

Hoàng Tiểu Tiên nhìn tôi và Trúc Tẩm Ngưng, đắc ý cười nói, nghe vậy tôi không biết phải nói gì, cũng may là vợ tôi, không thì tôi đã lập tức đuổi ra ngoài, ông nội nó!

ở trong địa bàn của tôi, mà còn dám kiêu ngạo như vậy! có điều vợ của tôi thì khác, dù sao nếu không vui, nhất định sẽ lại lấy tôi ra để chuốc giận lên ‘cái ấy’.

( =.= thật thế hả các chị có chồng? vui cũng chuốc giận lên cái ấy, buồn cũng chuốc giận lên cái ấy ạ? )

- thôi, đừng làm mất thì giờ nữa, chúng ta nhanh bắt đầu đi!

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng và Hoàng Tiểu Tiên, tôi lên tiếng nói.

Nghe vậy, hai người con gái gật đầu, chúng tôi ngồi khoanh chân xuống giữa thế giới hỗn loạn, ngay tức khắc, đều tự mình cảm ngộ, thời gian, vô cùng đáng quý, chiến đấu cùng với Kháng Thiên giả, thực lực càng mạnh, lại càng nhiều thêm một thủ đoạn bảo toàn tính mạng!

Hơn nữa, trận chiến đã rất hung hiểm, tuy nhiên, điều này có nghĩa, tất cả, vẫn chưa thực sự bắt đầu!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.