Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lời giải thích của bà nội

Phiên bản Dịch · 2434 chữ

Đi tới trước mặt Đoàn Lang, sắc mặt tôi nặng nề nhìn hắn.

- Thế nào? Đạo Minh tổn thất bao nhiêu?

Trận chiến này, tuy rằng cuối cùng chúng tôi đã thắng, chiếm thế thượng phong, nhưng người bên phe chúng tôi, cũng có tổn hại.

Sắc mặt Đoàn Lang nặng nề, hồi đáp:

- Minh chủ, bên chúng ta ngã xuống bốn đệ tử, ba người trọng thương!

- Vừa rồi mọi người đã thống kê, thế lực đạo môn chúng ta, tổng cộng tổn thất hơn sáu mươi người!

Nghe Đoàn Lang nói vậy, lòng tôi nghẹn lại, mẹ nó, chết nhiều người như vậy sao? chúng tôi đánh chết hơn hai mươi cảnh giới Ngộ Đạo của Kháng Thiên giả, mãnh thú Tu La, chỉ sợ hơn cả ngàn.

Chỉ dựa theo thống kê mà nói, lần này số người chúng tôi tổn thất, không ngờ còn nhiều hơn Kháng Thiên giả.

Nhưng, điểm đáng mừng duy nhất là, coi như lần này đã phá hủy cứ điểm trọng yếu của Kháng Thiên giả, cũng là Tu La giới, đã không còn trợ giúp của Tu La giới, thực lực của Kháng Thiên giả sẽ suy yếu rất nhiều.

Mà tất cả, đều là bởi vì bà nội đã mời tới vị chúa tể địa ngục, Phong Đô đại đế, quả thực khiến người ta nhìn không thấu, cũng không biết bà nội rốt cuộc làm thế nào để mời vị này đến.

Lúc này, sau khi mọi người khắc phục xong hậu quả, đều tự quay về tông môn tu dưỡng, trận đấu này, nói tóm lại, đều có được và mất.

Chúng tôi cũng bắt đầu quay về Đạo Minh.

Mà đối với tôi mà nói, thu hoạch lớn nhất trong lần này, chính là tìm thấy bà nội, tuy rằng bà nội đã biến thành quỷ tu, nhưng tóm lại, cũng dùng một cách thức khác để sống, hơn nữa thực lực của bà nội, đã lên tới cảnh giới Nhập Đạo ngũ bậc, chuyện này tôi hoàn toàn không ngờ tới.

Nháy mắt, bà nội, đã trở thành một cao thủ trong Đạo Minh.

Có điều, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là, bà nội đã đoàn tụ với tôi.

Mà lúc này, tất cả mọi thứ, hình như đã mạch lạc hơn, thôn chúng tôi xảy ra chuyện, xem ra tất cả mọi chuyện ông nội tôi đều hiểu rõ, dưới tình hình như vậy, cũng dễ lý giải, vì sao bà nội bị Lương Triều Sinh giết, mà thực lực mạnh như ông nội và bố tôi lại không quan tâm.

Bởi vì tất cả, đều nằm trên một quỹ đạo bình thường.

Cái chết của bà nội, cũng nằm trong kế hoạch, có điều những chuyện này, hiện tại đều chỉ là phán đoán của cá nhân tôi, mà tình hình cụ thể, phải hỏi bà nội tôi rồi.

Về tới Đạo Minh, giao hết tất cả công việc phía sau lại cho Trịnh Thu, sau đó dẫn bà nội tới động phủ phía sau núi, nơi này đã sớm xây dựng một đình viện khá lớn, để tiện cho dì Hồng và mẹ tôi ở.

Bà nội đột nhiên trở về, mẹ tôi rõ ràng là có chút chưa hồi phục lại tinh thần.

- Mẹ, là con dâu bất hiếu!

Hai mắt mẹ tôi đỏ bừng, bởi vì lúc trước tôi đã nói qua với mẹ tôi về chuyện của bà nội, nhưng bà nội lại đưa tay đỡ lấy mẹ tôi.

- Con bé ngốc, là nhà họ Lý có lỗi với con mới đúng, để con phải chịu khổ nhiều năm như thế, còn cả con bé Tiểu Hồng nữa, đều là nhà họ Lý có lỗi với các con!

Bà nội trở về, bắt đầu ‘buôn’ với mẹ tôi và dì Hồng, ba người phụ nữ thành một cái chợ, câu nói này không có sai!

Bà nội nói không sai, nhà chúng tôi đúng là có lỗi với dì Hồng, nhưng tất cả, đều là chuyện cũ, mà dì Hồng, cũng đã vui vẻ chấp nhận.

Chuẩn xác mà nói, đây là chuyện Lương Triều Sinh làm, bởi vì thời điểm dì Hồng bị Lương Triều Sinh mang tới thôn chúng tôi, hình như đã không còn cứu được, mà dưới tình hình này, ông nội tôi mới đồng ý ‘giao dịch’ với Lương Triều Sinh.

Vì để cứu mạng tôi, không thể không dùng dương thọ của Lý Nửa Cân, cho nên, mới có hàng loạt câu chuyện phía sau.

Đợi bà nội nói chuyện với đám người mẹ tôi tới tối muộn, tôi mới có thời gian nói chuyện riêng với bà nội, thực lực của bà nội hiện tại đã là Nhập Đạo ngũ bậc, đừng nói cái gì mà để cho bà nội nghỉ ngơi, hiện tại cả Đạo Minh, không có ai là đối thủ của bà nội.

Ngồi trong phòng, ánh mắt bà nội yên vui lạ thường.

- Cháu trai ngoan, đã mấy năm rồi bà không được thấy con!

Nghe bà nội nói vậy, lòng tôi đột nhiên nghẹn lại.

Lại là nói một lượt chuyện nhà, nói thật, khoảng thời gian bà nội mất, tôi không thể chấp nhận nổi bản thân mình, bởi vì tôi cảm thấy, do mình thả dì Hồng ra, mới có nhiều chuyện về sau như thế, nhưng cho dù nói thế nào, hiện tại, tất cả hình như đã quay về quỹ đạo.

Mà trong lòng tôi cũng rất ngờ vực về bà nội.

- Bà nội, vì sao bà lại chạy xuống địa phủ? Còn vào đúng lúc mời Phong Đô đại đế tới? đây có phải là sắp xếp của ông nội không ạ?

Tôi có chút vội vã, bởi vì càng đến phía sau, tôi càng phát hiện khoảng cách với sự thật đã rất gần, rất nhiều nghi hoặc lúc trước quẩn quanh đầu tôi, cũng dần được giải đáp.

- Nửa Cân, con đoán không sai, đều là ông nội con sắp xếp, tình hình lúc đó, nhất định phải che giấu thân phận của con, bằng không, nếu để người khác biết được mệnh cách của con, sẽ xảy ra phiền phức lớn, đám người Kháng Thiên giả, sẽ không ngồi yên.

Tiếng nói của bà nội vang lên, hiển nhiên, tôi đoán không sai, mà khiến tôi hoàn không ngờ chính là, ngay từ đầu, nhà chúng tôi đã đấu tranh với Kháng Thiên giả, nhìn thì như không có quan hệ gì với Kháng Thiên giả, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, Lương Triều Sinh chính là thiếu chủ của môn phái Âm Thi.

Ông ta lại trùng hợp tới được thôn chúng tôi, hơn nữa, trước kia môn phái Âm Thi phục vụ cho thế lực Kháng Thiên giả, tất cả cũng đủ chứng minh rất nhiều chuyện.

Mọi chuyện, lại có liên quan tới Kháng Thiên giả.

Rồi sau đó, bà nội bắt đầu nói với tôi, thật ra lúc trước, bà nội đã là một tu sĩ rồi, sau khi chết, hồn phách của bà đương nhiên xuống địa phủ, nhưng cũng không chuyển thế đầu thai, mà bắt đầu cố gắng tu luyện.

Đồng thời, vẫn chờ đợi tin tức bên phía ông nội.

Về phần bọn họ truyền tin cho nhau thế nào, bà nội cũng không nhiều lời, mấy vấn đề này không quan trọng.

Từ lúc rất sớm, ông nội đã vật lộn với Kháng Thiên giả, cảm giác được Kháng Thiên giả càng lúc càng kỳ lạ, vài kẻ mạnh của Kháng Thiên giả, trên người lại có khí mùi của Tu La, thứ này, chỉ có địa phủ mới có.

Cho nên, ông nội rất hoài nghi, người của Kháng Thiên giả nhất định đã giấu địa phủ làm chuyện gì đó, nhưng, địa ngục không thể nhúng tay vào chuyện trên dương gian, điểm này, ông nội biết rõ, bởi vì Phong Đô đại đế thân là chúa tể của địa ngục, không có khả năng nói không giữ lời.

Mà bà nội, vì chuyện này, nên đã sớm vào trong địa phủ chờ đợi.

Nhưng, nhân vật như Phong Đô đại đế, có đôi khi vừa bế quan, đã mất cả trăm năm, cho nên, có nhiều lúc phải xem ý trời, vừa may khoảng thời gian trước Phong Đô đại đế xuất quan, bà nội cũng tìm đủ mọi biện pháp. Đi vào âm ti, gặp được Phong Đô đại đế, nói chuyện này cho ngài ấy biết.

Bằng không, cũng sẽ không thuận lợi như vậy.

Nghe bà nội giải thích xong mọi chuyện, tôi cũng hiểu ra rất nhiều, đúng là đã giải đáp rất nhiều nghi hoặc trong lòng tôi, dịu đi một chút, tôi nhìn bà nội, hỏi.

- Bà nội, bà có biết ông nội đang ở đâu không? Con cũng mấy năm rồi không gặp lại ông!

Cả nhà đoàn tụ, là chuyện trong lòng tôi mong muốn mấy năm nay, nhưng vẫn chưa thực hiện được, có điều cũng may, mẹ tôi đã được cứu về, cũng đã gặp mặt bố tôi, đây coi như là chút an ủi.

Nhưng ông nội vẫn chưa xuất hiện, từ sau khi giả chết trong thôn, ông nội chưa từng hiện thân.

Sau đó, bà nội lại cười đôn hậu, nói:

- Được rồi, Tiểu Nửa Cân đừng để ý chuyện ông nội nữa, lão già đó bản lĩnh lớn lắm, hẳn là không có chuyện gì nghiêm trọng đâu!

Nghe bà nội nói thế, tôi biết, bà nội không muốn nói cho tôi biết, có điều không biết được đáp án của câu hỏi này, tôi cũng không tiếp tục hỏi, sau đó lại hỏi bà nội vài chuyện về thôn.

Cuối cùng, bà nội nó cho tôi biết, những ông bác ông chú trong thôn, thật ra vẫn luôn ở bên cạnh ông nội, chắc là, ông nội có một nơi có thể để cho mọi người sinh sống.

Hoặc là nói, đã được ông nội sắp xếp tới một thế giới nhỏ.

Dựa theo những lời trong miệng bà nội, sở dĩ năm đó để Lương Triều Sinh tùy ý làm càn, là bởi vì không muốn đánh rắn động cỏ, thả Lương Triều Sinh đi, cũng có chỗ để lợi dụng.

Theo như lời bà nội nói, thật ra có rất nhiều chuyện, đều tiến hành theo tác động của ông nội.

Có điều, nghe những lời này, lòng tôi càng thêm tò mò, đó là vì sao, nhà chúng tôi lại có nhiệm vụ lớn như thế?

Tất cả, đều giống như do nhà chúng tôi chủ đạo.

Nói đến vấn đề này, sắc mặt bà nội hơi nặng nề.

- Nửa Cân à! Con nghe qua câu nói, người tài lắm trọng trách chưa?

Nghe vậy tôi hơi sửng sốt, câu nói này tôi đương nhiên biết, cũng là nói, người có bản lĩnh lớn, phải gánh vác một vài chuyện, nghe ý của bà nội, nhà chúng tôi hình như rất lợi hại.

- Nửa Cân, có rất nhiều thứ, thực ra đã là định luận từ rất lâu, nếu nói, ngày trước người tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, bọn họ biết, chuyện của Kháng Thiên giả, rồi cũng có ngày bị phát hiện, nhưng bọn họ không ngăn cản nổi, chỉ có thể để người lớp sau ngăn cản, cho nên, cũng có chuyện về sau của nhà chúng ta.

- Nói đơn giản một chút, tổ tiên nhà họ Lý, cũng là một người tài ba, có lẽ là bởi vì ngài ấy, đã chia một ít gánh nặng cho con cháu nhà họ Lý.

Bà nội giải thích qua quýt, nhưng tôi vẫn hiểu được.

Cũng là nói, các tiền bối đã phát hiện ra ý đồ của Kháng Thiên giả, nhưng không thể ngăn cản, thời cơ chưa tới, bọn không có biện pháp căn ngăn, chỉ có thể để lại cho hậu bối, mà ở trong lớp tiền bối này, tổ tiên của nhà chúng tôi hình như lợi hại hơn người khác, kết quả, trọng trách chia bớt cho chúng tôi, cũng nặng hơn.

Đây mới là câu trả lời mà bà nội vừa hỏi tôi, người tài phải mang nhiều trọng trách!

Mọi chuyện cũng chỉ có vậy, hít sâu một hơi, nghi hoặc trong lòng tôi được giải đáp không ít, mà hiện tại, gần như tất cả vấn đề, đều nằm ở chỗ Kháng Thiên giả.

Có điều mấy thứ này, chắc hẳn bà nội cũng không nói cho tôi biết quá nhiều.

Người tài mang nhiều trọng trách, trong lòng tôi có cảm giác bất đắc dĩ, nhưng không có cách nào khác! Thiên hạ hưng vong, thất phu có trách nhiệm, nhưng có một điểm có thể khẳng định, nếu thiên hạ này thực sự xảy ra chuyện, vậy thì người nhà tôi, người thân tôi, người yêu tôi, bạn tôi, nhất định cũng sẽ bị ảnh hưởng, vì vậy, liều mạng ngăn cản đi!

Còn có thể làm sao bây giờ?

Thời gian kế tiếp,không cần biết là bên phía Đạo Minh, hay là KHáng Thiên giả, đều trở nên cực kỳ an phận.

Tình hình cụ thể bên Nop Lor, tạm thời chưa có tin tức, có điều Kháng Thiên giả lại rất an phận, Tu La giới bị hủy, tình huống này, chắc hẳn Kháng Thiên giả không còn dám tùy ý lãng phí nhân lực.

Dù sao, đây cũng không phải trò đùa, không có Tu La trong Tu La giới để dung hợp, Kháng Thiên giả tổn thất một phần thực lực vô cùng lớn.

Mà khoảng thời gian này, tôi cũng không cho phép mình ngừng nghỉ tu luyện.

Mỗi ngày gần như chỉ ở bên trong cối Hỗn Độn để cảm ngộ, đồng thời, tôi có cảm giác tu vi của mình đang không ngừng tăng lên.

Mà lần này, tôi cho thêm nhiều người hơn tiến vào thế giới Hỗn Độn, dù sao có nhiều người mạnh hơn, mới là phương pháp chính xác nhất, những người này đương nhiên xứng đáng tín nhiệm, đương nhiên, cũng có rất nhiều yêu thú được tiến vào trong thế giới Hỗn Độn.

Bởi vì những yêu thú mang ra từ trong núi Cổ Tiền, gần như đều có khế ước với tôi, chúng nó không thể phản bội tôi.

Nhờ có cối Hỗn Độn, thực lực của Đạo Minh, cũng mau chóng thăng cấp.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.