Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn rút lui khỏi giới giải trí ngày thứ hai mươi tám

Phiên bản Dịch · 2556 chữ

Sau khi livestream kết thúc, buổi sáng ngày hôm sau, khi Cố Tây Khê thức dậy, vừa mở điện thoại liền nhìn thấy một đống thúc giục cập nhật video trong TikTok.

—— Đã 9 giờ sáng rồi, Tây Khê Tử chị còn không lướt TikTok, chị đang làm gì thế?

—— 10 giờ rồi, tôi có thể đợi được đến khi Cố Tây Khê lướt TikTok không?

Những gia hỏa này đều ghi nhớ tài khoản TikTok của Cố Tây Khê, không những tìm lại mấy bình luận trước đó của Cố Tây Khê rồi đẩy lên hotsearch, họ còn chê không đủ, vừa sáng sớm đã thúc giục cập nhật.

Cố Tây Khê chưa từng thấy qua ai lướt TikTok mà còn phải lướt từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, cô dứt khoát đăng nhập vào tài khoản phụ lướt TikTok một lúc. 

Tập cuối của《Yêu Đương Một Tuần》được phát sóng vào tuần sau.

Đạo diễn Trần nhìn rating dần dần tăng lên và mức độ thảo luận đề tài này sôi nổi, trong lòng không khỏi tiếc nuối. Tuy rằng trước đó ông quay chương trình cùng với Cố Tây Khê khá là đau khổ, nhưng mà thành tích cũng rất tốt.

Lần này bởi vì rating tăng chóng mặt, nền tảng bên kia đã chuyển khoản cho bọn họ một khoản tiền hậu hĩnh, riêng Đạo diễn Trần nhận được cũng hơn 100,000 tệ.

Chỉ đáng tiếc, ngày lành đã kết thúc rồi.

“ Lão Trần, nếu như thực sự luyến tiếc rating như thế, trở về có cơ hội lại tìm Cố Tây Khê hợp tác với nhau quay chương trình tạp kỹ khác nha.” Phó đạo diễn trêu chọc.

Đạo diễn Trần xua xua tay: “ Đừng đừng, tôi còn muốn sống thêm vài năm nữa đây.”

Thế nhưng, trên thực tế trong lòng ông ấy cũng cảm thấy thế, dường như không phải là không thể, chịu khổ mấy ngày, hạnh phúc cả tháng, hình như cũng khá thỏa đáng.

“《Yêu Đương Một Tuần》này kết thúc rồi, cứ cảm thấy nhàm chán ghê.” Bạn cùng phòng than thở với Hà Vân Yến, đã quen xem hành động thần thái của Cố Tây Khê, xem lại các chương trình tạp kỹ khác, chung quy cảm thấy có chút không đúng khẩu vị.

“ Cô ấy gần đây cũng không nhận quay chương trình nào, nghe nói đang ở trong đoàn phim.” Tin tức của Hà Vân Yến hiển nhiên linh hoạt hơn so với bạn cùng phòng.

Bạn cùng phòng lập tức lên tinh thần: “ Cô ấy quay phim nào vậy.”

“《Nghiệt Hải Tình Thiên》, đóng nhân vật phản diện.” Hà Vân Yến nói.

Bạn cùng phòng vừa nghe đến tên này liền không nhịn được cau mày, nhưng vẫn cho Cố Tây Khê mặt mũi: “ Thế đợi sau khi chiếu thì xem thử đi.”

Lần này Cố Tây Khê quay phim suốt hai tháng mới đóng máy.

Phân cảnh của cô khá ít, vả lại hai người Tần Lãng và Thái Điềm Tâm ôm suy nghĩ chết sớm siêu sinh sớm, để cho đạo diễn quay cảnh đối đầu giữa nam nữ chính với nữ phụ trước, cho nên đóng máy tương đối sớm.

Sau khi biết cô sắp đóng máy, toàn bộ người của đoàn phim đều thở phào nhẹ nhõm, Quách Nhất Minh đã đích thân đặt khách sạn tổ chức tiệc mừng đóng máy cho Cố Tây Khê vì lý do này.

Phải biết rằng, ngoại trừ toàn bộ đoàn phim đóng máy, thông thường các diễn viên đóng máy hơn phân nửa đều là tự mình gom lại thành một bữa, chúc mừng một chút, có rất ít đạo diễn huy động nhân lực như vậy, không biết còn tưởng rằng《Nghiệt Hải Tình Thiên》đã đóng máy rồi.

Trong tiệc đóng máy, tất cả mọi người đều là tươi cười đầy mặt, cũng không ai dám đi rót rượu cho Cố Tây Khê.

Tính khí nóng nảy của vị tỷ tỷ này mọi người đều đã tận mắt chứng kiến, bất kể là trên phim trường hay là trên Weibo, Tần Lãng và Thái Điềm Tâm đều bị vả mặt vang bôm bốp, ngay cả Tần Lãng và Thái Điềm Tâm cũng phải né tránh cô ba phần, huống chi là những người khác.

Bởi vì Cố Tây Khê sắp đóng máy, trên mặt Tần Lãng càng nở một nụ cười hiếm thấy.

Anh ta cầm một ly rượu lên, nói với Cố Tây Khê: “ Cố lão sư, chúc mừng cô đã đóng máy.”  

“ Cám ơn.” Tâm trạng Cố Tây Khê cũng không tệ, cầm ly trà thay rượu nhấp một ngụm: “ Hợp tác lần này tôi rất vui.”

Mọi người trên bàn nghĩ thầm, cô có thể không vui vẻ sao? Cô ở trong đoàn phim chính là sự tồn tại của đại ma vương , ngay đến cả đạo diễn, nam nữ chính đều phải kính cô ba phần, cô nếu như còn không vui, thế thì ai vui nữa.

Tất cả mọi người đều vui mừng vì Cố Tây Khê đã đóng máy.

Chỉ có sau này nữ phụ thứ ba Lâm Miểu Miểu mới vừa tiến vào đoàn phim là đặc biệt luyến tiếc Cố Tây Khê, Miểu Miểu ở trong cốt truyện đóng vai cô bé mồ côi được Cố Tây Khê - đại sư tỷ nhặt về, đối với đại sư tỷ chính là hết sức trung thành, chỉ đâu đánh đó, thậm chí sau này đại sư tỷ hắc hóa biến thành ma tu, Lâm Miểu Miểu cũng đi theo sa đọa thành ma tu, hơn nữa sau khi đại sư tỷ chết, một lòng một dạ vì đại sư tỷ báo thù. Đương nhiên, cuối cùng cũng là chết dưới kiếm của nam chính.

Thời điểm Lâm Miểu Miểu vào đoàn đã nghe được không ít lời đồn về Cố Tây Khê, cứ ngỡ rằng cô là một tiền bối tính tình nóng nảy và thích bắt nạt người khác.

Nhưng sau khi vào đoàn, mấy lần được Cố Tây Khê chăm sóc, cô bé này bỗng trở thành fangirl, cả ngày quay quanh Cố Tây Khê, Tây Khê tỷ dài Tây Khê tỷ ngắn, khiến Bùi Bất Liễu cảm thấy chua muốn chết.

“ Tây Khê tỷ, em luyến tiếc chị.” Lâm Miểu Miểu ôm cánh tay của Cố Tây Khê: “ Làm sao chị lại đóng máy sớm như thế? Nếu chị có thể ở thêm mấy ngày nữa thì tốt biết mấy.”

Trên bàn rượu tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, đồng loạt nhất trí nhìn về phía Lâm Miểu Miểu, cái cô bé này đang nói điều đáng sợ gì vậy, Cố Tây Khê ở đoàn phim nhiều ngày như thế đã đủ dọa người rồi, nếu còn ở lại thêm vài ngày nữa, bọn họ còn cần mạng nhỏ hay không.

Cố Tây Khê nhìn ra được sự sợ hãi của mọi người, cô cố ý nói: “ Chị cũng muốn nha, hay là như vầy, trong đoàn phim có vai phụ nhỏ nào còn chưa có người nhận, chị sẽ diễn cho, tính giá hữu nghị.”

Nụ cười trên mặt hai người Tần Lãng và Thái Điềm Tâm đều sắp duy trì không nổi nữa rồi.

Thái Điềm Tâm xấu hổ cười nói: “ Thế thì làm sao được, Tây Khê tỷ nói như thế nào cũng là nữ thứ 2, sao có thể diễn một vai phụ nho nhỏ chứ, như này thật có lỗi với chị nha.”

“ Đúng vậy, đúng vậy.” Tần Lãng đi theo phụ họa: “ Vai phụ nhỏ quá có lỗi với kỹ năng diễn xuất của Cố lão sư rồi.”

Tần Lãng nói lời này ngược lại đích thực không thẹn với lòng. Cố Tây Khê mặc dù ở trong đoàn phim khiến người ta nghe tiếng sợ vỡ mật, nhưng mà diễn xuất và kĩ năng quay cảnh đánh nhau quả thực đều là ở cấp bậc đứng đầu trong các diễn viên gạo cội. Từ lúc bắt đầu quay đến khi đóng máy, nguyên nhân của tất cả các cảnh quay NG đều không phải là do cô.

“ Vai diễn không nằm ở lớn hay nhỏ, trọng tâm là sự tham gia thôi.” Cố Tây Khê cố tình nói.

Trên trán hai người Thái Điềm Tâm và Tần Lãng toát mồ hôi rồi.

Thái Điềm Tâm điên cuồng đưa mắt ra hiệu cho Tần Lãng: mau nghĩ ra biện pháp đi, không dễ dàng gì đóng máy, nếu cô ta vẫn ở lại, chúng ta còn có ngày lành sao?

Mí mắt Tần Lãng run rẩy: anh đâu nghĩ ra được cách nào, nếu cô ta quyết tâm nhất định phải ở lại, anh có thể làm thế nào nữa!

“ Thái lão sư, Tần lão sư, mắt của hai người đây là bị sao vậy?” Cố Tây Khê nhìn hai điên cuồng đưa mắt ra hiệu cho nhau, trong lòng cảm thấy buồn cười, nhưng trên mặt lại giả vờ như không biết, vẻ mặt quan tâm hỏi.

“ Không có gì.” Thái Điềm Tâm và Tần Lãng quay đầu đi.

Cố Tây Khê đang định trêu chọc vài câu, di động lại vang lên, cô nhìn xuống màn hình hiển thị, nói với mọi người: “ Thật ngại quá, xin lỗi không tiếp chuyện được, tôi đi nghe điện thoại.”

Sau khi Cố Tây Khê cầm điện thoại đi ra ngoài, trong phòng bỗng chốc náo nhiệt lên.

Phó đạo diễn cũng nói với Quách Nhất Minh: “ Đạo diễn, chúng ta không thể để cho Cố lão sư ở lại thêm nữa, Cố lão sư thật sự là quá dọa người rồi.”

Tuy rằng quá trình quay phim từ đầu đến cuối người bị ngược đều là Thái Điềm Tâm và Tần Lãng, nhưng mà khí thế của Cố Tây Khê thực sự quá cường đại, đến nỗi lúc mọi người đối diện với cô đều có loại cảm giác nơm nớp lo sợ.

Thậm chí có đôi lúc tại thời điểm phó đạo diễn phụ trách quay phim, có vài chỗ quay chưa tốt, phó đạo diễn muốn chắp vá một chút, nhưng khi Cố Tây Khê vừa đến xem, phó đạo diễn cũng không dám làm qua loa cho xong, chỉ đành phải quay lại.

Anh ấy luôn cảm thấy nếu không phải bởi vì đoàn phim không trả tiền, Cố Tây Khê cũng muốn tự mình bắt đầu quay phim rồi.

“ Cậu yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ta ở lại đâu.” Quách Nhất Minh nói, anh ta so với phó đạo diễn càng không muốn Cố Tây Khê ở lại, khi đó cái người đưa ra lời mời cho Cố Tây Khê là anh ta, đến mức khi Quách Nhất Minh đối diện với Cố Tây Khê luôn có cảm giác chột dạ của người làm việc xấu nhưng bị đương sự nhìn thấu hết.

Hai người vừa nói xong, cửa phòng riêng liền mở ra.

Tiếng nói bỗng im bặt.

Cố Tây Khê trở về chỗ ngồi: “ Mọi người mới vừa nói gì thế? Nghe có vẻ khá là náo nhiệt?”

“ Không có gì.” Quách Nhất Minh và những người khác vội vàng nói.

“ Ờ.” Cố Tây Khê cũng không muốn hỏi nhiều, cô đặt di động xuống, nói: “ Đúng rồi, đạo diễn Quách.”

“ Đoàn phim chúng tôi hết vai diễn rồi!” Quách Nhất Minh nói nhanh, giống như có ma đang đuổi theo sau anh ta vậy.

Mí mắt Cố Tây Khê giật giật, có đến mức đề phòng cô như phòng nước lũ thú dữ vậy không?

Cô có đáng sợ như thế sao?

Cố Tây Khê uể oải nói: “ Tôi không phải muốn vai diễn, ý tôi muốn nói là tôi có một chương trình phải tham gia, không có thời gian đóng vai phụ gì nữa.”

Tất cả mọi người đều thở phào một hơi.

Quách Nhất Minh nói từ tận đáy lòng mình: “ Cố lão sư, hi vọng chương trình của cô sẽ bạo hồng, rating tăng cao.”

“ Thế thì cảm ơn đạo diễn Quách trước, cũng hi vọng bộ phim truyền hình của chúng ta có thể đạt được rating cầu vồng.” Cố Tây Khê vừa cười vừa cầm ly trà lên, kính Quách Nhất Minh một ly.

Quách Nhất Minh cạn ly một cách sảng khoái.

Tiệc đóng máy kết thúc, Cố Tây Khê đáp chuyến bay gần nhất trở về.

Sau khi xuống sân bay, Bùi Bất Liễu tự mình lái xe đến đón cô.

“ Cô xem thử bản thảo đi.” Bùi Bất Liễu đem một phần bản thảo đưa cho Cố Tây Khê.

“ Chương trình đưa à?” Cố Tây Khê nhướng mày, lắc lắc bản thảo trên tay.

“Đúng vậy, “Just Talk” này là một chương trình trò chuyện, gần đây nó khá nổi. Có nhiều người nổi tiếng sau khi tham gia talk show này đều dựa vào nó để tẩy trắng, tổ tiết mục xem trúng cô gần đây có độ đề tài, cho nên đưa cát xê cũng không ít.” Bùi Bất Liễu nói, anh ấy dùng tay ra hiệu: “ 8 chữ số.”

“ 1 triệu?” Trên mặt Cố Tây Khê lộ rõ vẻ kinh ngạc.

1 triệu tệ tham gia một kỳ talk show, phí lên sân khấu thực sự không ít, chương trình này còn khá có thành ý nha.

“ Không chỉ nhiêu đây, mà là 2 triệu.” Bùi Bất Liễu hất cằm lên: “ Tây Khê, cái giá này sắp đuổi kịp cát xê quay phim truyền hình của cô rồi.”

Còn không phải sao.

Trong lòng Cố Tây Khê nghĩ, hai triệu để mời một ngôi sao mà nhiều nhất là ngôi sao hạng ba nói một màn talk show, cát xê này thực sự là cao.

“ Không có yêu cầu nào khác?” Cố Tây Khê hỏi.

“ Tất cả đều được viết ở trong bản thảo, đạo diễn đã nói rằng khách mời talk show của bọn họ đều độc miệng, vì vậy để cho cô chuẩn bị tâm lý một chút.” Bùi Bất Liễu nói: “ Chẳng qua là cô có thể viết ra những câu hỏi kiêng kị của mình, ngoài ra họ cũng sẽ đưa bản thảo cho chúng ta xem thử trước. Họ đã viết một bản thảo cho cô rồi. Cô xem thử ổn không?”

Cố Tây Khê cúi đầu xem bản thảo.

Nội dung của phần bản thảo này khá quy củ không có gì đặc biệt.

Nhưng mà trong lòng Cố Tây Khê luôn cảm thấy có chút không bình thường.

Cô đọc nội dung trên hợp đồng, trong đó ghi rõ chương trình sẽ áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp, nếu như nửa đường rút lui khỏi trường quay hoặc phá hợp đồng thì phải đền gấp đôi số tiền.

Hợp đồng này không có gì lạ, rất nhiều bộ phim truyền hình và điện ảnh sẽ có hợp đồng này.

Nhưng trong lòng Cố Tây Khê lại có cảm giác kỳ lạ.

Cô tin tưởng vào trực giác của mình.

Bạn đang đọc Nữ Chủ Ngốc Bức Chỉ Muốn Rút Lui Giới Giải Trí (Dịch) của Mộc Mộc Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sympathy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.