Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đi tới Trảm Tình tông

Phiên bản Dịch · 2069 chữ

Chính lúc này, tôi nhìn thấy Đoàn Lang đi tới chỗ mình.

- Minh chủ, lần này Đạo Minh ta tử vong tám người, mười chín người trọng thương!

Nghe Đoàn Lang nói vậy, lòng tôi hơi trầm xuống, tám người! đều là cảnh giới Ngộ Đạo, đây là chiến đấu, chiến đấu sinh tử, tôi nhanh chóng phi ra, tìm thấy mẹ tôi trong dòng người, Hoàng Tiểu Tiên còn cả Trúc Tẩm Ngưng, bà nội, dì Hồng đều không sao, nhưng điều này không nghĩa trong lòng tôi không cảm thấy đau buồn.

- Thu dọn chiến trường đi!

Tôi nhìn Đoàn Lang, lên tiếng nói, Hoàng Tiểu Tiên và Trúc Tẩm Ngưng cùng đi hỗ trợ, lúc này, tôi thả năm mươi người còn lại của Lê tộc ra, giao cho Trúc Tẩm Ngưng sắp xếp.

Tôi đi tới cạnh lão Doãn, cùng lão Doãn tới tổ địa.

Tổ địa Lê tộc, đã trở thành một đống lộn xộn, phía dưới, đã hoàn toàn nhìn không ra hình thù, lúc này, lão Doãn không nói gì, khiến không khí trở nên rất nặng nề.

Kế đó, tôi nhìn lão Doãn, hỏi.

- Lão Doãn, hiện tại, có phải Kháng Thiên giả đã đạt được mục đích rồi không?

Hồi sinh Xi Vưu, biến Xi Vưu thành cỗ máy chiến đấu, trăm trận trăm thắng, đúng là một ý tưởng không tồi, hiện tại, trong thiên hạ đã không còn chí tôn cảnh giới Trảm Đạo, mà dưới tình huống như vậy, Xi Vưu sống lại, cho dù không có linh trí, thực lực, đương nhiên vẫn vô cùng mạnh.

Tôi nhìn lão Doãn, lúc này, lão Doãn lắc đầu với tôi.

- Tuy rằng cũng là mục đích của bọn chúng, nhưng vẫn chưa phải mục đích cuối cùng!

Nghe lão Doãn nói vậy, lòng tôi chấn động, cái gì, thế mà vẫn chưa phải mục đích cuối cùng của Kháng Thiên giả? Bọn chúng còn muốn làm gì?

- Nhưng mà, hiện tại ma thần Xi Vưu đã sống lại rồi, bọn chúng muốn làm gì, chẳng lẽ đều không còn cần khiêng dè ai sao?

Lòng tôi nặng trĩu, vốn cho rằng, ma thần Xi Vưu sống lại rồi, như vậy, Kháng Thiên giả cũng đã hoàn thành kế hoạch cuối cùng, nhưng hiện tại lão Doãn lại nói với tôi, đây chưa phải mục đích cuối.

- Đúng vậy, dã tâm của tên kia, không phải lớn bình thường!

Lão Doãn thản nhiên lên tiếng, giọng nói cũng rất nặng nề, nhìn được ra, lão Doãn hình như cũng vì chuyện này mà suy sụp.

- Nhóc con, thời gian còn lại cho anh không còn nhiều, tuy rằng Xi Vưu đã sống lại, nhưng cần một ít thời gian, để thực lực của hắn khôi phục hoàn toàn, đến lúc đó bọn chúng sẽ tiến hành kế hoạch tiếp theo, tuy rằng hiện tại tất cả vẫn chỉ là ẩn số, nhưng kế hoạch tiếp theo, nhất định phải gắng hết sức ngăn cản bọn chúng!

Lão Doãn nhìn tôi thản nhiên nói, nghe vậy tôi hơi chấn động.

Cảm giác trong lòng khó tả, vừa rồi tôi còn cảm nhận được luồng khí thế khiến tôi không thở nổi dưới đòn tấn công của Xi Vưu, cảm thấy tôi đến một chút năng lực phản kháng cũng không có, nhưng hiện tại, lão Doãn lại nói với tôi như vậy.

Tôi không khỏi cảm thấy khổ tâm, tôi rốt cuộc phải làm gì bây giờ?

Nghĩ ngợi, tôi phát hiện không có tác dụng gì, bởi vì rõ ràng đây là tự mình khiến mình không vui, mặc kệ thế nào, thứ gì nên đến, chung quy đều sẽ đến.

Tôi nhìn vào trong tổ địa tối đen, lên tiếng hỏi lão Doãn:

- Lão Doãn, tiền bối Xi Hậu, phải đi rồi sao?

Sau khi hỏi xong, tôi thấy lão Doãn chần chừ một lát, rồi sau đó gật gật đầu.

- Đúng vậy, ngài ấy đã canh giữ ở đây lâu lắm rồi, gần như là từ lúc Hoàng Đế và Xi Vưu chiến đấu xong, Xi Vưu sau khi thất bại bị phân thây, ngài ấy đã canh giữ ở nơi này, cho đến tận bây giờ!

- Ngài ấy mệt rồi, cũng đã tới lúc nghỉ ngơi một chút!

Tiếng nói yếu ớt của lão Doãn vang lên, trong lòng tôi không còn cảm thấy thương cảm như lúc trước, đúng như lão Doãn nói, tiền bối Xi Hậu thực sự mệt rồi, đúng là ngài ấy cần được nghỉ ngơi, cho nên hiện tại, đối với ngài ấy mà nói, chưa chắc đã là chuyện xấu.

Lúc trước tiền bối Xi Hậu nói với tôi, ngài ấy muốn giải thoát, chuyện này, đối với ngài ấy cũng không phải là chuyện xấu.

Ngài ấy đã sớm muốn giải thoát rồi!

- Đúng rồi lão Doãn, lần trước ở trong Tu La giới, cháu đã thấy qua Phong Đô đại đế, không phải ông nói thế gian đã không còn kẻ mạnh chí tôn hay sao? vậy thực lực của Phong Đô đại đế kia là gì?

Điểm này, tôi rất nghi hoặc.

Lúc này, lão Doãn cười cười:

- Nhóc con, đó là địa phủ, là nơi khác biệt với dương gian, hơn nữa, địa phủ tự thành một giới, Phong Đô đại đế là chúa tể của địa phủ, ngài ấy không chịu ràng buộc của dương gian, nói thế nào nhỉ? Phong Đô, tương đương với Thiên Đạo của dương gian chúng ta!

Nghe lão Doãn giải thích, tôi liền hiểu ra, hóa ra là thế, Phong Đô đại đế, tương đương với thiên đạo của thế giới chúng ta, tôi nói thảo nào thực lực của ngài ấy lại mạnh như thế, hóa ra đã tự thành lập một thế giới, hoàn toàn khác biệt với thế giới của chúng ta.

- Đừng nghĩ linh tinh nữa, Phong Đô đại đế không thể nhúng tay vào chuyện trong dương gian!

Lão Doãn lập tức lên tiếng, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, sao suy nghĩ vừa mới lóe qua trong đầu, lão Doãn đã biết vậy? đúng là tôi đã nghĩ, nếu như có thể nhờ Phong Đô đại đế diệt sạch đám Kháng Thiên giả, vậy thì là chuyện sướng như thế nào, nhưng, lại bị lão Doãn dập tắt!

Tôi nhìn tổ địa, đột nhiên nghĩ tới lời tiền bối Xi Hậu nói, ngài ấy vẫn còn phải vào tổ địa, dùng năng lượng cuối cùng làm chút chuyện.

- Lão Doãn, thân thể của Xi Vưu đều đã bị đoạt đi rồi, tiền bối Xi Hậu còn muốn quay về tổ địa làm gì? Không phải ngài ấy đã ở trong đó phát chán rồi sao?

Tiền bối Xi Hậu đã đợi trong tổ địa rất lâu, rất lâu, sau khi ngài ấy giải thoát, hẳn là không nên ở lại trong tổ địa, nhưng ngài ấy lại quay về rồi.

- Có lẽ, ở lâu sinh tình!

Lão Doãn nhàn nhạt nói, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, đây được coi là giải thích? Hoàn toàn nghe không hiểu.

Lúc này, người của các thế lực đã thu xếp xong xuôi, mọi người bắt đầu chuẩn bị quay về, hơn nữa xong chuyện, gần như tất cả đều quyết định, tất cả các thế lực trong đạo môn, toàn bộ tập hợp lại, thương lượng làm thế nào để đối phó Kháng Thiên giả.

Phải biết, hiện tại Kháng Thiên giả đã mạnh tới trình độ tất cả mọi người đều kiêng dè, mọi người tập hợp lại, cũng không nhất định lay động được Kháng Thiên giả, điểm này, tất cả mọi người đều biết rõ.

Phải biết rằng, ‘sức nặng’ của Xi Vưu, là không thể thay đổi.

Sau khi chỉnh đốn xong chiến trường, chúng tôi quay về Đạo Minh, cuộc chiến lần này, rất rõ ràng, cũng không thể nhanh chóng xóa nhòa khỏi ký ức của mọi người, trận chiến này, là trận chiến thê thảm nhất của Đạo Minh.

Đã chết tám cảnh giới Ngộ Đạo, thậm chí vẫn còn có gần hai mươi cảnh giới Ngộ Đạo trọng thương.

Đám người chết quái lạ của Kháng Thiên giả, không ngờ thực lực lại toàn là cảnh giới Nhập Đạo, quả thực khiến người ta khó mà chấp nhận, cũng chính bởi vì điểm này, khiến thế lực chúng tôi tổn hại không ít.

Dưới tình huống như vậy, chúng tôi đều đang bàn bạc, làm thế nào để đối phó với tình hình này.

Mười ngày sau, các tông môn chưởng giáo trong cả đạo môn đều tập hợp lại, mà vị trí, lại là ở cổ giới của tứ đại cổ tộc.

Bàn bạc suốt cả ba ngày, cuối cùng, tất cả tông môn, đều xây dựng thông đạo không gian với nhau, có chuyện gì, trực tiếp đuổi tới, nếu như bên nào vào lúc đối kháng với Kháng Thiên giả lại không đến, vậy thì sẽ trở thành địch nhân của cả đạo môn.

Quyết định này, không có bất cứ ai dám trái lời, cho dù là người của tứ đại cổ tộc, cũng không có ý kiến gì.

Lại về tới Đạo Minh, tôi không lãng phí chút thời gian nào, tiếp tục vùi đầu vào tu luyện, lực hỗn độn trong cối hỗn độn, hiện tại tôi đã thử, dung nhập khí hỗn độn vào trong chân nguyên, hơn nữa, còn có chiều hướng thành công.

Nếu như khí hỗn độn có thể dung hợp với cối hỗn độn, vậy thì đối với tôi mà nói, sẽ là một trợ giúp rất lớn.

Người của Lê tộc đã toàn bộ di cư tới Đạo Minh, chuyện này tôi đã đồng ý với tiền bổi Xi Hậu, nhất định sẽ dốc toàn lực, bảo vệ huyết mạch của Lê tộc, trong trận chiến này, Trúc Trường Không cũng đã tử vong.

Trúc Tẩm Ngưng vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật.

Nhưng sự thật tàn khốc như vậy, vẫn nhất định phải đối mặt, Trúc Tẩm Ngưng lại lựa chọn vùi đầu tu luyện để quên đi, khoảng thời gian này điên cuồng tu luyện, thấy Trúc Tẩm Ngưng như vậy, tôi có chút lo lắng.

Thường xuyên kêu Hoàng Tiểu Tiên đi khuyên bảo một chút.

Lại nói, mấy ngày nay cuối cùng tôi cũng cảm giác được trong lòng có chuyện gì đó.

Cảm giác này, khiến tôi không buông bỏ được.

Không biết từ lúc nào, Hoàng Tiểu Tiên đã xuất hiện bên cạnh tôi, cô ấy dựa vào bả vai tôi, thật lâu, vẫn im lặng.

- Lần trước anh về quê, có phải đã gặp em gái Hạ Mạch rồi không?

Tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên truyền vào trong tai tôi, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, lúc này Hoàng Tiểu Tiên lại lên tiếng.

- Bà nội đã nói cho em biết!

Nghe vậy, tôi lập tức hiểu ra, thực lực của bà nội, có lẽ cũng cảm nhận được khí mùi của tôi và Hạ Mạch.

Lúc này, tôi không nói gì.

Hoàng Tiểu Tiên cười cười.

- Đi tìm em ấy đi, vào lúc này, không cần giữ lại tiếc nuối!

Nhìn bộ dáng của Hoàng Tiểu Tiên, tôi bỗng không biết phải nói gì, lập tức ôm Hoàng Tiểu Tiên vào lòng.

- Em không giận à?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, hỏi cô ấy.

- Giận, có tác dụng sao?

- Thật không biết, anh rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn người khác.

Hoàng Tiểu Tiên hơi giận dỗi nhìn tôi, lên tiếng nói, nghe vậy tôi xấu hổ toát mồ hôi, sao lại nói vậy?

- Đi tìm em ấy đi, em tin em ấy cũng đang chờ anh! Thực ra em cảm giác được, một kiếm lần trước, không trí mạng, chỉ có trái tim anh chết mà thôi!

Hoàng Tiểu Tiên lại nói, thanh âm vô cùng mềm mại, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, cũng không hỏi vì sao nhìn được ra, lại không nói cho tôi biết, về sau, Hoàng Tiểu Tiên tiếp tục lên tiếng,

- Xem như là một chút tư lợi của con gái đi!

Nói xong, Hoàng Tiểu Tiên xoay người rời đi, tôi đứng im thật lâu tại chỗ, mới lên đường.

Mục tiêu, Trảm Tình Đạo tông!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.