Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Họa sĩ máu và Thiên thần phán xét ( p.2)

2440 chữ

Jeff đỡ EJ chạy theo hướng anh chỉ, LJ chạy đằng sau, cả ba băng qua một nửa khu rừng và dừng chân tại một căn nhà bằng gỗ nằm rất khuất sau những bụi cây rậm rạp. Jack bám hẳn vào người Jeff thở nặng nề, đang bị thương nặng thế này mà lại di chuyển nhanh đúng là khó chịu, LJ đi đến gần cửa, anh quay ra hỏi

- Tui gọi cửa nhé?

- Ừ, gọi đi

Laughing Jack gõ vào cánh cửa mấy tiếng, anh nói

- Oi Bloody, Judge, hai người có nhà không?

Bên trong bắt đầu vang lên mấy tiếng đổ vỡ, tiếng chân chạy vội vã trên nền sàn, kèm theo mấy tiếng léo nhéo khó nghe. LJ bụm miệng, anh nén cười

- Hai người này đang làm gì mờ ám rồi, tui chắc luôn!

- Thôi kệ, đó là việc riêng tư, ta đến đây vì chuyện khác - EJ nói

- Ai vậy? - Jeff hỏi

- Mày không nhớ à? Mới gặp cách đây 3 ngày xong

- Thứ não cá vàng này quên nhanh, cậu đừng phí lời làm gì

- Này! Tôi hay quên không có nghĩa tôi ngu nhá!!!

EJ gục xuống ôm vết thương, máu từ vết thương thấm đẫm cái áo phông anh mặc, Jeff cố đỡ anh, nói nhỏ xuống

- Anh chịu được không đấy? Nhìn anh cố sức quá rồi

- Chịu được..... ugh....

Cánh cửa trước mặt cả ba dần mở ra, một người con gái với mái tóc vàng óng ả bồng bềnh cùng đôi mắt đặc biệt đẹp như những vì tinh tú xuất hiện, cô ấy lên tiếng

- LJ, EJ và Jeff đấy à? Mọi người đến có chuyện gì không?

Eyeless Jack ngẩng lên nhìn cô gái đó, anh nói

- Dina, cậu ta đâu?

- Ai cơ?

EJ gắng chịu đau xong nói tiếp

- Là Pup, cậu ta đâu rồi?!

Nhìm tình trạng của anh, Dina luống cuống

- Trông cậu có vẽ không ổn, vào nhà đi, để tôi gọi Helen

Jeff nhìn EJ rồi đỡ anh đi cẫn thận đi vào nhà, LJ vừa đi vừa cười không ngừng. Jeff đặt Jack ngồi xuống chiếc ghế bành da, anh cũng ngồi xuống cạnh, để đề phòng anh có gì khó chịu với vết thương, LJ ngồi cạnh Jeff. Lúc sau, Dina đi ra ngoài phòng cả bọn đang ngồi cùng với một người con trai, anh ta có khuôn mặt đẹp lạnh như tiền, đôi mắt xanh dương sắc và mái tóc xanh lam. LJ nhìn trang phục của hai người họ, anh với người thì thầm vào tai EJ

- Quần áo xộc xệch, đầu tóc bù xù, tui càng chắc hơn là ta vừa phá hỏng giây phút lãng mạn của cặp này hí hí hí

Người con trai chỉnh lại cổ áo, anh ngồi xuống, nói chậm rãi

- Jack, Dina nói cậu có chuyện muốn nói chuyện

- Phải, là về cậu ta

EJ đưa cho người đó sợi dây màu đen, anh nói

- Người nhà chúng tôi đã bị sợi dây này điều khiển và tấn công mọi người, tôi muốn hỏi: Lý do gì mà cậu ta lại làm thế?

- Là dây rối của Pup, nhưng cậu ta sẽ không vô cớ tấn công, có phải các cậu làm gì cậu ấy không?

- Thậm chí người của chúng tôi còn chưa biết hắn, làm sao mà làm gì được? - LJ chen vào

- Helen, tôi không đổ tội hay tra khảo gì cả, tôi muốn hỏi là từ sau hôm chúng tôi qua đây, Pup có ở đây nữa không?

Dina ôm cổ Helen, nói nhẹ nhàng

- Sau khi các cậu về, Pup đã ra ngoài, xong 3 ngày rồi chúng tôi không thấy cậu ấy quay lại

- Hai người có biết cậu ta đi đâu không?

- Chúng tôi không biết * lắc đầu*

LJ đứng dậy

- Chết cha, ở nhà đang có đánh nhau, giờ không biết thế nào rồi nữa!

Helen đứng dậy nói

- Đánh nhau, ý cậu là sao?

- Thằng nhóc nhà chúng tôi đang lên cơn, mắt nó phát sáng như đèn ô tô ấy, nó đang đánh với ngững người khác!

Jeff đỡ EJ đứng lên, anh nói

- Giờ ta phải quay về giúp cả nhà, Helen, tôi không muốn làm thế này nhưng nếu cậu ta ra mặt, chúng tôi sẽ buộc phải giết đấy

Cả ba đi ra cửa, nhưng chưa ra đến nơi thì giọng nói điềm tĩnh của Helen lại vang lên

- Chúng tôi sẽ đi cùng các cậu, tôi cũng muốn biết xem động cơ của Pup là gì

Helen khoác cái áo màu xanh lam có đính một chiếc huy hiệu màu vàng hình " :) ", anh đeo chiếc mặt nạ có phần miệng cười được vẽ bằng máu lên mặt rồi cầm dao, đi tới chỗ ba người kia. Dina mặc bộ váy bó sát màu trắng gợi cảm, đi bốt cao và cầm theo một thanh kiếm dài cũng trắng nốt, cô ôm tay Helen cười với cả ba

- Tôi cũng đi!

- Được rồi

Jeff hỏi nhỏ EJ

- Họ là ai đấy?

- Chậc, lúc đấy màu cũng mải phá tranh của Helen nên mày không nghe bọn anh nói chuyện. Người đeo mặt nạ là Bloody Painter, một họa sĩ sát nhân giết người lấy máu làm màu vẽ, còn người cầm kiếm là Judge Angels, cô ấy cũng là sát nhân.

- Vậy cái người tên Pup kia, hắn là ai?

- Người đó là..... The Puppeter, sát nhân điều khiển nạn nhân bằng dây rối

Năm sát nhân nối đuôi nhau rảo bước nhanh qua rừng, hướng về Slender Mansion.

Còn bên kia, căn biệt thự giờ không khác bãi chiến trường, lộn xộn và toàn máu. Toby làm tất cả mọi người trọng thương, Slenderman không thể tin được là khi cậu ta mất lí trí lại khỏe với lầy đến thế, ông đâm cho bao nhiêu phát vào người thế mà vẫn đứng lên đánh. Không những thế, cái thứ dây màu vàng ấy lại còn dùng Sally làm lá chắn, khiến cho không ai động tay động chân mạnh được, Lost Silver điều khiển Unown với Mewtwo hỗ trợ Charlie cắt hết mấy sợi dây quấn quanh cô bé, nhưng mỗi lần cắt, chúng lại ra nhiều và dày hơn, càng lúc càng khó cắt được chúng. Cả đám đang nghiến răng tìm cánh đánh gục Toby, trước khi cậu ta thật sự giết chết người trong nhà. ClockWork chiến với Toby mà không dám mạnh tay, cô không muốn làm cậu bị thương, do đó cô đã bị thương khắp người. Khi Toby đá văng cô ra, Clock vô tình nhìn theo những sợi dây vàng và thấy chúng tập trung tại một điểm, cô dồn sức ném con dao lưỡi cưa của mình về phía đó, giây sau con dao bật trở lại rồi cẳm vào cánh tay cô, Jane chạy tới đỡ Clock dậy, cô hằm mặt nhìn về phía Toby.

- Tôi đã bảo cậu ta mất trí nặng rồi, tại sao cô không kết liễu luôn đi?

- Tôi hiểu Toby, cậu ấy sẽ không bao giờ giết người vô cớ, cậu ấy đang bị điều khiển thôi

- Haizz, cô bênh cậu ta kinh thật

Slenderman cũng trông thấy một bóng người ở chỗ những sợi dây tập kết lại với nhau, ông kéo dài những chiếc xúc tu của mình và phóng chúng về phía đó, tuy nhiên khi thu lại, một vài chiếc xúc tu của ông bị chặt đứt. Bóng người kia bắt đầu tiến lại và rõ hơn, Slenderman giơ tay ra lệnh cho cả bọn lùi lại thủ thế, bóng người đó hiện ra là một cậu con trai với mái tóc dài màu đen được úp gọn trong một chiếc mũ len, cả người hắn đều màu đen, duy chỉ có cái miệng và đôi mắt là có màu vàng phát sáng. Từ những đầu ngón tay của hắn chính là những sợi dây màu vàng đã khiến Toby loạn óc, Slenderman gầm lên

- Ngươi là ai? Sao lại tấn công chúng ta?!

Người kia cười to xong nói

- Ta là The Puppeter, và lí do ta tấn công à, đơn giản thôi, vì các ngươi đã giết hai người bạn của ta!

- Bọn ta thậm chí còn không hề biết bạn ngươi là ai, sao giết được chứ?! - ClockWork gào

- Nói dối!

Puppeter điều khiển Toby chạy tới rạch một nhát vào người Clock, Jane nhảy ra đạp vào mặt cậu, Toby giật mấy cái xong cầm chân cô quật mạnh vào tường, bức tường nứt một mảng lớn. Slenderman nhe nanh

- Dừng việc điều khiển thuộc hạ của ta đi đồ hèn hạ!

- Sao ta phải nghe lại một lão già như ông nhỉ?! Không bao giờ!!!

Toby lại bị điều khiển tấn công, cả bọn lại phải chiến, The Puppeter nhìn tất cả từ trên cao, hắn cười

- Chúng mày đúng là những con rối trong vở kịch tuyệt vời của ta

Zalgo xuất hiện sau lưng Puppeter, ông ta vỗ vai hắn

- Làm tốt lắm, bạn cậu chắc chắn sẽ rất vui từ dưới mồ đấy

- Tôi biết rồi, tránh ra để tôi làm việc!

Smiley vừa tấn công vừa bảo vệ Liu, sau mấy lần thất bại trong việc đánh ngất Toby, anh đành chơi bẩn bằng cách đá một phá vào giữa háng cậu ta khi Toby nhảy lên, lũ còn lại mặt đứa nào cũng hiện lên chữ " Thốn" to đùng, Toby gục luôn. Clock chạy ra ôm lấy cậu, cô cũng lườm lên phía Puppeter. Thấy con rối của mình không hoạt động được nữa, hắn điều khiển những sợi dây của mình luồn vào phòng trong và lôi Masky ra. Proxy thiện chiến số 1 của Slenderman giờ đang cầm dao với súng đe dọa mọi người, Hoodie coi như không thể làm gì được, anh không dám tấn công bạn thân nhất của mình. Slenderman nói với Zalgo

- Tên khốn, ngươi đã nói gì với hắn?!

- Gì nhỉ, ta chỉ bảo các ngươi đã băm xác bạn cậu ta ra nấu lẩu thôi

- Đồ bịa đặt! Bọn ta không hề làm vậy!

- Kệ xác cha người, ta đéo care! Puppeter, xử nốt tụi nó đi!

- Khỏi cần ông nói!

Puppeter điều khiển Masky dánh với mọi người, anh ta rất nhanh nhẹn, động tác gọn, không một sơ hở, một kẽ cũng không, cả lũ lại càng khó khăn.

Đúng lúc này, một con dao phi tới cắt đứt hết những sợi dây đang quấn quanh Masky, cơ thể anh ngừng lại và ngã xuống. Puppeter chưa tạo ra thêm lượt dây mới thì giọng nói của Jeff đã vang lên

- Đồ ngốc, ngươi bị Zalgo lừa mà cũng không biết à?! Thức tỉnh đi!!!

- Ngậm miệng vào, ta không nghe lời từ kẻ đã giết bạn ta!!!

Puppeter vung những sợi dây màu vàng sắc nhọn về phía anh, LJ lập tức bay ra cắt chúng, rồi sau đó thì EJ chạy tới che chắn cho Jeff cùng LJ. Slenderman hỏi

- Mấy đứa đã đi đâu mà giờ mới về tham chiến?

- Chúng tôi đi gọi đồng minh

- Đồng minh? Chúng ta có đồng minh từ khi nào?

- Từ bây giờ Slendy ạ! - LJ cười

Puppeter nghiến răng rồi tạo ra loạt dây khác, vung chúng về phía ba người, một cái bóng trắng lao tới và hạ cây kiếm xuống những sợi dây, cái bóng đó nhảy xuống đất và đứng trước mặt EJ với LJ. Slenderman nhìn người đó, cô gái mặc váy trắng cầm theo một thanh kiếm, cả người cô ta tỏa ra tử khí chết chóc, không lẽ đây là đồng minh mà EJ nói?!

Puppeter nhìn người con gái đó, anh nói

- Judge Angels?!

JA mỉm cười, thủ thế vũ khí

- Pup, cậu ngừng lại đi, những người này không làm gì cả

Puppeter lắc mạnh đầu, hét

- Các ngươi lại cho người mạo danh cô ấy phải không?! Đừng hòng lừa ta!!!

- Vậy nếu là tôi, cậu có nghi ngờ nữa không Pup?

Giọng nói trầm trầm phảng phất lạnh lẽo quen thuộc làm Puppeter sững người, xong một người mặc áo xanh và đeo mặt nạ trắng bước tới rồi đứng cạnh Judge Angels. Lần này thì người đang điều khiển những sợi dây kia không thể không tin được nữa, hắn lắp bắp

- Bloody... Painter.... cậu còn sống....

- Chúng tôi còn sống nhăn Pup à, xuống đây đi - JA vẫy tay

Puppeter từ từ xuống, anh lao tới cậy cái mặt nạ của BD lên, đưa tay véo má của bạn, người kia mặt lạnh thốt ra một từ

- Ow.

- Đúng là cậu rồi, bản gốc thật, không phải cải trang!!!

- Ừ

Puppeter ôm chặt lấy Judge Angels và Bloody Painter, anh nói

- Tôi mừng lắm, hai người vẫn ở đây, nhưng sao Zalgo nói là hai người bị lũ kia giết rồi?

- Nãy tôi nghe cuộc đối thoại của cậu, hắn và họ, tôi đã hiểu ra hắn đã lừa cậu giết họ hộ hắn

- Đuỵt con quỷ già mất dạy ấy!!!

EJ nói

- Giờ mọi chuyện rõ rồi, cậu sẽ ngừng tấn công chúng tôi phải không?

- Yep :))

Slenderman đi tới chỗ LJ, Jeff với EJ, ông hỏi

- Họ cũng là sát nhân?

- Đúng vậy

Bloody Painter ngẩng mặt lên nhìn Slenderman, anh đưa tay ra phía ông, nói chậm rãi

- Rất xin lỗi về vụ việc bạn tôi gây ra, mong ngài và mọi người đừng thù hằn cậu ấy

- Được rồi, ta có thể biết cậu và cô bạn kia là ai không?

- Tôi là Bloody Painter, đây là Judge Angels và The Puppeter thì ngài biết rồi

LJ nói

- Họ là bạn của chúng tôi, cũng là creepypasta cả

- Ừm

EJ bắt tay BD

- Cảm ơn hai người đã tới giúp, khi nào rảnh hai người có thể qua đây với tụi tôi

- Nhất định rồi Jack - Bloody Painter bắt tay lại

Judge Angels phấn khích đu lên mấy cái xúc tu của Slenderman rồi cũng phải nghe lời BD và đi về. Ông hỏi LJ

- Mấy đứa kiếm đâu ra hai sát nhân đấy?

- Hì, chuyện ngắn lắm, tui sẽ kể cho ông nghe sau đi

Sau cuộc tàn phá, bãi chiến trường này chỉ có mỗi mình Slenderman còng cọc đi dọn, tội cho cái thân già này không cơ chứ.

Toby được đưa vào dưỡng thương, và bên cạnh cậu dĩ nhiên có ClockWork rồi.

- Mọi chuyện ổn rồi Toby

- Yeah.... ổn rùi....

" Tôi ổn... là nhờ có em.... Clocky..."

Bạn đang đọc Creepypasta fanfiction 1 của Minh Viễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Italki
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.