Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

người trong thôn

Phiên bản Dịch · 2400 chữ

Thu Hình Thiên vào bên trong tiểu thế giới, xếp gọn vào một chỗ cực kỳ hoang vắng, rồi sau đó tôi lao vào trong núi Côn Lôn, tới trước căn nhà tranh, tôi thấy tiền bối Huyền Điểu vừa hay đi ra từ phía sau.

- Tiền bối, không sao rồi ạ!

Tôi vội vàng lên tiếng, nói với Huyền Điểu tiền bối.

Tiền bối Huyền Điểu gật gật đầu, lập tức cất tiếng nói với tôi:

- ừ, Hình Thiên tuy rằng bị đánh bại , nhưng ngươi muốn giết hắn, phỏng chừng sẽ có chút khó khăn, nhưng bất cứ chuyện gì, đều không có tuyệt đối, cho nên, cũng không phải tuyệt đối không thể thành công.

- Với lại, ta muốn nói với ngươi là, thời gian ngươi tiến vào thần giới, càng sớm càng tốt.

Có lẽ lúc trước tiền bối Huyền Điểu cũng đã nghe được đối thoại giữa tôi và đế tân, cho nên biết mục đích của tôi là vì muốn đánh chết Hình Thiên, thế nên lúc này nói những lời này với tôi.

Đương nhiên, khiến lòng tôi không thể bình ổn nhất, chính là câu nói cuối cùng của tiền bối Huyền Điểu, bà ấy bảo tôi càng sớm tiến vào thần giới càng tốt.

Nói cách khác, tình hình ở Thần giới, có lẽ còn gay go hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta, cần càng nhiều người đi tới Thần giới viện trợ, nghĩ đến đây, tôi nhìn tiền bối Huyền Đ iểu, rồi sau đó gật đầu thật mạnh.

- Tiền bối yên tâm, trong vòng một tháng tôi sẽ đi tới thần giới!

Cuối cùng, tôi đưa ra quyết định như vậy, nhìn Huyền Điểu trước mặt nói, mà Huyền Điểu cũng gật gật đầu, đột nhiên quay về trong căn nhà tranh, lúc này, tôi hít sâu một hơi, xoay người rời đi.

Sau khi về tới Đạo Minh, tôi đơn giản an bài một chút tình hình trong Đạo Minh, kế tiếp là tiến vào bên trong thế giới nhỏ của ta, hiện tại, tất cả những người thân cận nhất đều tiểu tu luyện bên trong thế giới nhỏ, dù sao thế giới nhỏ cũng vừa mới hình thành, không cần biết là mức độ của linh khí, hay độ hoàn chỉnh của lực đại đạo, đều mạnh hơn nhiều thế giới của chúng ta.

Thân hình tôi bay lơ lửng trên không, nhìn một thân ảnh nằm chềnh ềnh dưới đất, thân hình này cực kỳ khổng lồ, nhưng lúc này, lại bị tôi dùng trận pháp vây chặt.

Nhìn thấy tôi xuất hiện, Hình Thiên phía dưới lập tức gầm thét.

- Tiểu tử vô liêm sỉ, ngươi không giết chết được bản tôn, hiện tại thả bản tôn, bản tôn sẽ không so đo với ngươi nữa!

Hình Thiên hình như cho rằng tiếng gầm gừ của hắn có thể khiến tôi kinh sợ, vẫn không từ bở, vẫn tỏ ra cực kỳ ‘oai phong lẫm liệt’ như trước, lúc này, tôi nhìn lão Doãn bên cạnh, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

- Người này, thật đúng là không phải kiêu ngạo bình thường!

Lão Doãn cũng bất đắc dĩ cười, lên tiếng nói, thương thế trên người lão Doãn đã khôi phục khoảng bảy tám mươi phần trăm, chỉ là thực lực tự thân vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, suy nghĩ lần này của tôi, đương nhiên cũng đã nói với lão Doãn.

Mà lão Doãn đương nhiên cũng hy vọng giải quyết được Hình Thiên hoàn toàn.

- Đúng vậy, hiện tại tôi cũng không có tuyệt đối chắc chắn, chỉ có thể nói, thử trước xem sao!

Sắc mặt tôi hơi hơi trầm xuống, lên tiếng nói với, lão Doãn, mà lão Doãn cũng cười ảm đạm, sau đó nhìn tôi nói.

- Vậy thì lão già này không quấy rầy anh nữa, nơi này của anh cũng không tệ lắm, một tháng này, tôi cố gắng khôi phục thương thế trên người, sau đó Trảm Đạo, cùng đi tới Thần giới đi, lại nói, tôi và sư tôn, cũng đã ly biệt ngàn năm rồi!

Tiếng nói cảm thán của lão Doãn vang lên, tôi gật đầu, lão liền rời đi, tôi đứng tại chỗ nhìn Hình Thiên một hồi lâu, cũng không vội vã động thủ, mà đi khỏi nơi này.

Lần này, tôi đi tìm bố tôi!

Bố tôi lúc này cũng đang cố gắng tu luyện, ông ấy biết, một tháng sau, tôi sẽ đi tới Thần giới, mà ông ấy đương nhiên cũng muốn mau chóng trảm đạo, sau khi vào Thần giới, bố con tôi có thể tác chiến cùng với ông nội.

- Đúng rồi bố, những người trong thôn chúng ta, hiện tại đang ở nơi nào?

Đây là vấn đề tôi hoài nghi nhất, phải biết, lúc trước, những người trong thôn chúng tôi đột nhiên mất tích, tôi đã tự trách rất lâu, tôi vẫn nghĩ, tất cả đều là do tôi.

Nhưng về sau tôi mới biết, người trông thôn, không sao cả, chỉ là bị ông nội tôi âm thầm thu vào trong một thế giới nhỏ, nhưng đến bây giờ, tôi đều không biết, người trong thôn, rốt cuộc đã đi đâu.

- Đúng rồi, lại nói, hiện tại chuyện Hình Thiên cũng đã xử lý , tới lúc cho bọn họ trở lại rồi!

Bố tôi đột nhiên nhớ ra, sau đó đứng dậy, cùng tôi rời khỏi Đạo Minh, lần này, chúng tôi quay về quê, tới nơi, trong tay bố tôi đột nhiên nhiều thêm một miếng lệnh bài, khi lệnh bài xuất hiện, trên bầu trời trong thôn, hiện lên những cuộn sóng không gian.

Thấy vậy, tôi hơi sửng sốt, bởi vì tôi không ngờ, mình lại không phát hiện ra khoảng không gian này, xem ra, thủ đoạn ông nội để lại cực kỳ cao thâm, đến ngay cả tôi còn không nhận ra.

Tôi nhìn bố một cái, lập tức bước vào trong không gian này, khi tiến vào trong, hai mắt tôi trợn lớn, bởi vì tôi phát hiện, thôn xóm trong này giống bên ngoài như đúc, thật ra cũng không thể nói là như đúc, nói chính xác hơn là rất giống nhau, phải giống đến chín mươi phần trăm.

Mà trong đồng ruộng, cũng đang có người cày cấy.

- Ô, Lý Trăn? Ai vậy? thằng bé Nhất Lượng à?

Nhìn thấy chúng tôi tới, một người trong thôn lập tức phát hiện, sau đó kinh hô thành tiếng.

- Bá Lý , chú Tam!

Nhìn những thân ảnh quen thuộc, tôi chào hỏi từng người một, tất cả mọi người đều ở đây, hóa ra, vì muốn mọi người quen thuộc với cuộc sống trong này, ông nội đã xây dựng kiến trúc trong thế giới nhỏ, giống hệt với kiến trúc ở bên ngoài.

Nhưng không gian này không to lắm, tuy rằng cuộc sống vẫn như vậy, nhưng lại không thể ra ngoài họp chợ gì đó, tất cả chỉ có thể dựa vào trồng trọt.

Rất nhanh, dưới sự kêu gọi của thôn trường, tất cả mọi người đều tụ tập lại.

- Mọi người, hiện tại nguy hiểm bên ngoài đã được giải trừ , mọi người có thể đi ra ngoài sinh sống!

Bố tôi lập tức vào chủ đề, nói với mọi người, nghe thấy tin tức này, tất cả mọi người đều rất vui, tuy rằng ở trong này cũng giống như bên ngoài, nhưng dù sao cũng chỉ là một thế giới nhỏ, không rộng lớn như ở ngoài, càng không thể đi lại các nơi, vậy năm nay, mọi người đều ngóng trông được ra bên ngoài.

- Mọi người có nghe thấy không, chúng ta cuối cùng cũng có thể ra ngoài!

Thôn trưởng nhắc lại lần nữa, cả đám đều hoan hô, nhìn thấy vậy, vướng mắc trong lòng tôi không hiểu sao bỗng tiêu tan, đúng vậy, hiện tại tận mắt nhìn thấy mọi người đều không sao, tự trách trong lòng mới buông xuống được.

Kế tiếp, phải giúp đỡ mọi người chuyển ra bên ngoài, quay về thôn chúng tôi.

Sau khi chuyện bên này xong xuôi, tôi lại quay về Đạo Minh, hiện tại, Hỉnh Thiên đã bị xử lý,tiếp theo, phải sắp xếp đám Kháng Thiên giả còn sót lại, lại lần nữa gửi tin đi, tập hợp người của tất cả các tông môn.

Mà lần này, đi thẳng tới trụ sở chính của Kháng Thiên giả.

Khi đại quân tiến tới Phổ Đà Tự, người của Kháng Thiên giả, không ngờ lại không có ai chạy trốn.

Lần này, bên đạo môn cuối cùng cũng không có bất cứ áp lực gì, tôi lập tức ngăn chặn Thần Đồ Úc Lũy và mười một đại vu, đám Kháng Thiên giả còn lại, không giữ lại một ai.

Khi một chưởng của tôi đập xuống người Thần Đồ và Úc Lũy, một thân ảnh lập tức xuất hiện trước mắt tôi.

Khi nhìn thấy người nọ, đồng tử tôi hơi co lại, bởi vì tôi từng gặp qua người này một lần, Phong Đô đại đế.

Tôi thu tay lại đứng im, với hơi hơi ôm quyền Phong Đô.

- Đạo hữu, ta biết xuất hiện thế này có chút đột ngột, nhưng hai tên này tốt xấu gì cũng là cấp dưới của ta, không biết có thể nể mặt, để ta đưa bọn họ về địa phủ, trông chừng nghiêm ngặt, cam đoan không để cho bọn họ xằng bậy được không?

- Huống hồ, hiện tại Hình Thiên đã như vậy, bọn họ cũng không còn cơ hội! coi như ta nợ đạo hữu một nhân tình, thế nào?

Phong Đô rất là khiêm nhường, ánh mắt cực kỳ chân thành nhìn thấy ta, ngài ấy đến đến, là vì muốn cứu Thần Đồ Úc Lũy.

Tôi nhìn Thần Đồ Úc Lũy, hai người này đúng là đã giúp Hình Thiên làm chuyện xấu, nhưng hiện tại Phong Đô đại đế đã ra mặt, huống hồ chuyện lần trước ở Tu La giới, ngài ấy coi như là giúp đạo môn một lần.

- Vậy thì, hy vọng tiền bối có thể trông chừng nghiêm ngặt hai người này!

Suy nghĩ một lúc, tôi ôm quyền, lên tiếng nói với Phong Đô đại đế.

Nghe vậy đích Phong Đô đại đế cũng đột nhiên ôm quyền với tôi, nói:

- Vậy xin tạ ơn tiểu hữu !

Sau đó, Phong Đô đại đế nhìn về phía Thần Đồ Úc Lũy bên cạnh, quát khẽ:

- Còn không tạ ơn Lý chí tôn!

Nghe vậy, Thần Đồ Úc Lũy phản ứng lại, tức khắc khom người ôm quyền với tôi, nói:

- Đa tạ ơn không giết của Lý chí tôn!

Tiếng nói trầm trầm truyền ra từ trong miệng hai người, tôi gật gật đầu, mà Phong Đô lại nhìn về phía tôi, nói:

- Tiểu hữu, lần này Phong Đô ta nợ ngươi một ân tình, nếu đến lúc đó có chuyện gì cần đến ta, không vi phạm nguyên tắc địa phủ, Phong Đô không chối từ!

Nghe vậy lòng tôi hơi kinh hãi, đây chính là một lời hứa hẹn của Phong Đô, thứ này tuyệt đối là vật báu vô giá, ta ôm quyền với Phong Đô, sau đó Phong Đô cũng là mang theo Thần Đồ Úc Lũy biến mất ở tại trước mặt tôi.

Lúc này, ta hít sâu một hơi, mười một đại vu toàn bộ bị tôi giết chết, mà phần tử xấu Kháng Thiên giả còn sót lại, hiện tại đã bị các đệ tử đạo môn giết hại.

Trận chiến này, giết chóc là không thể tránh, bọn người Kháng Thiên giả, giết sạch toàn bộ, mới vĩnh viễn không để lại hậu họa về sau.

Thời gian kế tiếp, tôi không xen vào chuyện tiêu diệt toàn bộ Kháng Thiên giả, chuyện còn lại, các tông môn khác của đạo môn sẽ giải quyết, khi tôi quay về Đạo Minh, cũng truyền tin tức đi cho các tông môn.

Một tháng sau, tôi sẽ đi tới thần giới, đến lúc đó người muốn đi theo tôi tới Thần giới, đều có cơ hội trảm đạo.

Đây là một ‘cám dỗ’, đồng thười, tôi cũng hy vognj có thể mang nhiều người một chút vào trong Thần giới giúp đỡ, cho nên, mới đưa ra điều kiện như vậy.

Tiến vào Thần giới, có thể được tôi trợ giúp trảm đạo, không tiến vào Thần giới, thì không được.

Có một tháng để suy nghĩ, sau đó, tôi lại tiến vào trong thế giới nhỏ, bởi vì thời gian tiếp theo, tôi phải xem xem, có thể tiêu diệt triệt để Hình Thiên hay không.

Lại ngồi khoanh chân trên khoảng không phía tren thân mình của Hình Thiên, Hình Thiên vẫn nổi quạu như trước, Hình Thiên cứ mãi như vậy, tôi cũng đành chịu, người này nói rất nhiều, lúc trước tôi không phát hiện ra chuyện này.

Hiện tại xem ra, trong lòng Hình Thiên rất là sợ hãi bị phong ấn lần nữa.

Tuy rằng hắn rất tự tin, không ai có thể giết hắn.

- Phù!

Thở hắt ra một hơi, ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến hóa, quanh thân tôi, lập tức có những năng lượng màu đen ngưng tụ lại, luồng khí này khiến người ta có chạm giác hít thở không thông.

Bởi vì, ‘hắn’ mang theo năng lượng hủy diệt.

Khi lực đại đạo màu đen ngưng tụ lại, lập tức ùa đến chỗ Hình Thiên phía dưới, bao vây cả người hắn, lực đại đạo khủng bố tràn ngập phía trên thân hình hắn, hình như muốn hoàn toàn đánh tan cả người Hình Thiên.

Nhìn một màn trước mặt, ấn kết trong tay tôi biến hóa rất nhanh, càng lúc càng nhanh, bởi vì tôi muốn nhìn xem, Hình Thiên sẽ chịu hậu quả gì dưới tác động của lực đại đạo hủy diệt.

Tôi híp mắt, cảm nhận năng lượng trên người Hình Thiên hình như đang tan rã, nhưng tốc độ lại cực kỳ thong thả.

Lúc này, Hình Thiên vẫn đang không ngừng phát ra những tiếng gào thét phẫn nộ.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.