Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến với gấu đen

Phiên bản Dịch · 4676 chữ

Bên trong sơn động không rộng rãi lắm, chỉ rộng ba mét, nhưng lại rất cao, cao chừng bốn mét, và xung quanh tương đối ẩm ướt, bên trong có một ít phân động vật hoang dã cùng với mùi nước tiểu.

Sau khi cẩn thận kiểm tra không có dấu hiệu của dã thú, tôi gọi ba thiếu nữ vào.

Dù gì cũng là tiểu thư thiên kim của đại gia tộc, vừa bước vào đã nhạy cảm phát hiện mùi hôi thối, mấy tiểu mỹ nhân bịt mũi nhìn tôi với vẻ mặt khó chịu.

"Đừng nhìn tôi, tôi cũng không có biện pháp gì."

Tôi dọn dẹp sạch sẽ một chỗ ở bên cạnh và nhường cho các nàng ngồi. "Thà ở đây còn hơn dầm mưa phải không? Ngoan ngoãn chút, tụi em đã nói là mưa rào, vậy chờ đến khi tạnh mưa , chúng ta liền trở về. "

"Ừm..."

Các mỹ thiếu nữ xinh đẹp không còn cách nào khác đành ngoan ngoãn ngồi xuống.

Vừa mới thút thít và buồn bã chỉ vì không thể leo lên đến đỉnh, và sự phấn khích được giải tỏa sau khi leo lên đỉnh núi, và việc họ đã leo hơn 3.000 mét ... Những khó khăn này cộng lại sau khi ngồi trên mặt đất khiến cho cả ba nữ sinh không bao giờ muốn đứng dậy nữa.

"Bộp bộp bộp..."

Sấm chớp qua đi, cơn mưa xối xả cuối cùng cũng từ trên trời đổ xuống, những màn mưa trút xuống "Đảo Kuma" một cách điên cuồng, cứ như thể ai đó từ trên trời trút xuống từng cơn mưa rào.

"Đùng... Đùng..."

Mưa càng lúc càng lớn, kèm theo tiếng sét trợ uy, gió biển cũng thổi mạnh khiến cây cối xung quanh đong đưa, những cây không lớn, đã bị tàn phá dữ dội bởi mưa to gió lớn, đảo mắt liền có hơn mấy chục gốc cây nhỏ bị nhổ tận gốc, sau một lúc bay trên không trung , rơi ngổn ngang ở xung quanh hang núi.

Sấm sét, mưa to gió lớn, đây đều là những thứ mà các cô gái đều sợ hãi, ba tiểu mỹ nhân không khỏi sợ hãi khi thấy cây cối bên ngoài bị cuốn đi và mưa bão giống như không bao giờ ngừng lại, trong lòng không khỏi sợ hãi, tranh thủ thời gian ngồi vào bên cạnh tôi, Koharu thậm chí rúc vào trong ngực của tôi, thoải mái dựa vào người tôi.

"Chikage, mưa xối xả ở Tokyo có phải lúc nào cũng tồi tệ như vậy không?"

Tôi không thể tin được. Mưa như vậy, ở Mỹ là gió mạnh cấp tám, có thể hình thành lốc xoáy bất cứ lúc nào quét qua đất liền.

"Không, em chưa từng thấy mưa lớn như vậy bao giờ."

Chikage nhìn màn mưa bên ngoài với vẻ sợ hãi và nói, "Em không biết trời mưa trên đảo trông như thế nào. Nếu chúng ta vừa rồi vẫn còn ở trên đường, em sợ mọi người sẽ bị thổi bay mất." "

Koharu và Eri gật đầu đồng ý, màn mưa không ngừng tăng lên, đến nỗi bây giờ họ nhìn ra bên ngoài, tầm nhìn chỉ khoảng một mét, và hầu như không thể nhìn thấy gì.

"Ngao...."

Đúng lúc này, cách đó không xa có tiếng hú của một con mãnh thú, khiến ba cô gái sợ hãi hét lên.

Eri và Chikage không thể lo được nhiều như vậy, cả hai đều bắt chước dáng vẻ của Koharu và nép mình vào vòng tay của tôi cùng nhau, ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, mùi hương cơ thể khác nhau của các cô gái cứ xông thẳng vào mũi tôi, và ngực của các thiếu nữ bởi vì ôm sát người tôi, tất cả đều áp vào cơ thể của tôi bên trong sự mềm mại mang theo quả nho cứng ngắc.

Nhưng những cảm giác tuyệt vời này chỉ xoay trong tâm trí tôi một lần, tâm trí toàn bộ dùng để cảm nhận con dã thú đang gào thét bên kia.

Ngay từ lần đầu tiên tôi nghe thấy tiếng hú, tôi đã giải phóng chân khí của mình ra ngoài, nhưng cơn mưa tầm tã và sấm sét liên tục đã ức chế chân khí của tôi dò xét, và cuối cùng tôi không thể cảm nhận được đến cùng là dã thú gì, nó có phải chuẩn bị đi vào chỗ của chúng tôi hay không đây.

"Rầm, rầm, rầm..."

Tiếng bước chân nặng nề nhanh chóng đi về phía bên này. Cây cối cách đó ba mét che gần hết cửa hang, tôi hy vọng con quái vật này không thể nhìn thấy hang ...

Đột nhiên, mùi phân cách đó không xa xộc vào mũi tôi, và sắc mặt của tôi lập tức thay đổi . Chẳng lẽ con dã thú này không phải tìm chỗ trốn mưa mà cho rằng nơi này vốn là tổ của nó?

Ý nghĩ này chưa kịp dứt thì đã có tiếng động dữ dội ở cửa hang, vài mảnh gỗ lớn nhỏ từ bên ngoài bay vào, tiểu mỹ nhân sợ tới mức dựa vào người tôi thật chặt.

"Gào..."

Con thú lại rú lên ầm ĩ, lần này tôi mới nhìn thấy nó trông như thế nào, hóa ra là một con gấu đen siêu to khổng lồ cao gần bốn mét!

Tiếng hú của nó to hơn trước, thậm chí tôi còn cảm nhận được sự phấn khích của nó, điều này rõ ràng là vì khi nó đến gần hang, nó đã ngửi thấy mùi của người lạ ở đây rồi.

"Tụi em ở đây chờ, tôi đi ra ngoài xem một chút."

Tôi đã thay đổi ý định và muốn tự mình đứng lên đánh chết con gấu đen bên ngoài hang động để ba nữ sinh không sợ hãi khi nhìn thấy nó.

Nhưng tôi không ngờ rằng các nàng đều hiểu sai ý của tôi, và nét mặt của họ thay đổi, Koharu thậm chí còn quàng tay qua cổ tôi và nói nhẹ nhàng và rụt rè: "Tuấn Hùng... đừng bỏ tụi em, đừng .. . "

Tôi buồn cười nhìn ba thiếu nữ đang ôm chặt lấy tôi, "Tụi em suy nghĩ lung tung gì vậy? Lão sư không phải muốn vứt bỏ tụi em chạy trốn, chỉ đi xem một chút dã thú kia có vào hay chưa thôi, cũng để chuẩn bị sớm. Yên tâm đi, chỉ cần lão sư còn sống thì sẽ không để nó làm thương tổn các em.

Sau khi nghe tôi giải thích, các thiếu nữ an tâm không ít, nhưng họ vẫn không chịu buông tha cho tôi.

"Không được, anh đừng đi ra ngoài, bên ngoài rất nguy hiểm."

Eri nhỏ giọng nói. Cô sợ mình nói to sẽ kinh động dã thú bên ngoài, nhưng cô không biết rằng con gấu đen siêu to khổng lồ bên ngoài đã muốn đến rồi.

"Lão sư, cầm lấy cái này."

Chikage chộp lấy khẩu súng ngắn hai nòng từ ba lô tôi để dưới đất, và đưa cho tôi.

Tôi nhìn khẩu súng ngắn hai nòng nhỏ chỉ chưa đầy 70 phân này mà cảm thấy hơi mỉa mai, nếu đạn bắn ra từ thứ nhỏ bé này có thể giết chết con gấu đen to lớn, vậy liền thật sự có quỷ!

Một con gấu đen lớn như vậy có thể còn không giết được đạn súng lục thật, chứ đừng nói đến những viên đạn súng ngắn này được chế tạo đặc biệt để bắn những con vật nhỏ này.

Chúng tôi trì hoãn quá lâu, con gấu đen to lớn đã hoàn toàn thu dọn chướng ngại vật bên ngoài, và ngay khi bàn chân của con gấu dày cộp di chuyển, toàn bộ thân hình cao lớn đã chui vào cửa hang. Một mảnh màu đen bao phủ toàn bộ cơn mưa, tạo cho người ta cảm giác áp bách.

"A……"

Các cô gái không kìm được tiếng hét của mình, không ngờ lại xảy ra chuyện kinh khủng như vậy, cảm giác hoảng sợ và tuyệt vọng lan tỏa trong lòng, đến nỗi cả ba còn không biết đã bỏ tay ra khỏi tôi.

"Bùm! Bùm! Bùm!"

Cầm khẩu súng ngắn hai nòng trên tay, tôi nhanh chóng bắn 3 phát đạn, quả nhiên đạn vừa ra khỏi nòng, chúng bắn tung tóe thành hàng trăm cục sắt nhỏ và trúng vào con gấu đen lớn, khiến con gấu đau đớn không thể chịu nổi, nhưng lại căn bản không gây thương tổn được chỗ yếu hại của nó Chẳng những không gây thương tổn được gấu đen, ngược lại bởi vì đau đớn, đã dẫn phát hung tính của nó.

"Gàooo..."

Con gấu đen to lớn ngẩng đầu điên cuồng gào thét, tuy rằng không đè xuống được tiếng hét chói tai của các nàng nhưng lại hùng hậu hơn nhiều, ầm ầm chấn động cả hang .

Con gấu đen to lớn dữ tợn thực ra khá khôn ngoan. Nó biết rằng nơi nó đang đứng là lối ra duy nhất của hang động, nên trước tiên nó dùng hai bàn chân của đập vào bên trái và phải khiến cho đá ở cửa hang sụp đổ một mảng, trong nháy mắt cửa hang đã đổ sập xuống, gần như che kín bên ngoài.

Lòng tôi cực kỳ ảo não, theo truyền thuyết thì gấu là loài vật ngu ngốc làm sao lại biết cái trò đoạn hậu như thế này?

Không kịp nghĩ nhiều, sau lưng các thiếu nữ phía sau la hét đến khản cả cổ, gần như không đứng dậy nổi, tôi biết nếu cứ tiếp tục như vậy, nỗi sợ hãi về con gấu đen to lớn chắc chắn sẽ đi cùng họ đến hết đời chỉ có giải quyết nhanh con gấu mới có thể làm cho các nàng an tâm trở lại.

Khi tôi vung tay, khẩu súng ngắn hai nòng trong tay đã đập vào đầu con gấu đen to lớn, nhưng con gấu dùng một tay chặn lại.

Khi tôi ném khẩu súng ngắn hai nòng ra, tôi đã lấn người về phía trước. Khi con gấu đen lớn chặn khẩu súng ngắn, lòng bàn tay tôi chứa đựng chân khí của mười tám năm khổ tu, và đập vào trái tim của nó một cách nặng nề.

Con gấu đen to lớn né tránh trong tiềm thức, và lòng bàn tay của tôi đập vào một cánh tay của nó, khiến cánh tay nó gãy như một cây tre bị gãy, và một nửa tay của con dã thú bay ra một mét.

Con gấu đen hét lên đau đớn, cánh tay còn lại quét ngang nhanh như thiểm điện, tôi chưa kịp tung đòn tiếp theo thì phải lùi lại, cố gắng tránh khỏi lòng bàn tay của nó, làm sao mà biết được con to đen này thật sự là biến dị, sát chiêu của nó cũng không phải ở tay, trước mắt tôi đột nhiên tối đen, vậy mà nó cúi đầu xuống và đập vào đầu tôi bằng cái đầu khổng lồ của nó.

Tôi giật mình, lấy tay chặn lại và cơ thể tôi tá lực đả lực rút lui về phía sau, nhưng vì hang quá hẹp nên tôi không thể thực thi triển thân pháp khinh công, mặc dù đã tránh được cú đánh chí mạng vào đầu nhưng tôi vẫn bị bàn tay của nó quét trúng bả vai.

Mũi chân nhẹ nhàng chạm xuống đất, tôi lui về chỗ của các thiếu nữ, cả ba dường như choáng váng trước những gì vừa xảy ra, và dừng lại tiếng hét gần như muốn xuyên thủng màng nhĩ của tôi.

"Tuấn Hùng, anh có sao không? Đừng đánh với con gấu đen!"

Koharu hoảng sợ nói: "Nhanh, dùng súng săn!"

"Súng săn vô dụng, các em đừng nhúc nhích, nếu không sẽ quấy rầy lão sư."

Tôi nhìn những vết xước sâu trên vai, và một tia khát máu lóe lên trong mắt tôi.

Kể từ khi bác sĩ xuất đạo đến nay chưa bao giờ bị thương bởi kẻ thù, cho dù kẻ thù là người hay thú.

Không ngờ hôm nay lại bị một con gấu đen to lớn xảo quyệt như vậy cào nát, nếu lão đầu tử nhìn thấy chắc chắn sẽ bắt tôi chạy cả trăm vòng quanh núi.

Con gấu đen to lớn bị mất nửa cánh tay, sau khi gật gù đắc ý kêu đau, đôi mắt của nó cũng giống như của tôi, lóe lên một tia sáng đỏ, dáng người cồng kềnh bước trên mặt đất lao về phía trước, hú lên nhào tới chỗ chúng tôi.

Oh SHIT! Con mẹ nó đây là một con gấu đen lớn hay một con hổ vậy?

Tôi chưa kịp nghĩ ngợi gì, cơ thể tôi giống như được lắp đặt một cái lò xo, cùng với tiếng kêu lớn của ba cô gái, tôi nhảy ra ngoài, như là báo săn lao vào thân hình của con gấu đen, và bị không còn bó hẹp ở một chỗ, lòng bàn tay liền đánh tới 68 chỗ trên con gấu đen to lớn, chân khí toàn thân đều bị tôi dùng hết sức chưởng ra ngoài.

Con gấu đen to lớn mất cảnh giác, phát ra tiếng kêu thảm thiết, bay mất hút trên không trung, nhưng dưới tác động cực lớn, thân hình to lớn của nó bất ngờ đè lên người tôi, kéo tôi ngã xuống đất.

Điều khó chịu nhất là tôi thực sự như là đệm lưng của con gấu này - mặc dù nó đã chết đến mức không thể chết thêm.

Những gì ba cô gái nhìn thấy không phải như vậy, các nàng vậy mà không lùi bước lao về phía gấu đen mà nhưng lại nhìn thấy gấu đen rơi xuống và đè mạnh vào người tôi.

"Tuấn Hùng ( Lão sư )"

Trái tim của các tiểu mỹ nhân bỗng chốc như tan nát, đầu óc trống rỗng, sắc mặt tái nhợt, thậm chí không có một chút biểu cảm nào.

"Đừng căng thẳng, con gấu đen đã bị tôi giết chết!"

Trong lúc đang cảm thấy vô cùng thương tâm, một giọng nói nặng nề đột nhiên phát ra từ phía dưới con gấu đen to lớn, mặc dù không thể nghe rõ nhưng các cô gái đều che miệng đứng lên và không thể tin được.

"Tớ ... tớ nghe thấy tiếng của Tuấn Hùng!"

Eri hoảng sợ nói.

"Tớ cũng thế!"

Koharu và Chikage cũng xác nhận.

Sau đó tiểu mỹ nhân mới biết đó không phải là ảo giác, cũng không biết lấy ra dũng khí từ đâu xông tới con gấu đen to lớn nằm trên mặt đất.

Đúng lúc này tôi vừa hít một hơi vừa đẩy mạnh, con gấu đen liền bị tôi đẩy qua một bên, lộ ra thân thể ướt đẫm mồ hôi.

Nhìn ba cô gái xinh đẹp như nhũn ra, tôi cười khổ: "Con gấu đen này nặng quá, bị đè ở dưới giống với đi tắm hơi. Thật là ngột ngạt."

"Tuấn Hùng..."

Các nàng phát ra một tiếng yêu kiều, và nước mắt đầm đìa lào vào người tôi, mặc kệ rằng tôi vừa khó khăn thoát khỏi con gấu, và đột nhiên cả ba lại đè tôi xuống, vừa đúng lúc, bộ ngực cỡ vừa của Chikage, vừa vặn đặt ở trên gương mặt của tôi.

Hương thơm nồng nàn từ cơ thể của thiếu nữ xinh đẹp, và cảm giác tiếp xúc tuyệt vời giữa má và bộ ngực sữa lập tức đem trái tim của tôi lên mây.

Trong lúc đang thưởng thức, tôi không để ý rằng lần này Chikage không hề gọi tôi là "Lão sư" mà lại chọn cách xưng hô trìu mến như hai cô gái kia.

Lần này mặc dù bị bọn họ đè xuống, nhưng cảm giác hoàn toàn khác với lúc trước, con gấu đen to lớn vừa chết vừa rồi bốc mùi hôi thối, ba cô gái tuy rằng trên mặt đều có nước mắt, trên người đầy mồ hôi, nhưng ngửi thấy rất thơm, thân thể các nàng mềm mại lại không nặng, tôi hưởng thụ dù bị các nàng đè xuống ở.

Một lúc sau, các mỹ thiếu nữ xinh đẹp mới tách khỏi tôi và lôi kéo tôi cùng đi xem con gấu đen to lớn mà tôi đã đánh chết.

"Chà, con gấu đen này là con lớn nhất trong số những con gấu mà em từng thấy."

Koharu khoa tay chỉ về con gấu, "Chúng em đã tham quan một công viên safari ở Shikoku. Em nghĩ con gấu đen ở đó đủ to, nhưng nó nhỏ hơn nhiều so với con bị Tuấn Hùng giết."

"Đúng vậy a, chiều cao của nó ít nhất là 3 mét 8, đúng không?"

Eri đứng lại và chỉ vào cánh tay của con gấu đen to lớn, "Chúa ơi, cánh tay của nó còn dày hơn cả cơ thể em."

"Ai dám nói không ? Chỉ cần nhìn cái chân của con gấu là biết. Nó nặng ít nhất mười ký, giống như cái quạt gấp."

Chikage chỉ về phía tay con gấu mà tôi đánh gãy.

Vì nguy hiểm đã biến mất, ba cô gái lấy lại vẻ đáng yêu ngây thơ, nhất thời vây quanh con gấu đen to lớn , các nàng rất thích thú khi thấy nó.

Tôi đứng bên cạnh cau mày không nói, hình như vừa rồi tôi đã phát hiện ra điều gì đó trong cuộc chiến với con gấu đen, nhưng giờ nguy hiểm đã trôi qua, tôi không còn nhớ được gì nữa.

Cả ba nữ sinh cười một tiếng, và thấy rằng tôi, vị công thần lớn nhất, không hề vui sướng ăn mừng như các nàng, mà trông có vẻ trầm ngâm, không khỏi có chút ngạc nhiên.

Đôi mắt đẹp của Koharu đảo quanh, và đột nhiên lanh chanh nói, "Tuấn Hùng, anh đang lo lắng về việc chúng ta làm thế nào để thoát ra sao?"

"Ừm."

Tôi theo bản năng ừ một tiếng.

"Hehe, anh không cần phải lo lắng, con gấu to lớn này phá hoại cũng có hạn, chúng ta nhiều nhất sẽ chỉ tốn nửa ngày để dọn dẹp đá ở cửa hang, phải không?"

Koharu vỗ vỗ ngực nói: "Vậy đến lúc đó anh không cần phải bận, có việc gì thì cứ để tụi em làm cho."

"Nha đầu ngốc, làm thế nào tôi có thể để cho tụi em đi làm việc?"

Ta lúc này mới lấy lại tinh thần, vỗ vỗ đầu nàng, "Các em đi nghỉ ngơi đi, tôi nghĩ mưa ít nhất cũng sẽ kéo dài vài tiếng, tôi hiện tại đi đào hang để có thêm một chút không khí trong lành."

"Không nha không nha..."

Koharu quyến rũ nói với giọng nói kiều mị độc đáo của mình, "Chúng em cũng phải giúp đỡ nha ..."

"Chờ các em lớn lên rồi nói sau."

Tôi cười nói: "Huống chi đây là việc tốn sức. Các em tới đào đá, còn không sợ đem ngón tay mềm mại mài hỏng sao?"

"Không sợ!"

Lần này, chính Eri là người lên tiếng, và cô gái xinh đẹp với bộ ngực khủng không giấu giếm sự ngưỡng mộ của mình dành cho tôi, "Tuấn Hùng, để bảo vệ chúng em, anh thậm chí có thể từ bỏ mạng sống của mình. Tại sao chúng em lại cảm thấy khó khăn khi làm một điều nhỏ như thế? "

"Được rồi, được rồi, tâm ý của các em lão sư tâm lĩnh, hiện tại lão sư lệnh cho các em ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, cổ vũ cho lão sư."

Tôi là một người đàn ông nam tử hán, sao có thể để học trò đào đá khi tôi còn khả năng? Thực sự là bất đắc dĩ.

Khi các nữ sinh xinh đẹp nhìn thấy vẻ kiên trì của tôi, cả ba chỉ biết lầm bầm và quay lại một bên hậm hực ngồi xuống.

Tôi bước đến cửa hang và nhìn ra ngoài từ khe hở nhỏ, tôi hơi sửng sốt.

Ngoài cửa động vẫn còn sấm sét ầm ầm, mưa to vẫn tiếp tục, điều khoa trương nhất không phải là những thứ này, mà là khi nhìn ra ngoài, tôi thấy vô số cây cao chót vót ngã xuống ở cửa hang, rậm rạp che khuất cả lối đi.

Trong trường hợp này, ngay cả khi tôi đào ra, tôi sẽ không thể ra ngoài trong thời gian này.

Quay đầu, tôi đem phát hiện này nói cho ba tiểu mỹ nhân đang nhìn tôi.

Ai có thể ngờ rằng cả không những không lo lắng mà ngược lại còn cười một cách gượng gạo.

"Được rồi ... Chúng ta có thể sống ở đây với Tuấn Hùng trong vài ngày nữa."

"Ừm, tớ thích ăn nhất là bò bít tết và sườn heo Tuấn Hùng làm. Thật hiếm khi có cơ hội nên tớ muốn ăn đủ một bữa."

“ Khanh khách, các cậu nói, nếu như chúng ta không thể ra ngoài được, hơn nữa đây không phải là một hang động hôi hám, mà là một hang động tao nhã trên núi, chúng ta có thể sống như vậy vĩnh viễn rồi sinh mấy tiểu hài tử cho Tuấn Hùng không? "

"Hì hì, cậu thật sự nghĩ vậy sao... Chẳng lẽ một cô gái ngực to như cậu đã bắt đầu mộng xuân rồi sao?"

Chikage và Koharu đều chế nhạo Eri.

Mặt Eri đỏ bừng vì xấu hổ, nàng định nói vài câu để biện hộ thì đột nhiên phát hiện trước mặt có thêm một người khác, nàng ngẩng đầu nhìn lên, nhưng tôi đã vọt đến trước mặt cô, một đôi mắt nhìn nàng chăm chú.

"Tuấn... Tuấn Hùng, em chỉ nói đùa thôi, không ..."

Eri lắp bắp và giải thích vừa ngại ngùng vừa lo lắng.

Tôi ngắt lời cô ấy: "Eri, lặp lại những gì em vừa nói."

Thấy cô ấy nhăn nhăn nhó nhó không nói, tôi béo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, “ Ngoan, lão sư không có ý gì khác, trong lời nói của em vừa rồi hình như có điều gì đó khiến cho lão sư có linh cảm. Em nói lại nghe xem thử nào "

"A?" Đôi mắt to xinh đẹp của Eri mở to, tim đập dữ dội, khuôn mặt như đỏ bừng, do dự một lúc rồi mới lặp lại lời vừa nói.

Lần này, Eri cố tình nói chậm, và tôi có thể nghe rất rõ.

"Hang động trong núi ... hang động trong núi..."

Sau khi đọc đi đọc lại vài lần, trên mặt tôi chợt lộ ra vẻ ngạc nhiên, tôi dùng sức ôm lấy Eri bên cạnh, vòng tay qua ôm cô ấy hai lần, "Eri, cảm ơn em, chúng ta có một nơi mới để đi. .. "

Khi khẩu súng ngắn hai nòng vừa nãy bị con gấu đen to lớn đá vào không trung, âm thanh trống rỗng mà nó tạo ra khi chạm vào vách hang rõ ràng là do bắn trúng một chỗ rỗng. Nghĩa là, phải có một con đường khác ở trên phía bên kia bức tường hang động.

Eri bất ngờ được tôi bế lên, cảm nhận được hơi thở nam tính và trái tim ấm áp, trong lòng ngọt ngào, cô căn bản không có để ý tôi nói gì, cho đến khi tôi buông nàng xuống, tiểu ny tử có chút choáng váng tựa đầu ở trên vách hang nghỉ ngơi

Tiểu mỹ nhân vừa mở mắt ra, liền bị nụ cười không có hảo ý của Koharu chào đón. Koharu cố ý thấp giọng nói: "Eri, thương lượng thì sao?"

Eri nhìn quanh và thấy tôi đã đi đến phía bên kia của vách núi khác, ở nơi đó gõ gõ đập đập, không biết đang làm những gì.

Mỹ thiếu nữ xinh đẹp ngực khủng cảm thấy thất kinh: "Thương lượng cái gì?"

Xiaochun nghiêng người lại gần hơn, "Chúng ta là chị em tốt phải không? Đem Tuấn Hùng chia một nửa cho tớ không? Anh ấy rất thích cậu như vậy, cậu nói anh ấy có thể làm được. Chúng ta thậm chí có thể phục vụ anh ấy cùng nhau ở trên giường ... "

Khi Eri nghe đến nửa đoạn đầu, chỉ cảm thấy thẹn thùng không thôi, nhưng khi nghe đến nửa sau, rồi nhìn vào ánh mắt ranh mãnh và khôn ngoan của Koharu, lập tức biết rằng cậu ấy đang giễu cợt chính mình.

"Chán ghét... Mắc cỡ chết a!"

Mỹ thiếu nữ ngực bự có cách đối phó với các nữ hài, đặc biệt là bạn tốt Koharu của mình, nàng đưa tay nắm lấy chỗ nhạy cảm của Xiaochun và bắt đầu gãi khiến Koharu hét lên và né tránh, lại cười phá lên.

Chikage trong lòng cảm thấy vui vẻ: Sau khi thoát khỏi tình trạng sinh tử thì rất thoải mái khi nhìn vào mọi thứ!

"Ầm ầm..."

Khi Xiaochun và Eri đang đùa giỡn, một tiếng sụp đổ ngột ngạt vang lên, dọa thân thể mềm mại các thiếu nữ đang vui cười run lên, cả ba nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Tôi nhìn thấy mình đang đứng gần cửa hang, bên cạnh có một đống đá lớn nhỏ, nhưng may mắn thay, vụ sập này không đến từ trên đỉnh, mà là ở bức tường bên kia.

Vách núi sụp đổ không phải là sập kết cấu, mà ở giữa xuất hiện một lỗ tròn đường kính chừng trăm cm, như thể có người trực tiếp dùng ngoại lực đập vào.

Một làn sương trắng đột ngột phun ra từ bên trong hang động, có thể nhìn thấy từ xa.

"Tuấn Hùng, anh đang giở trò quỷ gì vậy?"

Chikage dùng đôi chân ngọc đi vài bước đến chỗ tôi.

Mỹ thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát, sau khi cùng tôi trải qua đồng cam cộng khổ và đồng sinh cộng tử, từ lâu đã không còn xa cách ở trong lòng tôi, khi gọi tên tôi, tôi cảm thấy nàng gọi cực kỳ thuận miệng.

Lúc này hơi nước đã tan rất nhiều, tôi quay đầu cười nói: "Em tự mình xem."

"Ồ!"

Qianying cúi xuống, và sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô ấy không thể không phát ra một tiếng kêu duyên dáng.

Koharu và Eri tự nhiên không muốn bị bỏ lại phía sau, cả hai chạy nhanh đến, cùng nhau, ba cái đầu nhỏ tập trung ở cửa hang và nhìn vào bên trong.

Hang động vốn dĩ rất hẹp, nhưng từ khe hở này nhìn ra, thật đúng là có một hang động lớn ở phía đối diện, tuy ánh sáng tương đối mờ nhưng có thể mơ hồ nhìn ra được vài thứ.

Để Chikage duyên dáng gọi to cũng không phải vì nàng có thể nhìn rõ cái gì, mà là vì một thứ mùi gì đó xộc vào mũi của nàng, và hai mỹ thiếu nữ đang cúi người tiến lại gần cũng ngửi thấy mùi lưu huỳnh nồng nặc, kèm theo một chút hơi ẩm và hơi nóng.

"Suối nước nóng!"

Không hổ danh là một cô gái sinh ra và lớn lên tại quốc đảo Nhật Bản, nhóm mỹ nhân liền lớn tiếng reo lên.

Loại không khí nóng trộn với mùi lưu huỳnh này chẳng phải là mùi độc nhất tỏa ra từ suối nước nóng sao?

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.