Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đúc đạo thân

Phiên bản Dịch · 2243 chữ

Đối với tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài, tôi hoàn toàn không biết gì, hiện tại, tôi vẫn đang trong trạng thái cực kỳ căng thẳng, bởi vì đã không còn tu vi, tôi nhất định phải tu luyện, tu luyện lại tu vi của mình.

Mặc kệ có thể tu luyện tới trình độ nào, tôi đều phải cống hiến một ít sức lực cho trận chiến cuối cùng.

Tôi thất bại rồi sao? có lẽ!

Tôi căn bản không thể trảm đạo, nhưng, hiện tại tất cả đều không quan trọng, cho dù cuối cùng có trảm đạo thành công hay không, tôi cuối cùng cũng phải xuất hiện trước mắt mọi người, bởi vì cho dù là thất vọng, tôi cũng phải để mọi người nhìn thấy tôi.

Cho bọn họ biết, tôi không trốn, dù có chết, cũng phải chết trận.

Cảnh giới Nguyên Đan cấp một, cảnh giới Nguyên Đan cấp hai.

Cảnh giới Nguyên Đan điên phong!

Phá đan!

Ngưng tụ nguyên anh thứ nhất, thứ hai, thứ ba!

Ngưng hồn thảo của tôi đâu? Tôi có rất nhiều ngưng hồn thảo!

Sắp rồi, cảnh giới Ngưng Anh cấp ba.

Sắp ngưng anh điên phong rồi, tôi có thể ngộ đạo rồi!

Tôi tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, có thể giết thêm nhiều tên Kháng Thiên giả cảnh giới Ngộ Đạo, không thể từ bỏ, nhất định không thể từ bỏ.

ầm ầm ầm…..

Ngộ Đạo, nhưng, trên trời lại không có thiên khiếp giáng xuống, có lẽ là bởi vì lúc trước tôi đã có cảnh giới như vậy rồi, cho nên hiện tại, trên trời không có thiên kiếp ngộ đạo nhắm vào tôi, nhưng tu luyện của tôi vẫn không dừng lại.

Chân nguyên khủng bố không ngừng chui vào trong cơ thể tôi, tôi cảm giác được tu vi của mình vẫn đang mạnh lên, liên tục mạnh lên.

Các vị, chờ một chút! Tôi xin mọi người, chờ tôi một chút, tôi sắp xong rồi!

Tôi thầm cầu nguyện trong lòng, trong đan điền của tôi, đạo cơ khủng bố lại lần nữa xuất hiện, cảnh giới Ngộ Đạo, cảnh giới Ngộ Đạo điên phong.

ầm ầm ầm!

Cảnh giới Nhập Đạo, cuối cùng cũng Nhập Đạo rồi, tôi lại lần nữa bước chân vào thực lực cảnh giới Nhập Đạo, trong lòng mừng như điên, lần này tu luyện, hình như thuận lợi ngoài ý muốn, tôi phát hiện những gì chui vào trong cơ thể mình, không phải là chân nguyên, cũng không phải lực đại đạo, mà là một loại năng lượng khác.

Sau khi cảm ứng, tôi đột nhiên kinh hãi, đây là, năng lượng khí Huyền Hoàng Mẫu, đã có chuyện gì?

Trong lòng có chút khó hiểu.

Vì sao, sau khi tôi tiến vào cảnh giới Nhập Đạo, chui vào thân thể không phải là lực đại đạo và chân nguyên, mà lại là khí Huyền hoàng Mẫu?

Khí Huyền Hoàng Mẫu khủng bố liên tiếp chui vào người, sau đó tẩy rửa toàn thân tôi, khiến cả người tôi có cảm giác cực kỳ huyền diệu, giống như, cơ thể đang tiến vào trạng thái cực kỳ cường hãn.

Ngay sau đó, trong lòng tôi bỗng kinh hãi.

Đây là?

Đúc đạo thân?

Đúng vậy, khí Huyền Hoàng Mẫu, đúc Huyền Hoàng đạo thân, khí Hồng Mông Tử, đúc Hồng Mông đạo thân, mà khí Hỗn Độn, lại đúc Hỗn Độn đạo thân.

Hiện tại, đang đúc đạo thân, tôi, trảm đạo rồi?

Lúc này trong lòng tôi cực kỳ bình tĩnh, hóa ra, đây chính là trảm đạo.

Khi bạn trảm hết tất cả, liệu bạn có còn mạnh như bạn của lúc trước không?

Khi trên người bạn không còn bất cứ năng lượng nào, đây chính là trảm đạo, mà bạn của lúc này, liệu có chấp nhận nổi đả kích thình lình ập đến này không?

Tôi vừa mới biến thành người bình thường, là thật, không phải ảo giác, tôi trảm hết toàn bộ năng lượng trên cơ thể mình, tôi tin rằng bất cứ ai trảm đạo, đều sẽ như vậy, dưới tình huống thế này, ai còn có thể thản nhiên đối mặt, suy sụp, vậy thì bạn vĩnh viễn không có duyên với trảm đạo.

Chỉ có chiến thắng chính mình, cái gọi là trảm đạo, là trảm chính bản thân.

Trảm bản thân, mới có thể tự do, mà khi bạn có thể bước ra từ trong tự do đó, như vậy, đã có thể trở thành cảnh giới Trảm Đạo.

Tôi nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận khí Huyền Hoàng mẫu đang cọ rửa cơ thể mình, tôi cảm giác được cơ thể của tôi đã không còn là xác thịt phàm trần, ngay cả thân thể, đều dường như đã hòa hợp với khí Huyền Hoàng Mẫu trong đất trời.

Đây là khí chí cường, dung hợp với thân thể chính mình, mới có thể đúc đạo thân.

Phù!

Một ngụm khí bẩn phun ra từ trong miệng tôi, chung quy, vẫn không làm cho mọi người thất vọng.

Nửa Cân, anh trai thành công rồi, tuy rằng em không nhìn thấy, nhưng không có em, cũng không có anh! Hiện tại, em là anh, anh chính là em, em chưa từng rời xa anh, em ở bên trong cơ thể anh, không phải sao?

Khí Huyền Hoàng Mẫu trong đất trời giống như bị một cơn lốc xoáy dẫn dụ, không ngừng chui vào sâu trong cơ thể tôi, cả người tôi bay lơ lửng trên không , bên cạnh người, có hai con cá chép khổng lồ đang bơi lội tung tăng, chúng nó hình như rất vui vẻ, bởi vì chúng nó cảm nhận được tâm tình của chủ nhân không tệ.

………..

Thế giới bên ngoài, huyết vân khủng bố bay tới từ phương xa, thân người lão Doãn đứng trên khoảng không của Đạo Minh, lúc này, những người đứng sau lưng lão là kẻ mạnh của cả đạo môn, tất cả đều tụ tập lại, giờ khắc này, không có bất cứ ai có thể trốn tránh.

Đám mây đỏ bao phủ cả Đạo Minh, một đám mặc áo choàng đen, xuất hiện trên bầu trời.

Cầm đầu là một gã có dáng người cực kỳ cường tráng, toàn thân hắn đỏ như máu, hai cái búa trong tay hắn, cũng có màu đỏ máu, khiến trái tim tất cả mọi người đều run lên.

Đứng song song bên cạnh hắn, là ma thần Xi Vưu, sắc mặc không cảm xúc.

Nhìn thấy nhiều người đứng thẳng trên khoảng không như vậy, Hình Thiên nở nụ cười hài lòng.

- Tốt lắm, đều ở đây, vậy bản tôn không cần phải đi tới từng nơi một rồi!

Tiếng nói nhàn nhạt của Hình Thiên vang ra, lúc này, lão Doãn hơi tiến lên trước.

- Hình Thiên, ngươi vì sao phải một mực không chịu tỉnh ngộ như thế?

Lão Doãn nhàn nhạt nói, lão có vẻ đã rất bất đắc dĩ, biết tất cả vốn dĩ không thể ngăn cản, nhưng lúc này, cũng chỉ có thể kéo dài chút thời gian, cho dù chỉ còn một tia hy vọng.

Cho dù là ba mươi giây, một phút, đều có thêm một tia hy vọng.

Tuy đã tới tình cảnh tuyệt vọng, nhưng dù gì cũng đã tới, vì sao không tranh thủ một chút, dù sao, hy vọng của mọi người, hiện tại cũng chưa xuất hiện, lúc nào hắn mới xuất hiện, không một ai biết.

- Ta một mực không chịu tỉnh ngộ? tiểu tử, ngươi đừng dùng cái trò của tiểu tử nhà họ Lý kia nói trước mặt ta, năm đó hắn ý đồ cảm hóa ta, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, hắn còn không thể cảm hóa được ta, ngươi cho rằng dựa vào ngươi, còn có thể vượt qua hắn sao?

Hình Thiên nhìn lão Doãn, trong mắt hắn, lão Doãn sống mấy nghìn năm chẳng qua chỉ là một ‘thằng nhãi’,ngay cả sư tôn của lão Doãn, người già cực kỳ khủng bố đó, theo hắn thấy, cũng đều ‘tiểu tử’.

Đúng vậy, hắn có tư cách này, nhưng vào thời điểm hiện tại, hắn đương nhiên không muốn đi quan tâm nhiều tới chuyện đó làm gì, hắn âm thầm im lặng nhiều năm như vậy, đã có chút nhịn không được rồi, hắn muốn tàn sát từng bước từng bước một, giống như chiến trường ngày xưa, tìm lại toàn bộ vinh quang đã bị chôn vùi vào dĩ vãng.

Hắn chính là chiến thần, không phải là chiến thần nhân gian, không phải chiến thần địa phủ, mà là………… chiến thần trong tam giới.

- Ta biết, hiện tại khuyên ngươi, đã không còn tác dụng, nhưng cho dù ngươi muốn làm loạn, vì cái gì còn phải mang theo Xi Vưu? Ngươi cho rằng, tất cả những chuyện ngươi làm, là chuyện ngài ấy muốn sao?

Lão Doãn nhìn Xi Vưu bên cạnh Hình Thiên, hắn là chiến thần, nhưng hắn vẫn còn một thân phận khác, đó là huynh đệ của Xi Vưu, thuộc hạ.

Hiện tại, chỉ cần có cơ hội kéo dài thời gian, lão Doãn đều không bỏ qua.

Tiếng lão Doãn vừa vang lên, sắc mặt Hình Thiên lập tức u ám, sau đó hắn xoay người nhìn Xi Vưu.

- Ngươi thì biết cái gì, chủ thượng có nỗi khổ bất đắc dĩ mà thôi, tính tình ngài ngay thẳng, bị tên khốn Hoàng Đế dùng mưu kế đoạt thắng lợi, ngài ấy mới phải để hắn tùy ý xử trí, có điều ta biết, chủ thượng sẽ không trách ta, ta phải tìm lại vinh dự thuộc về Cửu Lê, khoảng đất trời này, hiện tại phải là của Cửu Lê!

- Phải là của chủ thượng!

Sắc mặt Hình Thiên dữ tợn, hắn hiển nhiên đã không muốn nghe bất cứ câu nói nào nữa, ánh mắt muốn giết sạch đã trở nên càng lúc càng nồng đậm, hắn đã không thể khống chế, không sai, sắp mất khống chế.

Lão Doãn đương nhiên nhận ra thay đổi của Hình Thiên, lão biết, không thể kích động nữa, còn tiếp tục kích động, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Lúc này, lão Doãn trước mặt lại lên tiếng, hỏi Hình Thiên:

- Được, ta biết ta không khuyên được ngươi, như vậy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ, giết sạch tất cả những người ở nơi này sao?

Ánh mắt Hình Thiên liếc nhìn qua mọi người, khóe miệng hắn nổi lên nụ cười khát máu, nhàn nhạt lên tiếng.

- Không cần giết toàn bộ, giết một phần là được rồi!

- Tu sĩ cảnh giới dưới Nhập Đạo, đã không còn tác dụng gì nữa, thế giới này vốn dĩ đã không chấp nhận, không cần thiết tồn tại, giết hết toàn bộ, dù sao bản tôn cũng cần nhiều tinh huyết, ta của hiện tại, mới chỉ khôi phục được ba mươi phần trăm năng lượng của thời kỳ đỉnh cao thôi.

Hình Thiên nói xong, đột nhiên, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, cả đám đều kinh hãi nhìn Hình Thiên, tu sĩ cảnh giới dưới Nhập Đạo, đều phải chết?

Nghe thôi đã thấy dọa người, không thể nghi ngờ nữa, đây chính là tàn sát, tàn sát vĩnh viễn!

Phải biết rằng, đám người đông nghìn nghịt phía dưới, tuy rằng tu sĩ cảnh giới Ngưng Anh không có mặt, nhưng nhiều người như vậy, cũng khoảng mười vạn, cộng cả tu sĩ cảnh giới Ngưng Anh, chỉ sợ gần trăm vạn người.

Nhiều người như vậy, nói giết, là giết!

Trong lòng lão Doãn hơi trầm xuống, lòng của tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều trầm xuống, người kia, giết nhiều người như vậy, mà khi được nói ra từ miệng hắn, lại chỉ như một vấn đề cực kỳ bình thường, chỉ đơn giản là nói một chuyện nhỏ mà thôi.

- Giết nhiều người như vậy, ngươi định chịu nhiều sát nghiệp vậy sao? ngươi như vậy, sẽ quấy rầy trật tự dưới địa phủ, đến lúc đó, ngươi không sợ gây sự chú ý với Phong Đô đại đế à?

- Ngươi phải biết, điều kiện trước tiên để ngài ấy không ra tay, là không ảnh hưởng tới trật tự địa ngục!

Lão Doãn lại lên tiếng, nếu nói trên dương gian bỗng nhiên chết cả trăm tu sĩ, vậy thì địa phủ sẽ hoàn toàn bị đảo loạn, đến lúc đó, Phong Đô đại đế vốn không nhúng tay vào chuyện dương gian, nhất định sẽ không ngồi im không quản.

- Khà khà, không đâu, ta không gây phiền toái cho địa phủ của hắn, bởi vì căn bản, không có vong hồn tiến vào địa phủ.

Hình Thiên nhếch mép cười, nhìn cứ như đây là một chuyện vui vẻ lắm.

- Về phần đám cảnh giới Nhập Đạo các ngươi, đi theo bản tôn, các ngươi sẽ được nâng cao thực lực, miễn cưỡng ở phía sau trợ giúp bản tôn một chút, cũng là vinh hạnh của các ngươi.

Tiếng nói của Hình Thiên lại vang lên, rồi sau đó, nụ cười trên mặt hắn hoàn toàn tắt ngúm.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.