Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

không thể đợi nữa

Phiên bản Dịch · 1725 chữ

Mang theo tất cả mọi người ra khỏi khu rừng, lần này chúng tôi có tám người thương vọng, nhưng thương vong bên Huyết Ma tộc còn nhiều hơn, huống chi, trong thế giới nhỏ của tôi, vẫn còn một gã Huyết Ma tổ, gã không chạy thoát được, hiện tại, tôi thông qua thiên địa cảm ứng trong thế giới nhỏ, biết được tên kia đã trọng thương, vẫn đang vùng vẫy, nhưng chắc chẳng được bao lâu.

Tuy rằng có tám người tử vong, nhưng người bị thương cũng khá nhiều, trải qua trận chiến trong rừng, gần như có thể khẳng định phán đoán lúc trước của chúng tôi.

Cho nên nói, tình huống hiện tại, chúng tôi nhất định phải áp dụng chiến đấu thận trọng, bằng không đến lúc đó nhân số của đối phương nhiều hơn, đối với chúng tôi mà nói, chỉ sợ không tìm thấy ưu thế.

- Đội trưởng, kế tiếp phải làm sao bây giờ?

Một gã tiểu đội trưởng ở một bên lên tiếng hỏi tôi, hắn tên là Đỗ Vĩ, thực lực cũng là cảnh giới nhị trọng đạo thân hậu kỳ, hơn nữa lần này hắn cũng bị thương, có lẽ đã gặp phải đối thủ khó giải quyết, nhưng hắn lại không vội vã đi trị thương, mà qua đây hỏi tôi.

Mấy tiểu đội trưởng toàn bộ đều ở trong này, tôi hít sâu một hơi, nhìn mọi người nói:

- Các ngươi cũng thấy, tình huống hiện tại chính là như vậy, Huyết Ma tộc lần này, đến đây không ít người, nhân số vừa chiến đấu với chúng ta đã nhiều hơn chúng ta rồi, nhưng, nhân số của bọn chúng tuyệt đối không chỉ dừng lại ở vài người đó.

Sau khi tôi nói xong, sắc mặt mấy đội trưởng đều hơi trầm xuống, cả đám rơi vào trầm tư, đúng vậy, tình huống vừa nãy bọn họ cũng nhìn thấy rõ.

Dưới tình huống như vậy, chúng tôi chiến đấu có lẽ sẽ gian nan hơn một ít.

- Chờ!

Đối mặt với ánh mắt của mọi người, tôi khẽ nói.

Sau khi tôi nói xong, cả đám đều có chút nghi hoặc nhìn tôi, hiển nhiên không hiểu tôi có ý gì, tôi nói chờ, đương nhiên là chờ Hoàng Trung và Thanh Lang đột phá lên tam trọng đạo thân.

Như vậy lực lượng bên chúng tôi mới hùng hậu hơn, bằng không, cứ tùy tiện chiến đấu, đến lúc đó mà xuất hiện chênh lệch giữa lực lượng đứng đầu, sẽ cực kỳ bất lợi.

Tôi không giải thích gì với bọn họ, mà phân phó bọn họ lùi xuống trị thương, điều chỉnh về trạng thái tốt nhất, sau đó lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh của tôi.

Thấy mọi người rời đi, tôi hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía tiền bối đế tân đang nhắm mắt dưỡng thần ở một bên.

- Tiền bối, ngài nói xem, lần này Huyết Ma tộc hành động liều lĩnh như vậy, rốt cuộc là vì cái gì? Phải biết rằng, bọn chúng đột nhiên có nhiều người như thế, thông đạo của bọn chúng không thể tiếp nhận nổi mới đúng!

Tôi nhìn đế tân, nói ra nghi hoặc trong lòng, ngài ấy từng là đế vương, hơn nữa còn là cường giả đế vương hiếm có, tuyệt đối hiểu nhiều biết rộng hơn tôi.

tiền bối đế tân trầm ngâm một hồi lâu, vẫn chưa nói gì, sau một lát, ngài ấy quay đầu nhìn tôi, lên tiếng nói.

- Có một câu nói, chặn hết đường lui, thì binh sĩ mới có dũng khí, giết địch giành chiến thắng.

Nói đến đây, tiền bối đế tân lại rơi vào trầm lặng, không lên tiếng nữa, trong lòng tôi không ngừng suy nghĩ ý tứ trong câu nói này, tiền bối đế tân nói vậy, rốt cuộc là muốn nói gì?

Chặn hết đường lui, thì binh sĩ mới có dũng khí, giết địch giành chiến thắng?

Bọn chúng phái nhiều người tiến vào đây như vậy, đã tự chặt đứt đường lui của mình, đó chính là tự chặt đứt đường lui, nhưng giành chiến thắng?

Đường sống nằm ở nơi nào?

Phải là tình huống thế nào, mới khiến bọn chúng lại lần nữa an toàn rút lui, hoặc là nói, bọn chúng căn bản không muốn rút lui.

Trong đầu tôi không ngừng liên kết các sự kiện, đột nhiên, cả người tôi bừng tỉnh, sau đó kinh hãi thốt lên:

- Ý của tiền bối, là bọn chúng nắm chắc một trăm phần trăm có thể khiến Huyết Ma thần sống lại?

Nghĩ đến khả năng này, trái tim tôi bỗng nghẹn lại, phải biết, sau khi thông đạo của bọn chúng hoàn toàn tan vỡ, về sau không thể tiến vào di tích chư thần nữa, mà thông đạo thế này, cũng chỉ có cường giả thực lực trên tam trọng đạo thân mới đả thông được.

Nhưng tình huống hiện tại bọn họ lại dám đánh sụp thông đạo, cũng có nghĩa, bọn chúng có đủ năng lực, khiến cho Huyết Ma thần kia sống lại sao?

Đây là những gì tiền bối đế tân nói, ‘chặn hết đường lui, thì binh sĩ mới có dũng khí, giết địch giành chiến thắng?’ , bọn chúng không màng bất cứ giác nào, cho dù có hủy hoại thông đạo, cũng phải cho thật nhiều người tiến vào, chính là vì muốn đối phó chúng tôi, đồng thời, một đám khác đã đi hồi sinh vị Huyết Ma thần kia?

- Tuy rằng không thể nói chắc chắn một trăm phần trăm, nhưng có thể nhìn được ra, bọn chúng nắm rất chắc, nếu lực lượng ngang bằng với chúng ta, đến lúc đó hai bên cùng thiệt hại, có lẽ Huyết Ma thần không thể sống lại.

- Nhưng, tình huống hiện tại ngươi cũng thấy đấy, nếu không phải vậy, Huyết Ma tộc không có lý do gì lại ngu suẩn hủy hoại thông đạo tiến vào di tích chư thần.

Tiền bối đế tân lại lên tiếng nói, nghe vậy, tôi lập tức hiểu ra, đúng vậy, đối phương làm như vậy, cũng chỉ có cách giải thích này, bằng không, hủy hoại thông đạo, căn bản không có lợi cho bọn chúng.

Nếu thật là như vậy, thì chiến lược của tôi, phải thay đổi.

Hiện tại, chỉ sợ là không thể quan tâm nhiều hay ít lực lượng đứng đầu, phải nhanh chóng ngăn cản bọn chúng trong thời gian ngắn nhất, nhất định phải ngăn cản được bọn chúng, mới đảm bảo Huyết Ma thần không thể sống lại.

- Toàn thể đội viên, tranh thủ thời gian trị thương, hai ngày sau, tấn công Huyết Ma tộc!

Tôi lập tức truyền âm với mọi người, hiện tại, chờ không được, vốn tôi còn nói chờ Thanh Lang cùng Hoàng Trung xuất quan, nhưng hiện tại xem ra, căn bản là không có cách nào chờ đợi .

Bởi vì cho Huyết Ma tộc thêm chút thời gian, nói không chừng bọn chúng sẽ kịp giúp Huyết Ma thần sống lại, cho nên hiện tại, thời gian không đợi ta.

Nghe được mệnh lệnh của tôi, đám đội viên vốn đang chữa thương, đều vô cùng kinh hãi, bọn họ cảm nhận được rõ nóng vội trong thanh âm cua tôi, tình huống trước mắt, tôi phải cam đoan, cho dù toàn quân ở đây bị tiêu diệt, cũng phải ngăn cản Huyết Ma thần sống lại.

Bởi vì, nếu kia Huyết Ma thần thật sự sống lại , như vậy, người chết, có thể không chỉ có những người chúng tôi.

Thời gian hai ngày rất nhanh đã trôi qua, lần này, tôi dẫn đầu đội ngũ đi sâu vào trong rừng, ở đó, có huyết ma khí nồng đậm hơn, lần này, tôi và đế tân tiền bối xung phong đi trước, bởi vì hai chúng tôi xung phong, dù sao cũng an toàn một ít.

Đợi tới khi chúng tôi tiến vào trong, Minh Hỏa trong người lập tức tuôn ra, bắt đầu thiêu rụi khu rừng này, hơn nữa cây cối trong lòng, trừ pi là tôi duy trì Minh Hỏa dồi dào, bằng không, mấy thứ này căn bản không dễ đốt.

Kỳ quái nhất chính là, dọc đường đi, chúng tôi không gặp Huyết Ma tộc mai phục, sau khi băng qua khu rừng, xuất hiện trước mắt chúng tôi là một hẻm núi cực lớn.

Bên trong hẻm núi, có một làn khí thế cực kỳ kinh người toát ra từ phía dưới, điều này khiến trái tim tôi không tự chủ được nhảy lên.

Bên dưới, thật sự có Huyết Ma thần sao?

Tôi tự hỏi mình, phải biết, luồng khí này, cho dù là huyết Ma thần kia đã chết, nhưng hiện tại sắp sống lại, uy lực ruyền ra, vẫn khiến người ta khó chịu như vậy, sắc mặt tiền bối đế tân bên cạnh cũng có chút khó coi, có lẽ ngài ấy cũng cảm nhận được luồng khí này.

Đưa mắt nhìn mặt đất rộng rãi, trước mặt chính là một hẻm núi khổng lồ, trên mặt đất bằng phẳng, lại có các thân ảnh đang ngồi khoanh chân, nhưng người này, hình như không quá kinh ngạc với sự xuất hiện của chúng tôi.

Huyết Ma tộc, riêng những người ngồi khoanh chân trên mặt đất bằng phẳng, chỉ sợ cũng không dưới một trăm năm mươi người.

Cộng với gã lúc trước bị tôi đánh chết, tính cả mấy tên bị giết ở bên ngoài thiên vực trung ương, Huyết Ma tộc lần này, thật sự tới nhiều hơn hai trăm người.

- Không ngờ, các ngươi tới rất nhanh, ít nhất, nhanh hơn so với dự liệu của ta!

Trước đám Huyết Ma tộc, một gã Huyết Ma tổ đứng dậy, tiến lên hai bước , nhìn tôi và tiền bối đế tân nói.

Tôi quen hắn, bởi vì hai ngày trước, hắn đã tẩu thoát khỏi tay chúng tôi.

- ồ, hai ngày không gặp, xem ra bộ dạng nhếch nhác lúc trước đã biến mất rồi!

Khóe miệng tôi nổi lên nụ cười lạnh, đáp.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.