Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuân Hoa lập gia đình 3

Phiên bản Dịch · 1111 chữ

Cho rằng những người kia đã rời đi, Xuân Hoa liền kéo cửa ra, Thẩm Vân Xảo cười khanh khách hai tiếng, vèo một cái chạy đi ra ngoài trước, đụng tới Thẩm Vân Tường đang đeo giỏ cỏ trên vai, tiến vào viện, nàng hưng phấn phất tay: "Tường ca nhi, ta đi qua nhà Xuân Hoa ngủ."

Bên trong nhà chính, Tào thị vừa mới hòa hoãn một hơi, nghe thấy như thế, liền khàn giọng mắng: "Thẩm Vân Xảo, ngươi đứng lại cho ta, xem ta hôm nay có đánh chết ngươi cái đứa cùi chỏ quải ra bên ngoài không."

Lời nói còn chưa dứt, Thẩm Vân Xảo đã không còn bóng dáng.

Tào thị trong lòng tức giận, phất gậy lên muốn đuổi, Thẩm Vân Tường nghiêng người chắn ngang ở cửa viện, "Đánh Nhị tỷ ta làm gì, việc của nàng không phải ta đã làm thay sao?"

Hắn tháo gò rau lợn xuống, trên tay còn cầm tràn đầy dây khoai, mở bàn tay ra cho Tào thị nhìn, "Các ngươi không xuống đất, không làm việc, vậy cơm tối có phải đều không được ăn không? Chỉ có ta cùng Nhị tỷ được ăn."

Nghe nói có mấy nam tử tới cướp ruộng nhà hắn, đang ở trong viện cùng Tào thị các nàng đánh nhau, người ta thúc giục hắn về nhà giúp đỡ. Hắn lại đánh không lại thì trở về làm gì? Vì vậy an tâm làm mình việc, chờ những người khác thu công thì cũng thu công theo.

Thẩm Vân Tường còn nói, "Dây khoai lang còn ở bên trong, có muốn cõng về hay không, gò của ta đang đựng rau lợn, không chứa được thứ khác."

Hắn bỏ lại lời này, tự mình hướng về chuồng lợn.

Tào thị hai mắt thẳng biến thành màu đen, thân hình run lên, ngồi phịch xuống mặt đất.

Lợn không còn, làm cũng chẳng để làm gì.

Thẩm Vân Xảo là đến nhà Xuân Hoa mới biết đã phát sinh chuyện gì, nam tử trung niên muốn hai mẫu ruộng nhưng nhà nàng đều đã trồng. Trưởng thôn liền để Tào thị đưa hai mẫu ra cấp cho Hạ Lôi, đến mùa canh tác khác, Hạ Lôi Quân phải đi ra làm trả lại Tào thị.

Hai mẫu, Thẩm gia một mẫu, trong thôn bốn gia đình khác một mẫu.

Thẩm Vân Xảo hỏi Xuân Hoa, "Bà nội ta sao lại muốn đánh ta?"

"Trưởng thôn khen ngươi tâm tư thông suốt có dung nhân chi lượng, giáo huấn bà nội ngươi không bằng ngươi."

Thẩm Vân Xảo giơ ngón trỏ lên, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói, "Bà nội ta đố kị ta."

Xuân Hoa: "..."

Đố kị hay không đố kị thì Xuân Hoa không biết, nhưng ghi hận là chạy không thoát được. Trưởng thôn nói ra thật nhiều thứ đều là dựa vào lời của Vân Xảo, tướng sĩ thủ vệ biên quan là công thần, không thể để cho bọn họ không có cơm ăn, tiểu cô nương đều hiểu đạo lý, sao đại nhân lại không hiểu.

Lấy lòng dạ Tào thị, nhất định sẽ đem tội lỗi đổ hết lên đầu Thẩm Vân Xảo.

"Vân Xảo, nhanh đi phía trước giúp ta lấp lấy. . ."

Đám gà đang vỗ cánh chạy về phía cửa, vào lúc này cửa viện lại đang mở ra, gà chạy đi ra ngoài lại phí công đuổi trở về.

Thẩm Vân Xảo giang hai tay, ‘khanh khách khanh khách’ giả tiếng gà gáy. Đám gà bị kinh sợ, vỗ cánh bay khỏi, phi được hai bước, lại nóng lòng muốn thử trở về, tựa hồ vẫn còn muốn nhào ra ngoài.

Thẩm Vân Xảo đưa tay đóng cửa, lại bị một cái tay khác nắm chặt lấy, nàng kinh ngạc xoay người nhìn lại, "Đại Ngưu ca, ngươi đến lúc nào vậy?"

"Các ngươi trở về quên không mang theo gùi."

Cái tay còn lại của Tần Đại Ngưu đang xách theo gùi, bên trong có dao lưỡi liềm, có hoa, còn có hai miếng thịt, cùng với mấy loại quả dại.

Thẩm Vân Xảo nhớ tới cái này, liền đập mình trán, "Ta quên."

Nương Xuân Hoa đang ở trong phòng bếp bận việc, nghe được tiếng của Tần Đại Ngưu, cười hì hì đi ra đón, mời hắn ở lại ăn cơm, nhìn về phía gùi, ý cười trên mặt càng sâu.

Xuân Hoa cúi đầu đứng bên lồng gà vuốt tóc mình, gò má đỏ lên, Tần Đại Ngưu nhìn mắt nàng, lại nhìn Thẩm Vân Xảo đang còng lưng, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác chỉ đuổi theo đám gà, không có từ chối.

Cơm tối nông gia đơn giản, ngoại trừ ngày mùa có thể điểm thêm chút dầu mỡ, bình thường chủ yếu là bát cháo, cùng với dưa chua. Ngày hôm nay nương Xuân Hoa nấu thịt, mùi thơm nức, Thẩm Vân Xảo chảy nước miếng, nhưng nàng chỉ quy củ ngồi xổm ở cửa, tịnh không vào nhà.

Tần Đại Ngưu mời nàng vào bàn, nàng cười, lắc đầu.

Nương Xuân Hoa bãi đũa sạch, cười giải thích: "Nàng chút nữa sẽ về nhà ăn cơm."

Thẩm Vân Xảo phụ họa, "Bà nội ta đã nói rồi, bà sẽ luộc trứng gà cho ta ăn."

Lời Tào thị nói sáng sớm hôm qua, nàng vẫn còn nhớ kỹ.

Nương Xuân Hoa hừ nhẹ: "Đúng đấy, gà nhà Vân Xảo không chịu thua kém, mỗi ngày đều đẻ trứng, không giống hai con gà mái nhà ta, từ nửa tháng trước đã không xuống ổ."

Xuân Hoa ngồi ở trên ghế không tiếp lời, cha Xuân Hoa cũng là người chất phác, ít lời, nghe vậy cũng không lên tiếng.

Thẩm Vân Xảo chuyển con ngươi nhìn các nàng, không hiểu nương Xuân Hoa tại sao lại nói như vậy, mấy ngày trước nàng còn nhìn thấy cha Xuân Hoa ăn trứng gà sống, trả lại nàng một cái đây, Xuân Hoa cũng ở đó.

"Thẩm Vân Xảo..."

Lúc này, ngoài sân có người gọi, Thẩm Vân Xảo đứng lên, nhìn thiếu niên dưới màn đêm từ xa đến gần, nàng vỗ tay chạy ra ngoài, "Tường ca nhi, ngươi làm sao lại đến đây?"

"Đến đón ngươi về nhà."

"Ta ở nhà Xuân Hoa ngủ."

Thẩm Vân Tường cau mày rút hoa trên đầu nàng, "Đêm nay không được, Xuân Hoa ngày mai sẽ lập gia đình, sự tình bận bịu nhiều..."

Lông mày Thẩm Vân Xảo nhíu chặt, "Xuân Hoa ngày mai thành thân sao?"

Bạn đang đọc Nữ chủ cần thiết xinh đẹp như hoa sao của Mang Hài Nữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahuongduongmautrang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.