Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

sắp sinh rồi!

Phiên bản Dịch · 1580 chữ

Tiếng quát lạnh như băng truyền ra từ trong miệng tôi, đột nhiên, một tay vung lên, cự long màu vàng hóa thành một tia lưu quang, đánh sâu vào dòng người Kháng Thiên giả.

Tiếng rồng ngâm không ngừng vang vọng khắp không trung, thân mình kim long đong đưa, mỗi một lần đều có rất nhiều người của Kháng Thiên giả bị đập bay ngược ra sau.

Tay tôi đưa lên không trung, huyết kiếm Thị lập tức xuất hiện trong tay tôi, kiếm khí khủng bố không ngừng kích phát ra khỏi thân Thị, đánh về phía đám Kháng Thiên giả.

Cục diện thắng lợi rất nhanh đã nghiêng về phía chúng tôi, lúc này, trên không trung, bà nội đã đánh chết gã cảnh giới Nhập Đạo lục bậc, người của Kháng Thiên giả cuối cùng cũng rơi vào tuyệt cảnh.

Còn lại, toàn bộ đều bị bao vây giết chết.

Sau khi giết chết hết người của Kháng Thiên giả, tôi thở hồng hộc, nhìn tất cả những người có mặt tại hiện trường.

- Tất cả tiến vào thế giới nhỏ, nhanh chóng khôi phục lại, lát nữa, vẫn còn có một cuộc đại chiến!

Nhìn người của Đạo Minh, tôi hô lớn.

Nói xong, tôi đưa tất cả mọi người vào hết trong thế giới nhỏ, ở bên trong, bọn họ không cần chạy trên đường, còn có thể khôi phục thương thế trên người, mà chỉ cần một mình tôi chạy là được rồi, đại trận Sinh Long Môn lại khởi động, Kháng Thiên giả hẳn là không còn đợt tấn công thứ hai,

Nghĩ đến đây, tôi không chút do dự đi tới núi Côn Lôn, ở bên cạnh tôi, đi theo ba người Hoàng Tiểu Tiên.

Tiến vào thông đạo không gian, tôi vội vàng hỏi Hoàng Tiểu Tiên, tất cả mọi chuyện là như thế nào? Chuyện vừa nãy cô ấy nói, tôi hiện tại vẫn còn chưa thể phản ứng lại.

Lúc nãy cô ấy nói với tôi, đứa bé trong bụng Thanh Nhi là con của tôi? Chuyện này khiến tôi không tiếp nhận nổi, tôi có con với Thanh Nhi? tôi hoàn toàn không biết gì, phải biết tôi và Thanh Nhi đến giường cũng chưa lên, cứ thế bị đổ lên đầu, khiến tôi rất khó chấp nhận.

- Hừ, cái tên này, đúng là vớ được món hời còn làm trò!

Hoàng Tiểu Tiên hừ lạnh một tiếng, nhìn tôi nói, khiến tôi rất buồn bực.

Sau đó, Hạ Mạch lên tiếng giải thích, sau khi nghe cô ấy giải thích, trong đầu tôi đột nhiên nhớ tới lần Thanh Nhi xuất hiện trong Đạo Minh.

Lần đó, Thanh Nhi tới rất đột ngột, tôi thậm chí còn không ngờ, Thanh Nhi sẽ tới Đạo Minh thăm tôi, mà lúc cô ấy rời đi, cũng bất thình lình, vào tình huống tôi hoàn toàn không biết gì, Thanh Nhi đã rời đi rồi.

Nhưng tôi thật không ngờ, lần đó Thanh Nhi tới Đạo Minh, còn làm một chuyện tôi hoàn toàn không biết.

Nghĩ đến đây, tôi có chút buồn bực nhìn ba người con gái bên cạnh.

- Cái đó, chuyện này thực sự anh không biết gì cả, nếu không phải các em nói cho anh biết, anh hoàn toàn không biết gì.

Tôi cười khổ giải thích, lần này Thanh Nhi hành động quá lỗ mãng, thế mà lại không nói với tôi, mà tôi hỏi một chút, cũng biết được hai ngày trước, tất cả bọn họ ra ngoài, là đi tới núi Côn Lôn thăm hỏi Thanh Nhi.

Thảo nào tôi thấy lúc bà nội và mẹ tôi trở về, mặt thì khá vui vẻ, nhưng lại không để ý tới tôi.

Điều này làm cho tôi rất buồn bực.

……

Núi Côn Lôn, hiện tại cả núi Côn Lôn đều bị khí đen vờn quanh, những khí đen này, khiến cả khoảng trời trong núi Côn Lôn nhìn vô cùng u tối.

Những âm thanh ‘ầm ầm’ trầm đục không ngừng truyền ra từ trong làn khí đen, mà nhìn kỹ, trong làn khí, không ngờ lại ‘bao bọc’ rất nhiều người.

Lúc này, một thân ảnh đột nhiên phi ra khỏi tầng khí dày đặc, một chưởng đập vào khoảng không gian trước mặt.

Giây tiếp theo, khí mùi khủng bố toát ra từ trên lòng bàn bàn tay màu đen, sau đó, không gian trước mặt trở nên vô cùng mỏng manh.

Một âm thanh giòn tan truyền ra, giống như có thứ gì đó vừa vỡ vụn, không gian trong núi Côn Lôn hoàn toàn vỡ nát.

Lúc này, một hố đen cực lớn xuất hiện trong khoảng không núi Côn Lôn, người mặc áo choàng đen kia, lập tức bước vào trong hố đen không gian.

- Đi!

Một tiếng hô truyền khắp khoảng không núi Côn Lôn, các thân ảnh lũ lượt tiến vào trong.

Lúc này, trong núi Côn Lôn, trước ngôi nhà tranh.

Hai thân ảnh đứng sừng sững, một người bụng to trong đó là Thanh Nhi, còn người kia, lại là thân người gù gù của người trông núi Côn Lôn.

Lúc này, cảm thụ được khí mùi khủng bố ở bên ngoài, sắc mặt người trông núi Côn Lôn trở nên có chút nặng nề, ánh mắt của bà ấy vô cùng âm u lạnh lẽo.

- Nha đầu, vào trong nhà đi!

Tiếng bà lão khẽ vang lên, giọng nói rất bình thản, cũng không bởi vì tình cảnh trước mắt mà hoảng loạn, bởi vì bà ấy biết, ngày này sớm muộn gì cũng tới, mà chuyện này, bà ấy không thể ngăn cản, nhưng không có nghĩa, là bà ấy sẽ ngừng ngăn cản.

- Sư tôn….

Thanh Nhi vội vàng lên tiếng, sắc mặt cô vô cùng lo lắng, có điều khi cô còn chưa nói xong, bà lão đã cắt ngang lời cô.

- Được rồi, đừng qua đây, hiện tại, không phải chỉ có một mình con!

Nói xong, bà lão nhìn cái bụng của Thanh Nhi, mà bên ngoài nhà tranh, lại có cả trăm người, nhưng những người này, đều không phải người, mà là yêu thú trong núi Côn Lôn.

Vào thời điểm này, chỉ cần một câu của bà lão, toàn bộ bọn chúng sẽ có mặt.

Một nữ yêu bị bà lão gọi vào, rồi sau đó nhìn Thanh Nhi sau lưng, nói:

- Giúp ta chăm sóc con bé cẩn thận!

Nghe vậy, nữ yêu vội vàng gật đầu, trong đám yêu thú, nó được cou là yêu thú có kinh nghiệm đỡ đẻ nhất, dù sao có nhiều lần yêu thú sinh sản, đều là nó đi hỗ trợ.

Sau khi nói xong, bà lão chậm rãi bước chân ra ngoài.

Thanh Nhi đứng tại chỗ, thân hình vẫn không nhúc nhích, hai mắt cô đã đong đầy nước mắt, vào thời điểm núi Côn Lôn cần, thì cô lại không thể chiến đấu, việc này đối với Thanh Nhi mà nói, hoàn toàn không chấp nhận nổi.

Lúc này, bà lão nhìn tất cả yêu thú trước mặt.

- Có người muốn phá hủy núi Côn Lôn, các ngươi cảm thấy phải làm gì bây giờ?

Bà lão nói xong, hiện trường lập tức nổi lên những luồng khí thế cực kỳ hung hãn khủng bố.

- Giết! giết! giết!

Âm thanh khủng bố vang vọng khắp ngoài cửa căn nhà tranh, bà lão hài lòng gật đầu.

- Trận chiến này, có lẽ trong đám yêu thú các ngươi, rất nhiều đứa phải chết!

- Giết , giết, giết!

Nhưng, âm thanh lần này còn mãnh liệt hơn trước, trực tiếp cắt ngang lời nói của bà lão, bọn chúng không hối hận, ngay cả là chết trận, bởi vì bọn chúng chiến đấu vì bảo vệ quê hương, những yêu thú còn nhỏ trong cả núi Côn Lôn, đều được bảo vệ.

Trận chiến này, có thể bọn chúng sẽ chết, nhưng huyết thống còn lại, không thể chết được.

- Được, lần này bà già này sẽ dẫn theo các ngươi, đánh một trận thỏa thích với Kháng Thiên giả.

Tiếng bà lão truyền ra, đột nhiên, thân thể bà phóng lên cao, khí mùi khủng bố tản ra từ trên người, lập tức, trăm tên yêu thú phía sau cũng phi lên trời, khí thế khủng bố tràn ngập khắp không trung, khiến người ta vô cùng kích động.

Sau khi nhìn thấy mọi người rời đi, Thanh Nhi thở dài một tiếng.

Ngay sau đó, cô khẽ cau mày, cảm giác thấy một cơn đau khủng khiếp truyền đến từ trên bụng.

- A….

Cảm giác đau đớn này không khỏi khiến Thanh Nhi phải nhíu mày, thậm chí, phát ra tiếng kêu đau đớn.

- Làm sao vậy?

Nữ yêu vội vàng hỏi, tuy rằng nó không thể ra ngoài chiến đấu ,nhưng chỉ cần giao cho nó nhiệm vụ, nó nhất định sẽ dốc sức hoàn thành.

- Bụng ta, đau quá!

Thanh Nhi nhìn nữ yêu, lên tiếng giải thích.

Nghe vậy sắc mặt nữ yêu hơi đổi, đưa tay sờ sờ bụng Thanh Nhi, hô lên:

- Mau nằm lên giường!

Thanh Nhi gật đầu, lập tức nằm xuống giường, nữ yêu bắt đầu kiểm tra, sau một lát, sắc mặt nữ yêu có chút khó coi, lên tiếng:

- Sắp sinh!

Thế mà lại sinh trong ngày đặc biệt thế này?

.......

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.