Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Tiểu thuyết gốc · 1361 chữ

Một bên là em gái, người thân duy nhất của mình. Một bên là mối tình đầu, cũng là người anh yêu nhất. Đứng giữa hai sự lựa chọn ấy, trước mắt Cao Vũ là một khoảng không mênh mông vô định và vô tận. Anh không biết phải chọn lựa như thế nào trước lời đề nghị của bà Thảo.

“Này, còn không mau đưa ra sự lựa chọn của mình đi. Nếu không thì để tạo lựa chọn thay mày.”

Bà Thảo lúc này đang đối diện với Cao Vũ ở dưới nhà ăn của bệnh viện. Một tay bà đặt lên bức ảnh của Nhã Trúc cùng người chồng mà bà lựa chọn cho con gái mình. Một tay bà đặt lên tờ giấy đồng ý hiến tủy lá gan cho em gái của Cao Vũ.

“Bà không thể ép Cao Vũ như thế được. Như thế nào nếu như Nhã Trúc biết việc làm của bà.”

Lâm Thùy ngồi bên cạnh cũng không thể giữ được sự bình tĩnh. Phần ra sức động viên Cao Vũ, phần lên án hành động mất hết tình người của bả Thảo một cách gay gắt, nhưng với bà, vì Nhã Trúc, bà sẵn sàng đóng vai “ma nữ” để tương lai của con gái bà không phải chịu khổ.

“Chuyện của Nhã Trúc, tao làm mẹ, tao sẽ giải quyết. Chỉ cần cả hai đứa không nói với nó chuyện này, tao cam đoan chi phí điều trị của em gái thằng Vũ sẽ không là vấn đề.”

Lúc này, Cao Linh, em gái Cao Vũ được thông báo đang lên cơn co giật, buộc lòng anh phải nhanh chóng trở về phòng bệnh của em gái mình. Nhưng bà Thảo thì đương nhiên tận dụng ngay cơ hội ấy để tiếp tục gây áp lực cho anh.

“Này, nếu mày đi, tao sẽ tự quyết định giúp mày nhé.”

“Được rồi, tôi kí.”

Nghe thấy những điều đó từ bà Thảo, phần vì lo lắng cho sức khỏe em gái mình, phần vì đã bị bà Thảo ép đến đường cùng , Cao Vũ đã đưa ra quyết định của mình, anh chọn đứa em gái bé bỏng của mình đang giành giật sự sống trên giường bệnh.

Sau khi kí tên lên tờ giấy xác nhận hiến tặng lá gan, Cao Vũ lập tức đứng dậy rồi rời khỏi người đàn bà tàn nhẫn và đầy tâm cơ kia. Giữ đúng lời hứa, một cuộc điện thoại đến ngay cho Viện trưởng bệnh viện Nhân Hòa ngay sau khi Cao Vũ vừa rời đi.

“Cuộc phẫu thuật ghép gan sẽ diễn ra vào sáng ngày mai. Tình trạng của cô bé không thể nào kéo dài thêm được nữa.”

Vừa về đến phòng bệnh, các bác sĩ đã đợi Cao Vũ ở đó từ lâu với tờ giấy xác nhận hiến tủy trên tay và thông báo đến anh về tình hình của Cao Linh cũng như là thời gian phẫu thuật cũng đã được ấn định.

“Vũ, cậu tính sẽ đối diện với Nhã Trúc như thế nào?”

Tối hôm ấy, ở trước cửa phòng bệnh của Cao Linh, hướng mắt về phía xa xăm tĩnh lặng kia, Cao Vũ lòng đầy tâm trạng, lặng lẽ ngồi ở đó đã hơn tiếng đồng hồ rồi. Người qua kẻ lại tấp nập nhưng Cao Vũ vẫn ngồi đó một mình với lòng nhiều nỗi lo, buồn bã.

Lâm Thùy sau khi lo cho Cao Linh yên giấc xong thì bước ra, trông thấy người bạn thân của mình như vậy thì vẻ mặt đầy xót xa và buồn chẳng kém. Cô bước đến ngồi cạnh Cao Vũ, khẽ dùng bàn tay ấm áp của mình, đỡ đầu Cao Vũ tựa lên vai của mình rồi lặng lẽ ngồi bên cạnh anh.

Cô cảm nhận được sức nặng đang trong tâm trí của Cao Vũ. Nó nặng tựa Thái Sơn đang đè lên đầu anh vậy. Anh chấp nhận chọn cô em gái bé bỏng của mình đồng nghĩa người con gái anh yêu sẽ rời xa anh.

“Mình cũng chẳng biết nữa. Đợi ca phẫu thuật của con bé xong đã rồi tính tiếp.”

Nói xong, Cao Vũ thiếp đi trên vai của Lâm Thùy, và chắc cũng chỉ có nhắm mắt lại ngủ thì đó mới là quãng thời gian yên tĩnh nhất của Cao Vũ mà thôi. Lâm Thùy ngồi đó, nắm chặt lấy đôi bàn tay gầy gò và lạnh lẽo ấy của Cao Vũ.

Nhưng bà Thảo vẫn chưa buông tha cho Cao Vũ, mặc dù đã nhận được cái gật đầu của anh để rời xa Nhã Trúc nhưng bà quyết tâm sẽ cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ của hai người yêu nhau sâu nặng.

“Thông báo đến sinh viên Cao Vũ, quyết định thôi học được Ban giám hiệu nhà trường xác nhận…”

Cao Linh vừa được đẩy vào phòng phẫu thuật, cũng là lúc Cao Vũ nhận được tin nhắn buộc thôi học của anh được gửi đến từ ngôi trường Đại học mà anh đang theo học cùng Nhã Trúc và Lâm Thùy.

Sợi dây liên kết được coi như là cuối cùng của cả hai người bây giờ cũng đã bị bà Tâm cắt đứt. Hi vọng về một tương lai “môn đăng hộ đối” với Nhã Trúc cuối cùng cũng tan biến vì sự tàn nhẫn của một người mẹ.

Lâm Thùy hỏi thăm mọi người xung quanh thì lí do buộc thôi học Cao Vũ cũng chẳng rõ ràng, chỉ biết rằng nó được đưa ra trong đêm từ Hội đồng quản trị của nhà trường, Ban giám hiệu rất tiếc phải tuân theo quyết định đó mà cho thôi học một sinh viên nổi bật của trường mình.

“Tôi sẽ đi tìm bà ta, tìm Nhã Trúc để nói hết cho cô ta biết mẹ cô ta đã đối xử như thế nào với cậu.”

Sự tức giận đương nhiên là đang hiện hữu trên nét mặt của Lâm Thùy, cô muốn nói hết sự thật cho Nhã Trúc biết nhưng Cao Vũ đã ngăn cản không để mọi thứ đi xa hơn. Nhìn về phía phòng phẫu thuật vẫn còn đang sáng đèn kia, Cao Vũ nuốt nước mắt uất ức vào trong mà nói.

“Coi như mình với Nhã Trúc có duyên nhưng không có nợ. Coi như mình đã thực hiện lời hứa của mình với mẹ cô ấy đi. Lúc này, mình chỉ lo cho con bé Linh mà thôi.”

Nói là không quan tâm và đã chấp nhận mọi chuyện nhưng với Cao Vũ mà nói, Nhã Trúc là điều gì đó rất khó ném xuống trong lòng của anh. Anh khó mà chấp nhận mọi chuyện đang xảy ra với mình. Nhưng biết làm sao được, anh đã đưa ra sự lựa chọn cho mình rồi.

“Nhưng không thể để bà ta muốn làm gì làm được.”

“Hết rồi. Bà ta sẽ không ép hai anh em mình nữa đâu. Cậu yên tâm.”

Cao Vũ nở một nụ cười có phần gượng gạo về phía Lâm Thùy rồi nhìn về phía phòng phẫu thuật thêm một lần nữa. Tiếng thở dài vang lên, đó cũng như là một sự chấp nhận với mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình vậy.

Anh chọn chấp nhận. Buông tay Nhã Trúc, từ bỏ cơ hội gần như là cuối cùng để xứng đáng với cô theo như cái cách mà bà Thảo mong muốn từ con rể của mình, đó là học vấn và địa vị xã hội trong tương lai.

Với Cao Vũ mà nói bây giờ, trong mắt anh chỉ có Cao Linh và sự áy náy với người con gái mà anh yêu mà thôi. Lâm Thùy ôm anh vào lòng, nhẹ nhàng xoa tay mình lên bờ lưng lạnh lẽo của Cao Vũ.

“Rồi mọi chuyện sẽ qua thôi. Cậu còn có mình mà.”

Trong khoảnh khắc đó, tiếng khóc nức nở của Cao Vũ vang lên, tiếng khóc của sự uất ức và tuyệt vọng.

Bạn đang đọc Nơi Tình Yêu Trở Về sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.