Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đi theo ta

Phiên bản Dịch · 2241 chữ

Ngũ quan của đạo thân rất mơ hồ, nhìn không rõ, khí mùi trên thân ảnh, khiến người ta có cảm giác cực kỳ huyền diệu mà khủng bố, đó là thành quả trong một tháng của tôi.

Dùng khí Huyền Hoàng Mẫu, ngưng tụ ra đạo thân.

Khi thân ảnh xuất hiện trên không gian, cây cổ thụ khổng lồ bắt đầu run rẩy kịch liệt, đây là bởi vì Trụ vương quá mức kích động, cho nên mới khiến cây cổ thụ không thể không chế nổi.

Tôi nhìn Trụ vương, ngài ấy kích động, không có gì mà không hiểu được, có thể tưởng tượng, ngài ấy đã đợi ở cây cổ thụ ngàn năm, nửa bước cũng không thể di chuyển, quả thực là dày vò, dù có sinh mệnh, nhưng lại không cảm thụ được ý nghĩa của sinh mệnh.

- Tiền bối, tôi giúp ngài hút nguyên thần ra!

Thấy thế, tôi lập tức lên tiếng, nói với Trụ vương, sau đó, cả người tôi bay vút lên không trung, tới đỉnh cây cổ thụ, nhìn xuống tán cây khổng lồ.

Cây cổ thụ này không biêt đã sống bao nhiêu năm, còn có thể giúp Trụ vương duy trì sinh mệnh cả mấy ngàn năm, coi như là thành tích không tồi.

Tôi không nói gì, trực tiếp động thủ, bởi vì tôi biết, Trụ vương chờ đợi lâu như vậy, nhất định sẽ có chút sốt ruột, năng lượng khủng bố men theo cánh tay tôi, tràn ngập vào lòng bàn tay, sau đó, bao phủ lên cây cổ thụ.

Tôi cảm thụ được sức sống hào hùng trên cây cổ thụ, nhưng tôi lạ đang tìm kiếm nguyên thần thuộc về Trụ vương, một lúc sau, tôi cảm nhận một sự sống cực kỳ đặc biệt bên trong cây cổ thụ.

Nguyên thần!

Năng lượng của tôi bao vây nguyên thần Trụ vương, bắt đầu hút ra.

Có lẽ là bởi vì nguyên thần Trụ vương đã dung hợp với cây cổ thụ quá lâu, khiến tôi có cảm giác trong này truyền ra lực hút cực kỳ khủng bố, nhưng cũng may tôi dốc hết sức thôi động, nguyên thần Trụ vương bắt đầu bị hút ra bên ngoài.

Rất nhanh, một thân ảnh mặc long bào màu đen xuất hiện trước mặt tôi, nhìn thấy gương mặt của người nọ, trong vô hình, toát ra khí thế uy nghiêm, một đôi lông mày kiếm khí phách anh hùng.

- Tiền bối, nhập đạo thân đi!

Nhìn Trụ vương trước mặt, tôi cười nói, dù sao đây cũng là lời hứa hẹn của tôi với Trụ vương, hiện tại đã hoàn thành, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đsó, nguyên thần Trụ vương gật đầu thật mạnh.

Trụ vương quay đầu nhìn đạo thân phía dưới, ngài ấy đã chờ giờ phút này đúng đủ ba nghìn năm ròi, hiện tại, cuối cùng cũng chờ được.

Trụ vương không do dự, nguyên thần lập tức chui vào trong đạo thân, khi nguyên thần chui vào trong, ngũ quan bắt đầu trở nên rõ ràng, biến thành bộ dáng lúc trước tôi nhìn thấy.

Đồng thời, Trụ vương lên tiếng nói với tôi:

- Tiểu tử, kế tiếp ta cần chút thời gian dung hợp nguyên thần của mình với đạo thân này!

Nghe vậy, tôi hiểu ý tứ của Trụ vương, gật đầu với ngài ấy, nói:

- Tiền bối, ngài muốn ở trong luyện ngục giới, hay là ra thế giới bên ngoài?

Sắc mặt Trụ vương có chút hoài niệm, sau đó nói:

- Nơi này dù sao cũng quen thuộc, ở trong này đi!

Trụ vương cất tiếng nói cảm thán vô tận, tôi không tiếp tục mời mọc Trụ vương, mà đưa bốn miếng bản đồ trong tay cho ngài ấy, nói:

- Tiền bối, đây là chìa khóa để ra ngoài!

Nhưng, tôi thật không ngờ, Trụ vương khẽ lắc đầu, nói với tôi:

- Ngươi cất đi, một tháng sau vào đón cô vương…..vào đón ta, nhìn được ra, tình hình bên ngoài của ngươi không mấy lạc quan, tới lúc đó, ta cũng có thể giúp đỡ một chút!

Hình như cảm giác được hiện tại đã cách triều đại nhà Ân quá lâu, cho nên, ngài ấy đang cố gắng thay đổi cách xưng hô cô vương.

Gật gật đầu, cuối cùng tôi rời khỏi Luyện Ngục giới, không làm phiền tiền bối Trụ vương, theo như lời ngài ấy, một tháng sau tôi vào đón, lại nói, tới lúc đó có trợ giúp của tiền bối Trụ vương, vậy thì đối phó Hình Thiên cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Ngày nào chưa giải quyết được Hình Thiên, lòng tôi vẫn thấy bất an.

Sau khi rời khỏi Luyện Ngục giới, tôi tới viếng thăm tứ đại cổ tộc, trải qua thời gian hơn một tháng, tứ đại cổ tộc đã khôi phục lại ‘sinh lực’, nhưng cũng tổn hại không nhỏ.

Không nói ai khác, đến ngay cả đại trưởng lão Cơ Chính Nam cũng đã ngã xuống, mà thân là gia chủ, Cơ Vô Nahi cũng bằng lòng lùi ra sau hậu trường.

Về tới Đạo Minh, thời gian còn lại, tôi gần như đều dồn ánh mắt của mình về phía Kháng Thiên giả, bởi vì khó tránh bọn người kia sẽ lại làm ra chuyện gì.

Thương thế của lão Doãn đã khôi phục một chút, nhưng muốn khôi phục về thời kỳ đỉnh cao, vẫn còn cần một ít thời gian, thương thế của lão Doãn lần này, thật sự rất nặng.

Trong khoảng thời gian này, thực lực của Hoàng Tiểu Tiên đột phá lên cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc, ngay cả bố tôi cũng tiến vào cảnh giới Nhập Đạo cửu bậc.

Nhưng cách trảm đạo, bọn họ vẫn còn chút khoảng cách, trảm đạo, phải tiến vào Nhập Đạo điên phong, mới ăn chắc thành công, bằng không, tỉ lệ thất bại là không nhỏ.

Trảm đạo thất bại, cũng là một chuyện mà người tu đạo không thể chấp nhận, đỡ hơn, thì tu vi bị tụt, gay go hơn, là hoàn toàn tan vỡ suy sụp, cho nên, nhất định phải có đủ đạo tâm, mới đi trước ra khỏi trảm đạo.

Cho nên tôi không vội vã để Hoàng Tiểu Tiên và bố tôi tiến vào trong thế giới nhỏ trảm đạo, lúc trước lão Doãn đã nói qua, nhất định phải là người tin tưởng tuyệt đối, mới có thể để người ta trảm đạo.

Hoàng Tiểu Tiên và bố tôi đều là người tôi tuyệt đối tin tưởng, nhưng thực lực của bọn họ vẫn còn khiếm khuyết, nhưng cũng đã tới cảnh giới Nhập Đạo cửa bậc, đây là điềm báo rất tốt.

Một chút thời gian, tôi thật ra không vội vã, mà Trúc Tẩm Ngưng vẫn đang thao tác trong thế giới nhỏ, khi tôi lại lần nữa tiến vào trong thế giới, nhìn thấy bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng, có những lá bùa bay lơ lửng.

Tổng cộng có chín lá bùa quỷ dị, hiện tại, Trúc Tẩm Ngưng hình như đang thu phục lá bùa thứ hai, chỉ cần Trúc Tẩm Ngưng khống chế được toàn bộ chín lá bùa, sau đó truyền năng lượng trên bùa vao trong cơ thể ma thần Xi Vưu, vậy thì thời điểm đó, thực lực của ma thần Xi Vưu mới cực kỳ khủng bố.

- Thế nào rồi? có cần ra ngoài nghỉ ngơi chút không?

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, lên tiếng hỏi.

Dù sao một mình cô ấy ở trong này, có lẽ rất buồn tẻ.

Nhưng nghe thấy đề nghị của tôi, Trúc Tẩm Ngưng lại dứt khoát lắc đầu:

- Vẫn chưa là gì, tổ tiên ở trong tổ địa mấy ngàn năm, em mới ở trong đây chưa bao lâu, nếu em có thể sớm khống chế được tổ tiên, tới lúc anh chiến đấu, em cũng không tới mức chẳng giúp được gì!

Nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của Trúc Tẩm Ngưng, tôi hơi xúc động, sau đó ôm cô ấy vào trong ngực.

- A, anh làm gì đấy? em đang luyện hóa bùa đây này?

Trúc Tẩm Ngưng thét lên chói tai, tôi lại thấp giọng thì thào bên tai cô ấy:

- Anh nghĩ, hơi trì hoãn một chút, hẳn cũng không có vẫn đề gì!

……… (tự tưởng tượng)

Bước ra khỏi thế giới nhỏ, hiện tại, thế giới nhỏ đã hoàn toàn trở thành một thế giới đơn độc, ngày đêm luân phiên, hơn nữa, diện tích lúc nào cũng đang mở rộng.

Hiện tại, thế giới nhỏ chỉ sợ đã lớn hơn cả Hoa Hạ, mà về chuyện trọng sinh, tôi lúc nào cũng chú ý.

Về tới Đạo Minh, tôi tạm thời thu xếp để trò chuyện với mọi người, dù sao, đã lâu lắm rồi tôi không ở bên bọn họ, nhất là Tiểu Niệm Niệm, từ lúc con bé sinh ra, tôi hình như chưa từng bé qua con bé quá lâu, tôi không muốn cứu vớt thế giới, lại mất đi những thứ quan trọng bên mình như thế.

Đây là chuyện tôi không muốn nhất.

ở trong Đạo Minh nửa tháng, tôi quyết định đi tới Côn Lôn, tôi còn nhớ rõ, những lời tiền bối Huyền Điểu nói với mình, có chút mơ hồ, tôi muốn biết tình hình cụ thế, tôi tin với thực lực của tôi, cõ lẽ có năng lực biết được chân tướng.

Thời điểm tới núi Côn Lôn, lần này, tôi cảm nhận được rõ tất cả mọi thứ ở Côn Lôn, tôi khẽ cau mày, không ngờ lại cảm giác được, trong núi Côn Lôn, có một nơi, đến thực lực hiện giờ của tôi, cũng không thể phát hiện ra vị trí.

Điều này khiến tôi rất nghi hoặc, nhưng mục đích chủ yếu lần này, là vì tìm tiền bối Huyền Điểu, tới căn nhà tranh, tôi đã thấy một bà lão ngồi khoanh chân trên đệm cói.

Dù hiện tại thực lực của tôi đã là cảnh giới Trảm Đạo, nhưng đối với các tiền bối, tôi đều có lòng kính trọng vâng theo.

ở cửa, tôi hơi khom người với bà lão trong nhà tranh.

- Tiền bối, vãn bối Lý Nhất Lượng đến bái kiến!

Huyền Điểu tiền bối không xoay người, lên tiếp đáp lại tôi:

- Vào đi!

Nghe vậy tôi mới nhấc chân đi vào trong nhà tranh, tới bên người Huyền Điểu, tôi ngồi xuống một cái đệm cói, không chủ động lên tiếng, tôi cảm giác được tiền bối Huyền Điểu hình như đăng nhắm mắt dưỡng thần, có lẽ là đang nghĩ gì đó, cho nên không có quấy rầy.

Thật lâu sau, tiền bối Huyền Điểu đột nhiên lên tiếng.

- Ngươi không khiến tất cả mọi người thất vọng!

Nghe tiền bối Huyền Điểu nói vậy, tôi hơi sửng sốt, gần đây mấy lời khen ngợi tôi hình như hơi nhiều, tôi có cảm giác bản thân hơi ‘ngài ngại’, nhưng vẫn phải nhận.

- Tiền bối khen thừa rồi, có sự trợ giúp của nhiều tiền bối như vậy, nếu tôi khiến mọi người thất vọng, vậy thì sao cho được!

Thực ra tôi hiểu rõ, thành tựu hiện giờ của mình, đều là do rất nhiều tiền bối đánh đổi lấy, tổ tiên để lại hạt giống thế giới, lão Doãn bảo vệ, tiền bối Xi Hậu trợ giúp, tiền bối Huyền Điểu trợ giúp, rất nhiều rất nhiều.

Ông nội âm thầm trợ giúp, ông ấy đã bày rất nhiều nước cờ, những điều này không thể coi nhẹ, cho nên, thành tựu của tôi, có thể nói, không phải là thành quả của một mình tôi, là là thành quả của rất nhiều người.

Điểm này, trong lòng tôi vẫn khá rõ ràng.

- ừ, không kiêu căng không nóng nảy!

Tiền bối Huyền Điểu gật đầu, lên tiếng nói, hiện tại, bà ấy chậm rãi đứng dậy.

Tôi cũng đứng dậy theo, đi theo sau lưng tiền bối Huyền Điểu, lúc này, bà ấy xoay người nhìn tôi, lên tiếng nói:

- ngươi lần này tới tìm ta, là muốn đạt được một câu trả lời chính xác?

Nghe vậy, trong lòng tôi nghĩ hóa ra tiền bối Huyền Điểu đã sớm đoán được mục đích tôi đến đây, tôi gật đầu, chuyện này vốn chẳng có gì phải che giấu, tôi tới đây, đúng là muốn đạt được đáp án chính xác từ tiền bối Huyền Điểu.

- ừ, hiện tại, đúng là người đã có thể biết vài chuyện, ngươi đi theo ta!

Tiền bối Huyền Điểu thản nhiên nói, lúc này, tôi hơi sửng sốt, tiền bối Huyền Điểu muốn dẫn tôi đi đâu?

Nhưng nhìn thấy bà ấy đã bước lên trước, tôi không thể không đi theo sau, dù sao, tiền bối Huyền Điểu đã muốn nói với tôi vài chuyện, vậy tôi đương nhiên cũng phải bằng lòng chờ đợi một ít thời gian.

Cứ đi thẳng,, tiền bối Huyền Điểu đã bước chân lên một con đường nhỏ trải đá xanh, tôi vừa nghi hoặc, vừa vội vàng đi theo sau tiền bối Huyền Điểu.

Từng bước một giẫm lên những tảng đá màu xanh dưới chân, đi thẳng về phía trước.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.